Trở thành mẹ của năm vị lão đại

Cố Nguyên đương nhiên nhìn ra Nhiếp Ngộ hình như không thích Hồ Duyệt Tĩnh lắm, nhưng cô cũng không nói gì.
 
Nếu như lễ phép mà nói, thì nếu con trai mình nói những lời như vậy với bạn tốt ngày xưa, cô nên nhanh chóng ngăn cản mới đúng.
 
Nhưng hiện tại, cô đã ý thức được, Nhiếp Ngộ tuy nhìn thì có hơi giống người không có đầu óc, làm việc lỗ mãng, nhưng tuyệt đối không đến mức mà vô duyên vô cớ nói chuyện công kích người khác.
 
Có thể làm cho con trai lên tiếng châm chọc như vậy, đó nhất định là có nguyên nhân !!
Nguyên nhân gì đây nhỉ ???
 
Cố Nguyên nhìn Hồ Duyệt Tĩnh, nhớ tới nghi ngờ lúc trước của mình, chẳng lẽ là chuyện đó ???
 
Mà lúc này Hồ Duyệt Tĩnh cũng nhìn về phía Cố Nguyên, thấy Cố Nguyên đang dùng một loại ánh mắt kỳ quái mà đánh giá cô ta.
 
Rõ ràng Nhiếp Ngộ đang cười nhạo cô ta, vậy mà Cố Nguyên lại không đứng ra giải thích ??? Chỉ đứng một bên lạnh lùng nhìn ????
 
Hồ Duyệt Tĩnh tức giận cực kỳ, tại thời khắc chật vật nhất này, cô ta đột nhiên nhớ tới rất nhiều chuyện cũ.
 
Nhiều năm trước, một người bạn cùng phòng đã giới thiệu cô ta với một giáo viên âm nhạc tài năng của trường, nhưng giáo viên đó chỉ đánh giá cao Cố Nguyên.
Nhớ tới cơ hội mình biến khéo thành vụng cuối cùng rơi vào tay Cố Nguyên.
 
Cô ta không chỉ một lần hoài nghi, Cố Nguyên thật sự đơn thuần như cô ta biểu hiện sao ?? Hay đúng hơn là một người tâm cơ thâm trầm đây ???
 
Hiện tại, cô ta nhìn Cố Nguyên, chợt bừng tỉnh, ra là vậy.
Cô ta cứ như vậy trơ mắt nhìn mình bị Nhiếp Ngộ trào phúng, không nói đỡ một câu? Có lẽ Nhiếp Ngộ bây giờ trào phúng cô ta, làm cô ta khó xử, chắc cũng là kiệt tác của Cố Nguyên nhỉ ???

 
Mà ngẫm lại cũng đúng, đây phải là thủ đoạn cao minh cỡ nào, mới có thể để một thiếu gia nhà giàu chết mê chết mệt một phụ nữ 45 tuổi chứ ???
Hồ Duyệt Tĩnh cắn răng, thứ tâm cơ, thứ thủ đoạn !!!
 
Sau một phen châm chọc khiêu khích của Nhiếp Ngộ, Cố Nguyên cuối cùng cũng đứng ra nói vài câu, kết thúc đề tài này.
 
Hồ Duyệt Tĩnh chật vật rời đi, chỉ cảm thấy bản thân đứng không vững, ngực đau nhói.
Năm đó cô ta nhận được cơ hội đóng vai chính trong "Trời xanh bất lão tình", nổi tiếng khiến mọi người ghen tị, Cố Nguyên lúc đó lại đang ở trong bệnh viện, tính mạng khó giữ, mấy năm nay cô ta từng bước đi lên, hy sinh không biết bao nhiêu, mới đạt được thành tựu như hôm nay, kết quả Cố Nguyên chỉ ỷ vào một tên Nhiếp Ngộ, đã muốn vượt qua cô ta ???
 
Hồ Duyệt Tĩnh cười lạnh, nhìn chằm chằm bóng lưng Nhiếp Ngộ và Cố Nguyên, nhìn bộ dáng Cố Nguyên thân mật kéo tay Nhiếp Ngộ, trong lòng đột nhiên nghĩ ra một chủ ý, lập tức nhanh chóng đi qua dãy phòng phía sau, cô ta biết chỗ đó có phòng nghỉ VIP, Nhiếp Nam Thanh hẳn là đang ở đó.
 
Cô ta giả bộ lạc đường, đi tới phòng nghỉ VIP, cũng may là ông trời giúp cô ta, cô ta mới đến đó chờ một hồi, đã thấy Nhiếp Nam Thanh cùng một người nữa đang vừa nói vừa cười đi ra ngoài, rõ ràng là muốn đi qua hội trường bữa tiệc.
 
Mà người đang nói chuyện cùng ông ấy —— hình như là Quý Chấn Thiên ??
 
Hồ Duyệt Tĩnh ý thức được cơ hội của mình đã đến !!
Cô ta giả vờ như không có gì xảy ra mà tiến lên phía trước: "Thưa ngài, xin hỏi, tôi đang tìm Nhiếp Ngộ tiên sinh, ngài ấy..."
Nói đến một nửa, cô ta mới giật mình: "Nhiếp tiên sinh, là ngài ạ ??"
Nhiếp Nam Thanh và Quý Chấn Thiên nhìn thấy Hồ Duyệt Tĩnh, cảm thấy quen mắt, nhìn kĩ thì cũng nhận ra: "Thì ra là Hồ tiểu thư."
 
Là diễn viên dưới trướng của Hezong, hơn nữa từng là diễn viên khá nổi tiếng, hai người đương nhiên có quen biết, đặc biệt là Nhiếp Nam Thanh, nhiệt tình bắt tay với cô ta.
 
Quý Chấn Thiên thậm chí còn lộ ra ánh mắt thưởng thức với Hồ Duyệt Tĩnh, dù sao mọi người đều xấp xỉ tuổi nhau, người cùng môt thời đại, đã từng có một lần Quý Chấn Thiên còn cảm thấy, nếu có cơ hội thì ông ấy muốn cùng Hồ Duyệt Tĩnh kết giao một chút.
 

Nhiếp Nam Thanh ngược lại rất nghiêm túc, ở trong mắt ông, Hồ Duyệt Tĩnh là một nhân viên của tập đoàn, mà ông đối với bất kỳ nhân viên nào đều kính trọng, cho nên đối xử với Hồ Duyệt Tĩnh cũng rất khách khí lễ phép.
 
Thế là ba người vừa chào hỏi vừa cùng nhau đi qua hội trường đêm tiệc, Hồ Duyệt Tĩnh biết cơ hội của mình không nhiều, nhất định phải nắm chặt, cô ta cùng hai vị đại lão này nói chuyện vui vẻ, rất nhanh đã kéo tài kéo đến trên người Nhiếp Ngộ, khen Nhiếp đại công tử ưu tú ra sao, xuất sắc thế nào...
 
"Bữa tiệc lần này là một tay nó xử lý hết, ban đầu tôi còn lo lắng nó làm hỏng chuyện đấy, ngay cả chuyện này mà làm không tốt, thì cũng không biết làm tốt được chuyện gì." Nhiếp Nam Thanh hạ thấp con trai nhà mình một hồi, nhưng có thể thấy, lúc nhắc tới chuyện này, rõ ràng trên mặt ông lộ ra nụ cười.
 
Kỳ thật con trai ông cũng không tệ lắm, chỉ cần nó nghiêm túc, làm việc vẫn tương đối đáng tin cậy !!!

Là bạn cũ nhiều năm, Quý Chấn Thiên sao có thể không nhìn ra tâm tư của Nhiếp Nam Thanh, cũng hùa theo khen ngợi: "Lần này Nhiếp Ngộ làm việc thật sự rất thoả đáng, kỳ thật đứa nhỏ này rất thông minh, so với Kỳ Sâm còn thông minh hơn đấy, chỉ cần nó chịu làm, thì cái gì cũng có thể làm tốt !!"
Lời này... Nhiếp Nam Thanh rất thích nghe !!!
 
Ông cũng cảm thấy như vậy đó, con trai của ông so với ai cũng thấy thông minh hơn, chẳng qua là lười mà thôi, chỉ cần nó chịu chú tâm làm, người bình thường ai sánh được với nó chứ —— đương nhiên loại suy nghĩ  này, đại khái là suy nghĩ chung của các bậc làm cha mẹ trong thiên hạ rồi, dù sao chẳng có cha mẹ nào cảm thấy con cái nhà mình không ưu tú, không thông minh cả !!!
 
Thấy hai vị lão đại người tung kẻ hứng cực kì vui vẻ, Hồ Duyệt Tĩnh nở nụ cười, không dấu vết nói: "Nhiếp Niếp thiếu quả thật rất ưu tú, lần này bararina dạ hội, vài người bạn đều khen làm tốt, Niếp công tử thật sự là thanh xuất lam mà thắng lam! ”
 
Nhiếp Nam Thanh hài lòng gật đầu, nghĩ thầm Hồ Duyệt Tĩnh này nói chuyện thật dễ nghe, nói câu nào đúng câu đó !!!
 
Nhưng Hồ Duyệt Tĩnh lại nói thêm một câu: "Còn bạn gái của Nhiếp thiếu, tuy rằng hơi lớn tuổi một chút, nhưng con người cũng không tệ nha, rất xứng với Nhiếp thiếu đó."
Nhiếp Nam Thanh: "???"
Quý Chấn Thiên: "???"
 
Hồ Duyệt Tĩnh cảm giác được ánh mắt nghi hoặc của hai vị đại lão, nở nụ cười: "À, hai vị không biết sao ??"
Nhiếp Nam Thanh và Quý Chấn Thiên liếc nhau: "Có biết cái gì không??"

 
Hồ Duyệt Tĩnh: "Cũng không có gì, là bạn gái của Nhiếp thiếu, người này thật sự không tệ, là bạn cùng phòng trước đây của tôi, chỉ là không nghĩ tới, nhiều năm trôi qua như vậy, mà cậu ấy vẫn trông trẻ tới vậy."
 
Nhiếp Nam Thanh bất động thanh sắc: "Ý cô là Cố tiểu thư?"
Hồ Duyệt Tĩnh gật đầu: "Đúng vậy, trước kia tôi và cô ấy là bạn cùng phòng, cô ấy lớn tuổi như vậy mà bảo dưỡng tốt thật đấy, tôi nhìn cũng thấy tự hổ thẹn đó, fan cứ gọi tôi là nữ thần không tuổi gì chứ, tôi thấy Cố Nguyên mới là không tuổi đó."
 
Nhiếp Nam Thanh gật đầu đồng ý: "Cố tiểu thư đúng là bảo dưỡng không tệ."
Quý Chấn Thiên cũng gật đầu: "Ừ."
Vì vậy, chủ đề này cứ thế mà trôi qua.
 
Hai vị đại lão Nhiếp Quý tiếp tục nói những chuyện vui vẻ khác, ngẫu nhiên sẽ hỏi Hồ Duyệt Tĩnh vài câu, rất nhanh thang máy đến đại sảnh lầu một, hai người đi qua chỗ ngồi của mình, Hồ Duyệt Tĩnh đương nhiên không có khả năng mặt dày đi theo.
 
Cô ta chỉ có thể tự mình rời đi.
Sau khi rời đi, Hồ Duyệt Tĩnh tâm không yên đi tới chỗ ngồi của mình.
 
Có chuyện gì vậy? Tại sao Nhiếp Nam Thanh lại không thèm để ý đến chuyện của Cố Nguyên ???
Cho dù ông ta không quan tâm Cố Nguyên đã bốn mươi lăm tuổi, thì coi như là thật sự không có hứng thú với Cố Nguyên đi, nhưng nghe Cố Nguyên thân mật với Nhiếp Ngộ cũng không có phản ứng gì là sao??
 
Còn có tên Quý Chấn Thiên kia, tốt xấu gì cũng phải phản ứng cô ta môt chút chứ ??!!
Cô ta phí tâm tư cả nửa ngày, mà hai người đó lại làm như không nghe thấy ????
 
Hồ Duyệt Tĩnh hoàn toàn không biết nói gì, cô ta bắt đầu hoài nghi thế giới này, có chỗ nào không đúng nhỉ??
Rốt cuộc... Chuyện gì đang xảy ra vậy ??
---------------------------
Mà bên kia, Quý Chấn Thiên và Nhiếp Nam Thanh ngồi cạnh nhau, hai người không hẹn mà cùng nhớ tới Hồ Duyệt Tĩnh vừa rồi.
"Vị Hồ tiểu thư đó, từng là bạn cùng phòng của Cố tiểu thư?"
"Nghe có vẻ là vậy."
Nhìn nhau cười, trên mặt hai người có chút bất đắc dĩ.

 
Đều là lão hồ ly trên thương trường, tâm tư nhỏ xíu đó chẳng lẽ lại không nhìn ra được???
 
"Xem ra quan hệ trong ký túc xá lúc trước của Cố tiểu thư không bình thường ròi." Quý Chấn Thiên cảm khái.
"Ừm , Cố tiểu thư cũng không dễ dàng!", Nhiếp Nam Thanh cũng cảm khái theo.
 
"Vị Hồ tiểu thư này năm đó cũng gả vào nhà cao cửa rộng nhỉ, gả cho nhà nào thế?" Quý Chấn Thiên phong lưu, yêu mỹ nữ, lúc trước cũng từng thưởng thức mỹ sắc của Hồ Duyệt Tĩnh, nhưng cũng chỉ là liếc mắt một cái thôi, không để trong lòng, về phần người ta gả cho ai, ông càng không quan tâm.
 
"Gả cho con trai duy nhất của Trần gia Lâm Thành, Trần Hiển Nhiên." Nhiếp Nam Thanh rốt cuộc là lão đại trong giới giải trí, loại chuyện này hiển nhiên vẫn biết.
 
"Người này à..." Vừa nghe đến đây, Quý Chấn Thiên lập tức hiểu luôn, vị Trần Hiển Nhiên này năm đó phong lưu thành tính, sau khi cưới vợ vẫn ở bên ngoài trêu hoa ghẹo bướm, mấy năm trước hình như còn xảy ra một đoạn phong lưu hoang đường nào đó, cũng bởi vì chuyện này mà đắc tội với người khác, hơn nữa chính hắn còn đầu tư thất bại, công ty gia tộc lung lay sắp đổ, sắp không giữ nổi nữa rồi !!!
 
Quý Chấn Thiên sở dĩ biết, là vì Trần gia lúc ấy một vị trưởng bối đến cầu ông giúp đỡ.

Nhưng Quý Chấn Thiên mặc dù phong lưu, nhưng không phải không có đầu óc, đương nhiên sẽ không làm việc lãng phí tiền bạc như vậy, có thể lên được vị trí hiện tại, ông cũng không phải là người ăn chay !!!
 
Quý Chấn Thiên suy nghĩ xong, gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn, cười nói: "Cô Cố mấy năm nay không dễ dàng chút nào, không chờ từ khi chưa xuất đạo đã gặp phải chuyện này, thôi cứ để tôi xử lý cho."
 
Nhiếp Nam Thanh nói: "Lão Quý, cô Cố gặp phải chuyện này, đúng là chúng ta nên làm gì đó, nhưng mà cô Hồ kia là người trong giới giải trí, huống chi chuyện này là do Nhiếp Ngộ gây ra, nên ông không cần nhúng tay đâu, cứ để tôi !!"
 
Quý Chấn Thiên: "Không sao, không sao, không phiền, tôi làm được !!"
Nhiếp Nam Thanh  nghiêm túc: "Để tôi !!"
Quý Chấn Thiên: "........"
Ông đánh giá Nhiếp Nam Thanh bên cạnh, cau mày, sau đó đột nhiên giãn ra, vỗ vai Nhiếp Nam Thanh cười cười: "Lão Nhiếp, tôi thật không ngờ đó, chậc chậc."
Cây vạn tuế vạn năm muốn nở hoa ?? Hiếm có nha !!!
-----------------------------------
~ Thiệt ra tui thấy ba của Nhiếp Ngộ cũng chất lượng phết đấy 😂😂😂


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận