Trở thành mẹ của năm vị lão đại

Thấy Lạc Quân Thiên cười, Nhiếp Ngộ càng nhìn càng khó chịu.
Tên này có cười hiền lành đến đâu, anh cũng không thích nổi !!
Ai lại đi thích một người tới cướp mẹ với chính mình chứ ??!!
Nếu anh ta là con trai của mẹ, vậy chính là đối thủ của anh, còn nếu không phải, ha, vâyj thì càng phải đá thật xa ra khỏi hệ mặt trời !!!
 
Nhiếp Ngộ hơi hạ mi xuống, đôi mắt nheo lại, con ngươi màu nâu nhạt phát ra tia sáng lạnh lẽo.
"Thầy Lạc? Nghe mẹ tôi nói, anh hình như rất chiếu cố mẹ tôi ?? Nhưng tốt nhất là anh hiểu cho, mẹ tôi là người tương đối đơn thuần, nhưng tôi lại không hề đơn thuần nha, người nào có ý đồ gì, tôi đều thấy rất rõ ràng."
 
Nụ cười của Lạc Quân Thiên càng thêm ấm áp, giống như ánh mặt trời ấm áp trong mùa thu: "Phải không, vậy anh cảm thấy tôi có ý đồ gì?"
Nhiếp Ngộ hừ lạnh một tiếng, cao ngạo nâng cằm lên: "Lạc Quân Thiên, vô sự hiến ân cần thì không phải gian cũng là trộm, anh lấy lòng mẹ tôi như vậy, trong lòng nghĩ cái gì tưởng tôi không hiểu sao?"
Lạc Quân Thiên: "Phải không, tôi nghĩ gì? Anh nói nghe thử xem nào ??"
 
Nhiếp Ngộ nheo mắt nhìn chằm chằm người đối diện, người này quá đáng ghét, cười cái gì cười, có gì đáng buồn cười à? Anh còn hận không thể đem nụ cười trên mặt hắn đánh bay đây này !!
 
"Anh hẳn là từng nghe về tôi nhỉ ?? Biết tính tình tôi thế nào rồi đấy, tôi khuyên anh, sau này quay phim thì quay cho tốt đi, đừng nghĩ tới những thứ khác, bằng không, anh đừng mong sống ở cái giới giải trí này nữa !!"
Mấy chữ cuối cùng, vừa nhẹ nhàng mà vừa tàn nhẫn.
 
Lạc Quân Thiên: "Được, tôi biết rồi, sau này tôi sẽ chuyên tâm quay phim, không nghĩ đến những chuyện vô ích, được chứ?"
Nhiếp Ngộ nghe lại càng thêm khó chịu, anh cảm thấy người này căn bản không sợ mình, không hề để lời uy hiếp của anh vào tai, anh ta đây là cho rằng anh chỉ tùy tiện nói thôi đấy à ??
 
Cho dù anh ta là Lạc Quân Thiên thì thế nào, anh chỉ cần tùy tiện động một đầu ngón tay, lưu lượng lớn hơn nữa cũng biến mất được !!
Nhưng nếu không phải bất đắc dĩ, anh đương nhiên cũng không muốn dùng loại thủ đoạn này.
Giờ khắc này, Nhiếp Ngộ cảm thấy mình thật sự rất hoài niệm Quý Kỳ Sâm !!

 
Tay anh đút vào túi quần nhéo nhéo chìa khóa xe, học theo ngữ khí trước sau như một của Quý Kỳ Sâm, nhẹ nhàng thản nhiên nói: "Anh biết là được rồi, an phận, tránh xa mẹ tôi một chút. Cố Nguyên là mẹ tôi, ai dám đụng đến bà ấy, tôi lột da người đó."
 
Không ngờ vừa nói xong, đột nhiên nghe được tiếng mẹ nhà mình từ phía sau truyền đến: "Nhiếp Ngộ, con đang nói cái gì vậy?"
Nhiếp Ngộ giật thót tim, vội quay đầu lại nhìn.
Trong tay mẹ anh cầm theo một túi đồ ăn vặt, đang đứng ở phía sau anh, cũng không biết xuống xe từ lúc nào.
 
Da đầu Nhiếp Ngộ như muốn tê dại, nhưng vẫn cố tỏ ra như không có chuyện gì: "À, không có việc gì, con đang nói chút chuyện hợp tác sau này với thầy Lạc, haha, dù sao cũng là người trong giới mà, cơ hội hợp tác rất nhiều."
Cố Nguyên: "Không đúng, sao mẹ lại nghe con đang đe dọa thầy Lạc? Nhiếp Ngộ, con với thầy Lạc làm sao vậy, sao có thể nói chuyện với thầy Lạc như vậy chứ? Có phải con cố ý lừa mẹ lên xe, sau đó chạy tới nói mấy lời hung ác với thầy Lạc không?"
 
Nhiếp Ngộ có chút hoảng hốt, ho nhẹ một tiếng: "Mẹ, mẹ nghĩ cái gì vậy, không có chuyện đó đâu——"
Nói xong, nhìn về phía Lạc Quân Thiên, cho anh ta một ánh mắt cảnh cáo: "Anh nói đúng không thầy Lạc?"
Lạc Quân Thiên gật đầu, ánh mắt ấm áp, ngữ điệu cũng rất bình thản, trong lời nói thậm chí còn mang theo ý cười: "Đúng vậy, vừa rồi quý công tử đang nhắc tới hoạt động đấu giá từ thiện của công ty bọn ngài ấy, nói là muốn mời tôi tham gia."
Nhiếp Ngộ vội vàng gật đầu: "Đúng, tháng sau Bazarila đấu giá, lần này quy mô tổ chức rất lớn, xếp hạng ảnh hưởng truyền thông top 10 đều được mời tới, hơn nữa còn mời những ngôi sao hàng đầu nữa, tôi đương nhiên hy vọng thầy Lạc có thể tới tham dự."
Lạc Quân Thiên: "Tôi bình thường rất thích tham gia từ thiện, cũng rất vinh dự được tham gia buỏi đấu giá từ thiện này, rất vui được hợp tác với quý công ty."
Nói xong, còn vươn tay ra, Nhiếp Ngộ vội vàng vươn tay bắt tay, song phương đều rất hòa thuận.
 
Cố Nguyên nhìn Nhiếp Ngộ, lại nhìn Lạc Quân Thiên, nhìn mãi cũng nhìn không ra chỗ nào khác thường, cuối cùng đành phải nói: "Vậy là tốt rồi, Nhiếp Ngộ, thầy Lạc là tiền bối của mẹ, giúp đỡ mẹ rất nhiều, hơn nữa lần này mẹ và anh ấy quay cùng một bộ phim, nhờ anh ấy giúp phân tích nhân vật mà mẹ đã học hỏi được rất nhiều, thật sự vô cùng cảm kích. Nếu hai người đã có ý định hợp tác, vậy nhất định phải hợp tác vui vẻ đấy !!"
 
Nhiếp Ngộ vội vàng gật đầu: "Mẹ, con biết rồi. ”
Lạc Quân Thiên cũng cười nói: "Ta và Nhiếp thiếu đang hợp tác rất tốt, về sau cũng sẽ đúng vậy, đúng không?"
Nhiếp Ngộ: Đúng cái rắm!
Nhưng trên mặt vẫn cười nói: "Đúng."

 -------------------------------
Trên đường trở về, hai người đều không nói gì, lúc về đến nhà, Quý Kỳ Sâm đã ngồi sẵn trên ghế, hiển nhiên đã từ chỗ Nhiếp Ngộ biết được toàn bộ chân tướng.
Trên sô pha trong phòng khách, Cố Nguyên ngồi ở giữa, hai đứa con trai mỗi người một bên, giống như tam đường hội thẩm, bắt đầu hỏi Cố Nguyên chuyện ở đoàn làm phim.
Cố Nguyên đành ngoan ngoãn trả lời từng người một.
 
Cố Nguyên bị thẩm vấn nhìn hai đứa con trai nhà mình, chua xót nghĩ, quan hệ giữa hai anh em thật sự là càng ngày càng tốt, đã học được cách cùng nhau thẩm vấn người làm mẹ này rồi đấy !!
Thẩm tra nửa ngày, xác định mẹ mình không chịu thiệt, hai người làm con trai cuối cùng cũng yên tâm, lại thương lượng kế hoạch sau này, có muốn thuê vệ sĩ hay không, có muốn tuyển thêm mấy trợ lý, mấy người đại diện hay không, bàn bạc nửa ngày, cuối cùng mỗi người nhường một bước, vấn đề được giải quyết.
 
Nhiếp Ngộ: "Mẹ vào giới giải trí, bọn con thân là con trai thì phải có nghĩa vụ chống cháy, chống thấm, chống cướp, còn có những người có lòng ngấp nghé với mẹ, vậy càng phải cẩn thận hơn, cuộc sống đời tư của nam nghệ sĩ trong giới vô cùng hỗn loạn, mẹ không thể tưởng tượng được đâu, một khi có người nào đột nhiên ân cần với mẹ, mẹ nhất định phải cho bọn con biết, bọn con sẽ tra ra tận gốc rễ của hắn."
 
Quý Kỳ Sâm đồng ý, tỏ vẻ khó có được một lần Nhiếp Ngộ nói tiếng người: "Mẹ, Nhiếp Ngộ nói có lý, tuy rằng con không hiểu rõ giới giải trí lắm, nhưng hỗn loạn thì nghe qua rồi."
Cố Nguyên đương nhiên không có ý kiến, nhưng mà —— cô quay sang nhìn con trai nhà mình, nghi hoặc: "Nhiếp Ngộ, hôm nay con nói gì với thầy Lạc vậy? Con có thể nói thật với mẹ không?"
 
Tuy rằng sau khi cô xuất hiện, con trai với thầy Lạc nói chuyện rất vui vẻ, hơn nữa còn có buổi đấu giá từ thiện gì gì đó, bằng chứng nhân chứng đầy đủ, nhưng cô cũng không thể hoài nghi bản thân gặp ảo giác chứ?
Rõ ràng cô nhớ rõ lúc cô đi qua, con trai đang hung hăng uy hiếp thầy Lạc mà !!
 "Mẹ, sao mẹ có thể nghĩ như vậy, mẹ không tin con sao? Mẹ kính trọng thầy Lạc như vậy, con làm sao có thể bất kính với người ta chứ !!"
Cố Nguyên nhìn qua, vẻ mặt con trai nhà cô rất vô tội.
Chẳng lẽ cô thật sự oan uổng nó à ??
Cố Nguyên bắt đầu hoài nghi với lỗ tai của mình.
Loại nghi ngờ này kéo dài đến tận tối, Cố Nguyên cùng Camille chửi bới lỗ tai của mình.
Camille đành thực hiện một cuộc phân tích chi tiết cho cô nghe, cuối cùng chốt: "Hai bé cưng nhà cô lại ghen tuông nữa chứ gì, đúng là cuồng mẹ."
Cố Nguyên: "Ghen?" 

Camille: "Vâng, ghen!"
Cố Nguyên: "À, về mặt tình cảm tôi cảm thấy nên tin tưởng Nhiếp Bảo Bảo nhà tôi, nhưng trên lý trí, tôi cảm thấy nó đang giở trò đồi bại, đang lừa gạt tôi, đối với thầy Lạc cực kỳ có thành kiến."
Camille tán đồng.
Sau khi tức giận nói một hồi, Cố Nguyên ngẫm lại chuyện này, vẫn quyết định không chọc thủng Nhiếp Ngộ, dù sao con trai cũng xuất phát từ tâm lý theo bản năng, không muốn để người khác đến gần mẹ mình, cô không muốn vì chuyện này mà trách cứ con trai.
Nhưng khẳng định không thể giả ngu giả ngơ như vậy cho qua được !!
 
Cố Nguyên dùng wechat liên lạc với Lạc Quân Thiên, đầu tiên là cẩn thận chào hỏi, hết thảy đều bình thường, sau đó nói chuyện linh tinh một chút, cuối cùng mới bước vào vấn đề chính.
Nguyên Nguyên muốn ăn cỏ: "Thầy Lạc, hôm nay con trai tôi nói chuyện với anh, không nói gì bất thường chứ ?"
Lạc Quân Thiên: "Không có, Cố tiểu thư cô suy nghĩ nhiều rồi."
Nguyên Nguyên muốn ăn cỏ: "Là tôi suy nghĩ nhiều ư ?? Sao tôi cứ cảm thấy Nhiếp Ngộ sẽ nói rất nhiều chuyện không bình thường nhỉ??"
Lạc Quân Thiên: "Thật sự không có, quý công tử là thiếu gia của truyền thông Hezong, hơn nữa lúc trước công ty tôi cũng từng hợp tác với cậu ấy rồi, giữa hai bên xem như có chút giao tình, đều là người trong giới, Nhiếp thiếu sẽ biết chừng mực, cô không cần lo lắng."
 
Đã nói đến nước này rồi, Cố Nguyên còn có thể nói cái gì nữa, đành phải cười nói: "Vậy tôi yên tâm rồi. Cười khóc .jpg"
Lạc Quân Thiên: "Nhưng mà danh tiếng của Nhiếp thiếu trong giới tôi từng nghe qua rồi, cậu ấy là đại thiếu gia hào môn, cách làm việc đúng là có hơi tùy tiện."
Nguyên Nguyên muốn ăn cỏ: "Đúng đúng đúng, tôi cũng cảm thấy như vậy, nó làm việc hoàn toàn dựa vào tâm tình, ai không biết thì thấy nó phóng đãng, ăn chơi vậy thôi, chứ nếu hiểu rõ rồi thì sẽ biết, nó chỉ là có tính tình trẻ con, hơi nghịch ngợm, không quá hiểu chuyện, nhưng tâm tính vẫn rất tốt."
Gửi xong câu này, Cố Nguyên cũng sửng sốt.
Lời vừa rồi hình như rất giống gấu mẹ bảo vệ khuyết điểm cho gấu con nhỉ?
Con mình làm sai chuyện, thì là không hiểu chuyện, trẻ con, quá nghịch ngợm, một chút cũng không xấu, chỉ là không hiểu chuyện thôi?
Ngẫm lại, ngay lúc từ đầu, cô bị Nhiếp Ngộ đùa giỡn, cảm thấy đây quả thực là tên nhà giàu vô phương cứu chữa, tính cách lẫn đạo đức đều không cứu vãn nổi, quyết tâm muốn chỉnh chết người này !!
Kết quả bây giờ cô lại nói ra những lời như này?
Cho nên đây rốt cuộc là cô giáo dục Nhiếp Ngộ thành công, hay là Nhiếp Ngộ tẩy não cô thành công?
 
Cố Nguyên cực kỳ xấu hổ, nhìn tin nhắn mình gửi đi, nhanh chóng thu hồi lại, hy vọng thầy Lạc vừa rồi không thấy tin nhắn !!!!
Ai ngờ vừa mới thu xong, Lạc Quân Thiên đã trả lời: "Đúng vậy, kỳ thật có thể nhìn ra được, Nhiếp thiếu có bản tính thiện lương, làm việc mang theo khí chất hồn nhiên, là do từ nhỏ sống an nhàn sung sướng, nên có chút quá mức phô trương mà thôi."
Lời này nói ——
Quá đúng trọng tâm !!!

 
Cố Nguyên cảm kích đến rơi nước mắt, cô cảm kích Lạc Quân Thiên có thể hiểu được tình cảnh của cô, hiểu được một người mẹ già muốn bao che khuyết điểm của con trai, cũng cảm kích anh có thể nói thẳng vấn đề của Nhiếp Ngộ, chứ không phải khách khí nói ra những lời dối trá không ý nghĩa.
 
Nguyên Nguyên muốn ăn cỏ: "Thầy Lạc, anh nói rất đúng, từ nhỏ bên cạnh nó đã có một đám người đi theo chiều chuộng, khó tránh khỏi tính cách phô trương, mắt cao hơn đầu, cách việc quả thật có chỗ không thích hợp, cho nên nếu có vấn đề gì, mong anh có thể bao dung nhiều hơn."
Lạc Quân Thiên: "Không có gì, tôi thì không để ý, nhưng sau này cậu ấy sẽ là người kế thừa Hezong, trong giới giải trí lục đục này, với tính cách này của cậu ấy có thể thuận lợi tiếp quản công ty hay không, ngược lại là một vấn đề đó."
 
Cố Nguyên nghe, đây quả thật là một vấn đề nha, tính tình không ổn trọng như vậy, sau này thật sự có thể làm được bá tổng như Kỳ Sâm à ??
Lạc Quân Thiên: "Cho nên tính cách của cậu cần được mài giũa."
Trong lòng Cố Nguyên khẽ động: "Phải không, làm sao mài giũa được?"
Cô nghĩ nghĩ rồi lại nói thêm: "Bây giờ tôi càng ngày càng yếu thế trước mặt con trai, không có cách nào khác, tôi bước vào giới giải trí, là địa bàn của nó, cảm giác như tôi phải nghe lời nó vậy."
Mất đi uy nghiêm của mẹ, hiện tại cô chỉ là một người mẹ yếu đuối, không có quyền không thế, muốn mài giũa con trai cũng không có năng lực đó.
Lạc Quân Thiên: "Sao cô không thử nói chuyện với ba của cậu ấy nhỉ ??"
Cố Nguyên nghe xong, hai mắt lập tức sáng ngời !!
 
Cô và Nhiếp Nam Thanh liên lạc không nhiều lắm, lần liên lạc duy nhất là lần Nhiếp Ngộ đột ngột ngất xỉu vì hạ đường huyết, sau đó không hề có bất kỳ liên lạc nào, chủ yếu là do làm ba mẹ của Nhiếp Ngộ, hai người bọn họ lại rất không quen thuộc, thậm chí có thể nói, ngoại trừ trung gian là Nhiếp Ngộ ra, bọn họ hoàn toàn là người xa lạ không hề liên quan tới nhau !!
 
Hai người xa lạ như vậy lại có cùng một đứa con trai, nói chuyện thật quá xấu hổ, cả hai người bọn họ đều có thể cảm nhận được cái sự xấu hổ kia.
Nhưng hiện tại, vì con trai, cô quả thật nên cùng Nhiếp Nam Thanh nói chuyện thật tốt !!
Ví dụ như Nhiếp Nam Thanh có kế hoạch gì với sau này của Nhiếp Ngộ, rồi làm thế nào để giúp Nhiếp Ngộ trưởng thành giống như Kỳ Sâm,...
 
Cố Nguyên gật đầu: "Anh nói đúng, tôi nên cùng ba Nhiếp Ngộ nói chuyện một lần."
Hạ quyết tâm, lập tức đi tìm Nhiếp Nam Thanh.
Mà đầu wechat kia, Lạc Quân Thiên cười ha hả nhìn tin nhắn trên điện thoại.
Anh có thể tưởng tượng được, tên tiểu tử lỗ mũi hướng lên trời kia, lập tức sẽ phải khóc rồi !!!
--------------------------------------------------------------------
Gợi ý pass chương sau: tên nữ chính.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận