Trở thành mẹ của năm vị lão đại

Lâm Lộ rất quen thuộc với tình huống kiểu này, nhanh chóng tiến lên cười nói: "Trợ lý Tôn, đạo diễn Vương quả thật chưa từng nói tới chuyện này, cậu có biết chuyện gì không ?"
 
Trợ lý Tiểu Tôn không kiên nhẫn nói: "Tôi không biết, tôi chỉ đến truyền đạt ý của đạo diễn Vương thôi, hai người muốn biết cái gì, đi mà hỏi đạo diễn Vương đó !"
Cố Nguyên đứng dậy hỏi: "Ninh đạo đâu? Nếu là đúng là tập thoại, vậy tôi nên đi tìm Ninh đạo diễn mới đúng chứ, vấn đề kịch bản trước giờ tôi chỉ bàn với Ninh đạo thôi mà."
Trợ lý Tiểu Tôn nhìn Cố Nguyên một cái: "Đạo diễn Ninh rất bận, vừa rồi có việc, bị gọi đi rồi, hiện tại không ở trường quay, muốn tìm thì chờ đến buổi chiều bắt đầu quay. Còn chuyện đi tập thoại bây giờ, cô tự xem mà làm đi, làm diễn viên ấy mà, tốt xấu gì cũng phải có chút đạo đức nghề nghiệp !!"
 
Cố Nguyên nghe vậy, cũng không nói gì, nếu đã muốn quay phim, vậy thì phải nghe theo lời đạo diễn nói thôi, lập tức đứng dậy đi theo trợ lý Tiểu Tôn, tới một căn phòng đơn giản tạm thời dựng lên.
 
Điều kiện địa phương nơi bọn họ quay tương đối đơn sơ, căn phòng đơn giản này cũng coi như là văn phòng tạm thời.
Trợ lý Tiểu Tôn: "Đạo diễn Vương đang ở bên trong chờ cô, tôi đi đây."
Nhìn trợ lý Tiểu Tôn đi xa, Lâm Lộ nhíu mày, nhỏ giọng nói: "Nếu đạo diễn gọi cô, vậy cô cứ vào đi, tôi ở bên ngoài trông coi, lỡ mà có chuyện gì, cô cứ gọi tôi vào, chỗ này là trường quay, chắc ông ta không dám làm bậy đâu !"
Cố Nguyên gật đầu: "Tôi biết, vậy tùy thời hành động đi."
Nói xong, cô mở cửa đi thẳng vào phòng.
 
Lâm Lộ đứng ở chỗ khuất bên ngoài, yên tĩnh chờ đợi, thấy bên trong không truyền ra chút thanh âm nào, cô không khỏi có hơi lo lắng, khổ nỗi, cô có cố dựng thẳng lỗ tai nghe cũng không nghe được chữ nào !!!
Chẳng lẽ căn phòng đơn giản này lại cách âm tốt đến vậy ???
 
Lâm Lộ lo lắng, sốt ruột đi tới đi lui, nghĩ mình có nên giả vờ có việc gõ cửa đi vào xem không nhỉ ???
Nhưng nếu thật sự có cái gì, cô đùng đùng xông vào, cuối cùng gây náo loạn ầm ĩ lên, vậy cô cùng Cố Nguyên làm sao có thể lăn lộn ở giới giải trí này nữa ??!!
 
Đột nhiên lại nghĩ tới, lúc trước Trần Minh Chí hình như rất coi trọng Cố Nguyên thì phải, không biết Cố Nguyên có bối cảnh gì không nhỉ ??
Nhưng nếu thật sự có bối cảnh, Vương đạo sao dám làm ra loại chuyện này ??
 
Nghĩ tới nghĩ lui, Lâm Lộ mở điện thoại di động ra, tìm WeChat của Lạc Quân Thiên.
Lạc Quân Thiên bình thường vô cùng chiếu cố Cố Nguyên, hôm nay không có cảnh của anh, anh cũng không có ở đây, nhưng nếu cô nói với anh chuyện này, chắc người này sẽ tới cứu viện chứ nhỉ ??!!

 
Do dự một chút, cuối cùng vẫn quyết định gửi tin nhắn: "Thầy Lạc, xin chào, hôm nay Cố Nguyên bị đạo diễn Vương gọi vào phòng tập thoại, tôi sợ cô ấy không quen với những trường hợp như này, nhưng lại không biết giúp làm sao bây giờ."
 
Gửi tin nhắn xong, Lâm Lộ lại tiếp tục vội vàng đi nghe động tĩnh trong phòng.
Ai ngờ đúng lúc này, đột nhiên trong phòng truyền ra một tiếng "ba", vừa to vừa vang !!!
Lâm Lộ sửng sốt, làm sao vậy ?? Có chuyện gì rồi ??
Cố Nguyên bị đánh ???
Cô ấy không kịp suy nghĩ nhiều, cứ thế mà xông vào !!
Vừa đi vào, vẻ mặt lập lức trở nên kinh hãi, hóa ra người bị đánh là Vương đạo, trên mặt ông ta có một dấu tay rất rõ ràng, hơn nữa còn đang xưng lên với tốc độ mắt thường có thể thấy được !!!
 
Còn Cố Nguyên đã chạy đến đứng trong góc, trong tay ôm một cái phích nước, vẻ mặt hung dữ, nhìn như kiểu, ai mà dám đắc tội với cô, cô lập tức phang cái phích vào đầu người đó !!
Vương đạo hiển nhiên là tức giận không nhẹ, chỉ vào Cố Nguyên mắng: "Tạo phản rồi à? Sao cô dám đánh tôi? Cô biết tôi là ai không? Cô cho rằng Ninh Tam Việt thưởng thức cô, là cô có thể vểnh đuôi lên trời luôn chắc? Tôi nói cho cô biết, mặc kệ cô ở bên ngoài có nổi tiếng cỡ nào, một khi đến chỗ này rồi, Vương Tiến Quân tôi đây chính là nhất, các người đều phải ngoan ngoãn nghe lời cho tôi !!"
 
Lâm Lộ vội vàng chạy tới, bảo vệ Cố Nguyên sau lưng, sau đó khuyên nhủ: "Vương đạo, ngài đừng tức giận, có chuyện gì cứ từ từ nói, Cố Nguyên cô ấy còn trẻ, không hiểu chuyện, chắc là có hiểu lầm gì đi ?"
 
Đạo diễn Vương: "Hiểu lầm? Cô hỏi xem cô ta đã làm cái gì? Tôi tìm cô ta để nói chuyện,vậy mà còn dám tát tôi? Thân là một diễn viên, chẳng lẽ tôi lại không có tư cách dạy thoại cho cô ta à ??"
 
Cố Nguyên vừa nghe lời này, cười lạnh một tiếng: "Ha, ông tìm tôi học thoại? Sao có thể có mặt mũi để nói nhỉ ?? Ông dạy tôi lời thoại nào thế? Có bản lĩnh, ông thử đọc lời thoại vừa rồi của ông trước mặt cả đoàn làm phim cho tôi nghe một lần xem? Ông có mặt mũi nói đó là lời thoại không? Bản thân làm ra chuyện gì còn không rõ nữa à? Vương Tiến Quân, tôi nói cho ông biết, hôm nay tôi đánh ông coi như là nhẹ đấy! Lần sau mà dám nói nữa, xem tôi đánh vỡ đầu ông thế nào !!"
 
Vương Đạo: "Tôi quy tắc ngầm với cô? Sao cô không tự đi soi gương đi, chỉ có như vậy mà muốn tôi dùng quy tắc ngầm? Cố Nguyên, tôi đây chân thành khuyên bảo cô, đừng có mà không hiểu chuyện như vậy nữa, nếu không đừng trách tôi không khách khí, cô hung dữ đúng không? Cô muốn đánh đúng không? Vậy tôi lập tức đi nói với Ninh Tam Việt, phải đổi diễn viên chính, nhất định phải đổi cho tôi! Còn có cô nữa——"
 
Ông ta chỉ vào Lâm Lộ: "Còn có cô, nghe lời, ngoan ngoãn cho tôi, nếu không ông đây đem phân cảnh của cô xóa hết !!"
 
Lâm Lộ nghe lời này, nhìn Vương đạo hói đầu, to béo trước mặt, đột nhiên cảm thấy bản thân không chịu nổi nữa.

Mấy năm nay cô sống không dễ dàng gì, nhẫn nhịn, ở đâu nơi nào cũng đều nhẫn nhịn, bị móng heo sờ, nhẫn, bị sờ ngực, nhẫn, thậm chí còn mấy lần thiếu chút nữa là bị quy tắc ngầm, may mắn tất cả đều cẩn thận thoát được, nhưng cũng vì vậy mà cho dù cô có diễn xuất tốt đến mức nào, đều không có cơ hội đi lên.
 
Tài nguyên tốt vốn nên tới tay, không hiểu sao lại thành của người khác, nguyên nhân cô biết, nhưng có rất nhiều chuyện, cô thật sự làm không được !!
Cũng từng nghĩ tới sẽ cố gắng tiếp nhận tất cả, cũng từng miễn cưỡng chính mình thích ứng, nhưng đến tận bây giờ, cô đột nhiên phát hiện, cô đã chịu đủ rồi !!
Khuất phục trước hiện thực thì thế nào, chẳng qua chỉ đổi lấy thêm vài câu thoại mà thôi !!
 
Nhìn Vương đạo đang chỉ ngón tay dầu mỡ vào mặt mình, tia lý trí cuối cùng của Lâm Lộ tan thành mây khói, cô cắn răng: "Xóa thì xóa, ông nghĩ bà đây hiếm là chắc! Tôi không diễn, không thèm diễn đó? Bà đây không muốn nổi tiếng nữa, đã chịu đựng đủ rồi!"
 
Tròng mắt Vương Đạo muốn trừng to ra: "Cả cô cũng điên luôn rồi đúng không? Tiện nhân, cô nghĩ mình là ai chứ ??"
Cố Nguyên thấy vậy, cũng lười nói nhiều với loại người này, dù sao hôm nay cô tát một cái như vậy, bộ phim này phỏng chừng không quay được nữa rồi, chỉ có thể chờ cơ hội sau này thôi, lập tức một tay ôm phích nước, một tay kéo Lâm Lộ: "Vương Tiến Quân, tôi nói cho ông biết, bộ phim này dù có tốt đến mấy, bọn tôi cũng tuyệt đối không để ông nhục nhã như vậy, mà đúng thật là không hiếm lạ nha, ai thèm diễn đâu chứ! Về phần ông đó, đừng quá đắc ý, những lời ông nói với tôi hôm nay, tôi đều đã nhớ kỹ, chờ đến ngày ngày mai xem ông hối hận thế nào !!"
 
Đạo diễn Vương nghe Cố Nguyên nói vậy, tức giận cười lạnh: "Tôi hối hận, tôi thấy ngày mai hai cô mới là người phải hối hận đấy, ngày mai cho dù cô có quỳ xuống gọi ba, ông đây cũng không thèm để ý đâu nhé! Hai người các cô không muốn diễn, thì có rất nhiều người muốn diễn, tôi đi tìm Ninh Tam Việt, đổi người, đổi hết cho tôi."
 
Nào ngờ vừa dứt lời, một thanh âm lạnh lẽo truyền tới: "Đổi người? Ông muốn đổi ai thế ?"
 
Trong phòng lập tức trở nên yên tĩnh, ba người đồng loạt quay đầu, nhìn về phía cửa.
Cửa không biết bị đẩy ra lúc nào, cửa ngói a-mi-ăng đơn giản chạm vào khung sắt bên cạnh, phát ra một tiếng "phanh" nhẹ nhàng, nhưng người nghe lại rất chấn động.
Bên ngoài cửa, rất nhiều người đang đứng, diễn viên, hậu cần, nhân viên ghi nhớ sân khấu, công nhân, trợ lý ...
Đứng đầu là Trần Minh Chí cùng với một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo trắng quần trắng.
Người trẻ tuổi mặt mày tuấn mỹ, hơi nghiêng người đứng ở nơi đó, một tay đút túi, vừa tiêu sái vừa đẹp trai, cực kì ngầu lòi !!
Vương Tiến Quân lập tức nhận ra, vị này chính là Nhiếp thiếu gia Nhiếp Ngộ, là thái tử gia của giới giải trí, trong tay nắm hơn nửa giới giải trí !!
Là ông chủ của ông chủ !!!
 

Vương đạo vốn vênh váo tự đắc, lúc này cũng nhanh chóng khom lưng xuống.
Ông ta có thể ở Tinh Ảnh Giải Trí lấy thân phận phó đạo diễn diễu võ dương oai, ngủ với nữ diễn viên, đều là ỷ vào Trần Minh Chí, nhưng thân phận của Nhiếp Ngộ so với Trần Minh Chí còn cao hơn nhiều, Trần Minh Chí thấy Nhiếp Ngộ còn phải cúi đầu đấy !!
 
Trong bầu không khí xấu hổ, yên tĩnh đến gần như hít thở không thông này, Vương Tiến Quân vội vàng tiến lên: "Ai dô, Nhiếp đại thiếu gia, là ngài sao? Mời vào mời vào."
Nhiếp Ngộ nhướng mày, nhếch mép cười.
Nụ cười trên mặt Vương Tiến Quân nhất thời cứng đờ, ý gì đây ??
Sao em rể của ông ta lại đi cùng với vị này tới đây ??
 
Nhiếp Ngộ ngay cả phản ứng cũng lười cho Vương Tiến Quân, chỉ khẽ bật cười, hỏi Trần Minh Chí: "Trần tổng, đây là ai vậy? Uy phong thật lớn quá nha !!"
 
Hai chữ "thật lớn", còn cố ý nhấn mạnh.
Trong giới giải trí này, nào có ai dám ở trước mặt Nhiếp đại thiếu nói chuyện lớn lối ?!!
Thật qua xấu hổ !!
Vương Tiến Quân cúi đầu, gần như vùi mặt vào cổ.
Trần Minh Chí thì tức giận đến tim gan phổi đều đau.
 
Anh rể này, rốt cuộc anh đang làm cái gì thế?
Hắn chỉ mới sơ sẩy một chút, mà vị anh rể này đã tính leo lên đầu Cố Nguyên rồi??
Vừa rồi xảy ra chuyện gì, còn cần phải hỏi sao?
 
Trần Minh Chí hít sâu một hơi, cố gắng tự nhủ bản thân bình tĩnh, bình tĩnh, sau đó mới tiến lên nói: "Nhiếp thiếu, đây là thân thích nhà tôi, tôi kêu hắn ở trường quay hỗ trợ, không ngờ lại không biết tốt xấu như vậy."
 
Nói xong, trách cứ nhìn Vương Tiến Quân: "Còn không mau xin lỗi Cố tiểu thư đi!"
Vương Tiến Quân sửng sốt, em rể vậy mà nói lại nói hắn như vậy ??
 
Nhiếp Ngộ cười: "Thật sao? Thân thích? Ông là Vương Tiến Quân ?"
Từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt vừa mang theo khinh thường, vừa xen chút đánh giá.
Mặt của Vương Tiến Quân lập tức trở nên tái nhợt, ông ta ở trường quay bình thường nói một là một, nói hai là hai, không ngờ bây giờ lại bị hỏi tên với giọng điệu khinh thường như vậy, thật quá mất mặt !!

 
Nhưng người đàn ông trước mặt cũng không phải thứ người thường có thể khiêu khích được, cho nên ông ta chỉ có thể cung kính trả lời: "Đúng vậy, tôi tên là Vương Tiến Quân."
Nhiếp Ngộ: "Tôi vừa nghe ông nói, muốn đổi diễn viên ??"
Vương đạo: "Đúng vậy."
 
Vừa nói, ông ta vừa chỉ vào Cố Nguyên và Lâm Lộ bên cạnh: "Hai nữ diễn viên này, một người thì không tận tâm trong công việc, còn một người diễn xuất không tốt, ỷ được Ninh Tam Việt chọn vào, tính tình rất lớn, tôi kêu cô ta tới tập thoại, cô ta còn không chịu, không những chửi mà còn đánh tôi. Ngài nhìn đó, cô ta vẫn đang cầm phích nước kia kìa, muốn đập vào đầu tôi đấy."
 
Nhất thời, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào chiếc phích nước mà Cố Nguyên đang cầm trên tay.
Lâm Lộ nhận ra có gì đó không ổn, nhíu mày, nhanh chóng đánh giá lại tình huống.
Chuyện gì đang xảy ra ?? tại sao vị thái tử này lại ở đây?
Vị này bình thường không thích làm việc mà ?? Tới trường quay làm gì ??
Có liên quan tới tin nhắn cô ấy gửi cho Lạc Quân Thiên không nhỉ ??
Nhưng từ lúc cô gửi tin nhắn tới giờ, cho dù chạy cũng không thể nhanh tới vậy chứ ??
 
Dưới cái nhìn của mọi người, Cố Nguyên khẽ thở dài.
Giới giải trí bây giờ thật sự quá tồi tệ, muốn tự dựa vào bản thân hình như hơi khó khăn, không có nền tảng cũng không có hậu thuẫn.
Đây là vấn đề lựa chọn, thế này hoặc thế kia, không có lựa chọn nào là tốt nhất cả, bắt buộc phải có hi sinh.
Lâm Lộ bên cạnh không phải là một tấm gương đó sao?
Vậy nên cô vẫn nên hy sinh tự do, hy sinh sự độc lập, chăm chỉ, mà ngoan ngoãn dựa vào vào con trai thôi !!!
 
Lúc này, Nhiếp Ngộ nhàn nhạt quét qua mẹ mình vừa hung dữ tát người ta một cái, trên tay vẫn cầm phích nước, tùy thời đều có thể phang người, thờ ơ nói: "Tôi cũng nghĩ là nên thay người."
 
Những người xung quanh hai mặt nhìn nhau mà hoang mang.
Đổi diễn viên chính ??
Đây là nói giỡn đi !!??
Diễn viên chính muốn đổi là đổi được luôn sao ??
Vương Tiến Quân nghe vậy rất vui vẻ, chuẩn bị mở miệng tiếp tục nịnh hót.
Lại nghe Nhiếp Ngộ nhàn nhạt nói câu tiếp theo: "Thay người tên Vương Tiến Quân này đi."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận