Trở thành mẹ của năm vị lão đại

Quý Kỳ Sâm không đưa Cố Nguyên trực tiếp về nhà, mà đi đến chỗ Nhiếp Ngộ.
 
Điều này làm cho Cố Nguyên có chút ngoài ý muốn, cô nghi ngờ nhìn con trai, từ khi nào mà quan hệ giữa hai người lại tốt đến vậy ??
Không tranh cãi, đố kị nhau nữa à ??
Quý Kỳ Sâm vẻ mặt bình thản: "Gần đây công ty của con với cậu ta có hợp tác."
Cố  giật mình: "Vậy à, tốt quá."
Sau khi về đến nhà, Nhiếp Ngộ nhìn thấy Cố Nguyên bình an trở về, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, xoay người hỏi Quý Kỳ Sâm: "Cậu làm con trai kiểu gì đấy, kêu cậu đi đón mẹ, kết quả thì sao, tới giờ này mới về đến nhà, điện thoại gọi thì không nghe máy, WeChat không trả lời, rốt cuộc đang làm cái gì vậy?"
 
Quý Kỳ Sâm mặt không chút thay đổi: "Tôi tới đây, là muốn bàn bạc với cậu chuyện hợp tác, bàn bạc một cách vui vẻ !!"
 
Nhiếp Ngộ cạn lời: "Tôi với cậu? Hợp tác ?? Từ khi nào mà ---"
 
Quý Kỳ Sâm nhướng mày, trong mắt hiện lên một tia cảnh cáo.
Nhiếp Ngộ hơi dừng lại, chợt ý thức được cái gì, hừ lạnh một tiếng: "Dự án hợp tác kia, cũng đáng để cậu chạy tới tận đây nói? Ha, cậu mà không nhắc, có khi tôi đã quên nó luôn rồi."
Quý Kỳ Sâm lười phản ứng với cậu ta: "Mẹ mệt rồi, để mẹ lên lầu nghỉ ngơi trước đi."
 
Nhiếp Ngộ lập tức thu hồi một bầu trời phẫn nộ của mình lại, nhìn về phía Cố Nguyên, ngữ khí cũng chậm lại: "Mẹ, mẹ ăn cơm chưa, có muốn ăn chút gì không?"
Cố Nguyên vội vàng nói: "Mẹ không ăn đâu, mẹ quả thật hơi mệt, chỉ muốn nghỉ ngơi thôi, mà hai đứa đừng cãi nhau đó, đều là anh em trong nhà, nếu đã có dự án hợp tác với nhau thì phải hợp tác cho vui vẻ, tuyệt đối đừng ồn ào cãi nhau, có chuyện gì từ từ nói."
Nhiếp Ngộ và Quý Kỳ Sâm đồng thanh: "Vâng."
 
Cố Nguyên đối với sự ăn ý của hai anh em nhà này cảm khái không thôi, lúc cãi nhau thì giống hệt cừu nhân, quan hệ tốt lên một cái là ăn ý mười phần luôn !!!
 
Thấy Cố Nguyên vừa lên lầu, Nhiếp Ngộ lập tức chuyển sang mặt lạnh nhìn Quý Kỳ Sâm: "Quý Kỳ Sâm, sao tôi không nhớ giữa tôi và cậu có dự án hợp tác gì nhỉ? Nói đi, rõ ràng rành mạch ra, nếu không đừng trách đi đến trước mặt mẹ kể tội cậu."
Quý Kỳ Sâm thản nhiên phun ra ba chữ: "Lạc Quân Thiên."

Niếp Ngộ vừa nghe, lập tức lên tinh thần: "Sao cơ, hắn ta lại làm cái gì?"
 
Quý Kỳ Sâm thản nhiên đem chuyện hôm nay kể lại cho Nhiếp Ngộ nghe, nhưng lại giấu đi chuyện Lạc Quân Thiên có thể cũng là con trai cả của Cố Nguyên.
 
Vẻ mặt Nhiếp Ngộ đầy hoài nghi, nhìn thoáng qua Quý Kỳ Sâm, sau đó lại nhíu mày, lâm vào trầm tư.
Mẹ từng hoài nghi Lạc Quân Thiên là con trai của mình, chẳng lẽ là thật sao?
Anh có nên nói chuyện này cho Quý Kỳ Sâm biết không đây ??
Quý Kỳ Sâm nhàn nhạt nhìn lướt qua Nhiếp Ngộ: "Có phải cậu giấu diếm tôi chuyện gì không?"
Nhiếp Ngộ: "Không có, làm sao có thể." 
Quý Kỳ Sâm: "Phải không?" 
Nhiếp Ngộ nhảy dựng lên: "Đương nhiên, tôi việc gì phải làm vậy."
Quý Kỳ Sâm cười lạnh một tiếng: "Được rồi, vậy chúng ta nói chuyện khác."
Nhiếp Ngộ: "Chuyện gì?"
Quý Kỳ Sâm: "Tổng giám đốc Tinh Ảnh là Trần Minh Chí, có phải anh ta có một người họ hàng làm đạo diễn không ? Đạo diễn ở ngay đoàn phim "Cung điện huyền bí"."
Nhiếp Ngộ: "Trần Minh Chí thì tôi biết, còn Vương đạo gì đó, làm sao tôi biết được ??"
Quý Kỳ Sâm: "Trước đây cậu có thể không biết, nhưng bây giờ cậu phải biết." 
Niếp Ngộ nghe ngữ khí của Quý Kỳ Sâm, hiểu ra: "Vương đạo kia nhằm vào mẹ?"
Quý Kỳ Sâm lạnh lùng, trào phúng nói: "Trong bữa tiệc, ông ta bắt mẹ uống rượu."
Nhiếp Ngộ: "Cái gì?"
 
Thân là thái tử gia ở giới giải trí, Nhiếp Ngộ đương nhiên hiểu được đây là ý gì, loại chuyện này ở trong giới rất bình thường, quay phim xong, mấy diễn viên nhỏ, lớn đều đi, từng người uống rượu làm vui, vì một cảnh quay một câu thoại mà không từ thủ đoạn.
Chỉ là anh không ngờ tới, loại chuyện này lại thiếu chút nữa phát sinh trên người mẹ anh !!
 

Quý Kỳ Sâm: "Nếu không cậu nghĩ tại sao tôi về muộn?"
Sắc mặt Nhiếp Ngộ lập tức trở nên khó coi.
Bình thường anh tuy rằng thích chơi bời, lại hay bất cần cợt nhả, nhưng một khi liên quan đến chuyện của công ty, thì tuyệt đối đừng nên xem thường, vị trí thái tử gia trong giới giải trí không phải dễ làm đâu !!
Mười ngón tay hơi khép lại, Nhiếp Ngộ cười lạnh: "Được, tôi hiểu rồi, chuyện này cứ giao cho tôi đi."
Mẹ không cho anh trực tiếp ra mặt, vậy anh đành làm âm thầm vậy !!!
-------------------------------------------------------------------------
Trong bộ phim "Cung điện huyền bí", nam chính là Tam hoàng tử, được lệnh đi điều tra một vụ án tham ô, tình cờ gặp gỡ nữ chính vừa mới vào kinh, hai người dưới nhân duyên xảo hợp, phát sinh hiểu lầm.
Sau đó nữ chính được chọn vào cung làm cung nữ, sau đó từng bước leo lên, trở thành phi tử của Thái tử, cuối cùng leo lên hậu vị.
Mà lúc nàng còn là tiểu cung nữ, Tam hoàng tử đã giải trừ hiểu lầm giữa cả hai, cũng từng nhiều lần hỏi nàng, liệu có nguyện ý rời khỏi hoàng cung này không, hắn có thể dẫn nàng rời đi.
Nhưng nữ chính lại cự tuyệt, sau này, tới khi nàng muốn rời đi, lại bởi vì bằng hữu tốt nhất của mình bị lâm vào vòng xoáy cung đấu mà không cách nào thoát thân, về sau, nàng từng bước từng bước bò lên, khi nàng bò đến vị trí mơ ước kia, quay đầu nhìn lại người đàn ông vẫn yên lặng chờ đợi mình kia, nàng mới biết được năm đó nàng đã bỏ lỡ cái gì.
 
Buổi sáng quay cảnh đối diễn với Lạc Quân Thiên trước, quá trình quay cũng coi như thuận lợi, trong đó có một cảnh quay, bởi vì nữ chính và Tam hoàng tử có hiểu lầm, hai người thiếu chút nữa thì cãi nhau, cảnh này Cố Nguyên diễn hai lần nhưng đều không vào được trạng thái.
 
Ninh Tam Việt thật ra rất hài lòng, cho dù là diễn viên có kinh nghiệm phong phú, một cảnh quay bị NG vài lần cũng rất bình thường, mà Cố Nguyên lại ưu tú hơn rất nhiều người, nếu cảnh quay không tốt, vậy thì buổi trưa nghỉ ngơi, buổi chiều tiếp tục quay là được rồi.
 
Buổi trưa lúc ăn cơm hộp, Cố Nguyên khó tránh khỏi có hơi mất mát, bắt đầu từ ngày hôm qua, người khác có bị NG vài lần, nhưng cô thì không, hầu hết đều là một lần đã qua, đạo diễn Ninh cũng nói cô rất hiểu nhân vật và cốt truyện, điều này làm cho cô cảm thấy, mình hẳn là rất có thiên phú diễn xuất !!!
Không nghĩ tới ngày hôm qua vừa mới kiêu ngạo xong, hôm nay đã bị NG hai lần !!
 
Cơm hộp không ngon, Cố Nguyên ăn cũng chẳng biết mùi vị gì, trong lòng vẫn nghĩ tới cảnh quay kia.
Lúc này Lâm Lộ cầm hộp cơm đi tới, ngồi xuống bên cạnh cô.
Hai người đều không nói gì, Cố Nguyên vẫn tiếp tục suy tư nghĩ ngợi.
 

Một lát sau, Lâm Lộ cuối cùng nhịn không được mở miệng: "Có phải cô đang nghĩ đến cảnh quay vừa nãy không ?"
Cố Nguyên gật đầu: "Đúng vậy, cảnh này đã quay tận mấy lần rồi, vậy mà vẫn không qua được."
Lâm Lộ nghe cô nói vậy, khẽ thở dài.
Lúc trước, cô ấy luôn cảm thấy, một người mới dựa vào cái gì vừa ra mắt đã được diễn nữ chính ??
Kịch bản "Cung điện huyền bí" cô ấy đã đọc trước đó, rất thích nữ chính trong truyện, vẫn luôn hướng tới nhân vật này, không ngờ bản thân lại không được chọn, hơn nữa lại còn bị một người mới nửa đường xuất hiện cướp mất !!!
Cho nên cô ấy luôn hoài nghi, Cố Nguyên nhất định là có quan hệ gì đó, mới có thể giành được vai diễn này !!!
Cô ấy thậm chí còn nghĩ, đợi đến lúc vào đoàn, khẳng định có thể nhìn thấy cô ta xấu hổ !!
 
Nếu là công việc khác, việc đi cửa sau có thể dễ dàng che dấu được, duy chỉ có loại công việc quay phim này, quay thế nào, diễn thế nào, cả đoàn phim đều nhìn, thậm chí sau này phát sóng, tất cả khán giả đều theo dõi.
Lúc đó cô ấy chỉ chờ Cố Nguyên bị mắng chết !!
 
Nhưng chỉ một ngày hôm qua, cô ấy đã ý thức được, Cố Nguyên là một người rất mạnh mẽ.
Ninh Tam Việt không phải là một đạo diễn có tính tình tốt, diễn viên quay không tốt chính là quay không tốt, anh ta sẽ mắng thẳng mặt, mặc kệ diễn viên có bối cảnh, nổi tiếng ra sao, nên mắng đều sẽ mắng.
Thế nhưng Ninh Tam Việt không hề mắng Cố Nguyên, ngược lại còn khen ngợi cô.
Cô ấy đã xem cảnh quay của Cố Nguyên, Cố Nguyên quay phim đúng là rất tốt, cô thậm chí không cần bất kì kỹ xảo gì, chỉ cần đứng trước máy quay, cô như hòa mình vào bộ phim, trở thành nữ chính vừa rời núi đi vào kinh thành.
Điều này làm cho trong lòng Lâm Lộ vốn không dễ chịu, lại cảm thấy thở phào nhẹ nhõm.
 
Cố Nguyên tuy còn trẻ, nhưng lại có tài năng, thật sự là diễn viên trời sinh.
Bị một người có thiên phú đánh bại, so với bị những người có quan hệ mờ ám kia đánh bại thì tốt hơn nhiều, điều này chứng tỏ, chỉ cần cô ấy đủ cố gắng, đề cao chính mình, sớm muộn gì cũng có hy vọng !!
Thêm chuyện tối hôm qua, càng làm cho Lâm Lộ cực kỳ cảm kích.
Đạo diễn Vương có bối cảnh, quan hệ gì, cô biết, thân là nữ diễn viên của Tinh Ảnh, nói ra thì có vẻ hào nhoáng, nhưng nếu một khi Đạo diễn Vương đã mở miệng kêu bọn họ khiêu vũ, cô mà không chịu nhảy, không nghe lời thì sẽ đắc tội ông ta, mà đã đắc tội với người ta rồi, còn có thể có kết cục gì tốt chứ ??
 
Vậy mà khi Lạc Quân Thiên dẫn Cố Nguyên đi, Cố Nguyên lại mang cô đi theo.
Nếu tối hôm qua không ra khỏi đó, chuyện gì xảy ra sau đó, Lâm Lộ dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết.
Lâm Lộ ấy cười khổ một tiếng, là Cố Nguyên giúp cô ấy tránh được một kiếp.
Mặc dù đạo diễn Vương chắc chắn rất khó chịu, nhưng ít chưa xé rách mặt, vậy thôi đã quá tốt rồi."
 

Lúc này, Lâm Lộ nhìn bộ dáng u sầu của Cố Nguyên, đặt hộp cơm xuống, an ủi: "Năm tôi 21 tuổi, nhận được cảnh đầu tiên trong đời, lúc đó tôi đóng vai một cô hầu gái nhỏ, cô biết tôi bị NG bao nhiêu lần không ?"
Cố Nguyên: "Bao nhiêu lần?"
Lâm Lộ: "Bảy lần."
Cố Nguyên nhìn Lâm Lộ thương cảm: "Sau đó bị đạo diễn mắng thảm luôn đúng không ?"
Lâm Lộ cười: "Mắng chứ, mắng đến mức tôi nghi ngờ nhân sinh luôn."
Cố Nguyên tưởng tượng đến tình cảnh xảy ra lúc đó, trong lòng không khỏi có chút thương cảm.
 
Lâm Lộ: "Tuy nhiên, sau đó tôi lại tiếp tục chăm chỉ để trau dồi kỹ năng diễn xuất của mình, lại đóng một vài bộ phim truyền hình. Có phản hồi tốt, tôi dần dần có được những fan hâm mộ của riêng mình. Hiện giờ tôi rất hài lòng với bản thân."
Cố Nguyên nghiêng đầu nhìn sang, cô thấy trên mặt Lâm Lộ nở một nụ cười mãn nguyện.
 
Cố Nguyên nghĩ đến chính mình, bỗng nhiên nở nụ cười: "Nếu so ra, tôi thật sự là ở trong phúc mà không biết hưởng."
Lâm Lộ: "Đúng vậy, tôi cũng nghĩ như vậy đó."
Cố Nguyên bật cười thành tiếng, "Tôi khó chịu cái gì chứ? Đạo diễn Ninh còn chưa mắng tôi nữa !!"
Lâm Lộ thở dài: "Đạo diễn Ninh thật sự rất thích cô đó. Khi anh ấy nhìn cô, cô không biết biểu cảm trong mắt anh ấy, giống như đang nhìn một viên ngọc trai quý hiếm vậy."
 
Lâm Lộ có thể tưởng tượng ra, với sự đánh giá cao của Ninh Tâm Việt, tương lai của Cố Nguyên chắc chắn sẽ thuận buồm xuôi gió.
Cố Nguyên nghĩ đến Ninh Tam Việt, trong lòng rất cảm kích, nếu không phải nhờ Ninh đạo diễn, chỉ bằng một người đang đi học như cô, nếu không trông cậy vào con trai, cô thật không biết tới khi nào mới nhận nổi một kịch bản nữa !!
 
Hai cô gái nói chuyện qua lại một hồi, thấy đã muộn, Lâm Lộ thúc giục Cố Nguyên nhanh chóng ăn cơm: "Ăn cơm xong, chúng ta đi nghỉ ngơi một chút. Buổi chiều có nhiều cảnh, sẽ mệt lắm đó."
 
Cố Nguyên đương nhiên nghe theo, lại nhân cơ hội thỉnh giáo vài việc cần lưu ý ở đoàn phim, Lâm Lộ cũng kiên nhẫn nói từng cái một.
Đang nói chuyện thì trợ lý tiểu Tôn đi tới.
Hắn ta vừa tới đã cau mày: "Cố Nguyên, đạo diễn Vương kêu cô qua kia tập lại lời thoại, sao còn trốn ở đây ??"
Lâm Lộ và Cố Nguyên hai mặt nhìn nhau, đòng thời cảm thấy có gì đó không ổn.
Sao đạo diễn Vương lại muốn Cố Nguyên tập lại thoại ??
Buổi sáng không nói gì hết mà ???


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui