Trở thành mẹ của năm vị lão đại

Sau khi ảnh tuyên truyền cũ của bộ phim "Trời xanh bất lão tình" bị lộ ra, cư dân mạng ai nấy đều nhiệt tình như được tiêm thêm máu gà, có người còn đặt hai bức ảnh lại cạnh nhau, so sánh chi tiết từng góc độ một, thậm chí còn cho rằng hai cái bóng lưng này vốn chỉ là một người.
 
Đương nhiên cũng có người đem ảnh chụp của nữ chính "Trời xanh bất lão tình" năm đó đưa lên mạng, ảnh chụp năm đó so sánh với ảnh chụp hiện tại, tất cả đều soi kỹ từng chút một.
 
Soi tới soi lui, cuối cùng cho ra một kết luận: Hồ Duyệt Tĩnh thật đúng là đại mỹ nữ một thời, tuy rằng bây giờ vẫn dưỡng không tệ, nhưng rốt cuộc năm tháng không bỏ qua cho người nào cả, nữ thần không tuổi thì cũng không thể không tuổi thật, so với dáng vẻ hồi trẻ vẫn khác quá xa.
 
Dưới loại tin đồn này, đối với danh tính của nữ chính "Cung điện huyền bí" càng khiến người tò mò hơn, các bài viết suy đoán lần lượt xuất hiện, có người thậm chí đem tất cả các nữ minh tinh nổi tiếng mấy năm gần đây đều lôi ra, so sánh thân hình từng người một, nhưng tìm tới tìm lui, cũng không tìm được người tương tự với bóng lưng trong ảnh tuyên truyền.
 
Lòng hiếu kỳ bị treo đến cực hạn, tất cả mọi người đều đang chờ đoàn làm phim "Cung điện huyền bí" công khai hình ảnh nữ chính chính thức.
 
Mọi tin đồn xôn xao trên mạng lần này, Hồ Duyệt Tĩnh đương nhiên nhìn thấy.
 
Cô ta dùng điện thoại di động mở ra hai tấm ảnh so sánh bóng lưng trên mạng, nhìn tấm ảnh giống như đã từng quen biết kia, móng tay được sơn, tỉa xinh đẹp không nhìn được mà đâm sâu vào lòng bàn tay.
 
Cô ta cắn môi, nhìn chiếc lá rụng rơi xuống mặt đất bên ngoài cửa sổ, nhìn chiếc lá rụng kia, cô ta dường như nhìn thấy hình ảnh hai mươi lăm năm trước, cô gái ngẩng đầu lên, đi vào đoàn làm phim thay thế vị trí Cố Nguyên.
 
"Dùng thì dùng, cũng không ai biết bóng lưng kia là ai."
 
"Ngay cả bản thân cô ấy cũng sẽ không biết, đời này cô ấy không thể ra khỏi bệnh viện."
 
Những thanh âm này trong hoảng hốt, xuyên thấu qua hai mươi lăm năm năm năm truyền vào tai cô ta, mộng ảo mà mơ hồ.
 
Hồ Duyệt Tĩnh nhắm mắt lại.
 
Chuyện đã trôi qua rồi, nên được chôn cất sâu trong quá khứ.
 
Người biết chuyện năm đó đều không có ở đây, hoặc đã định cư ở nước ngoài.
Chuyện này, chắc chắn sẽ trở thành một bí mật vĩnh viễn.
--------------------------------------------------------
Ở Học viện Điện ảnh Thủ đô, sự nhiệt tình của sinh viên khoa biểu diễn cũng hoàn toàn được đốt cháy, mọi người ai cũng đều ngóng trông, ngóng xem rốt cuộc là người như thế nào mà được Ninh Tam Việt ưu ái, có tư cách đóng chung với ảnh đế Lạc Quân Thiên.
 
Lúc này, có vài người chỉ ra: "Trước đây không phải nói Cố Nguyên có đi thử vai à? Tôi thấy bóng lưng kia hình như có hơi giống Cố Nguyên đó!"
 
Lập tức có người phủ : "Làm sao có thể, cậu nghĩ sao mà nói bóng lưng kia giống cậu ta vậy ?"
 
"Đúng đúng, không thể là cậu ta, nếu là Cố Nguyên thật thì cậu ta đã nói cho cả trường biết rồi, sao mà im ắng vậy được? Hơn nữa cậu nhìn xem người khác vào đoàn làm phim bận rộn như thế nào, còn cậu ta còn có cả thời gian đi học mỗi ngày luôn kìa, giống mấy người sắp vào đoàn phim à ??"
 
Nghe phân tích như vậy, mọi người ngẫm lại thấy cũng đúng, hiển nhiên bóng lưng kia không có khả năng là Cố Nguyên, xem ra lúc trước Cố Nguyên căn bản là khoác lác rồi !!
 
Hoắc Tư Giai đột nhiên lên tiếng: "Các cậu còn nghĩ là cậu ta? Làm sao có thể được !! Tinh Ảnh muốn tuyển người á hả, nghe nói là rất chú trọng nhân phẩm của nghệ sĩ, xem cái chuyện cô ta làm ra đi, các cậu cảm thấy Tinh Ảnh sẽ chọn người như vậy hả ??"

 
Nghe cô ta nói, mọi người lập tức nổi lên hứng thú: "Rốt cuộc là chuyện gì vậy? Cậu luôn nói cậu ấy có cha nuôi bao nuôi, nhưng không phải là không có chứng cứ à ?"
 
Có vài bạn học không đồng ý nói: "Chuyện không có chứng cứ thì đừng nói, các cậu bôi nhọ thanh danh người ta như vậy không tốt lắm đâu."
 
Trần Vũ Đình đã sớm nhìn không vừa mắt, trào phúng nói: "Bịa đặt chỉ cần một cái miệng, nhưng bỏ tin đồn thì chạy gãy chân đó, các người cứ tùy tiện nói xấu người ta như vậy mà được hả?"
 
Hoắc Tư Giai nhìn Trần Vũ Đình tới, cừu nhân gặp mặt hết sức đỏ mắt, khinh bỉ cười một tiếng: "Sao lại không có chứng cứ? Cậu ta làm loại chuyện này cũng có thèm dấu diếm ai đâu, sao cậu lại không biết xấu hổ mà nói không có chứng cứ ??"
 
Trần Vũ Đình: "Được, tôi biết cậu hận Cố Nguyên muốn chết rồi, bây giờ ba mặt một lời rõ ràng đi, thế nào ??"
 
Hoắc Tư Giai khinh thường nói: "Các cậu nhìn quần áo bình thường Cố Nguyên mặc đi, đều là hàng hiệu đúng không, nhưng nhà cậu ta thật sự giàu tới vậy sao? Còn có đá Opal gì đó cậu ta tặng cho cậu, cậu cảm thấy người bình thường sẽ tiêu xài hoang phí như vậy à? Chỉ có tiền đào được từ chỗ cha nuôi mới không biết tiếc mà phung phí như vậy thôi."
 
Vương Nguyệt Hàm buồn cười: "Thân thích, họ hàng tặng cậu ấy, chuyện này mà cậu cũng phải hoài nghi?"
 
Hoắc Tư Giai :"Thân thích tặng? Đều là hồ ly ngàn năm cả, bày trò lừa bịp ai chứ, nào, thân thích nhà ai có tiền như vậy, nói ra để tôi mở mang thêm kiến thức đi !"
 
Vương Nguyệt Hàm: "Tthân thích của cậu không có tiền thì cho rằng người khác cũng không có à? Cậu đang bịa đặt vu khống người khác đấy !!"
 
Hoắc Tư Giai đột nhiên cười ý vị thâm trường: "Thân thích của cậu ta có tiền hay không tôi không biết, nhưng cậu ta đeo bám đàn ông có tiền, cái này thì tôi biết rất rõ."
 
Hoắc Tư Giai: "Hai cậu không biết sao? Trong diễn đàn trường đã có người đăng ảnh rồi, ngay gần cổng trường học, một người đàn ông lớn tuổi đến đón Cố Nguyên, Cố Nguyên trực tiếp lên xe của ông ta luôn."
 
Người đàn ông lớn tuổi ??
 
Tin tức này đủ hot, một đám người vội vàng tò mò mở điện thoại di động lên diễn đàn trường tìm kiếm.
 
Trần Vũ Đình, Vương Nguyệt Hàm biến sắc, cũng vội vàng mở ra xem.
 
Quả nhiên, trên diễn đàn trường học có mấy tấm hình, là bóng dáng Cố Nguyên đeo túi xách chuẩn bị lên xe, bên cạnh có một người đàn ông mặc âu phục sang trọng, đầu vuốt keo chỉnh tề, nhìn bộ dáng rất thân sĩ, nhưng dáng người hơi cồng kềnh, vóc dáng không cao, nhìn sao cũng thấy hơn năm mươi rồi !!
 
Từ mấy tấm ảnh có thể thấy, vị trí hai người đứng là khu phố gần trường học, mà Cố Nguyên hiển nhiên là cực kỳ quen thuộc với người đàn ông kia, hai người cười với nhau, người kia còn tự mình giúp cô mở cửa xe.
 
Trong nháy mắt, cả diễn đàn của Học Viện Điện Ảnh như muốn sôi trào.
 
Tuy rằng Cố Nguyên mới nhập học không bao lâu, nhưng danh tiếng ở trường thì không kém chút nào.
 
Thứ nhất, vẻ ngoài của cô rất không tệ, đứng giữa học viện điện ảnh người đẹp nhiều như mây vẫn tính là đại mỹ nữ, thứ hai là Cố Nguyên có xung đột với Hoắc Tư Giai, hơn nữa hình như còn dành được thế thượng phong, thứ ba, nghe nói hình như cô rất có tiền, quần áo trang sức trên người đều là hàng hiệu, hàng limit, nhưng vấn đề là không ai biết tiền của cô lấy từ đâu ra cả !!
 

Vậy nên làm sao mọi người có thể không chú ý đến một nhân vật như vật được chứ !!?
 
Hiện tại thì hay rồi, một tin tức đặc biệt hot xuất hiện, bạn học Cố Nguyên danh tiếng cao của trường bị một lão già năm mươi tuổi bao nuôi !!?
 
Bằng chứng chắc như núi, ghia thiệt sự !!
 
Không ít người hưng phấn, tuy rằng bọn họ với Cố Nguyên không thù không oán, nhưng mấy chuyện drama này ai mà không thích xem?
 
"Ai đây, ai đây, cho thông tin gấp?"
 
"Nhìn xe có vẻ rất hào phóng nha, khẳng định là người có máu mặt, mẹ nó, rốt cuộc cậu ta bám vào ai vậy ??"
 
"Oa, lão già bụng to năm mươi tuổi mà cậu ta cũng có thể nuốt trôi cho được, không sợ buổi tối tỉnh dậy tự hù chết mình à ??"
 
"Không sao không sao, sợ cái gì, có tiền là được rồi."
 
Các loại trào phúng mỉa mai xen lẫn suy đoán nhao nhao ra lò.
 
Lúc những tin tức này truyền tới tai Cố Nguyên, cô đang ép chân trong lớp hình thể, nghe bạn cùng phòng nói lại mà hoang mang tột độ: "Lão già năm mươi tuổi?”
 
Trần Vũ Đình nhíu mày: "Đúng vậy, bọn họ chụp hình lại, đăng lên diễn đàn tung tin xấu cho cậu."
 
Vương Nguyệt Hàm: "Cố Nguyên, cậu xem bây giờ phải làm sao đây, phải nhanh chóng lên tiếng thôi, nếu không mọi người cứ truyền như vậy mãi, lỡ đâu truyền ra bên ngoài, hoàn toàn bất lợi với con đường phát triển của cậu sau này! Đặc biệt là cậu còn sắp đóng bộ "Cung điện huyền bí" nữa chứ, bên Tinh Ảnh mà biết là có chuyện đó !!"
 
Nhưng Cố Nguyên vẫn đang chìm trong trạng thái hoang mang, mờ mịt, hai đứa con trai nhà cô đều trẻ tuổi đẹp trai, sao lại bị gọi là lão già năm mười rồi ??
 
Rốt cuộc tin đồn, ảnh chụp ở đâu ra vậy ??
 
Cố Nguyên tò mò tải xuống diễn đàn của trường, cài đặt nặc danh mở lên xem, lúc này mới phát hiện bài viết về cô đã được thêm một chữ "hot" màu đỏ rực, trở thành bài đăng nóng nhất trên diễn đàn !!
 
Sau khi mở ra, hình ảnh full HD từ từ tải xuống, cô cuối cùng cũng nhìn thấy được người cha nuôi huyền thoại của mình !!
 
Vừa nhìn thấy người trong ảnh, thiếu chút nữa là cô cười phun cơm luôn !!
 
Vậy mà là Gia Cát quản gia !!
 
Không nhớ rõ là lần nào, Gia Cát quản gia đúng lúc có việc đi ngang qua khu gần trường học, nên thay Nhiếp Ngộ đón cô về nhà luôn, không biết thế nào lại bị người ta chụp được !!

 
Trần Vũ Đình nhìn Cố Nguyên cười ra tiếng, trong lòng yên tâm không ít.
 
Còn cười là chứng tỏ không có gì to tát, ít nhất Cố Nguyên vẫn có thể nắm chắc được !!
 
Cố Nguyên lau nước mắt ở khóe mắt do cười quá hăng, thở dài nói: "Đây là quản gia của thân thích nhà tớ, ngày đó thuận đường nên đến đón tớ về nhà, không ngờ lại trở thành cha nuôi trong miệng bọn họ, ha ha ha."
 
Gia Cát quản gia cẩn thận, thận trọng, làm việc cũng chu đáo, ân cần, nếu chú ấy mà biết mình trở thành cha nuôi của cô, chắc bị dọa chết luôn quá !!
 
Trần Vũ Đình và Vương Nguyệt Hàm nghe xong cũng bật cười: "Vậy cũng không thể mặc kệ tin đồn được, để truyền ra ngoài lại thêm phiền toái !"
 
Cố Nguyên suy nghĩ một chút: "Chuyện này để tớ thương lượng với thân thích nhà tớ đã."
 
Im lặng một lát, cô trực tiếp gọi điện thoại cho Nhiếp Ngộ.
 
"Con trai, tan học ai đến đón mẹ vậy ?"
"Con."
"Không cần, con bảo Gia Cát quản gia mang theo tài xế đến đón mẹ đi."
"Tại sao?"
 
Nhiếp Ngộ có một loại cảm giác bản thân bị ghét bỏ, chẳng lẽ Gia Cát quản gia lại tốt hơn anh sao ??
 
"Cứ như vậy đi, để Gia Cát quản gia tới đón mẹ."
"......Vâng."
-----------------------------------------------------------------------------
Mấy giờ sau, vừa tan học, Cố Nguyên đi cùng Trần Vũ Đình và Vương Nguyệt Hàm đến cổng trường, dựa theo sự sắp xếp của cô, Gia Cát quản gia cho dừng xe ngay bên cạnh cổng trường, cung kính đứng chờ cô.
 
Cố Nguyên nhìn thấy ông, cười vẫy vẫy tay với Gia Cát quản gia.
 
Gia Cát quản gia bắt đầu thấp thỏm bất an.
 
Mà có thể không thấp thỏm bất an sao?
 
Hôm nay ông đang thương lượng chuyện thuê chuyên gia trang điểm với nhiếp ảnh cá nhân, đột nhiên bị thiếu gia gọi tới, sau đó bức hỏi đủ thứ chuyện, hỏi ông bình thường tiếp xúc với Cố tiểu thư như thế nào, bộ dáng kia, giống hệt như là phòng trộm mà phòng ông !!
 
Gia Cát quản gia cảm thấy mình thật quá oan uổng, ông đã hơn năm mươi rồi đó, làm sao có thể ngấp nghé Cố tiểu thư chứ?
 
Mơ ước tới mẹ của thiếu gia ????
 
Trong đầu thiếu gia nhà ông rốt cuộc chứa cái gì thế không biết !!??
 
Gia Cát quản gia ủy khuất nơm nớp lo sợ đứng trước xe, hướng về phía mẹ của thiếu gia nhà mình phất tay, cung kính gật đầu.
 
Cố Nguyên cười cười chạy về phía Gia Cát quản gia.
 

Mây bạn học xung quanh nhìn thấy, không nén được ngạc nhiên, nhanh chóng cầm điện thoại ra chụp lại.
 
Mọe nó, tận mắt nhìn thấy luôn, cố Nguyên năm thứ hai khoa biểu diễn lao vào trong ngực một lão già giàu có năm mươi tuổi bụng to hói đầu !!
 
Bây giờ mới năm hai thôi đó, cậu ta muốn tự bẻ gãy cánh của chính mình hay gì ??
 
Việc này mà truyền ra ngoài, còn muốn xuất đạo nữa không ???
 
Thói đời ngày nay của sinh viện học viện điện ảnh kém tới vậy sao?
 
Hoắc Tư Giai đứng bên cạnh nhìn, hai mắt đều sáng lên.
 
Ha ha ha ha, cô ta chưa từng thấy người nào ngu ngốc như vậy, cô ta vốn âm thầm cho người đăng mấy bức ảnh kia lên diễn đàn, muốn hung hăng mà bôi đen Cố Nguyên kia một đợt, không nghĩ tới con hàng này lại tự mình chui đầu vào rọ, ban ngày ban mặt, cứ như vậy mà lao vào lồng ngực lão già hói đầu!
 
Ha ha ha từ nay về sau, cái tên Cố Nguyên sẽ vĩnh viễn không thể ngẩng đầu lên nổi nữa !!!
 
Tiền đồ gì đó coi như xong rồi !!!
 
Mấy bạn học xung quanh cũng hưng phấn, trợn tròn mắt nhìn.
 
Nhìn Cố Nguyên ở trước mắt bao người chạy về phía lão già hói đầu, nhìn Cố Nguyên lao vào ——
 
Không đúng, Cố Nguyên ngừng lại rồi, không có lao vào lồng ngực lão già kia !?
 
A, lão già kia vậy mà cung kính cúi đầu chào Cố Nguyên, sau đó còn hơi khom lưng, giúp Cố Nguyên mở cửa xe, mời Cố Nguyên lên xe ???
 
Chuyện gì đây ??
 
Bây giờ cha nuôi ai cũng cung kính, khiêm nhường như vậy à ??
 
Cố Nguyên ngước mắt lên, ánh mắt đảo qua đám người xung quanh đang âm thầm xem náo nhiệt, cười giới thiệu với bạn cùng phòng Trần Vũ Đình: "Đây là quản gia nhà họ hàng của tớ, thỉnh thoảng chú ấy sẽ tới đón tớ."
 
Gia Cát quản gia đã quen với việc làm một phông nền yên lặng, đột nhiên bị giới thiệu như vậy, ngược lại có hơi chút bối rối, nhưng vẫn lễ phép gật đầu với Trần Vũ Đình: "Xin chào, xin chào."
 
Hôm nay hình như ánh mắt người ta nhìn ông có hơi khác với bình thường nhỉ ??
 
Một đám người vây xem náo nhiệt, thậm chí còn chuẩn bị sẵn camera chụp ảnh lại, sau khi nghe Cố Nguyên nói xong, ai nấy đều cứng đờ người, máy chụp ảnh trong tay thế nào cũng không chụp nổi nữa !!!
 
Quản gia??
 
Người này là quản gia?
 
Chỉ là một quản gia thôi á?
 
Mẹ kiếp, cha nuôi đã nói đâu rồi ????


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận