Trở thành mẹ của năm vị lão đại

Nhiếp Ngộ thắng lớn, cười đắc ý dắt mẹ lên siêu xe nhà mình, còn rất chu đáo thắt dây an toàn: "Mẹ, vừa nãy Gia Cát quản gia nhắn với con, trong nhà chúng ta có đầu bếp Michelin rồi, là đầu bếp làm việc ở Michelin mười năm lận đó, sau này mẹ muốn ăn cái gì cũng có."
Anh đương nhiên sẽ không dám thú nhận, mấy ngày gần đây, mỗi ngày anh đều nhắn tin uy hiếp Gia Cát quản gia, buộc ông ấy phải nhanh chóng đi đào đầu bếp Michelin về.
May mắn làm sao cuối cùng cũng đào được !!
Cố Nguyên vừa nghe con trai nói vậy, kích động kêu lên: "Vậy đầu bếp này cũng biết làm mấy món giống ở Quý gia chứ ?"
Nhiếp Ngộ: "Đương nhiên."
Camille cũng leo lên xe cùng, đương nhiên, cô tự mình thắt dây an toàn, cô làm gì có phúc hưởng như Cố Nguyên !!
Nghe hai mẹ con phía sau nói từ đầu bếp Michelin đến quần áo giới hạn sắp đưa tới, Camille thở dài hài lòng.
Nói thật Cố Nguyên là người phụ nữ có số tốt nhất mà cô từng gặp trong đời, những người gả vào hào môn thì thế nào, cuối cùng cũng vì chỗ đứng của mình mà không từ thủ đoạn, gồng mình đẻ con trai bằng được, phấn đấu cả nửa đời người, kết cục tốt lắm cũng chỉ được như Cố Nguyên là cùng, nhưng đến lúc đó bọn họ đã già nua xấu xí rồi, sao mà bằng Cố Nguyên trẻ đẹp làm mẹ đơn thân của mấy vị đại thiếu gia kia chứ !!
Trên đời này cô đã gặp qua vô số người, tất cả đều kém Cố Nguyên, cái con người chỉ nằm không cũng tới vạch đích !!
Mà camille cô, từ sau khi gặp Cố Nguyên, hình như vận khí cũng đi lên trông thấy, mấy ngày trước còn thông đồng được với một tiểu thịt tươi, ngay cả Quý Chấn Thiên từng đối xử với cô không nóng không lạnh, bây giờ lại nhiệt tình như lửa, mấu chốt nhất là còn có thể cọ ăn uống cọ hàng hiệu nha !!
Quá hạnh phúc! Quá thoải mái!
Chìm đắm trong loại hạnh phúc thỏa mãn này, hai người phụ nữ cứ thế theo Nhiếp Ngộ trở về nhà, vừa về đến cổng, Gia Cát quản gia đã mang theo tất cả người làm bảo mẫu chạy ra nghênh đón, nhìn thật như một chiến trận lớn.
Camille càng thêm cảm khái, hào môn, đây chính là hào môn đó!
Cố Nguyên và Camille đi tắm rửa trước, sau đó thoải mái ăn tối dưới sự ân cần của Nhiếp Ngộ, ăn xong thì Nhiếp Ngộ đề nghị: "Mẹ, kế tiếp con kêu người mang mấy cái gói hàng của mẹ tới, chúng ta cùng mở ra xem nha."
Cố Nguyên: "Được!"
Cô không nhớ rõ rốt cuộc mình đã mua cái gì, nói chung là rất rất nhiều đơn hàng, nhìn thích là mua, thấy thú vị, mua, chưa từng thấy cũng mua, dù sao những thứ này đều rất rẻ, chỉ bằng tiền một bữa cơm mà thôi, thậm chí có vài cái còn không mắc bằng tiền cô ăn nhẹ nữa.
Nhiếp Ngộ phân phó Gia Cát quản gia đem tất cả bưu kiện kia mang tới, thân là một đứa con hiếu thảo, anh đương nhiên phải cùng mẹ đập hộp rồi !!

Cố Nguyên và Camille hưng phấn nhìn nhau, vẻ mặt đầy chờ mong.
Nhiếp Ngộ nhàn nhã ngồi trên ghế salon, nhìn dáng vẻ hưng phấn mong chờ của mẹ mình, cảm thấy cuộc sống quá là mỹ mãn !!
Nhìn đi, chỉ cần anh muốn làm một đứa con trai hiếu thảo, là có thể làm một cách xuất sắc như vậy đó !!
Không biết Quý Kỳ Sâm kia bây giờ thế nào rồi nha, có khi nào đang trốn trong chăn tủi thân khóc không ta?
Ha ha, Quý Kỳ Sâm đương nhiên sẽ không khóc, cậu ta chỉ biết đen mặt không phản ứng ai thôi.
Rất nhanh tất cả gói hàng được đưa đến, Cố Nguyên và Camille cùng nhau mở ra, cứ mở được một cái, Cố Nguyên lại vui vẻ giới thiệu món đó với Camille, có cái vừa người, có cái không vừa người, có món bất ngờ, cũng có món làm thất vọng.
Hai người phụ nữ cứ như vậy đập hộp vô cùng thích thú.
Nhiếp Ngộ nhẹ nhàng huýt sáo trong lòng, tranh thủ thời gian mở weibo ra, phát hiện sau khi anh đăng weibo khoe khuy áo, bình luận phía dưới lập tức nổ tung.
Người hâm mộ thi nhau suy đoán, đầu tiên là tra rõ thương hiệu và giá cả của khuy áo, sau đó bắt đầu phân tích xem ai là người tặng.
Cuối cùng, người hâm mộ đưa ra kết luận: "Có vẻ như Nhiếp đại thiếu có bạn gái thứ hai mươi rồi !"
Đám người phía dưới nhao nhao đồng ý, lại bắt đầu suy đoán bạn gái mới của anh rốt cuộc là thần thánh phương nào: "Bạn gái mới này hình như không giống mấy người nha, trước kia đều là Nhiếp thiếu tặng quà người ta, lần này thế mà lại nhận được quà."
Bình luận từ đó phát sinh ra bất đồng quan điểm, một bên đoán khẩu vị của Nhiếp Ngộ vạn năm không đổi, vẫn là võng hồng. Một bên thì đoán Nhiếp thiếu lần này kết giao với Bạch phú mỹ, chuẩn bị tiến tới hôn nhân.
Nhiếp Ngộ nhìn những bình luận suy đoán kia, có chút khinh bỉ thở dài: "Làm sao có thể đoán là bạn gái nhỉ, mấy cái người phụ nữ ngoài kia, có ai có được phẩm vị tốt như mẹ anh à? Có thể chọn ra được một cái khuy áo vừa khiêm tốn vừa ý nghĩa trong một đống khuy áo không? Có thể liếc mắt một cái đã phân biệt được hàng thật, hàng giả không?"
Tất nhiên là không thể, vì đây là mẹ của Nhiếp Ngộ đó, trên đời không có người phụ nữ nào có thể so sánh được !!
Còn đang đắc ý suy nghĩ, Nhiếp Ngộ chợt nghe Cố Nguyên kêu lên: "Nhiếp Ngộ, nhìn cái áo này xem, mẹ mua cho con nè!"
Nhiếp Ngộ kinh hỉ nhìn qua, cầm áo trong tay, kết quả vừa nhìn, xém nữa là không giữ nổi nụ cười trên mặt.
Cái áo này ở đâu ra vậy ??

Không phải của thương hiệu nổi tiếng nào cả, là một chiếc áo sơ mi bình thường, ngay cả thương hiệu cũng không có ??
Camille nhìn thấy cái áo, cũng có chút không nói nên lời.
Tuy rằng chiếc áo sơ mi này nhìn chung thì chất lượng cũng coi như không tệ, nhưng Nhiếp Ngộ là ai chứ ? Là thái tử gia của Nhiếp gia đó, đương nhiên không có khả năng mặc loại hàng hóa không có thương hiệu này, chỉ có những thương hiệu hàng đầu, hoặc là hàng đặt may riêng mới phù hợp với thân phận của anh ta, nếu mặc mấy thứ này ra đường không phải là làm trò cười cho người ta à, ngoài kia không thiếu kẻ tinh mắt đâu!
Cô đã phổ cập không ít kiến thức về thương hiệu cho Cố Nguyên, nhưng khổ nỗi Cố Nguyên mới dấn thân vào dòng nước lũ này, rất dễ bị lạc lối.....
Camille ho nhẹ một tiếng, nhìn về phía Nhiếp đại thiếu gia kim cương vương lão ngũ kia.
Nhiếp thiếu , mẹ anh mua cho anh áo sơ mi không thương hiệu kìa !!
Nhiếp Ngộ cẩn thận đánh giá áo sơ mi trên tay, sờ sờ chất liệu, lại khoa tay múa chân ướm lên thân thể mình một phen, cuối cùng anh mạnh mẽ gật đầu, vẻ mặt rất thành khẩn cảm kích nói: "Cái áo này con mặc vừa y luôn, hơn nữa chất liệu hình như là cotton, vừa nhìn đã biết là rất thoải mái, so với mấy cái sơ mi trước kia con mặc thì thoải mái hơn nhiều! Mẹ, sao mẹ lại mua được cái áo tuyệt vời như này chứ !!?"
Camille :......
Sao cô phải ở đây làm quả chanh tinh coi hai mẹ con nhà người ta tâng bốc lẫn nhau nhỉ ?
Vô luận Cố Nguyên làm như thế nào, đứa con trai này đều có thể tìm ra cho được chỗ tốt mà khen ngợi sao ??
Cố Nguyên nghe Nhiếp Ngộ khen, tâm trạng rất vui vẻ: "Mẹ đương nhiên là quan sát chiều cao cân nặng của con, sau đó lên mạng tra cách đo, nghiên cứu thật kĩ mới đặt hàng."
Nhiếp Ngộ vui mừng giơ ngón cái lên, thành khẩn nói: "Không hổ là mẹ mà, mua áo cũng mua được cái vừa người nhất. Nhân tiện, cho con hỏi cái áo này bao nhiêu tiền vậy ạ?"
Camille nhìn Nhiếp đại thiếu gia toàn thân trên dưới toàn hàng cao cấp, cả cọng tóc trên đầu cũng mang hơi thở quý tốc, lại nhìn cái áo không thời trang trong nhãn hiệu kia, một câu cũng không nói ra được !!
Là thứ gì dám cả gan che mắt Nhiếp thiếu vậy, để cho anh ta mở to hai mắt nói ra những lời dối trá như vậy mà coi được à ??!
Gia Cát quản gia đứng một bên bắt đầu hoài nghi nhân sinh, ông nhìn thiếu gia nhà mình, thiếu gia từ nhỏ làm việc gì cũng đều thích phô trương, nhưng cái áo sơ mi bình thường tới cả thương hiệu cũng không có kia đáng để khoe khoang tới vậy hả ??

Đây còn là thiếu gia nhà ông đó chứ ??
Trong ánh mắt không thể hiểu được của hai người, Nhiếp Ngộ bất ngờ quyết định tại chỗ: "Ngày mai con sẽ mặc cái áo này đi làm!"
Gia Cát quản gia & Camille:.....
Chúa ơi, mau tới cứu người đi, không thể chịu đựng được nữa rồi !!
Cố Nguyên đột nhiên nghiêm túc nói: "Nhiếp Ngộ, không được, ngày mai con không nên đi làm nữa."
Nhiếp Ngộ: "Tại sao?"
Cố Nguyên: "mẹ vừa mới nói chuyện qua với wechat với ba con, mẹ cảm thấy triệu chứng phát bệnh của con trên đảo không giống như hạ đường huyết bình thường đâu, cho nên sau khi trao đổi với ba con, bọn ta nhất trí nhận định, con nên đi kiểm tra thân thể toàn diện."
Nhiếp Ngộ :"..."
Gia Cát quản gia: "Hạ đường huyết? Thiếu gia bị hạ đường huyết?"
Thiếu gia mỗi ngày đều tập thể dục, thích chơi golf, thích cưỡi ngựa, thân thể còn khỏe mạnh hơn người bình thường, làm sao mà đột nhiên bị hạ đường huyết? Không thể nào !!
Cố Nguyên: "Đúng vậy, lúc đi chơi trên đảo, bệnh hạ đường huyết lại tái phát."
Gia Cát quản gia nghi hoặc nhìn về phía Nhiếp Ngộ.
Nhiếp Ngộ ho nhẹ một tiếng, vẻ mặt trịnh trọng: "Không sai, mẹ tôi nói đúng, lúc tôi ở trên đảo, tật xấu cũ lại tái phát. May mắn có mẹ ở bên chăm sóc cả ngày lẫn đêm."
Gia Cát quản gia: ???
Ông thế mà lại không biết đó ?? Chẳng lẽ ông không xứng với chức quản gia này nữa sao ??
Nhiếp Ngộ: "Như vậy đi, Gia Cát quản gia, chú hẹn bác sĩ đi, làm một lần kiểm tra sức khỏe đơn giản, kiểm tra tình trạng thân thể của tôi là được rồi."
Cố Nguyên lại không đồng ý: "Đơn giản? Không được, phải kiểm tra toàn diện, các chỉ số dữ liệu đều phải kiểm tra đủ, các loại siêu âm MRI B, CT đều phải làm một lần, xét nghiệm máu, chức năng gan, thận, huyết thường huyết sinh hóa huyết định hình, dấu hiệu khối u, nhiễm sắc thể gì đó cũng kiểm tra hết."
Nhiếp Ngộ nghe mà trợn mắt há mồm, mẹ nó không phải nói là ngủ hai mươi lăm năm sao, sao lại biết nhiều hạng mục kiểm tra như vậy?
Cố Nguyên đối mặt với ba đôi mắt nghi hoặc, đương nhiên nói: "Sau khi ta tỉnh lại, bác sĩ làm kiểm tra sức khỏe cho ta! Tất cả những điều này đều phải làm!"

Nhiếp Ngộ: "Mẹ, thật ra con không cần ——"
Cố Nguyên giơ tay lên, trong chuyện sức khỏe này, cô phải bày ra thế khí của mẹ già: "Không được, con phải làm, hơn nữa phải làm đầy đủ nhất."
Chuyện Cố Nguyên không muốn nói ra là, hai mươi lăm năm trước, cô đột nhiên bị bệnh nan y, triệu chứng ban đầu chính là té xỉu không lý do. Mặc dù các triệu chứng của cô không giống với Nhiếp Ngộ bây giờ, nhưng cô vẫn không kìm được lo lắng. Gen của loại bệnh nan y này liệu có bị di truyền tới các con trai của cô hay không?
Cho nên hôm nay cô nhất định phải buộc Nhiếp Ngộ đi kiểm tra toàn diện !!
Nhưng Nhiếp Ngộ không thể biết suy nghĩ của Cố Nguyên, anh bất đắc dĩ nhìn mẹ mình, trong lòng than khổ không thôi.
Kiểm tra sức khỏe toàn diện, không biết phải lấy bao nhiêu ống máu, càng không nói tới chụp X quang, siêu âm phải giày vò thế nào !!
Áo sơ mi mẹ mua còn ổn đấy, nhưng suy nghĩ của mẹ thật khủng khiếp !!
Làm một đứa con trai hiếu thảo thật khó khăn mà !!
----------------------------------------------------------------------------
Ngày hôm sau là thứ ba, Cố Nguyên cùng Camille kiểm tra hết tất cả quần áo vừa được đưa tới, Camille giúp Cố Nguyên chọn ra mấy bộ phối cho cô mặc bình thường, Cố Nguyên rất vui vẻ hưởng hứng, sau này cô chỉ cần dựa theo cách phối này mà mặc, đơn giản biết bao nhiêu !!
Sáng sớm bận rộn xong, Cố Nguyên lại gọi điện thoại cho bác sĩ Trần của viện nghiên cứu, nhưng không ai nghe máy, xem ra tạm thời không liên lạc được rồi, cô đành phải đi hỏi Kỳ Sâm một chút, Kỳ Sâm nói là đã liên lạc với con trai của nhà khoa học kia, nhưng nghe nói cậu trai đang bế quan nghiên cứu một hạng mục, tạm thời không thể ra ngoài, chờ anh ta ra sẽ lập tức liên lạc lại.
Đối với hai người còn lại, cần phải xác nhận thêm.
Cố Nguyên nghe xong, trong lòng có chút hưng phấn cùng chờ mong.
Ba đứa con trai của cô, ngoại trừ Nhiếp Ngộ ra, hai đứa kia đều đã tự tạo thành tựu cho bản thân, trong lòng Cố Nguyên ít nhiều cũng có chút vui mừng, kỳ thật con trai cô nghèo hay giàu đều được cả, chỉ cần lớn lên đàng hoàng, nhân phẩm tốt là được !!
Vui vẻ ăn sáng xong, Cố Nguyên chia sẻ với Camille về con trai thiên tài nhà khoa học của mình, lúc này mới ngồi xe tới trường.
Đến cổng trường, Cố Nguyên lấy ra hai túi quà chuẩn bị tặng cho Trần Vũ Đình và Vương Nguyệt Hàm, là hai khối đá lấy trong hộp đá Hoắc Tấn Sâm tặng lần trước, Cố Nguyên nghĩ mấy cục đá này tuy rằng không đáng giá gì, nhưng ít nhất nhìn đẹp mắt, bày trên bàn làm đồ trang trí cũng rất tốt nha.
Cố Nguyên chọn hai khối đá xinh đẹp nhất, đi về kí túc xá trước.
Trần Vũ Đình và Vương Nguyệt Hàm ăn cơm trưa xong, đang dựa vào tường tập thể dục, nhìn thấy Cố Nguyên trở về, đương nhiên rất vui vẻ.
Cố Nguyên đưa túi quà của mình ra: "Quà tặng cho hai cậu nè, cái này là cho Vũ Đình, cái này là cho Nguyệt Hàm!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận