Trở thành mẹ của năm vị lão đại

Nhiếp Ngộ rống một tiếng, cả biệt thự hoàn toàn yên tĩnh.
Trần Thạc và Biên Cẩn Vân há miệng, không thể lý giải nổi nhìn Nhiếp Ngộ.
Hai người thật sự không hiểu nổi, đầu Quý Kỳ Sâm bị úng nước thì cũng thôi đi, sao cả Ngộ ca nhà bọn họ cũng bị không bình thường là sao ??
Mẹ nó chứ chuyện gì đây ??
Hai người nhìn Nhiếp Ngộ, lại quay qua nhìn Cố Nguyên, hoàn toàn không cách nào lý giải được chuyện gì đang xảy ra nữa!!
Mà Gia Cát quản gia đứng bên cạnh Nhiếp Ngộ lại càng mơ hồ, phẩm chất quản gia chuyên nghiệp lúc nào cũng vững như núi của ông tu luyện mấy chục năm nay cũng hoàn toàn sụp đổ !!!
Hôm qua ông còn kích động muốn gọi điện thoại cho tiên sinh, báo cáo tình hình thiếu gia gần đây mới tìm được bạn gái, thiếu gia cũng không còn trêu ghẹo ong bướm như trước nữa, kết quả hôm nay thiếu gia nhà ông nói, thật ra đây là mẹ ngài ấy ???
Hóa ra không phải tình thú gì, mà là mẹ thật luôn ??
Khụ khụ, Gia Cát quản gia ho đến mặt đều đỏ hết lên.
Cố Nguyên chớp chớp mắt, có chút bất đắc dĩ, gương mặt này của cô đúng là dễ lừa người, chân tướng nói ra lúc nào cũng dọa người qua đường mà, nhưng cô cũng đâu có biện pháp.
Nhiếp Ngộ nghiêm mặt, trịnh trọng nói: "Các cậu nghe rõ chưa, đây là mẹ tôi, mẹ ruột, có y học chúng minh, các cậu không thấy mũi tôi rất giống bà ấy à, chỉ có mẹ con mới giống như vậy thôi, biết không?”
Trần Thạc Biên, Cẩn Vân cùng Gia Cát quản gia ai nấy đều trừng to hai mắt cố gắng nhìn, nhưng nhìn tới hoa mắt bọn họ cũng không nhìn ra được chỗ giống nhau, thật sự là không thấy chỗ nào giống hết !!!
Nhiếp Ngộ: "Tuy rằng mẹ tôi nhìn giống như còn nhỏ, nhưng bà ấy đã bốn mươi lăm tuổi rồi, các cậu không được không tôn trọng bà ấy, bắt đầu từ hôm nay, các cậu ai dám bất kính với mẹ tôi, dám đùa giỡn bà ấy, thì chính là kẻ địch của tôi, Nhiếp Ngộ tôi tuyệt đối không khách khí!”
Trần Thạc và Biên Cẩn Vân còn có thể nói gì nữa?
Ngộ ca một câu mẹ, hai câu mẹ như này rồi, không lẽ bọn họ lại hỏi, Ngộ ca anh bị lây bệnh nhu ngốc của Quý Kỳ Sâm kia à?
Vì vậy, bọn họ chỉ có thể đứng thẳng, nén không để bản thân cười ra tiếng, trên mặt tỏ vẻ cung kính, trịnh trọng chào hỏi: "Chào dì ạ."
Cố Nguyên lần đầu đối mặt với loại tình huống này, hơi sửng sốt, sau đó vội vàng nói: "Ồ, chào các con, các con đều là đứa trẻ ngoan."
Đứa trẻ ngoan ??
Trên trán Trần Thạc cùng Biên Cẩn Vân hiện lên ba vạch đen, bất quá vẫn cố nhịn lại, không dám nói gì.
Gia Cát quản gia lại mờ mịt, Trần Thạc và Biên Cẩn Vân gọi dì, vậy ông nên gọi là gì ha?
Cố tiểu thư hiển nhiên là không kêu được rồi, phu nhân thì hình như cũng không thích hợp... Ông chưa bao giờ nghe nói tiên sinh kết hôn nha.
Nghĩ nửa ngày, Gia Cát quản gia rốt cục không hổ là quản gia chuyên nghiệp, có kinh nghiệm lâu năm, ông tiến lên lễ độ cười nói: "Cố phu nhân, bữa tối đã chuẩn bị xong, ngài lên lầu chuẩn bị trước ?”
Nói xong, chỉ thấy vị phu nhân bốn mươi lăm tuổi kia nở một nụ cười ngọt ngào: "Gia Cát quản gia, cám ơn ông. ”
Muốn đơn thuần bao nhiêu có bấy nhiêu đơn thuần, vừa ngoan ngoãn lại nhu thuận !!

Nhiếp Ngộ bên cạnh lại còn rất săn sóc nói: "Không gấp, chờ khi nào mẹ xuống lầu thì mới bắt đầu bữa tối."
Vẻ mặt ân cần kia, Trần Thạc, Biên Cẩn Vân cùng Gia Cát quản gia thật không dám nhìn thẳng !!
==============================================
Cố Nguyên lên lầu, sau khi thu dọn một chút thì xuống lầu ăn cơm, toàn bộ bữa cơm đều yên tĩnh không tiếng động, Trần Thạc và Biên Cẩn Vân cung cung kính kính, không dám có chút buông lỏng nào.
Cố Nguyên nhàn nhã hưởng thụ thức ăn ngon, đầu bếp nhà Nhiếp Ngộ cũng không tệ chút nào, món nào cũng đỉnh của đỉnh, còn có món tôm hùm siêu to khổng lồ nữa nè !!
Nhiếp Ngộ nhíu mày, nhìn hai đứa bạn tốt vẻ mặt cứng ngắc không thoải mái kia, sau đó tự mình lấy một con cua hoàng đế, nói với Cố Nguyên: "Mẹ, đây là cua hoàng đế, hôm nay mới vận chuyển từ Úc về, mẹ nếm thử đi.”
Cố Nguyên gật đầu, đang muốn giơ tay nhận lấy thì nghe Nhiếp Ngộ nói tiếp:"Mẹ, con giúp mẹ bóc vỏ."
“...... Được”
Không biết vì sao, Cố Nguyên cảm thấy cấp bậc hiếu thuận của đứa con trai này tăng lên 36% rồi.
Mà bên cạnh Biên Cẩn Vân và Trần Thạc nhìn thấy một màn này, răng đều chua muốn chết.
Cái quái gì thế này?
Bà dì này chắc chắn đúng là mẹ ruột của Nhiếp Ngộ rồi, bằng không cậu ta sao có thể cam tâm tình nguyện mà hiếu thuận tới vậy chứ?
Không thể không nói, mùi vị cua hoàng đế vận tải hàng không từ Úc về thật sự quá ngon, thịt vô cùng tươi, mềm, là con cua ngon nhất trước giờ cô được ăn !!!
Quá quá ngon !!!
Nhiếp Ngộ ngước mắt lên, nhìn khuôn mặt vui vẻ thỏa mãn của mẹ mình, nhướng mày nói: "Thế nào, ăn ngon không?”
Cố Nguyên gật đầu mạnh mẽ: "Ngon lắm !"
Cô đương nhiên hiểu, cua hoàng đế vận tải từ Úc về, hơn nữa lại là loại siêu to như này, những gia đình bình thường chắc chắn không có khả năng được thưởng thức qua, cũng chỉ có ở loại nhà super hào môn, mới có thể ăn như cơm bữa kiểu này.
Nhiếp Ngộ nở nụ cười: "Thức ăn ở đây, so với chỗ của Quý Kỳ Sâm thì thế nào?”
Cố Nguyên nhớ lại hương vị cua hoàng đế vừa ăn: "Rất tốt.”
Nhiếp Ngộ lại kiên trì hỏi: "So với chỗ Quý Kỳ Sâm thì sao?”
Cố Nguyên lau miệng: "Ồ, đều tốt như nhau.”
Nhiếp Ngộ: "Con muốn nghe so với chỗ Quý Kỳ Sâm thì như thế nào."
Cố Nguyên bất đắc dĩ, nghiêm túc suy nghĩ: "Món tráng miệng ở bên đó rất ngon, hải sản ở đây cũng rất tuyệt. ”

Mỗi bên mỗi vẻ đi !!!
Nhiếp Ngộ nhíu mày, không nói gì.
Đợi đến khi ăn cơm xong, sau khi Cố Nguyên lên lầu, Nhiếp Ngộ mới gọi Gia Cát quản gia lại phân phó: "Đi hỏi thăm, đầu bếp làm tráng miệng trong nhà Quý Kỳ Sâm là ai, ra giá cao đào về cho tôi."
Trần Thạc cùng Biên Cẩn Vân ngồi xem một bữa cơm, tận mắt chứng kiến Nhiếp Ngộ "hiếu thuận" với mẹ của anh như thế nào, thật sự là tam quan đều chấn động cực kỳ, bây giờ lại nghe được chuyện này, càng thêm không biết nói gì cho phải !!!
Trước tiên cứ mặc kệ đây là mẹ thật hay mẹ giả, Nhiếp Ngộ hiện tại chắc đã đạt tới trình độ cuồng mẹ rồi đấy !!!
Ngộ ca phong lưu tiêu sái không gì kiềm chế được trước kia của bọn họ đâu rồi !!!
Mà Gia Cát quản gia nghe vậy, hơi trầm ngâm một lúc, cuối cùng nói: "Tôi và quản gia nhà Quý tiên sinh có quen biết, đầu bếp trong nhà bọn họ tôi cũng có biết luôn, là đầu bếp mười ba năm kinh nghiệm trong nhà hàng Michelin, sợ là không dễ đào đâu.”
Dù sao người ta được trả lương cao, ở Quý gia làm việc rất tốt, làm gì có chuyện dễ đào đi được."
Nhiếp Ngộ: "Ồ, chú với quản gia bên đó là người nhà à ?"
Gia Cát quản gia: "Không phải, tôi họ Gia Cát, ông ta họ Tư Mã, không cùng nhà.”
Nhiếp Ngộ: "À, vậy chú nghĩ biện pháp đi, kiếm một đầu bếp Michelin về đâu, tôi muốn đầu bếp tốt nhất.”
Gia Cát quản gia: "Được, tôi sẽ nghĩ biện pháp.”
Nhiếp Ngộ hơi nheo nheo mắt :"Cơm nhà chúng ta tuyệt đối không thể kém hơn nhà Quý Kỳ Sâm được, nếu như đào không được đầu bếp Michelin về, vậy thì mua đứt nhà hàng Michelin luôn đi."
Lời này vừa nói ra, khí chất tổng tài bá đạo như bùng nổ, hai tên đồng bọn ngồi bên cạnh lập tức hai mặt nhìn nhau.
Điên rồi, thật sự điên mẹ nó rồi !!!
Lúc này lại nghe Nhiếp Ngộ bonus thêm một câu: "Lập danh sách quần áo mới ra của mấy thương hiệu lớn, rồi đưa qua cho mẹ tôi chọn. Đồ trang sức cũng vậy, mấy loại đồ trang sức giới hạn, mỗi thứ đều đưa tới cho mẹ tôi một phần!"
" ......"
Không biết nói gì luôn !!!!
=================================================
Sau khi Cố Nguyên trở về phòng, trong lòng vô cùng cảm động.
Trước bữa tối hôm nay, cô cảm thấy Nhiếp Ngộ quá thiếu dạy dỗ, hẳn là phải hung hăng giáo dục lại một phen, nhưng hiện tại, trong lòng cô chỉ còn lại cảm động với cảm động mà thôi !
Con trai đối xử với cô tốt quá mà, tự tay bóc cua cho cô nè, còn hỏi han ân cần với cô nữa. Trình độ săn sóc của con trai Nhiếp Ngộ tuyệt đối không thua kém gì con trai Kỳ Sâm đâu !!!

Nằm trên chiếc giường lớn siêu cấp thoải mái, Cố Nguyên thở phào nhẹ nhõm, mở điện thoại di động rồi gửi mấy tấm hình vào nhóm "Khu vườn nhỏ của các bảo bối thiên tài".
Là hình của món cua hoàng đế vừa nãy, nhìn qua thôi đã thấy tươi ngon.
Sau khi gửi hình xong, cô gửi thêm tin nhắn: "Cảm ơn con trai Nhiếp Ngộ, đứa bé hiếu thảo. Ngón tay cái.jpg.”
Tin nhắn này sau khi gửi đi, rất hiển nhiên —— không có ai để ý!!!
Cố Nguyên im lặng một lúc, cuối cùng xấu hổ tắt điện thoại.
Cô tự mình suy ngẫm mật lát, phát hiện bản thân là người làm mẹ, việc duy trì sự công bằng giữa hai đứa con trai là rất cần thiết, ví dụ như hiện tại, Nhiếp Ngộ đúng là rất hiếu thuận với cô đó, nhưng cô cũng không nên vào trong nhóm mà khoe ra, như vậy giống như cô đang thầm đòi hỏi con trai Kỳ Sâm vậy !!
Điều này là không tốt !!
Cố Nguyên hít sâu một hơi, làm mẹ không dễ dàng, làm mẹ của hai đứa con trai càng không dễ, cô bắt đầu nghĩ nên giải thích chuyện này như thế nào.
Không ngờ đúng lúc này lại nhận được tin nhắn Wechat.
Quý Kỳ Sâm: "Hải sản ở hòn đảo này rất nổi tiếng, mẹ nếu thích, thứ sáu học xong có thể tới đó ăn."
Gửi kèm theo là một số hình ảnh, trong đó có một hòn đảo được bao quanh bởi nước biển, đẹp như tranh vẽ, rừng mưa nhiệt đới xanh biếc như ngọc lục bảo, những ngôi nhà bằng gỗ thanh lịch tao nhã, rạn san hô hùng vĩ và những bãi biển cát trắng dài bất tận.
Sau giờ học vào thứ Sáu?
"Chỗ nào vậy? Có gần không thế?"
Quý Kỳ Sâm: "Là hòn đảo nổi tiếng có hải sản tươi sống ngon nhất ở Úc, tới đó ăn không cần vận chuyển bằng đường hàng không.”
Nguyên Nguyên muốn ăn cỏ: "..."
Ghê vậy luôn !!!
Nhiếp Ngộ cho cô ăn hải sản được vận chuyển từ Úc tới, đứa nhỏ này thì trực tiếp đưa cô tới đảo ăn luôn ?? Mấu chốt ở đây là, sao nghe giọng điệu này cứ như kiểu cái đảo này là sân sau nhà nó vậy, ăn cơm xong chắc còn có thể đi dạo một vòng luôn đi ??
Quý Kỳ Sâm: "Mẹ có thể tới đó hôm chiều thứ sáu rồi chủ nhật về, không ảnh hưởng tới thứ hai đi học đâu."
Nguyên Nguyên muốn ăn cỏ: "Nhưng đi máy bay rất mệt mỏi !”
Theo kinh nghiệm đi máy bay một lần của Cố Nguyên, đi máy bay cực kỳ là mệt mỏi, hơn nữa còn bay đến bên kia bán cầu, bay hơn mười tiếng đồng hồ chắc mỏi lưng chết quá !"
Quý Kỳ Sâm: "Thì ngủ trên máy bay."
"Làm sao mà ngủ___"
Nhắn được một nửa, Cố Nguyên vội vàng đem mấy chữ vừa gõ xóa đi.
Cô đột nhiên hiểu ra, hình như chiếc máy bay đường dài trong tưởng tượng của cô là ngồi trong khoang hạng phổ thông nghẹn khuất, khó chịu mười mấy tiếng đồng hồ, mà máy bay con trai cô nói tới là loại máy bay không khác gì khách sạn năm sao, có người ân cần phục vụ, thoải mái ngủ một giấc là tới nơi !!
Con trai cô đương nhiên là ngồi máy bay tư nhân rồi !!
Cố Nguyên cẩn thận ngẫm lại đề nghị này, hình như cũng được đó chứ, lên máy bay ngủ một giấc thoải mái, dành nguyên một ngày chơi trên đảo, tới thứ hai về đi học.
Hơn nữa, thứ bảy là sinh nhật của hai đứa con trai của cô, vừa đúng lúc có thể trải nghiệm một chuyến đi kỷ niệm của ba mẹ con nha !!

Hai đứa con trai nhà cô tình cảm không tốt lắm, còn có mâu thuẫn, nếu như có thể nhân dịp này mà làm lành với nhau thì quá tuyệt vời !!
Trong đầu Cố Nguyên hiện lên vài ý tưởng, cuối cùng trả lời: "Được, cứ quyết định vậy đi, cuối tuần này chúng ta sẽ ra đảo chơi, đến lúc đó mẹ sẽ tổ chức cho con một bữa tiệc sinh nhật thật hoành tráng !"
Quý Kỳ Sâm: "Tiệc sinh nhật ?"
Nguyên Nguyên muốn ăn cỏ: "Đúng vậy, thứ bảy là sinh nhật của con mà, con quên rồi hả ?"
Quý Kỳ Sâm: "Con nhớ, con có dành thời gian tối thứ bảy, ăn một bữa cơm là được rồi."
"Chỉ có tối thứ bảy thôi? Con trai, sống thì phải luôn có cảm giác nghi thức chứ, sinh nhật 23 tuổi rất quan trọng đó, phải làm thật lớn, làm gì có chuyện không tổ chức tiệc chứ ??"
Nói ra với điệu bộ rất ư là hợp tình hợp lý !!
Đầu bên kia điện thoại, Quý Kỳ Sâm vẫn ở công ty tăng ca, ngồi im lặng một lúc, cuối cùng dặn dò thư ký: "Giúp tôi kiểm tra lịch trình cuối tuần này.”
Thư ký nhanh chóng báo cáo lịch trình tiếp theo của Quý Kỳ Sâm, bởi vì trước đó Quý Kỳ Sâm đã nhắc nhở chiều thứ bảy anh muốn về nhà ăn cơm, cho nên thứ bảy không có sắp xếp gì, nhưng ngoại trừ chiều và tối thứ bảy ra, hoàn toàn không có thời gian trống nào nữa.
Quý Kỳ Sâm hơi nhíu mày, trả lời WeChat: "Mẹ ơi, không được rồi, cuối tuần con có sắp xếp rồi."
Cố Nguyên nhìn tin wechat này, có chút thất vọng: "Nhưng đây là sinh nhật con mà? Con không thể nghỉ ngơi vào sinh nhật của mình sao? Hơn nữa con đã có rất nhiều tiền rồi, ít đi một chút cũng đâu có sao ? Mỗi ngày chỉ làm việc, làm việc, vất vả muốn chết !!"
Sau khi gửi tin nhắn xong, Quý Kỳ Sâm lại không lập tức trả lời, Cố Nguyên nhìn tin nhắn mình gửi đi, thở dài, thu hồi lại tin nhắn.
Con trai cô là thái tử gia của tập đoàn AK, là người thừa kế, nó đương nhiên phải rất bận rộn.
Cô đâu thể tự cho là đúng mà nghĩ con trai có thể dành thời gian tổ chức tiệc với mình chứ !!
Đột nhiên cô nhớ tới giọng điệu của hai người Trần Vũ Đình và Vương Nguyệt Hàm khi nhắc tới Kỳ Sâm, trong mắt các cô ấy, Quý Kỳ Sâm chính là Kim Cương Vương lão ngũ, cả người toát lên khí chất hào môn, tới nhà vệ sinh cũng lát vàng, tiêu tiền thoải mái, vô tư vô lo.
Nhưng thật ra đâu phải.
Con trai Kỳ Sâm làm việc rất bận rộn, cho dù ở nhà cũng tăng ca tới tận đêm khuya, cuối tuần cũng không được nhàn rỗi, ngay cả sinh nhật một năm một lần, nó cũng chỉ rảnh mỗi một buổi tối.
Con trai cô không thiếu tiền, có khả năng cả đời này cũng không bao giờ phiền não về chuyện tiền bạc, nhưng bù lại nó lúc nào cũng bận rộn, làm việc như cái máy kiếm tiền !!
Cố Nguyên xoa xoa trán, cô cảm thấy đau lòng cho con trai nhà cô.
Đúng lúc này, một tin nhắn WeChat gửi đến.
Cố Nguyên thất vọng mà mở điện thoại, thấy là con trai Kỳ Sâm gửi tới.
"Mẹ, vậy mẹ sắp xếp lại lịch trình đi, tối thứ sáu con sẽ cùng mẹ đến đảo ở Úc chơi."
Oa !!!
Cố Nguyên lập tức hét lên một tiếng hạnh phúc.
===========================================================
( Pass chương sau: hytan ), Designer của truyện đó, mọi ngừi có nhớ hông!!!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận