Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước
"Haaaa.
Haaaa."
White Star có thể thấy Cale Henituse đang vật lộn để thở.
Lưng chuyển động lên xuống theo từng nhịp thở.
Phạm vi xung quanh mũi và miệng của Cale đầy máu.
Lưng của Vua Lính đánh thuê bị nhuộm đỏ, có lẽ là do máu chảy ra từ miệng của Cale.
Ngay cả màu máu cũng là màu đỏ sẫm thay vì màu đỏ tươi.
Cale Henituse cũng gục xuống giống như không còn sức lực để giữ lấy vai Bud.
Chỉ có cằm gác lên vai Bud.
Đôi mắt của Cale chớp chớp.
Đôi mắt hé mở của dường như vô cùng yếu ớt.
Tuy nhiên, White Star vẫn có thể nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Cale Henituse đang nhìn mình.
Đó cũng là ánh mắt mà Cale nhìn hắn.
White Star bắt đầu nhếch mép.
Nếu như.
Nếu đôi mắt của Cale Henituse khác với bình thường và cố gắng tránh ánh nhìn của hắn hoặc đầy đau đớn, thì White Star sẽ cảm thấy rất đáng ngờ.
Tuy nhiên, Cale đang nhìn thẳng vào hắn với thái độ thù địch thường ngày.
Hắn có thể thấy được khao khát trong mắt Cale muốn cắn chặt hắn và không buông.
"Ha, haha- cậu có thực sự đau không?"
White Star không thể không bật cười sau khi nhìn thấy tình trạng của Cale.
Nó khiến hắn nhớ lại điều gì đó từ những ghi chép đầu tiên của Sát Long Nhân Nelan Barrow.
Thông tin mà hắn lặp đi lặp lại với chính mình trong suốt 1.000 năm qua cực kỳ rõ ràng, như thể nó đã in sâu vào tâm hồn hắn.
Nụ cười trên mặt White Star càng lúc càng lớn.
Hắn đã vật lộn trong 1.000 năm để tìm ra những sức mạnh cổ đại được mô tả trong các ghi chép.
Hắn không hề coi thời gian mình bỏ ra là lãng phí.
Nhờ vậy mà hắn mới có thể tập hợp được tất cả những sức mạnh này.
Một khi hắn thu thập được sức mạnh thuộc tính đất, sức mạnh cổ đại cuối cùng mà hắn có thể thu thập được...
Hắn sẽ trở nên cực kỳ mạnh đến mức mà Cale Henituse thậm chí không thể so sánh với hắn.
Hắn sẽ thực sự trở thành White Star và thống trị thế giới.
White Star đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc ngay lúc đó.
"Ngươi đang nhìn gì đó?"
White Star quay lại.
"Không phải ngươi nên nhìn ta sao?"
Đó là Choi Han.
"Chúa thượng!"
Pháp sư đã tạo ra một mũi tên mana ngay khi nhìn thấy mũi kiếm của Choi Han hướng về phía White Star vẫn còn tái nhợt.
Mũi tên đã chĩa vào Choi Han.
Bàaaaang!
Tuy nhiên, nó không thể đến được chỗ cậu.
Nó va vào một thứ khác trước và phát nổ.
"Ugh!"
Pháp sư di chuyển ra khỏi vụ nổ bất ngờ trước khi nhận ra Rồng đen đang trừng mắt nhìn mình qua lớp bụi.
Đó là Raon.
"Nyannn-"
Sau đó, nghe thấy một số tiếng mèo kêu ở giữa chiến trường.
Tộc Gấu, tộc Sư tử, và các thành viên Arm nhìn xung quanh.
Những con Mèo trong nhóm họ bối rối sau khi nghe thấy tiếng mèo kêu.
Raon ngay lập tức bị bao phủ trong sương mù vào lúc đó.
Sau đó, một làn sương đỏ bắt đầu xuất hiện từ bên trong làn sương trắng.
Sương đỏ bao trùm các thuộc hạ của White Star giống như một làn sóng khổng lồ.
"Đây là độc!"
Mèo là những người đầu tiên phản ứng với sương đỏ.
"Những thứ rác rưởi chết tiệt này ......!"
Các thành viên của tộc Mèo sương mù cũng nhanh chóng sử dụng sương mù để bao quanh mình.
Nhiều chiến binh biết cách kiểm soát sương mù đã xuất hiện trong trận chiến này.
Đó là lý do tại sao chất độc trong sương mù đỏ hoàn toàn không thể ảnh hưởng đến chúng.
Tuy nhiên, Mèo đang ở trong tình trạng khẩn trương.
"Tránh xa sương mù ra!"
Các thành viên của Sư tử, Gấu và Arm cũng ở đây.
Họ không biết cách xử lý sương mù, cũng như không có khả năng chống lại chất độc.
"Tộc trưởng!"
Tộc trưởng Mèo trả lời ngắn gọn về phía các thành viên tộc đang nhìn mình.
"Tốt."
"Sao cơ?"
Tộc trưởng bắt đầu mỉm cười.
Không quan trọng việc các thành viên Gấu, Sư tử và Arm sống hay chết.
Tộc Mèo sương mù vừa mới chuyển đến Tây lục địa từ Đông lục địa.
Mối quan hệ của họ với White Star là kết quả của một thỏa thuận.
Đó là lý do tại sao Tộc trưởng không còn quan tâm đến cái chết của các thuộc hạ của White Star và bắt đầu ích kỷ nghĩ về bản thân và tộc của mình.
Hắn ẩn mình trong sương mù và dùng giọng nói nhỏ nhất mà chỉ những con Mèo khác xung quanh mới có thể nghe thấy.
"Nỗi xấu hổ của tộc Mèo sương mù cuối cùng đã xuất hiện bên ngoài."
Cuối cùng thì Mèo cũng hiểu ý của Tộc trưởng khi ông ta nói tốt.
"Bắt đầu cuộc săn."
Những con Mèo nhìn xung quanh.
"Độc?!"
"Ugh! Đây, hình như đây là độc tê liệt!"
"Lùi lại! Tránh xa sương mù ra!"
Một số người đã tỉnh táo lại và bắt đầu chạy khỏi làn sương đỏ.
Tuy nhiên, phần lớn mọi người đều ngỡ ngàng trước diễn biến bất ngờ.
Mặt khác, Mèo không ngạc nhiên nữa.
Một nửa số Mèo lén lút biến mất trong sương mù.
Đó là để họ có thể đi săn.
Một nửa còn lại di chuyển giống như những thuộc hạ còn lại của White Star.
"...!Độc!"
Pháp sư bên phía White Star đã thực hiện ma pháp gió khi đối mặt trực tiếp với chất độc.
Gió tụ lại như một bức tường trước mặt và bắt đầu di chuyển.
Ooooooooong-
Gió lớn bắt đầu đẩy đi lớp sương độc.
"Chạy khỏi chỗ đó ngay!"
Những người khác đang trong tình trạng hỗn loạn nhanh chóng thoát ra khỏi nó và tiến về phía sau bức tường gió đang đẩy sương độc đi.
Sương độc chỉ lan ra các khu vực khác mà không có bức tường gió khi nó bị đẩy đi.
"Chết tiệt!"
Pháp sư bắt đầu cau mày.
Sương độc này.
Hắn không thể làm gì vì vướng phải lớp sương độc này.
...!Dịch chuyển!
Vòng tròn dịch chuyển đã sẵn sàng hoạt động ngay sau khi pháp sư thi triển ma pháp.
Tuy nhiên, hắn cần phải thoát khỏi bức tường gió ngăn chặn sương độc này để có thể khởi động vòng tròn dịch chuyển.
Trong trường hợp đó, một số thuộc hạ của hắn sẽ không chống chọi nổi với chất độc.
Tất nhiên, hắn có thể sử dụng hai phép cùng một lúc.
Tuy nhiên, không dễ dàng để sử dụng một phép dịch chuyển cho gần 150 người bằng một phép khác.
Cần phải tập trung rất nhiều để chuyển các dạng sống đến một vị trí khác.
"...!Những đứa trẻ chết tiệt này!"
Pháp sư cũng không quên ánh mắt của Rồng đen đã trừng trừng nhìn mình trước khi biến mất trong sương màu đỏ.
Hắn biết Rồng đen sẽ nhắm vào hắn nếu hắn lộ ra bất cứ sơ hở nào.
Tuy nhiên, những điều đó không phải là mối quan tâm lớn nhất lúc này của hắn.
Chúa thượng!
Bàaaaaaaaaang!
Một tiếng nổ lớn vang lên.
Ánh mắt của pháp sư di chuyển đến một điểm cách xa chỗ hắn một chút.
Hắn có thể nhìn thấy aura đen lấp lánh đang cố gắng cắt đi ở một bức tường nước lớn.
"Mm."
White Star nhìn về phía Choi Han ở phía bên kia bức tường nước.
"Ngay cả khi ta không khỏe..."
Thanh kiếm hướng về bức tường nước.
"...!Ngươi cũng sẽ không thể đánh bại được ta."
Bức tường ngăn cản thanh kiếm một lần nữa.
Bàaaaaang!
Cơ thể của Choi Han bị đẩy ra sau cùng với một tiếng nổ lớn.
Tuy nhiên, Choi Han lại lao về phía White Star.
Choi Han.
Choi Han nhớ lại lệnh của Cale trên đường đến đây.
Ngươi không cần phải nói dối.
Ngươi cũng không cần phải hành động.
Không cần cố gắng che giấu mọi thứ.
Chỉ cần hành động phù hợp với hoàn cảnh.
Hiểu rồi? (Bản Eng là You dont need to lie.
You dont need to act either.
Just tell the truth.
Just things that are appropriate for the situation.
Got it?, dịch ra có hơi mơ hồ nên mình chỉnh sửa lại một chút.)
Cậu mở miệng nói.
Cậu đang nhìn vào White Star.
"Ta chắc chắn sẽ chứng kiến kết thúc của ngươi."
Đó là sự thật.
Có thể không phải bây giờ, nhưng cậu sẽ nhìn White Star chết.
Vẻ mặt của cậu không hề run rẩy vì cậu đang nói sự thật.
White Star nở một nụ cười kỳ quặc.
"Đó có phải là ý chí của Cale Henituse không?"
Choi Han cười và vung aura của mình một lần nữa.
"Đó là ý muốn của bọn ta."
Ta chắc chắn sẽ nhìn kết cục của ngươi.
Đó là tất cả mong muốn của họ.
Bàaaaaang!
Tuy nhiên, đòn tấn công của Choi Han không thể xuyên thủng bức tường nước của White Star một lần nữa.
Choi Han đã không thể thắng được White Star kể từ trận chiến tại Đế quốc.
Đó là thời điểm đó.
Ooooooong-
Hắn có thể cảm thấy mặt đất bắt đầu rung chuyển.
White Star quay đầu lại.
Bang!
Một lỗ hổng xuất hiện trên đỉnh mái vòm lớn bao quanh lâu đài trắng với một tiếng nổ.
Có người đã nhảy ra khỏi hố.
Họ là Ron và Beacrox.
Hai người họ đã nhảy ra và đứng trên đỉnh của mái vòm.
"Ha, haha."
White Star xem điều này và bắt đầu cười.
Sau đó hỏi Choi Han.
"Làm thế nào ngươi có thể ra ngoài lâu đài?"
Làm thế nào mà họ có thể xuất hiện sau lưng hắn?
Đó là câu hỏi của White Star.
Tuy nhiên, Choi Han không đáp lại và một giọng nói khác vang lên khắp chiến trường.
Giọng nói có vẻ tuyệt vọng.
"Hãy tiếp nhận ý chí của Cale Henituse!"
Vua lính đánh thuê đang nỗ lực để hét to nhất có thể.
Anh ấy đã làm tất cả những gì có thể để được lớn tiếng.
"Chúng ta sẽ đi đến cùng! Chúng ta hãy giết thêm ít nhất một tên khốn nạn nữa!"
Ánh mắt anh hướng về phía Ron và Beacrox đang đứng trên đỉnh mái vòm.
Bud đã trở nên lo lắng.
Ron và Beacrox không biết làm thế nào mà Cale lại gây ra một vụ lộn xộn đẫm máu như thế này.
Cả hai con Rồng bên trong cũng nghĩ giống vậy.
Cale đã không giải thích điều đó cho họ trước khi cậu rời đi.
Bud lo lắng Ron và Beacrox sẽ nổi khùng lên và đánh nhau như những người điên.
Đó là lý do tại sao Bud hét to nhất có thể.
Anh muốn giọng nói của mình đến được với Ron Molan đang đứng từ xa.
Có lẽ đó là lý do tại sao, nhưng Bud thực sự nghe có vẻ tuyệt vọng.
Cale, người trên lưng Bud, nhìn Bud với ánh mắt kỳ quặc trong giây lát.
Bud rút kiếm ra ngay cả khi Cale trên lưng.
"Ta là Vua lính đánh thuê Bud Illis! Ta sẽ dùng hết tất cả sức lực của mình vào đây!"
Cale nhìn về phía Bud và bắt đầu suy nghĩ.
...!Tên này, hắn là một diễn viên à?
Hắn diễn xuất quá giỏi.
Ngay cả Cale cũng có thể nghe thấy sự tuyệt vọng và lo lắng cho bạn mình trong giọng nói của Bud.
Tuy nhiên, Cale không hề lo lắng về Ron, Beacrox, cũng như hai con Rồng như Bud.
Tại sao?
"Ugh!"
"Né dao găm! Ugh!"
Ron ném một con dao găm xuống khi chạy xuống phía bên của mái vòm.
Ông ta đang di chuyển rất nhanh xuống mái vòm.
Ron bắt đầu nói.
"Beacrox, giết càng nhiều tên khốn đó càng tốt."
"Vâng thưa cha."
Boooooooong!
Beacrox vung mạnh thanh trường kiếm trước khi nhảy khỏi mái vòm.
Bùm!
Beacrox đáp xuống trước những con Gấu đang nấp sau bức tường gió.
"Ta sẽ giết tất cả các người."
Beacrox bắt chước Choi Han hết mức có thể khi lao về phía trước mà không quay lại.
Ron lướt qua anh ta khi anh ta hành động như vậy.
Beacrox dùng ánh mắt muốn hỏi cha mình.
Thế này có được không?
Anh đang hỏi với vẻ mặt cau có khó chịu liệu mức độ diễn xuất này đã đủ chưa.
Ron nhếch mép cười trước khi chạy vào đám đông kẻ thù.
Mục tiêu của ông là Mèo.
Sau đó, Raon, người ẩn trong sương mù đã dùng ma pháp cho cả nhóm.
Phía sau họ...
"Tất cả họ đều sắp xuất hiện."
White Star chứng kiến một Eruhaben mệt mỏi xuất hiện với Chúa tể Sheritt hỗ trợ.
"...!Cậu thực sự sẽ chiến đấu? Các ngươi thực sự sẽ chiến đấu đến cùng?"
White Star quay đầu lại khi hỏi.
Ánh mắt của hắn hướng về Cale, người đang ở một khoảng cách xa.
White Star đang hỏi Cale một câu hỏi mặc dù hắn biết Cale không thể nghe thấy nếu ở đó.
Cậu có thực sự sẽ chiến đấu cho đến cuối cùng không?
White Star có thể thấy Cale bắt đầu mở miệng như đang đáp lại hắn.
Cale giả vờ gắng gượng và ngẩng đầu lên.
"Khụ!"
Sau đó cậu ta ho ra một ít chất lỏng màu đỏ đã có trong miệng suốt thời gian qua.
Cậu đã ngậm miệng sau khi giữ nó trong đó quá lâu để chất lỏng màu đỏ sẫm tự nhiên trào ra khỏi miệng.
Cale giả vờ vùng vẫy và bắt đầu nói to hết mức có thể trong tình trạng yếu ớt.
"...!Nhắm vào tay và chân của tên khốn đó."
White Star có thể nhìn thấy những ánh mắt đang di chuyển về phía mình vào thời điểm đó.
"...Buồn cười làm sao."
Tuy nhiên, White Star không thể cười khi hắn đang bối rối.
Ba Rồng.
Hai Mèo.
Ba người.
Một số có thể nhìn thấy trong khi những người khác ẩn trong sương mù.
Tất cả những người của Cale hiện đang có mặt trên chiến trường đều bắt đầu nhắm tới White Star.
"Các ngươi đều nhằm vào ta là bởi vì thân thể của ta yếu sao? Có thật không?"
Trên mặt White Star nở nụ cười lạnh.
Người đàn ông xanh xao đưa hai tay ra.
Raon, người đã trốn trong sương mù và sử dụng ma pháp để truyền thông điệp của Cale cho những người khác cho đến bây giờ, sử dụng một phép khác.
Mọi người đều có thể nghe thấy giọng nói của Raon trong tâm trí của họ.
- Các ngươi có thể tấn công khi nhân loại phát tín hiệu!
Mệnh lệnh của Cale rõ ràng đã khắc sâu trong tâm trí mọi người.
Họ bắt đầu hướng tất cả các cuộc tấn công của họ về phía White Star.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...