"Ở ngay đây."
Họ đang ở một tòa tháp không có cửa sổ cách xa cung điện trung tâm một chút.
Có khá nhiều kỵ sĩ và binh sĩ vây quanh tòa tháp và canh giữ lối vào duy nhất bên trong.
Thế tử Alberu chỉ tay về phía cửa.
"Nhà tù dưới lòng đất nằm bên dưới tòa tháp này."
"Cảm ơn ngài đã dẫn tôi ở đây."
Không ai dám công khai nhìn Alberu và Cale đang thản nhiên trò chuyện.
- Nhân loại! Tất cả đều đang nhìn trộm ngươi kìa!
Tuy nhiên, tất cả binh sĩ, kỵ sĩ, và thậm chí cả các quan chức cung điện ở phía xa đều tập trung vào Cale và Alberu.
Đó là vì đây là cuộc gặp gỡ giữa hai người sẽ là trụ cột của Vương quốc Roan trong một thời gian dài.
Lúc đó, Alberu thản nhiên bình luận như thể không có chuyện gì.
"Thiếu gia Cale, ta đoán mọi người đều tò mò muốn xem liệu ngươi có còn sống không? Họ liên tục nhìn trộm ngươi đấy."
Kỵ sĩ đứng ngay bên ngoài lối vào tòa tháp hơi lùi bước.
Đã có tin đồn về việc người này bị hôn mê hoặc chết như thế nào kể từ trận chiến của Cale tại Đại Ngàn đến nỗi nhiều người ở Vương quốc Roan vẫn đang nói về cậu ta.
Vì vậy, hiển nhiên là hôm nay tất cả họ sẽ tập trung vào Cale, đặc biệt là vì cậu đã đến nhà tù dưới lòng đất cùng với Alberu.
Alberu nhàn nhã tiếp tục nói.
"Không phải tất cả mọi người làm việc trong cung điện đều là người của ta, thế nên ta chắc chắn sẽ nhiều quý tộc sớm biết về tình trạng của ngươi thôi."
Cale vẫn mặt lạnh khi Alberu cười, nhưng các kỵ sĩ và binh sĩ gần đó không thể yên khi nghe câu nói này.
Alberu đang nói có những người trong cung điện đang cung cấp thông tin cho các quý tộc khác.
Thế tử nhìn quanh các kỵ sĩ gần đó rồi thản nhiên bình luận tiếp.
"Chà, ta chắc rằng tất cả sẽ làm được những gì các ngươi phải làm. Có phải vậy không?"
Alberu nhìn Cale và cười rạng rỡ. Cale kìm lại tiếng thở dài sau khi nhìn thấy nụ cười trước công chúng của Thế tử.
'Thật giảo hoạt.'
Cale phải kìm chế để không lắc đầu trước hành động của Alberu.
Alberu Crossman hiện có Đoàn Pháp sư vĩ đại nhất của Vương quốc Roan dưới quyền chỉ huy của mình. Hơn nữa, mặc dù không có sự hậu thuẫn phía sau với tư cách là Đại hoàng tử, nhưng anh ta vẫn được các kỵ sĩ tôn trọng như một kiếm sĩ cấp cao.
Thực tế là một người như vậy đang hành động như vậy ngay bây giờ có nghĩa là một số kỵ sĩ ở đây đang cung cấp thông tin cho một trong những quý tộc quyền lực hơn trong Vương quốc.
'Người này thực sự rất giỏi trong nhiệm vụ của mình.'
Cale biết Alberu sẽ điều hành một con tàu chặt chẽ với tư cách là vua vì Alberu không để lộ ra những sơ hở dù là nhỏ nhất khi dẫn dắt Cale đi vòng quanh.
Tuy nhiên, Cale chỉ mỉm cười khiêm tốn và đáp lại.
"Tất nhiên. Làm sao mọi người có thể không làm tốt nhiệm vụ của mình khi chúng tôi bao quanh ngài, mặt trời tương lai của chúng ta, thưa điện hạ?"
"Haha, ta biết chúng ta đã hiểu rõ về nhau như vậy đấy. Hahahaha."
"Cảm ơn vì đã cảm thấy như vậy, thưa điện hạ. Hahaha!"
Cale và Alberu đều cười thành tiếng.
- ... Cả hai tên các ngươi đều cười thật kỳ lạ.
Tất nhiên, Cale chỉ đang hùa cùng với hành động của Alberu.
"Mở cửa."
"Vâng, thưa điện hạ!"
Alberu vẫn đang cười ra lệnh và hai kỵ sĩ nhanh chóng mở cửa tòa tháp dẫn xuống nhà tù dưới lòng đất.
"Hãy an toàn ở dưới đó. Ta phải đi lo việc của mình."
"Cảm ơn ngài rất nhiều, điện hạ."
Cale hơi cúi đầu về phía Alberu và bước vào nhà tù dưới lòng đất.
- Ta cũng đến!
Raon tàng hình tự nhiên luôn bên cạnh cậu.
Lách tách.
Cale có thể nhìn thấy những ngọn đuốc đang cháy ngay khi bước vào tòa tháp.
Kéttttt- Bùm!
Cánh cửa đóng lại.
Cale không nhìn lên, mà nhìn xuống dưới đáy tháp.
Cậu có thể thấy một cầu thang đi xuống dường như vô tận. Có những kỵ sĩ và binh sĩ đều đứng ở vị trí được chỉ định sẵn trên khắp con đường đi xuống.
Họ là những người canh gác nhà tù dưới lòng đất.
Cale nhận được những lời chào thầm từ họ khi cậu từ từ đi xuống cầu thang.
Cậu nhớ lại lời giải thích của Alberu.
'Tầng thấp nhất của nhà tù dưới lòng đất. Có năm phòng giam ở đó và ba trong số những phòng giam đó, mỗi phòng giam hiện có một người ở trong đó.'
Ba người bị giam ở tầng thấp nhất của nhà tù dưới lòng đất.
Đây là những ngôi sao đỏ của Arm đã bị bắt trong trận chiến của Vương quốc Roan chống lại Liên minh Bất khuất. Tất cả chúng đều đã bị bắt ở bờ biển Đông Bắc.
Một trong ba người này là Syrem, Sát Long nhân giả.
Cộp. Cộp.
Tiếng bước chân của Cale là âm thanh duy nhất trong khu vực.
Cale tiếp tục đi xuống cầu thang sâu và dài vô tận dưới lòng đất này.
* * *
Syrem, Sát Long nhân giả.
Toàn bộ cơ thể của hắn đã bị xích xuống. Đôi mắt bị che, và ma pháp được thi triển trên miệng để hắn không thể tự sát.
Những điều duy nhất còn lại là đôi tai.
'Mẹ kiếp! Mẹ kiếp!'
Điều duy nhất Syrem nghĩ đến gần đây là những lời nguyền rủa.
Không thể nào hắn không làm vậy.
Đó là đầu năm nay. Hắn đã bắt đầu với cuộc xâm lược lãnh địa Henituse và sau đó là bờ biển Đông Bắc của Vương quốc Roan trước khi bị Cale Henituse bắt giữ.
Syrem chỉ chờ đợi ngày hắn chết kể từ đó.
Thành thật mà nói, hắn đã đánh mất ý chí sống của mình.
'... Tại sao chúng vẫn chưa giết mình?!'
Thế nhưng, hắn vẫn chưa chết.
Hắn không có cách nào để biết những gì đang xảy ra bên ngoài. Hắn có cảm giác rất chắc chắn rằng Vương quốc Roan đã thắng trận vì có người tiếp tục mang bữa ăn cho hắn mỗi ngày.
Syrem nghĩ rằng mình sẽ chết.
Nhưng tại sao những tên đó vẫn không chưa giết hắn?
Hắn không cách nào biết được là ngày hay đêm trong nhà tù dưới lòng đất này. Hắn không thể biết thời gian đã trôi qua là bao lâu. Điều đáng sợ hơn đối với Syrem là hắn bị giam giữ ở một nơi chờ đợi cái chết của mình hơn là chết thực sự.
Tất nhiên, hắn đã nghĩ mình có thể sống được vì không có chuyện gì xảy ra với mình trong một thời gian dài. Hắn có hy vọng nhỏ nhoi nhất là làm sống sót. Ngay cả khi White Star không đến cứu hắn, thì hắn vẫn có tia hy vọng sống sót.
Nhưng hắn đã sớm buông bỏ ngay cả hy vọng đó.
Chuyện xảy ra ai biết cách đây bao lâu rồi.
Hắn đã nghe thấy tiếng bước chân của một người đang đi xuống nhà tù dưới lòng đất im lặng này.
Syrem đã nghe thấy tiếng cửa phòng giam mở ra trước khi người đó đến và tháo khăn bịt mắt ra.
Người đó đã nhìn Syrem và hỏi một câu.
'Làm sao ngươi có thể có hy vọng sống?'
Người đó là Alberu Crossman. Đó là vua tương lai của Vương quốc Roan.
Syrem không thể quên được Alberu đã hỏi câu hỏi đó như thế nào với vẻ mặt nghiêm túc mà không phải là khuôn mặt chế chạo hắn.
'Ngươi thật sự nghĩ có cơ hội sống sót?'
Syrem đã từ bỏ hy vọng sau khi nghe những lời đó.
Kể từ đó, hắn đã bị nhốt một mình ở đây.
'Thật phi lý khi nghĩ mình có thể sống sót mà.'
Vương quốc nào sẽ để cho một người cố gắng loại bỏ họ sống?
Đặc biệt là khi đó là một người không có giá trị như một tù nhân.
Người dân của vương quốc đó sẽ nổi dậy nếu những người có cấp bậc cao để hắn sống.
'Thế nên những tên đó nên nhanh chóng giết mình mới phải!'
Đó là thời điểm đó.
Cộp. Cộp.
Syrem có thể nghe thấy tiếng bước chân từ hành lang.
Cộp. Cộp.
Syrem trở nên lo lắng.
Đó chỉ là một người.
Giống như lần trước Thế tử xuống.
Cộp. Cộp.
Hắn chỉ nghe thấy một tiếng bước chân.
'Điều gì có thể xảy ra?
Có thể là ai?'
Đủ mọi suy nghĩ tràn ngập tâm trí Syrem.
'Thế tử xuống để nói với cuối cùng sẽ chết sao?'
Syrem chế giễu bản thân vì nghĩ sẽ có chuyện như vậy xảy ra. Hắn là một kẻ không đáng để một người ở vị trí như Thế tử đích thân đến nói với hắn về ngày hành quyết được.
Nhưng đó không phải là một quản giáo.
Thường có hai quản giáo và ít nhất một bảo vệ cùng đến phòng giam của Syrem.
'Vậy đó có thể là ai?'
Syrem không thể hiểu được đó là ai.
Đồng thời, hắn nhớ lại một người từ sâu thẳm trong kí ức của mình.
'Ta là người sẽ quyết định ngươi có nói hay không.'
Cale Henituse đã nói điều đó khi cầm lấy vương miện màu trắng ra. Syrem lắc đầu sau khi nhớ lại cuộc trò chuyện đó.
Cộp. Cộp.
Bước chân từ từ gần hơn.
'Quên đi.'
Hắn thà quên Cale Henituse.
Két.
Syrem có thể nghe thấy tiếng cửa phòng giam bằng sắt bắt đầu mở.
Cộp. Cộp.
Bước chân càng gần hơn.
Cạch!
Những bước chân đó dừng lại ngay trước Syrem.
Syrem nổi da gà với cảm giác kỳ lạ không rõ đột ngột này.
Shhh.
Tấm bịt mắt trên mắt Syrem được tháo ra từ từ và nhẹ nhàng. Syrem vẫn đứng yên ngay cả sau khi khăn bịt mắt được gỡ bỏ.
Tuy nhiên, hắ bắt đầu mở mắt sau khi không nghe thấy người đó nói cũng như không cử động.
Ánh đuốc hơi chói mắt khi ở trong một nhà tù dưới lòng đất tối tăm, nhưng hắn có thể sớm nhìn ra xung quanh.
Tuy nhiên, Syrem không thể nhìn xung quanh.
Có một mặt nạ màu trắng.
Hắn có thể nhìn thấy một người đàn ông đeo mặt nạ trắng trước mặt mình.
Hắn cũng có thể nhìn thấy tóc đỏ và mắt nâu.
"C, chúa thượng?"
Hắn nhanh chóng cất gọi tên White Star.
Người duy nhất hắn biết với mặt nạ trắng, tóc đỏ và mắt nâu là White Star.
Người đàn ông trong chiếc mặt nạ trắng bắt đầu mỉm cười.
Syrem cảm thấy trái tim mình chùng xuống vào giây phút đó.
Đôi mắt đó sẫm hơn.
Đôi mắt nâu không phải là đôi mắt nâu sáng của White Star mà là một màu nâu sẫm hơn.
'Trong trường hợp đó!'
Có một người khác với mái tóc đỏ và đôi mắt nâu trong ký ức của Syrem.
Tuy nhiên, người đó không đeo mặt nạ trắng.
Nhưng lần này người đó đang đeo một chiếc mặt nạ trắng khi đứng trước Syrem.
"Lâu rồi không gặp?"
Cale Henituse.
Khuôn mặt của Syrem như thể có thứ gì đó đã sụp đổ ngay khi nghe thấy giọng nói của Cale.
Syrem hít một hơi thật sâu.
Hắn có thể sớm thấy đôi mắt của Rồng đang nhìn hắn từ sau vai Cale Henituse.
Đó cũng chính là con Rồng đã trừng mắt nhìn hắn khi hắn chiến đấu trong lãnh địa Henituse.
Tay của Cale di chuyển đầu của Syrem.
Nó buộc Syrem phải rời mắt khỏi Rồng và nhìn vào Cale. Cale chậm rãi bắt đầu nói.
"Cuối cùng thì đã đến lúc ngươi cũng cần thiết rồi."
Cale có thể thấy Syrem từ từ cúi đầu xuống sau khi nghe câu nói đó.
Syrem, Sát Long nhân giả.
Dù sao thì hắn cũng sẽ chết.
Ngay cả khi Cale trở nên mềm lòng và quyết định không giết hắn,thì Hội nghị Quý tộc của Vương quốc Roan sẽ quyết định giết hắn.
Những quý tộc không thể làm được gì nhiều trong chiến tranh sẽ cố gắng ít nhất làm điều này để thể hiện sự tồn tại của họ.
Syrem có lẽ sẽ không có một cái chết êm đềm. Cơ hội của điều đó là rất cao.
Các quý tộc sẽ cố gắng hết sức để thể hiện sự tồn tại của họ bằng cách loại bỏ mầm mống của chiến tranh và tự coi mình là những người kết thúc hoàn toàn chiến tranh.
Cale đã nhìn Syrem, người không thể nói chuyện vì sớm đã bị ma pháp cấm.
"Cuộc họp của các quý tộc của Vương quốc Roan sẽ sớm quyết định ngày của ngươi. Nó có lẽ sẽ không được tốt lắm."
Đồng tử của Syrem bắt đầu rung lên.
Cale tiếp tục nói.
"Tuy nhiên, ta có quyền ít nhất cho ngươi một kết thúc yên bình nhất có thể."
Đôi đồng tử run rẩy tập trung một lần nữa và nhìn về phía Cale. Cale bắt đầu nói lại.
"Của ta-"
Cale dừng lại một lúc và suy nghĩ xem nên dùng từ gì và tiếp tục nói.
"Bạn của ta đang tìm ngươi."
Choi Han đã cười ngây ngô với Cale khi cậu ta đưa ra yêu cầu.
Đó là khi Cale, Raon và Choi Han đã rời khỏi làng Sát Long nhân và quay trở lại lâu đài của Sheritt.
'Cale-nim, Syrem, Sát Long nhân giả. Tôi sẽ lấy sức mạnh cổ đại của hắn.'
Syrem, Sát Long nhân giả.
Sức mạnh cổ đại mà hắn sở hữu là sức mạnh Sát long nhân giả mà White Star đã tạo ra.
Nó sẽ không thể đánh bại sức mạnh Sát long nhân thực sự mà White Star sở hữu.
Tuy nhiên, Choi Han dùng ánh mắt kiên định đã bày tỏ mong muốn của mình với Cale, ánh mắt mà Cale chưa từng thấy trước đây.
'Và tôi sẽ trở thành một Sát Long nhân mới bằng chính sức mạnh của mình, bằng chính đôi tay của mình.'
Sát Long nhân.
Không cần thiết chỉ có một trong số họ.
'Không phải họ nói con người mạnh nhất đã nhận được danh hiệu Sát Long nhân sao? Tôi có thể làm điều đó.'
Cale biết rằng Choi Han sẽ làm được.
'Cale-nim, tôi sẽ chém bầu trời làm đôi.'
Lần này Cale quyết định hoàn toàn ủng hộ Choi Han. Đó là bởi vì Choi Han muốn nó. Cậu cần hỗ trợ những người muốn đạt được điều gì đó bằng chính đôi tay của họ.
Cale rời khỏi Syrem và tiếp tục nói.
"Thanh kiếm sẽ sớm đến."
Đó là thanh kiếm sẽ trở thành thanh kiếm tốt nhất trên thế giới.
Đó là thời điểm đó.
Cộp. Cộp.
Có tiếng bước chân xuống hành lang.
Cale quay lại khi bước chân dừng lại.
"Ngươi ở đây?"
"Vâng, Cale-nim."
Choi Han nở nụ cười hồn nhiên thường thấy khi đứng bên ngoài phòng giam.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...