Tuy nhiên, Eruhaben không dừng lại ở đó.
"Máu người chết sẽ không có tác dụng. Yêu cầu phải là máu của người sống. Chỉ có thứ đó là ngược lại với cái chết."
Valentino cảm thấy tim mình đập loạn nhịp.
Anh cảm thấy như mình đã nghe thấy một bí mật mà lẽ ra không nên nghe.
Anh cảm thấy như có gì đó đang đâm vào tim mình.
"Biểu tượng của sinh lực ở con người là gì? Đó là máu chảy ra từ trái tim đang đập."
'A!'
"Và cũng không thể là một lượng máu nhỏ. Cần phải là một lượng máu đáng kể. Đó là lý do tại sao người ta nói một người, đầu tiên sẽ chết vì mất máu khi chiến đấu với một phương pháp như vậy."
'Lương tâm' bên trong Valentino đang đâm vào anh.
"Dù sao, cách hiệu quả nhất để con người chống lại lượng Tử mana là dùng dao đâm vào tim của chính mình hoặc chiến đấu với vết thương trên khắp cơ thể."
Valentino bắt đầu cau mày khi nhìn về phía Eruhaben, người đang nói điều này mà không có chút cảm xúc nào.
"...Không phải cái đó......"
Anh không thể nói được lời nào. Những gì anh muốn nói đều loạn cả lên nhưng anh không thể nói được gì.
Valentino nhận thấy nụ cười thoáng qua trên khuôn mặt của pháp sư. Đó là một nụ cười buồn.
"Nó không phải là một phương pháp đáng buồn như vậy?"
Buồn.
Nghe từ đó khiến Valentino nghĩ đến khuôn mặt của Cale Henituse.
Cuối cùng...
Cuối cùng anh cũng hiểu được sức nặng của việc chiến đấu bên trong lớp khói Tử mana.
Anh không có cách nào để biết Chỉ huy Cale sẽ chiến đấu khi cả người đầy máu hay sử dụng một phương pháp khác. Tuy nhiên, Tử mana cực kỳ nguy hiểm và độc hại đối với con người và anh có thể cảm thấy việc chiến đấu với kẻ thù trong điều kiện như vậy thật khủng khiếp.
Valentino đang bám vào lan can buông tay. Tay anh đang run.
Bộp.
Valentino bước ra khỏi lan can một bước.
'Tên đó đang lùi.'
Eruhaben nghiêm túc nhìn.
Trong vô thức, Valentino đã lùi lại sau khi nghe câu chuyện của Eruhaben mặc dù anh vô cùng ngưỡng mộ Cale. Đó là một nỗi sợ hãi bản năng.
Tuy nhiên, anh cần cảm thấy lương tâm mình đang tự chửi rủa sau khi anh nhận ra mình đã làm gì.
Eruhaben nhìn quanh.
Những binh sĩ gần đó và những quý tộc đang nghe trộm cuộc trò chuyện của họ... Ông thấy tất cả đều lùi lại một bước.
Eruhaben nhìn về phía họ và bắt đầu suy nghĩ.
'Bây giờ sẽ có ít người cố gắng vào sa mạc hơn.'
Khả năng Thành phố Ngầm của Dark Elf bị phát hiện sẽ giảm xuống.
Nhưng hơn nữa...
'Những tên này nên hiểu ít nhất một chút về việc Cale đã khó khăn như thế nào.'
Có nhiều người nói Cale là một anh hùng...
Nhiều người đã nói rằng tên đó thật tuyệt vời.
Tuy nhiên, có bao nhiêu người trong số họ biết chi tiết về con đường cậu ta đang đi?
'Không chỉ có Choi Han.'
Choi Han, Mary, những đứa trẻ...
Nhiều người trong số họ đã chiến đấu chống lại White Star khi đối mặt với cái chết.
Eruhaben nghĩ mọi người ít nhất nên biết một chút về trọng lượng của điều đó.
'Bây giờ, Vương quốc Caro nên cho tên khốn xui xẻo đó ít nhất một thứ gì đó.'
Vương quốc Caro sẽ tặng một thứ gì đó cho Cale vì sự đau khổ của cậu. Họ có thể sẽ cấp cho rất nhiều của cải vật chất vì cậu ta ghét danh vọng và quyền lực.
Tất nhiên, Eruhaben đã không nói những điều này bởi vì ông muốn họ mang phần thưởng đến cho Cale hoặc hiểu được nỗi đau mà tên đó đang chịu.
'... Mình không có nhiều thời gian.'
Ông không còn nhiều thời gian nữa.
White Star lẽ ra sẽ biến mất trước khi ông hết thời gian, nhưng ông không có cách nào biết được thế giới sẽ ra sao sau khi ông chết.
Đó là lý do tại sao ông đã cho mọi người biết trước.
Những người các ngươi có hiểu việc Cale đang làm khó khăn như thế nào không?
Nếu cảm thấy tiếc và biết ơn, hãy ngừng bắt tên khốn đó làm những việc khác.
Hắn, tên khốn đó, đã kiếm được quyền được nghỉ ngơi và sống một cuộc sống hạnh phúc.
Vì thế, đừng đẩy những nhiệm vụ khó khăn cho hắn trong tương lai vì được mang danh là 'anh hùng'.
Đừng sử dụng lòng tốt của hắn để làm lợi cho các ngươi.
Đây là lý do mà Eruhaben đã nói đủ lớn để Valentino, cũng như những quý tộc và binh sĩ gần đó nghe thấy.
Những thứ như thế này chắc chắn sẽ lan truyền nhanh chóng.
'Mình đoán, cuối cùng mình cũng là một con Rồng ích kỷ.'
Eruhaben thở dài trong nội tâm và nghĩ ông cũng thật ích kỷ khi chỉ nghĩ đến những đứa trẻ của mình.
Tuy nhiên, nét mặt của ông nhanh chóng cau lại.
Boooooooom!
Mặt đất bắt đầu rung chuyển.
"Aaaaaa!"
"Cái gì, cái gì vậy?"
Bè lũ quý tộc bàng hoàng nắm lấy lan can.
"C, cái gì vậy?"
Valentino sợ hãi chỉ tay về phía sa mạc khi nhìn Eruhaben.
Eruhaben đang nhìn về hướng đó bắt đầu cau mày.
Buuuuuuum! Bùm!
Mặt đất ầm ầm thêm vài lần nữa. Có thể nghe thấy một tiếng động lớn ở phía xa.
Và sau đó, ở trung tâm của sa mạc... Có một cơn lốc đen đang gầm thét ở đó.
Nó rất lớn và đen nên mọi người đều có thể nhìn thấy nó.
Cơn lốc như muốn bắn lên để chọc thủng bầu trời.
Eruhaben bắt đầu nổi.
"N, ngươi đi đâu vậy? Còn bọn ta thì sao?"
Một trong những quý tộc nhận thấy Eruhaben đang lơ lửng, vội vã hỏi, Eruhaben phớt lờ và bắt đầu nói chuyện với Valentino.
"Ta sẽ đi lên để xem xét kỹ hơn, thưa điện hạ."
"Chắc chắn rồi."
Eruhaben để Valentino cho Gashan chăm sóc, còn ông thì bay vào không trung. Ánh mắt tập trung vào cơn lốc đen... Ở trung tâm của sa mạc.
Đó là nơi đặt Thành phố ngầm giả.
Bùm! Bùm!
Những tảng đá bắt đầu rơi xuống thành phố dưới lòng đất khi trần nhà vỡ vụn.
"Aaaaaa!"
"Né chúng đi! Dừng lại và né đi!"
"Thưa Chúa thượng!"
Những Sư tử và những thuộc hạ còn lại của White Star đang né tránh hoặc phá hủy những tảng đá mà không biết phải làm gì. Không phải họ sợ thành phố ngầm đổ nát.
Họ sợ khói Tử mana sẽ sớm bao phủ khắp khu vực.
Đã có một lượng nhỏ khói Tử mana bay qua trần nhà đổ nát.
Tuy nhiên, Chúa thượng của họ thậm chí còn không nhìn về phía họ.
"Định chạy à?"
Cale hoài nghi nhìn về phía White Star. Bên cạnh White Star là Sayeru, người được bao quanh bởi những bức tường gió, cũng như những hắc pháp sư đã ở trên mặt đất.
"Như vậy không quá mất mặt sao?"
Cale chế nhạo hắn, White Star chỉ bình tĩnh đáp trả.
"Ta không nghĩ cậu có quyền nói điều đó khi cậu rút lui vào một vòng tròn dịch chuyển."
Cale đã bắt đầu đi về phía trung tâm thành phố ngay khi trần nhà bắt đầu vỡ vụn.
Ooooooooooong-
Hơn nữa, cơ thể của Cale đã được bao bọc trong một vòng tròn dịch chuyển. Cậu không phải là người duy nhất.
Các vòng tròn dịch chuyển đã được kích hoạt khắp thành phố để dịch chuyển tất cả mọi người.
Cale nhún vai.
"Ta biết chứ, phải không? Ban đầu, chỉ một người trong số bọn ta được cho là sẽ chết ở đây."
Cale lẽ ra sẽ di chuyển theo kế hoạch ban đầu nếu White Star không nhận ra rằng nơi này là giả.
Đó là bởi vì White Star sẽ chiến đấu chống lại Cale với đôi mắt đỏ ngầu để tìm ra sức mạnh cổ đại thuộc tính đất. Tuy nhiên, White Star dường như không có ý định tấn công cậu lúc này.
Hắn không cố gắng ngăn cản Cale cũng như những người khác đang cố gắng trốn thoát.
Vì vậy, Cale không có lý do gì để chiến đấu chống lại White Star với khói Tử mana này ở đây khi kế hoạch của cậu đã trở nên hoàn toàn rối tung.
- Nhân loại! Nhanh lên! Ta đã dịch chuyển tất cả những người khác! Đám khói Tử mana sẽ sớm tràn vào được đây!
Trung tâm của Thành phố ngầm thấp hơn một chút so với lối vào.
Đó là lý do tại sao Cale rời khỏi White Star đang ở gần lối vào.
"Aaaaaa!"
"Chạy vào trong!"
Thuộc hạ của White Star bắt đầu chạy về phía Cale để tránh khói Tử mana.
- Nhân loại! Đi nào!
Tất cả mọi người ngoại trừ Cale và Raon đã dịch chuyển về phía Cale.
Tuy nhiên, Cale vẫn chưa rời đi.
"Tại sao cậu không rời đi?"
White Star hỏi và Cale nhún vai.
"Ta đã có kế hoạch rời đi ngay bây giờ."
Cale nói vậy và ra hiệu cho Raon.
Paaaat!
Một vầng sáng bao quanh cơ thể cậu.
Cale nhớ lại điều cuối cùng cậu đã thấy khi dịch chuyển.
'Khói Tử mana ngấm vào cơ thể hắn.'
Lý do mà Cale đã ở lại đó cho đến giây phút cuối cùng.
Cậu đã nhìn thấy khói Tử mana chạm vào White Star.
Làn khói đen đó đã ngấm vào cơ thể của White Star ngay khi nó chạm vào người hắn. Làn khói đen biến mất trong làn da của White Star không chút dấu vết giống như những mảnh vụn kim loại dính vào nam châm.
'... Mình cần phải xem xét nó.'
Cậu thực sự cần phải xem xét mối quan hệ giữa White Star và Tử mana lúc này.
Cậu cảm thấy như mình cần phải làm vậy để giải quyết mọi thắc mắc và hoàn toàn thoát khỏi cái tên White Star đã tiếp tục tồn tại từ thời cổ đại.
Quan trọng nhất...
'Cổng vào Ma giới.'
Cậu cảm thấy khó chịu về cánh cổng đó.
Ánh sáng rực rỡ bao phủ đôi mắt của Cale.
Paaaat-!
Không có gì còn lại nơi cậu đang đứng.
Một pháp sư áo đen tiến đến White Star, người đang nhìn chằm chằm vào chỗ trống.
"Thưa Chúa thượng, chúng ta sẽ dịch chuyển."
White Star giơ tay trước lời nói của hắc pháp sư.
"Giữ lấy."
White Star vươn tay. Khói Tử mana tập trung về phía hắn và tạo ra một cơn lốc lớn màu đen.
Làn khói đó từ từ biến mất vào White Star.
Hắc pháp sư nhìn hành động đó như thấy điều này thật kỳ diệu. Gã thậm chí còn không nhìn những Sư tử và một vài thành viên của Arm đã hấp thụ hết Tử mana.
Gã cũng chặc lưỡi xem như hụt hẫng.
'Mình thậm chí còn không nhận được một lượng nhỏ khói Tử mana.'
Khói Tử mana bao quanh White Star đã bị hắn hấp thụ hoàn toàn.
Hắc pháp sư thất vọng vì không còn khói Tử mana để hấp thụ, còn Sayeru cuối cùng thở ra nhẹ nhõm và dựa vào bức tường gió.
"Sayeru."
"G?"
"... Có vẻ như ta cần phải đến thăm Cổng vào Ma giới."
Khuôn mặt của Sayeru cau lại và bắt đầu nói về phía White Star, người đang hấp thụ khói Tử mana.
"Tại sao?"
"Cale Henituse. Ta nghĩ mình cần phải hỏi về danh tính của tên khốn đó."
White Star bình tĩnh trả lời nhưng đôi mắt Sayeru đang run lên.
Không có nhiều câu hỏi mà họ cần đến Cổng vào Ma giới để hỏi.
"... Ngươi có nghĩ, Cale Henituse, tên đó...? Không thể nào, đúng không?"
Sayeru lo lắng hỏi, White Star không đáp lại và nói điều gì đó khác.
"Ta cần xác nhận xem tên đó có phải là một tên khốn mà phía bên kia đã chuẩn bị hay không."
"Không, không thể nào."
"... Hơn nữa, ta có thể không phải là người duy nhất nhận được sức mạnh từ thế giới khác."
Sayeru, người đang lắc đầu im lặng sau khi nghe điều cuối cùng mà White Star lầm bầm.
White Star cổ đại.
Sự tồn tại đột ngột xuất hiện và gần như thống trị toàn bộ thế giới.
Chỉ có White Star, Sayeru và Dorph biết về bí mật của người đó.
Sayeru cắn chặt môi.
Nếu những nghi ngờ của White Star là đúng, thì Cale Henituse là một người cực kỳ nguy hiểm đối với họ và là kẻ thù mà họ phải loại bỏ.
White Star ngừng hấp thụ Tử mana và ra lệnh cho thuộc hạ.
"Đi nào."
"Ngươi sẽ không hấp thụ hết sao?"
White Star ngẩng đầu. Hắn có thể cảm thấy khói Tử mana mà cơn lốc của hắn chưa chạm tới đã bị đẩy ra biển.
Đó là do gió.
Mana tạo ra một cơn gió mạnh để ngăn White Star hấp thụ khói Tử mana.
"Rồng cổ đại đã ra tay. Việc tìm kiếm Cale Henituse cấp bách hơn là hấp thụ lượng khói Tử mana nhỏ bé này."
Dù sao thì số lượng trên sa mạc cũng rất nhỏ đối với hắn.
White Star cần phải xem xét điều quan trọng hơn này trước tiên.
White Star, Sayeru, hắc pháp sư, và những thuộc hạ còn lại vẫn còn sống sớm rời đi và thành phố dưới lòng đất trở nên im lặng.
Chhhhhhhhhh.
Một vài thiết bị liên lạc lăn quanh xác những con quái vật bộ xương nhỏ bé.
Những con quái vật bộ xương nhỏ bé đó sau đó tiến về phía Rồng cổ đại Eruhaben khi chủ nhân của chúng, Necromancer, ra lệnh.
- Rồng vàng! Nhân loại nói hãy lấy các thiết bị liên lạc và đến với Bạch Hổ!
Eruhaben gật đầu với thông điệp của đứa trẻ nhỏ.
-----
Eruhaben tiếp tục đào sâu cái hố 'anh hùng' cho Cale.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...