Cale hoàn toàn nghiêm túc. Đó là vì suy nghĩ cậu lúc này phức tạp hơn bao giờ hết.
'... Nếu gia tộc Henituse thực sự trở thành Hầu tước.....!
Không, nếu trở thành gia tộc Công tước!'
Họ giàu, họ có ảnh hưởng mạnh nhất trong lực lượng hải quân, và sẽ có danh hiệu Công tước hay là Hầu tước? Chỉ nghĩ về điều đó thôi đã khiến Cale cảm thấy cuộc sống lười biếng của mình đang dần biến mất và vẫy tay tạm biệt cậu.
"Không, không thể nào."
Những quý tộc của Vương quốc Roan sẽ phải phát điên lên mất nếu để cho một gia tộc vừa có tiền, có quyền lực và danh dự xuất hiện. Hơn nữa, Thế tử Alberu Crossman thông minh đến mức nào? Cho dù người đó có tin tưởng Cale đến đâu, thì liệu anh ta có đưa tay ra thúc đẩy quyền lực cho nhà mình không chứ?
"Thiếu gia, cậu có sao không?"
Cale quay lại thì thấy Witira đang dùng ánh mắt kỳ quặc nhìn mình. Cô ấy phân vân một lúc rồi nói.
"... Thiếu gia, tại sao cậu lại từ chối tất cả những thứ đó?"
Cô ấy thấy một người như Cale Henituse lại từ chối vị trí, tước hiệu và danh dự được mọi người công nhận, khiến cô ấy thấy kỳ quặc.
"Còn lý do nào khác nữa?"
Cale nhăn mặt lầm bầm.
"Những thứ như thế thật khó chịu. Tôi đã có rất nhiều việc phải làm."
Cậu còn rất nhiều việc phải làm sau khi thoát khỏi tên khốn White Star đó. Cậu cần phải mở ra một trang trại ngay cả khi trở thành một kẻ lười biếng vì lời hứa với trưởng nhóm Lee Soo Hyuk rồi.
Làm nông không phải là một nhiệm vụ dễ dàng. Kim Rok Soo là người đã sống ở các thành phố cả đời. Cậu quen với công việc như làm người phục vụ ở ở Đông lục địa hơn là làm nông.
'Mình cũng cần phải đọc về nông nghiệp.'
Cậu không thể làm việc đó nếu như có ý định tạo ra một cánh đồng và bắt đầu trồng trọt. Cậu cần ít nhất có kiến thức cơ bản về việc làm nông.
'Bọn trẻ sẽ quan sát mình.'
Những đứa trẻ trung bình chín tuổi sẽ ở bên cạnh Cale xem cậu làm. Điều gì sẽ xảy ra nếu Cale làm những chuyện đó một cách không ra hồn trước mặt bọn nhỏ? Điều gì sẽ xảy ra nếu cậu ném hạt giống xuống và không quan tâm đến cánh đồng?
Cale có thể không quan tâm đến việc giúp đỡ việc học hành của bọn trẻ, nhưng cậu không thể làm một điều như vậy được.
Cậu cần chơi, ăn, nghỉ, ngủ, và bây giờ là mở một trang trại khi trở thành một kẻ lười biếng. Cậu đã lo lắng mình sẽ không có thời gian để nghỉ ngơi vì trang trại, vậy ai quan tâm đến một địa vị được tôn trọng? Tước hiệu? Cậu không cần.
Witira dường như đang thở dài và bắt đầu nói với Cale, người dường như đang suy nghĩ rất sâu về điều gì đó.
"... Thiếu gia, lo liệu White Star thực sự rất khó, nhưng cậu vẫn nên nhận những thứ mà mình phải nhận."
'Hả?'
Cale cảm nhận được điều gì đó từ hành động của Witira. Cô ấy dường như đã hiểu lầm cậu và đang dùng ánh mắt như đang nghĩ cậu là người muốn hy sinh bản thân mình. Cale bắt đầu nói để thay đổi ánh nhìn đó.
"Tôi không nói về White Star. Tôi không nói về hiện tại, tôi đang nói về tương lai."
"Tương lai?"
"Vâng. Tôi cần phải tạo ra trang trại trong tương lai."
'Mm, đúng vậy, nó sẽ là một cánh đồng nhỏ để bắt đầu và mình sẽ trồng những loại cây dễ phát triển.'
"... Trang trại?"
"Đúng vậy. Tôi có thể làm gì khác sau khi thoát khỏi White Star? Tôi sẽ quay trở lại Dạ Lâm và sống một cuộc sống yên tĩnh."
Chỉ nghĩ về điều đó thôi cũng khiến Cale hạnh phúc. Biệt thự ở Làng Harris, Biệt thự Super Rock trong Dạ Lâm, Sheritt và lâu đài của Raon. Sống lặng lẽ ở những nơi rực rỡ như thế này chẳng phải là cuộc sống lười biếng trong mơ của cậu sao?
"... Sống lặng lẽ trong Dạ Lâm?"
"Đúng thế. Cô nghĩ sao? Nghe có vẻ tuyệt vời phải không?"
Cale bắt đầu mỉm cười khi nghĩ về tương lai hạnh phúc này. Sau đó cậu nhìn ra rìa của đại dương phía Bắc.
'Mình sẽ coi lợi nhuận từ nhà trọ ở Đông lục địa như tiền trợ cấp và sống một cuộc sống thoải mái. Thật tuyệt vời mà!'
Cale trông có vẻ thoải mái. Tuy nhiên, Witira bắt đầu cau mày khi nhìn cậu. Cô không biết phải nói gì.
Dạ Lâm. Khu rừng đó là nơi thế nào chứ?
Đó là nơi một nơi ở Tây lục địa với những quái vật kỳ dị và mạnh nhất, vẫn sẽ luôn khiến mọi người cảnh giác, cho dù cậu ta có một con Rồng bên cạnh.
Không phải đó là lý do mà lãnh địa Henituse tạo ra một bức tường lớn để chia cắt Dạ Lâm với phần còn lại của lãnh địa sao?
Hơn nữa, gia tộc Henituse đã được biết đến như những người bảo vệ đã bảo vệ Vương quốc Roan khỏi Dạ Lâm trong nhiều thế hệ. Thế giới sau khi đánh bại White Star. Thế giới đó sẽ yên bình như Cale đã đề cập, bên cạnh chiến tranh giữa các vương quốc hoặc các tộc Thú nhân khác nhau.
'Nhưng trong một thế giới như vậy, thiếu gia Cale...
Cậu ta muốn vứt bỏ mọi tước hiệu và chức vụ và ở lại Dạ Lâm đầy nguy hiểm để bảo vệ thế giới và để nó được bình yên?'
Không. Đó cũng không phải là tất cả.
'Cậu ta muốn tạo ra một trang trại trong Dạ Lâm đầy nguy hiểm đó? Có phải cậu ta đang nói là muốn biến nơi đó thành một vùng đất dồi dào có lợi cho thế giới? Cậu ta cũng tính làm điều đó một cách lặng lẽ để người khác không biết, không muốn đổi lại tài sản hay danh dự?'
Witira cảm thấy thất vọng. Sau đó cô nghe thấy tiếng ai đó lặng lẽ lầm bầm bên cạnh mình.
"...là thật."
Giọng nói thì thầm nhưng khá nhẹ khiến cô phải nhìn về phía người vừa nói. Witira có thể thấy Clopeh đang dùng ánh mắt kỳ quặc nhìn Cale.
Clopeh nắm chặt tay.
'Cuối cùng!'
Clopeh cuối cùng đã hiểu một chút về Cale Henituse.
Cho đến giờ Clopeh vẫn chưa thể biết được Cale ngu ngốc hay thông minh.
Đôi khi Cale hành động như một tên ngốc tình cảm trong khi những lần khác, lại lạnh lùng đối xử với Clopeh như một con rối.
Tuy nhiên, Clopeh giờ đã nhận ra tại sao anh không thể phân biệt được Cale ngu ngốc hay thông minh.
'Người này khác mình.
Cale Henituse, người này, không có lòng tham.'
Cale luôn tự nhận mình là một người tham lam, tuy nhiên, đối tượng của lòng tham của người này không phải là tài sản, tước hiệu hay quyền lực.
Đó là một lòng tham lớn hơn nhiều. Ngài ấy tham lam một thứ mà Clopeh không dám tưởng tượng.
'... Lòng tham đó là muốn tạo ra một thế giới hòa bình!'
Clopeh đã có thể nhận ra lòng tham cao cả của Cale Henituse sau khi nghe về việc ngài ấy muốn vứt bỏ mọi thứ sang một bên và trang trại trong Dạ Lâm.
'Người này đang chọn cách sống ẩn dật bởi vì cũng không muốn bản thân trở thành một người có nguy cơ đe dọa thế giới!'
Một thế giới không có White Star. Vậy thì đâu sẽ là phe mạnh nhất trong một thế giới như vậy? Ai sẽ là thủ lĩnh của phe đó?
Ai sẽ là người có ảnh hưởng lớn nhất đến cả Đông và Tây lục địa?
Đó sẽ là Cale Henituse. Một Cale Henituse suy nghĩ sâu xa sẽ không biết điều đó sao?
'Mình chắc chắn ngài ấy hiểu rõ điều đó.'
Đó là lý do tại sao Cale Henituse, vì hòa bình thế giới, sẽ sống ẩn dật để ngăn chặn những hỗn loạn có thể xảy ra trên thế giới.
'Tuy nhiên, nếu một White Star khác, hoặc một phe tương tự như Liên minh Bất khuất bắt đầu lại xuất hiện-!'
Cale Henituse sẽ trở lại thế giới bên ngoài một lần nữa. Ngài ấy sẽ trở lại để thực hiện mong muốn không thể đạt được cho hòa bình thế giới. Lòng tham này lớn đến mức Clopeh chỉ có thể nói Cale Henituse không có lòng tham. Đó không phải là thứ có thể được mô tả chính xác bằng từ tham lam.
'... Ngài ấy sẽ thực sự trở thành một truyền thuyết.'
Một cảm giác say mê kỳ lạ bao phủ cả người Clopeh. Chỉ một suy nghĩ duy nhất tràn ngập suy nghĩ Clopeh khi những câu hỏi biến mất và mọi thứ dường như đã rơi vào vị trí cũ.
'Cale Henituse là một người cực kỳ đáng sợ.'
Clopeh Sekka cũng mơ ước trở thành một truyền thuyết. Tuy nhiên, ước mơ đó là của chính anh. Nhưng nếu ai đó sẵn sàng xóa bỏ bản thân khi họ bước đi...
'Ngài ấy là người thực sự sẽ làm như vậy.'
Sau đó, ánh mắt anh chuyển từ Cale sang những người khác. Anh có thể nhìn thấy Choi Han. Choi Han cười khúc khích và nhìn Cale với kiểu biểu cảm 'Tôi không thể làm gì được cậu cả.'.
'... Cale Henituse có những đồng minh cực kỳ mạnh mẽ, những người sẽ sống ẩn dật cùng ngài ấy và đi đến tận cùng thế giới, đi bên cạnh nếu cần.
Thật là đáng sợ. Điều đó rất đáng sợ.'
Clopeh vừa cảm thấy sợ hãi vừa cảm thấy vui sướng cùng một lúc.
'Mình cũng đứng về phía Cale Henituse.'
Khóe môi cong lên hết mức có thể. Sau đó, anh ta nhìn về phía một người mạnh mẽ khác đã được Cale cảm động.
"Thiếu gia, ước mơ của cậu, tôi thực sự hy vọng nó thành hiện thực."
Witira cố nén sự thất vọng của mình và cố gắng hết sức để mỉm cười nói. Cale cố gắng mỉm cười đáp nhưng không làm được.
"Tôi sẽ cầu nguyện rằng cánh đồng màu mỡ và rộng lớn mà cậu làm ra trong Dạ Lâm sẽ đầy hoa màu mỗi năm."
Cale bắt đầu cau mày.
'Cô nàng Cá voi này đang nói cái quái gì vậy?! Cánh đồng rộng lớn?! Ai nói đến cánh đồng rộng lớn chứ?!'
Cale mở miệng đính chính. Đó là thời điểm đó.
Pfft.
Cậu nghe thấy ai đó cười khúc khích.
"Đó chỉ là chăn nuôi nhỏ thôi. Không phải là một cánh đồng rộng lớn đâu."
Choi Han nở một nụ cười thuần khiết khi trả lời Witira và quay về phía Cale hỏi.
"Phải không, Cale-nim?"
Cale có thể thấy Choi Han đang hỏi và nhìn cậu với ánh mắt thương hại. Đó là ánh mắt đáng thương mà những người bạn cùng lứa của Kim Rok Soo dành cho cậu mỗi khi cậu nói những điều vô nghĩa.
Nó khiến cậu cảm thấy khó chịu, nhưng Cale đã gật đầu và xác nhận.
"Chính xác. Thực sự chỉ là quy mô nhỏ thôi."
- Nhân loại! Chúng ta đang làm nông? Chúng ta sẽ trồng những gì? Ta sẽ tưới ruộng bằng ma pháp! Nhân loại, Choi Han nói chúng ta cần ớt và đậu để làm tương ớt và tương hầm! Chúng ta hãy trồng những thứ đó đầu tiên!
Vẻ mặt của Cale trở nên nghiêm túc khi tiếp tục lắng nghe Raon đang phấn khích. Tuy nhiên, Witira và Clopeh, những người không thể nghe thấy Raon bắt đầu nghĩ những điều khác nhau sau khi nhìn thấy biểu hiện của Cale thay đổi và Choi Han đang cố gắng để ngăn bản thân cười.
Choi Han đã nhìn thấy ký ức của Choi Jung Soo. Chuyện xảy ra khi Choi Jung Soo, 25 tuổi, gặp gỡ thủ lĩnh hiệp hội lớn nhất Hàn Quốc chịu trách nhiệm về Khu A của Seoul cùng đồng nghiệp và người bạn cùng tuổi Kim Rok Soo.
Trưởng nhóm khi đó đã đưa ra lời đề nghị với Kim Rok Soo.
'Kim Rok Soo, tại sao cậu không vào hội của bọn tôi? Tôi đánh giá rất cao khả năng của cậu. Bọn tôi sẽ đưa ra phương pháp điều trị tốt nhất cho cậu."
'Nhưng tôi không muốn.'
'...Tôi có thể hỏi tại sao không?'
'Tôi dự định làm việc trong công ty này cho đến khi có thể trở thành một kẻ lười biếng.'
'Gì? Cậu sẽ tiếp tục làm việc trong công ty trả cho cậu mức lương thấp tè và không mang lại cho bạn bất kỳ danh tiếng nào?'
'Ít nhất họ sẽ chăm sóc tôi khi nghỉ hưu.'
'... Ho, cậu sẽ âm thầm làm việc ở đó cho đến khi nghỉ hưu?'
'Có lẽ không phải là âm thầm, nhưng khá nhiều, phải không?'
'Haaaaa!'
Người đứng đầu bang hội khi ấy vừa lắc đầu vừa thở dài và lầm bầm một mình.
'... Thật là một tư duy tuyệt vời.'
Kim Rok Soo đã nhìn người đứng đầu bang hội đó như đúng là một kẻ kỳ quặc. Choi Han nhớ lại cảm xúc của Choi Jung Soo khi nhìn Kim Rok Soo lúc đó.
'Kim Rok Soo, tên khốn này, lại như thế này. Và người đứng đầu bang hội đó đáng lẽ phải hiểu khi anh ta nói muốn trở thành một kẻ lười biếng, vậy tại sao lại đề cập đến phần còn lại của điều vô nghĩa này? Trưởng nhóm và Kim Rok Soo, cả hai đều rất giống nhau, haa.'
Đó là cảm xúc của Choi Jung Soo. Choi Han hiểu cảm giác của Choi Jung Soo khi nhìn Cale, Witira và Clopeh lúc này.
Bộp.
Tay cậu vỗ vai Cale.
"Ngươi muốn gì?"
Cale nhìn cậu ta với vẻ mặt khó chịu và Choi Han tươi cười đáp lại.
"Tôi sẽ giúp cậu mở trang trại."
'... Tên khốn này, không, tại sao người này, Choi Han, lại hành động như thế này?'
Cale bối rối và nói.
"Bây giờ chúng ta hãy đi gặp Mary."
Cale, Raon và Choi Han nhanh chóng bỏ lại một Witira cau mày và một Clopeh đầy nhiệt huyết phía sau khi họ tiến về Vùng đất chết, một trong những Dị điểm của Tây lục địa.
Ba ngày sau, Cale bước lên vòng tròn dịch chuyển khi Rosalyn nhìn cậu rời đi.
- Nhân loại! Ta sẽ ở ngay sau ngươi! Hẹn gặp lại các ngươi sau 1 phút nữa!
"Chúc mừng, thiếu gia! Choi Han và Mary cũng sẽ đến sớm thôi!"
"...Được rồi."
Cale đáp lại một cách yếu ớt và ánh sáng rực rỡ từ vòng tròn dịch chuyển sớm che mất tầm nhìn của mình. Cậu nghe thấy giọng nói vui vẻ của Rosalyn khi quá trình đó xảy ra.
"Tôi không biết sẽ là một Công tước hay một Hầu tước, nhưng tôi hy vọng sẽ là một Công tước!"
'Chết tiệt!'
Cale nhắm mắt và để phép dịch chuyển đưa cậu đến dinh thự Henituse tại thủ đô của Vương quốc Roan. Cậu đã nhận được một cuộc gọi từ Bá tước Deruth khi đang làm việc tại Thành phố Ngầm của Vùng đất Chết để đưa ra một kế hoạch đối phó với White Star.
Bá tước Deruth đang cười rạng rỡ khi nhắc đến vấn đề mà Thế tử đã đề cập lần trước.
'Cale, chúng ta hãy gặp lại nhau ở thủ đô. Con có thể đến được không?'
Cale nói cậu chắc chắn sẽ ở đó.
'... Ai biết được điều gì sẽ xảy ra với mình nếu không có mặt mình ở đó chứ?'
Cậu cần phải chắc chắn không có chuyện gì xảy ra. Toàn bộ buổi lễ phải trôi qua mà Cale Henituse không nhận được bất cứ điều gì. Cale coi đó là nhiệm vụ đặc biệt của mình để đảm bảo mọi chuyện xảy ra như những gì đã tính.
Paaaat!
Cậu củng cố quyết tâm một lần nữa khi bị ánh sáng chói lòa làm mờ mắt. Cậu chắc chắn sẽ làm mọi chuyện để cậu có thể tiến gần hơn một bước đến cuộc sống của một kẻ lười biếng.
"Anh."
Cậu mở mắt ở một vị trí quen thuộc sau khi ánh sáng từ dịch chuyển biến mất.
- Nhân loại! Ta đây!
Cậu lắng nghe giọng nói của Raon trong đầu và nhìn quanh sân tập dưới lòng đất của gia tộc Henituse vốn không thay đổi nhiều trong hai năm qua.
"Chào mừng anh đã trở về, anh trai."
Ngay cả Basen, người đến chào cậu cũng không thay đổi.
"Cảm ơn, Basen. Lâu rồi không gặp em."
Basen là người duy nhất đến chào Cale. Không có ai khác có mặt. Điều này thật kỳ lạ khi cậu nghe nói Lily, cha và mẹ đều đã ở thủ đô.
'Họ đều bận?'
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi mà Cale đã nghĩ về điều đó ...
"Anh."
Cale và Basen nhìn nhau.
"Em đã đợi rất lâu rồi."
Cậu bé, trông có vẻ yếu ớt nhưng ngoan cường, đang nhìn Cale bằng ánh mắt nhiệt tình.
'Đứa trẻ này bị sao vậy?'
Cale nghĩ Basen hành động thật kỳ lạ. Tuy nhiên, cậu sớm bình tĩnh lại. Cậu nghĩ tốt hơn hết là không ai khác ngoài Basen ở đây trong sân tập dưới lòng đất này.
"Basen."
Basen nhìn thẳng vào Cale sau khi nghe tên mình. Cậu bé đã nghe về tất cả những gì Cale đã làm, cũng như những tin đồn đang lan truyền về anh ấy lúc này.
Basen đột nhiên nhớ lại Cale Henituse khi còn nhỏ đã nhìn cậu với vẻ mặt đáng thương, đó là khoảng một tháng sau khi cậu nhóc đến sống tại dinh thự này.
'Nhóc là một phần của gia tộc Henituse. Nhớ lấy. Cho dù có đi đến đâu, họ của nhóc vẫn là Henituse, hiểu không? Nhóc không nhớ những gì cha đã nói sao? Nghe lời ta, trừ khi nhóc là một tên ngốc. Cho dù có chuyện gì xảy ra, phải nói với mọi người dòng máu Henituse chảy trong người mình, hiểu chứ?'
'Làm thế nào em có thể...'
'Im và làm như ta nói. Nếu không, nhóc sẽ không thể sống trong ngôi nhà này. Nhóc có nghĩ đến việc những anh em họ và những người khác sẽ để nhóc sống yên ổn không? Lúc đó, nhóc sẽ hành động như một tên ngốc sao?'
Anh trai của cậu chưa bao giờ giơ nắm đấm về phía cậu dù cho anh ấy đang sống cuộc đời của mình như một kẻ vô lại rác rưởi cả, chỉ coi cậu như một người ngoài cuộc. Basen biết đó là điều tốt nhất mà Cale có thể làm để giúp mình.
'Nhóc cần phải bảo vệ mẹ của mình. Ít nhất thì......'
Basen vẫn không hiểu tại sao cậu bé Cale lại có vẻ mặt buồn bã như vậy vào lúc đó. Cậu bé Cale và mẹ của Cale. Không ai sẵn sàng nói bất cứ điều gì về mẹ của Cale.
Basen bắt đầu nói khi nhìn anh trai của mình.
"Vâng, anh."
Cale từ từ nói và nhìn quanh. Lý do chính mà cậu đã đến thủ đô. Đây là bước đầu tiên để biến điều đó thành hiện thực.
Sân tập dưới lòng đất vắng lặng. Một giọng nói chậm rãi cất lên để phá vỡ bầu không khí im lặng. Thực ra, đó không chỉ là một giọng nói.
"Anh trai, em mong anh trở thành lãnh chúa của lãnh địa."
"Em nghĩ gì về việc trở thành lãnh chúa của lãnh địa?"
Cả hai đều nói cùng một lúc. Basen và Cale.
"Em? Với tư cách là lãnh chúa của lãnh địa?"
"Nhóc muốn ta trở thành lãnh chúa của lãnh địa? Tại sao?"
Ánh mắt của cả hai đều run lên.
- Hả? Không ai trong các ngươi muốn trở thành lãnh chúa lãnh địa cả à? Vậy thì hãy hỏi cô bé Lily xem cô bé ấy có muốn làm điều đó không nhé! Cô ấy sẽ tiêu diệt tất cả kẻ thù với thanh trường kiếm của mình! Có vẻ như cô ấy sẽ trở nên mạnh hơn Basen và ngươi nữa đó, nhân loại yếu ớt! Cô ấy đáng tin cậy hơn ngươi nhiều!
Raon vui mừng hét lên trong tâm trí Cale.
Lạch cạch.
Họ nghe thấy tiếng cánh cửa sân tập mở và Cale nhìn Lily, người xuất hiện đúng lúc. Đồng thời cũng nghe thấy giọng của Raon.
- Ồ! Nhân loại! Đó là cô gái mạnh mẽ trong tương lai đó, Lily! Cô ấy đã trở nên mạnh mẽ hơn lần trước nữa!
Có thể là do Raon đã nói quá to ... Cale vô thức hỏi Lily một câu trong khi cậu vẫn còn hơi ngạc nhiên.
"Em có muốn trở thành lãnh chúa lãnh địa không?"
Lily há hốc mồm kinh ngạc. Cô bé có vẻ bị bất ngờ khi bắt đầu nói chuyện với chính mình mà không chào Cale và Basen.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Lily bất ngờ nói ra suy nghĩ của mình, và đây là suy nghĩ xuyên suốt mọi người trong phòng trừ Raon.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...