Sau đó Cale nghe thấy giọng nói của Tasha. Dù ở dưới nước nhưng vẫn cảm nhận được sự lo lắng trong đó.
"...Thật tệ. Chúng tôi không thể nào xử lý được hết những thứ đó."
Tasha nhìn về phía thuộc hạ của mình khi đứng giữa Litana và Choi Han, cả hai người này vẫn không biết chuyện gì đang xảy ra.
Mặc dù vài người trong số họ đã bị bỏ lại trong Khu vực 8, nhưng những người giỏi nhất trong số Dark Elf trong toàn bộ thành phố Dark Elf hiện bây giờ đang cạnh cô.
Tất cả đều cứng đờ.
Tasha cắn chặt môi.
'... Có rất nhiều.'
Cô đã ngửi thấy một mùi thơm ngọt ngào nhưng đắng ngay khi họ bước vào Khu vực 7 dưới nước. Đó là mùi thơm của Tử man, là nguồn sức mạnh cho họ.
Ban đầu cô đã rất vui khi ngửi thấy nó.
Tuy nhiên, cô bắt đầu cảm thấy ngột ngạt khi họ đi trên sông.
Ở đây có quá nhiều Tử mana để họ hấp thụ. Ở đây đã phải có bao nhiêu sinh mệnh ra đi để có thể có nhiều Tử mana đến vậy?
Tasha vô thức nhìn về phía Mary.
Cha cô, trưởng làng hiện tại của Thành phố Ngầm của Dark Elf, đã nói với cô một chút về hắc ma pháp. (Hoặc là tác giả đã nhầm lẫn hoặc có sự chuyển giao quyền lực từ ông nội của Tasha là Obante sang cha của Tasha với tư cách là trưởng làng của Thành phố Ngầm.)
'Bảo vệ Mary.'
'Vâng? Cha, ý cha là gì?'
'Đó là một mệnh lệnh với tư cách là trưởng làng. Mary có thể... '
Trưởng làng Dark Elf, người đã sống hơn năm trăm năm, chớp mắt vài cái rồi nói.
'Đúng vậy, có thể mọi thứ chỉ là tự nhiên diễn ra theo quy luật của nó. Cuối cùng, đã đến lúc người nhận được ý chí của Hiền nhân của Thần Chết rồi.'
'Hiền nhân của Thần chết?
Đó là ai?'
Tasha bối rối, nhưng trưởng làng nghiêm túc nói tiếp.
'Mang theo những chiến binh tốt nhất mà chúng ta có. Ta cũng sẽ gửi thêm vài quân tiếp viện đến. Tuy nhiên, con PHẢI bảo vệ Mary. Chúng ta phải bảo vệ Necromancer duy nhất trên thế giới.'
Tasha đã lên kế hoạch bảo vệ Mary cho dù trưởng làng không yêu cầu.
Alberu là cháu trai của cô, nhưng cô lại cảm thấy thân thiết với Mary. Tasha vẫn chưa quên về việc cô đã cứu Mary khi cô bé chỉ mới mười tuổi.
"Thật tệ."
Tasha bối rối và quay về phía Eruhaben. Cô biết thân phận thực sự của con Rồng cổ đại này, không giống như những Dark Elf khác. Những Dark Elf khác có lẽ đang tranh cãi xem điều này có đúng không và liệu Eruhaben có phải là Rồng hay không.
Tasha nhắm chặt mắt sau khi nghe Rồng cổ đại nói.
"Có vẻ như mục tiêu của Đế quốc ngay từ đầu là tiêu diệt Đại Ngàn."
Một giọng nói vội vã vang lên sau một lúc im lặng.
"... Sao cơ? Ý ngài là gì?"
Litana, Nữ hoàng Đại Ngàn, tức giận hỏi lại. Tasha từ từ giải thích về sức mạnh mà họ cảm nhận được trong suốt Khu vực 7. Litana và Choi Han đều trừng mắt sau khi nghe lời giải thích của Tasha.
"V, vậy, những gì cô đang nói là... Hiện tại có những quả bom Tử mana nằm trong toàn bộ Khu vực 7 và dù cho Dark Elf cuối cùng có thể hấp thụ được tất cả Tử mana, thì việc đối phó với nó tại thời điểm vụ nổ sẽ rất có khó khăn?"
Giọng Litana run lên khi cô vô hồn đứng đó và cố gắng bình tĩnh đánh giá những gì Tasha vừa nói.
"Đó là lý do tại sao chúng ta không thể cứu được tất cả mọi người, và Khu vực 7 cũng có thể bị phá hủy?"
Cô nghe thấy giọng nói trầm thấp của Đại pháp sư bí ẩn nói như đang cho cô câu trả lời.
"Những tên đó dự định tạo ra địa ngục."
Địa ngục.
Litana cảm thấy lạnh gáy ngay khi Eruhaben nói từ đó.
Cô nắm chặt lấy ngọn giáo của mình, đồng thời ánh mắt của cô hướng về một người cụ thể.
Cale Henituse.
Ánh mắt của cô đã vô thức hướng về thanh niên này.
'Tại sao mình lại nhìn cậu khi có lẽ cậu ta không thể cho mình một câu trả lời nào?
Đây không phải là điều mà bất kỳ ai trong cả nhóm mong đợi cả.'
Ai có thể biết được Đế quốc muốn tiêu diệt Khu vực 7 thay vì chiếm đoạt nó vì lòng tham?
'Mình có nên bảo họ chạy và chống cự không?'
Litana nhớ lại cách cô đã ra lệnh cho người của mình không được kháng cự và đứng yên. Cô cũng nghĩ về quyết định của mình là đợi ở Khu vực 8 thay vì xông vào ngay lập tức.
"Chết tiệt!"
Cô nhận thấy vẻ mặt của Cale khi mắt cô tràn ngập tức giận.
"... Thiếu gia Cale?"
Sau đó cô vô thức gọi cậu ta.
Đó là bởi vì cậu ta đã mỉm cười.
Cậu không còn lựa chọn nào khác.
Một trong những sức mạnh cổ đại cứ liên tục nói trong đầu.
[Tôi đói. Tôi thực sự có thể ăn và ăn và ăn không ngừng nghỉ.]
Chính cô gái tham ăn đã nói lên sự thèm ăn của cô ấy là vô tận.
[Cậu có nhớ những gì gió đã nói với cậu không? Gió nói hãy sử dụng cô ấy nếu cậu muốn chạy và Đá Tảng nếu cậu muốn bảo vệ ngôi nhà của mình. Vậy nên hãy sử dụng tôi cho việc này.]
Nữ tu sĩ Tham ăn rất nghiêm túc.
[Tôi là người duy nhất ở đây có thể 'phát triển'.]
Lửa, nước, gió và đất.
Đó là những thứ đã tồn tại ngay từ đầu.
Tuy nhiên, cây thì khác.
[Cây là một thực thể sống, giống như con người.]
Nó được sinh ra và nó chết đi. Nó còn sống.
[Và tôi là cây 'không thể phá hủy'.]
Cây bình thường dễ bị gãy.
Tuy nhiên, cô là một tồn tại không thể phá hủy được.
Đó là lý do tại sao cô ấy có thể phát triển mà không ngừng nghỉ.
Cô có thể cắm rễ xuống đất, hấp thụ ánh sáng mặt trời, không khí, nước, hơi ấm... Cô có thể ăn đi ăn lại mọi thứ và tiếp tục phát triển.
Cô không thể tự mình tồn tại, nhưng có thể đến bất cứ đâu và mọi thứ miễn là có một mảnh nối để kết nối cô ấy.
Và thứ đó đã được tạo ra cho cô.
Mọi thứ cô cần đều tồn tại bên trong tấm có tên Cale này.
[Cậu có biết tại sao tôi lại chết trong vùng đất của những tảng đá?]
Cô vừa cười vừa hỏi Cale.
Sau đó cô tự trả lời câu hỏi của chính mình.
[Ở đó không có đủ cây. Chỉ có những tảng đá.]
Cale khẽ cười khúc khích.
Thật khó chịu.
[Tôi sinh ra ở Đại Ngàn.]
Cậu không thể không cười sau khi nghe những gì cô đang nói.
[Đại Ngàn hồi đó rất tối. Cây cối đều đen. Đó là lý do tại sao nó được gọi là Dạ Lâm.]
Cale nhớ lại cuộc trò chuyện khi lần đầu tiên sở hữu một sức mạnh cổ đại trên thế giới này. Đây là những gì chủ nhân của Khiên Bất hoại đã nói với cậu.
[Thời cổ đại chẳng có những vị ngon như thế này. Những tên khốn tự nhận là mình là những tín đồ cho thần linh trong Dạ Lâm cho tôi những thứ chẳng ngon gì cả.]
[Mặc dù tôi bị đuổi khỏi đó vì bản tính phàm ăn. Cũng chẳng phải là chuyện đáng cười. Tất nhiên là khi đó tôi đã đi cùng với đồng đội. Chúng tôi định uốn nắn lại thế giới này.]
Khi đó cậu đã nghĩ cô ấy muốn nói đến Dạ Lâm mà Choi Han đã từng đến, nhưng rõ ràng, sau khi nghe cô ấy nói, cậu biết mình đã nhầm.
Thời cổ đại, còn có một Dạ Lâm khác.
[Cậu có nhớ lúc đầu tôi đã nói với cậu những gì không?]
Cale gật đầu.
Cậu nhớ chứ. Đó là thời điểm lần đầu tiên cậu có được một sức mạnh cổ đại.
Đó là những gì nữ tu sĩ Tham ăn đã nói hình xăm tấm khiên được khắc trên trái tim cậu.
[Tôi sẽ bảo vệ cậu.]
Từ thời điểm đó, tấm khiên đã bảo vệ Cale.
Lần này, nó cũng sẽ bảo vệ cậu.
Cale nói với những người đang nhìn chằm chằm mình.
"Chúng ta sẽ tiếp tục thực hiện kế hoạch ban đầu."
Sau đó cậu bắt đầu suy nghĩ đến bố cục của Khu vực 7.
Trước đây cậu đã từng nhìn thấy khi đến thăm Cặp song sinh Thần Mặt trời.
Tất cả người dân và tòa nhà, bao gồm cả cung điện, cùng tồn tại với cây cối. Các tòa nhà được xây dựng giữa hoặc trên ngọn cây, khiến toàn bộ thành phố giống như một khu rừng rộng lớn.
"Thiếu gia, vậy thì Đế quốc có thể cho nổ những quả bom Tử mana và phá hủy Khu vực 7!"
Tasha khẩn trương nói ra kiến của mình và Cale gật đầu rồi trả lời.
"Đừng lo lắng về vụ nổ."
"...Sao?"
Cale thong thả lặp lại những lời của khiên với Litana, người đang bối rối hỏi lại.
"Tôi sẽ ăn tất cả mọi thứ để không ai bị thương."
Cậu đã sẵn sàng bước lên.
"Tử mana sẽ không làm tổn hại đến rừng cũng như người dân. Tin tưởng ở tôi."
Tất cả các thành viên trong nhóm đều nghe thấy lời tuyên bố của Cale.
"Chúng ta cũng không có nhiều cơ hội. Và bây giờ chúng ta không biết điều gì sẽ xảy ra trong tương lai. Đây không phải là lúc nhìn lại."
"... Thiếu gia Cale."
Litana mím môi và bắt đầu suy ngẫm về những điều trong đầu. Cô ấy tin tưởng Cale, tuy nhiên, mạng sống của rất nhiều người đang ở trong tình trạng nguy hiểm.
"Cale-nim."
Choi Han im lặng từ nãy giờ cuối cùng cũng lên tiếng.
"Cậu sẽ sử dụng một sức mạnh cổ đại?"
Sức mạnh cổ đại. Những từ đó khiến Litana ngập ngừng. Cô đã nghe Rosalyn và Choi Han kể về tình hình hiện tại của Cale tồi tệ như thế nào, nhưng cậu ấy vẫn tiếp tục thúc ép bản thân dù cho có chuyện gì xảy ra với cơ thể mình.
Nó khiến cô nghĩ về việc Cale đã suýt ngất xỉu sau khi dập lửa ở Khu vực 1.
Cô nhìn Cale, người đang nghĩ Choi Han thông minh và trả lời.
"Đúng."
Litana cắn môi trước câu trả lời đơn giản của một từ này.
Khu vực 7 của Đại Ngàn là nơi sinh sống của rất nhiều người.
Một người đã đặt mạng sống của mình vào tình thế nguy cấp để cứu những người này.
'... Chúng ta không có cách nào biết được Đế quốc sẽ hành động như thế nào.'
Ngay cả khi Đại Ngàn không thể làm gì, họ có thể phá hủy Khu vực 7 và chạy trốn vì tuyên bố từ các vương quốc khác sẽ khiến họ gặp nguy hiểm.
Họ sẽ hành động như vậy để Đại Ngànkhông còn bận tâm đến việc đối phó với khủng hoảng để có thể tham gia vào cuộc chiến hoặc ít nhất là trì hoãn việc tham gia. Có khả năng là Đế quốc dự định thực hiện điều này.
Litana bình tĩnh lại.
"Chúng ta đi thôi?"
Cale đã nghe thấy giọng nói của Raon sau khi đưa ra quyết định.
'Hiện giờ không có lính canh ở đây!'
Cale đạp xuống đáy sông. Cậu nhanh chóng nhảy ra khỏi mặt nước.
Soạttt-
Bụi vàng bao phủ Cale và những người khác xuyên qua làn nước.
Eruhaben đã khiến họ tàng hình trở lại.
Đó là lý do tại sao không có gì có thể nhìn thấy được dù họ đã ra khỏi mặt nước.
"Ha."
Cale khinh thường cười khi ra khỏi mặt nước.
Giống như Raon đã mô tả.
Hàng trăm vật thể giống như bục hình trụ có thể được tìm thấy khắp Khu vực 7.
Beep- Beep-
Trên đầu mỗi đều có một quả cầu lấp lánh nhỏ xinh. Tuy nhiên, những quả cầu xinh đẹp này lại phát ra vài âm thanh kỳ lạ.
Bộp.
Cale nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất, có thể nghe thấy giọng nói đầy tuyệt vọng của Litana. Tuy nhiên, không có cách nào khác để diễn tả được.
Tất cả đều sáng.
Mặc dù tất cả các ngôi nhà trong Khu vực 7 đều tối om không một chút ánh sáng... Mặc dù những người trong Đại Ngàn có lẽ đang cuộn tròn bên trong trong khi sợ hãi đến mức không thở nổi...
Ánh sáng từ hàng trăm quả cầu xinh đẹp này, ánh sáng từ cung điện đã bị Đế quốc tiếp quản, và ánh sáng chiếu xuống từ phi thuyền lơ lửng trên cung điện đều khiến Khu vực 7 sáng hơn bao giờ hết.
Nó đẹp như một thành phố thu hút ánh mắt người ngoài.
Cale nhanh chóng ra lệnh sau khi xem xét sơ qua.
"Di chuyển đến vị trí đã bàn trước."
Cậu không thể nhìn thấy ai trong số họ, nhưng cậu có thể cảm nhận họ bắt đầu di chuyển.
Cale nhìn bốn hướng và trung tâm rồi tiếp tục.
"... Và tiêu diệt chúng."
Không cần phản hồi.
Bộp.
Cậu đã sớm nghe thấy tiếng bước chân. Cả nhóm đã chia ra bốn hướng và bắt đầu di chuyển.
- Nhân loại! Tất cả đều nhanh chóng di chuyển! Tất cả đều đã đến vị trí của họ rồi!
Nữ hoàng Litana và vài Dark Elf đang tiến về phía Đông.
Tasha và vài Dark Elf đang hướng về phía Tây.
Mary và vài Dark Elf đang đi về phía Nam.
Choi Han và vài Dark Elf đang đi về phía Bắc.
Cale nghe thấy một giọng nói sau lưng mình.
"Ta cũng sẽ đi đầu. Ngươi và đứa nhỏ này hãy chắc chắn hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình."
Người cuối cùng.
Rồng cổ đại Eruhaben từ từ bay lên trồi.
Ông ta đang hướng đến trung tâm.
Ông ta đang nhắm đến phi thuyền.
Eruhaben chịu trách nhiệm giải quyết nó.
Cale giơ tay ra. Cả nhóm sẽ không còn tàng hình ngay khi cuộc tấn công bắt đầu. Tất cả đều sẽ hiện diện trước mặt kẻ thù.
Ngay sau khi ánh nhìn của mọi người đổ dồn vào họ, một hành động khác sẽ bắt đầu.
Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Cale có thể cảm thấy tim mình đập loạn xạ.
Cậu nhắm mắt và hít thở sâu.
Shaaaaaaa
Cậu có thể nghe âm thanh đó.
Nghe thấy tiếng lá rung rinh trong gió.
Cậu có thể cảm thấy.
Cậu có thể cảm thấy rằng đây là một khu rừng, rằng đây là Đại Ngàn, nơi có một số lượng lớn cây sinh sống ở đây.
Cale có thể nghe thấy một âm thanh rất yên tĩnh.
Shhhhhh-
Đó là âm thanh của những chiếc lá.
Tuy nhiên, nó đã khác so với trước đây.
Shhhhhhh-
Shhhhhhhhhhhhh-
Shhhhhhh-
Nó phát ra từ những cái cây nằm ở những nơi mà ánh sáng của Đế quốc không thể chiếu tới.
Những cành cây chạm vào các tòa nhà nơi người dân của Đại Ngàn đang lẩn trốn đang dần bắt đầu di chuyển.
Baaaaaaaaaang!
Cale mở mắt.
Cậu có thể thấy những gì đang diễn ra ở phía Bắc.
- Nhân loại! Bắt đầu rồi!
Cậu có thể thấy một kiếm sĩ tóc đen đang bay lên đầu golem. Aura đen ấy đang tiêu diệt golem.
Choi Han là người đầu tiên ra tay.
Baaaaang!
Baaaaaang! Baaaaang! Baaaaaang!
Cậu cũng nghe thấy tiếng động liên tiếp từ phía Đông, Tây và Nam.
Cale cúi đầu.
Cậu có thể thấy mình đang dần hiện ra rõ.
Wiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii-
Âm báo động vang lên từ phi thuyền phía trên Khu vực 7.
Tĩnh lặng của màn đêm đã bị phá hủy.
Cale mỉm cười khi cậu nhìn lên phi thuyền.
"Ta sẽ dựng nên một địa ngục cho các ngươi."
Đêm nay sẽ là một cơn ác mộng đối với lực lượng của Đế quốc.
Shhhhhhh-
Những cái cây bắt đầu tạo ra một cơn gió nhẹ trong khu vực.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...