“ Thiên ở đâu?” Lâm Phàm đầy dấu hỏi“ Chẳng phải hắn là thiên đạo hóa thân hay sao, hắn là thiên chớ còn ai nữa!”“Lúc đầu bọn ta cũng nghĩ như ngươi đó, nhưng sau đó có một việc làm bọn ta thay đổi một cách mau chóng!” Lâm lão thở dài“Việc gì?” Lâm Phàm hiếu kì“ Chuyện là…” Lâm lão chưa nói dứt câu, hắn bỗng cắt ngang“Có người đến, ta tạm thời ẩn núp!”.Lâm Phàm mở mắt, nhìn lấy đối diện chỉ thấy một tên thanh niên trạc tuổi mình, nhưng nhìn trang phục thì là đệ tử chân truyền“ Không ngờ trông trẻ vậy mà đã là đệ tử chân truyền!”Lâm Phàm nói:“ Có việc gì không thưa sư huynh?”“Cho hỏi sư đệ có biết đường đi đến Diệt Vân phong không?” người nói là Huyền Vân, hắn đi dạo mải mê quá nên đi tới đâu hắn cũng không nhớ nữaLâm Phàm mộng bức:“ Chân truyền đệ tử mà lại không biết chỗ của chủ phong mình ở? lại còn đi hỏi nữa”Lâm Phàm vội nói:“ Huynh có thể đi đến chỗ mấy tên chấp sự để hỏi, họ có thể chỉ rõ cho huynh!”Huyền Vân gật đầu mỉm cười:“ Cảm ơn sư đệ! Sư huynh có việc đi trước đây!”Nói xong, Huyền Vân đi vượt qua Lâm Phàm, Lâm Phàm thấy Huyền Vân đi xong, vội nói thầm:“ Không có ai nữa rồi! Ra đây kể nốt đi Lâm lão, ta đang hóng!”Lâm lão lên tiếng:“Thôi đều là những chuyện cũ thôi hóng cái gì? Nhưng ta thấy rất hiếu kỳ với tên vừa rồi hơn”“ Tên đó có gì đặc biệt sao?” Lâm Phàm hỏi, hắn cũng thấy Huyền Vân hơi đặc biệt nhưng cũng không biết phải giải thích như thế nàoLâm lão muốn nói lại thôi, hắn nhìn Lâm Phàm:“ Ngươi hãy cố gắng luyện tập.
Tranh thủ cơ hội lẻn vào lấy được Thần tâm của tên kia, công pháp hợp nhất của ta sáng tạo mới có thể thành công được!”Huyền Vân sau khi hỏi chấp sự, hắn cũng biết đại khái đường về, hắn vội rời đi trở về Diệt Vân Phong“ Huyền Vân sư huynh?…” một tiếng gọi vang lênHuyền Vân quay người lại, nhìn lấy người lên tiếng.
Trước mặt hắn là cô nàng Tô Linh, trước đây từng đi đánh nhau chung với hắn đây mà“ Chào Tô Linh sư muội, muội vẫn ổn chứ!” Huyền Vân mỉm cườiTô Linh mỉm cười, khá vui mừng vì hắn còn nhớ nàng vội nói“ Muội vẫn ổn, cảm ơn sư huynh, không ngờ có thể gặp được sư huynh ở đây! Thật là tốt quá!”Huyền Vân cũng nói:“ Nhờ tông chủ cứu mạng ta, còn đem ta trở thành một vị chân truyền đệ tử !”“Huynh trở thành chân truyền đệ tử luôn?” Tô Linh ngạc nhiênSau đó nàng hỏi lại:“ Thế huynh là vị chân truyền của phong nào vậy ạ?”“Diệt Vân phong”“ AAA!” Tô Linh ngạc nhiên“ Có chuyện gì à sư muội!” Huyền Vân nghi hoặc“ Không có gì đâu sư huynh, theo muội biết Diệt Vân phong đã rất lâu chưa tuyển đệ tử rồi, hôm nay nghe tin huynh trở thành đệ tử của Diệt Vân phong nên muội thấy hơi bất ngờ mà thôi!” Tô Linh cười trừ“ Thế à! thôi nếu không có việc gì thì huynh đi trước đây” Huyền Vân thấy không còn gì để hỏi, nên tính chuồn đi trước“ Dạ vâng! Sư huynh đi vui vẻ!” Tô Linh hơi không vui nhìn Huyền VânHuyền Vân cũng chả nhận ra chuyện gì, vội bước điTô Linh đứng tại chỗ dặm chân bực mình:“ Đáng chết sư huynh! Nói chuyện với ta bộ khó đến vậy à”Sau đó nàng nghi vấn:“ Diệt Vân phong hình như là sơn phong của người thân sư tôn thì phải, để về phải hỏi rõ sư tôn mới được.!”….Huyền Vân bước tới một chỗ vắng người, hắn vội thả lỏng cơ thế, bởi vì lúc nãy lúc đang nói chuyện hắn bất ngờ vì cảm thấy có thứ gì đó đang kêu gọi mình, hắn vội tìm cách rời đi trước để tìm hiểu sự việcHuyền Vân sau khi điều tra một lát, hắn đã tìm được giao điểm của sự triệu hoán đó, Huyền Vân bước vào thì cảm giác mình đang ở trong một không gian nào đó“ Là Cổ Thần điện!” Huyền Vân giật mình“ Ngươi lại tới!” một giọng nói vang lên ngạc nhiên“ Ta cảm thấy có gì đó triệu hoán ta đến đây!” Huyền Vân nói“ triệu hoán? Ai da ta quên mất tên đó còn có tuyệt kĩ này!” giọng nói ai oán“ Thôi! Đã đến rồi thì vào đi”Cổ Thân điện hai cánh cửa vội mở ra, Huyền Vân cũng bước đi vàoBước vào Cổ Thần điện, Huyền Vân cảm giác nơi đây rất quen thuộc, giống như hắn đã từng đến đây trước đó vậy, nhưng rõ ràng hắn chưa từng biết gì đó về nơi này, đây là cảm giác kì lạ“ Ngươi nói xem, hắn có trả lời đúng được câu hỏi tên đó không!”“ Chắc là không đâu”“ nếu là có thì sao”“ Vậy lần này, chúng ta thật sự tìm đến đúng người rồi!”Huyền Vân bước đến trước mặt, có một ngươi đang bị giam cầm lại, vì quá tối nên Huyền Vân chỉ thấy có rất nhiều sợi xích cột chặt lại hắn, nhưng lại không thể nhìn thấy rõ ràng ngũ quan của hắ.“ Nhóc con! Lại gặp nhau rồi” tên đó ngước lên, một đôi mắt trắng đen nhìn chằm chằm Huyền Vân“ Là người đó!” Huyền Vân giật mìnhThì ra vị này chính là người đã cứu hắn trước đây.
Huyền Vân cũng cung kính“ Cảm ơn tiền bối vì trước đây đã cứu ta! Bây giờ tiền bối triệu hoán ta đến đây hẳn là có việc gì?”“ Ưm kêu ngươi tới đây để hỏi ngươi một câu mà thôi?” giọng nói vang lên“ Một câu hỏi?” Huyền Vân nghi vấn“ Đúng vậy nhưng ngươi chỉ được trả lời 1 lần mà thôi” giọng nói lại vang lên“ được thưa tiền bối!” Huyền Vân cũng đồng ý, dù gì vị này cũng đã cứu hắn một mạng, trả lời một câu hỏi xem như trả ơn vị này đi“ Được ta kể ngươi nghe một câu chuyện, sau đó sẽ là câu hỏi, ngươi nghe kỹ!”“ Ở một thôn trang nọ, có một tên thanh niên, hắn họ Thiên, hắn sinh ra đã một người tài giỏi, năm tuổi Tụ khí, sáu tuổi Hóa khí, tám tuổi Linh hải đánh vượt cấp hai tên Ngưng đan, mười tuổi đánh ngang một mình độc chiến hai mươi tên cùng giai, mười lăm tuổi Hóa Thần, là vị Hóa Thần trẻ nhất của nơi ấy.
Bỗng một ngày hắn biết được rằng tài năng của mình chỉ là do người khác ban tặng, lúc đó hắn cũng được giao cho nhiệm vụ tiêu diệt hai đám người xấu, sau khi kết thúc hắn sẽ hoàn thành sứ mệnh, trở về với đất trời” giọng nói ngập ngừng một lát“ Sau đó hắn cũng đi tiêu diệt bọn người xấu, sau khi tiêu diệt được đám người đó, hắn hỏi một câu là !”“ Là?” Huyền Vân vẫn chăm chú lắng nghe và phân tích câu chuyện“ Nếu Thiên thật sự tồn tại? Vậy Thiên ở đâu?”Huyền Vân nghe được câu hỏi, hơi sững sờ một lát, ánh mắt nghiêm túc:“ Đây là câu hỏi mà tiền bối muốn hỏi?”“Đúng vậy, ngươi chỉ có thể trả lời một lần duy nhất” giọng nói vẫn như vậyHuyền Vân suy nghĩ một chút:“ Một đứa bé thiên tài… bố cục….
ước muốn??”Huyền Vân ánh mắt lóe lên, có thâm ý nhìn vị tiền bối trước mặt:“Tiền bối! Câu hỏi này chẳng phải tiền bối biết rõ hơn ai hết sao?”“ Ngươi có ý gì?”Huyền Vân mỉm cười:“ Thiên nếu đã là một con người, điều đó chứng tỏ rằng hắn thật sự tồn tại, không ai có thể phủ nhận sự tồn tại của nó, sự tồn tại của Thiên không phụ thuộc vào cách nghĩ của tiền bối, tiền bối nghĩ nó tồn tại thì nó sẽ tồn tại, tiền bối nghĩ nó không tồn tại thì nó vẫn sẽ tồn tại..”“ Hảo nhóc con! Không ngờ ngươi lại trả lời như vậy, tuy không hiểu được nhóc đang nói về cái gì nhưng ta có thể cảm nhận được nhóc nói đúng” giọng nói trở nên vui vẻHuyền Vân thầm thở dài vì đã qua ải khó, đồng thời cũng thầm cảm ơn mấy ông thầy đã dạy triết học cho hắn trươc đây.Theo Huyền Vân thấy thì vị tiền bối này thuộc chủ nghĩa duy tâm nên điều hắn cần làm chỉ là dẫn dắt cho vị tiền bối này tiếp thu một ít tư tưởng duy vật một xíu là được.Huyền Vân mỉm cười:“ vậy bây giờ, ta cũng đã đáp ứng được kỳ vọng của tiền bối rồi chứ”Giọng nói cũng thu hồi tâm tình:“ Đúng vậy! Ta cũng sẽ không keo kiệt, một phần thưởng sẽ được gửi tới ngươi!”“Có thể nói cho ta biết phần thưởng đó là gì không?”“Một thông tin hữu ích mà thôi!!!”,.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...