Cho dù Lệ Dung đang ăn cơm hộp thì cũng tao nhã giống như đang ngồi trong một nhà hàng Tây sang trọng nhấm nháp một bàn tiệc món Pháp.
Anh bắt đầu hạ đũa từ vị trí mà Kiều Kha mới vừa ăn: "Không giống nhau, hộp này có hương vị của Kiều Bối Bối nhà mình."
Kiều Kha: "......" Ăn nước miếng cũng vui vẻ như vậy, đúng là không thể hiểu nổi anh.
Thấy dáng vẻ Lệ Dung đắc ý, Kiều Kha liền không muốn để anh dễ chịu.
"Lệ Dung."
Hắn nghiêng người qua, cách Lệ Dung rất gần, hàng lông mi thật dài chớp chớp, biểu tình cực kỳ vô tội cực kỳ ngây thơ: "Anh ăn nước miếng của em rồi, vậy xem như là gián tiếp hôn môi sao? Thầy giáo nói hôn môn sẽ mang thai, anh sẽ mang thai sao?"
"Phụt......"
Đám Từ Tuấn, Từ Thanh, Đàm Tiếu Vũ đang ngồi bên cạnh dựng thẳng lỗ tai lên nghe lén không nhịn nổi nữa phun hết đồ ăn trong miệng ra, cảnh tượng kia nhìn thực sự quá đồ sộ, dọa đạo diễn Lục mới vừa bưng hộp cơm đi tới ăn cùng cũng phải sợ tới mức tránh xa, không dám bén mảng tới nữa.
Lệ Dung thoạt nhìn vẫn bình thường, chỉ có điều, biểu tình trên gương mặt kia......!nứt vỡ.
Kiều Kha hài lòng chớp mắt mấy cái, mỉm cười.
(dreamhouse2255)
Muốn đấu với tôi à, Lệ tổng ngài còn non lắm.
Vốn dĩ Lệ Dung có hơi tức giận, trò đùa này của Kiều Kha hơi quá đáng, người khác không biết thì không sao, nhưng anh lại khó tránh khỏi nghĩ tới đêm đó, nhất thời vừa giận dữ vừa thẹn thùng, cứ cảm thấy câu này của Kiều Kha giống như mang theo thâm ý, ánh mắt như có như không nhìn về nơi nào đó không nên nhìn, nhưng mà khi xem kỹ, lại chỉ thấy đối phương thuần khiết vô tội.
Hơn nữa, Từ Tuấn vừa khéo ngồi đối diện bọn họ, thứ mà y phun ra có hơi gần anh, không thể ăn nổi nữa rồi, Lệ Dung đứng dậy muốn đi.
Nhưng mà vừa nhìn thấy nụ cười của Kiều Kha, tâm trạng của Lệ Dung nháy mắt liền trở nên vô cùng khoái trá, giống như mặc kệ Kiều Kha quá đáng đến mức nào, chỉ cần hắn cười với anh một cái, Lệ Dung liền nguyện ý tha thứ cho hắn.
Lệ Dung bất đắc dĩ thầm nghĩ, đây đích thị là nhan cẩu (con dog trung thành của nhan sắc) chứ còn gì nữa.
Lệ Dung bề bộn nhiều việc, vì có thể đến thăm ban Kiều Kha, anh đã gác lại rất nhiều công tác, sau khi nhận điện thoại của thư ký, Lệ Dung xoa xoa đầu Kiều Kha, nói: "Tôi phải đi rồi."
"Tạm biệt." Kiều Kha vẫy vẫy tay.
"Em không lưu luyến chút nào sao?"
Thấy Kiều Kha tạm biệt sảng khoái như vậy, trong lòng Lệ Dung cảm thấy không thoải mái.
(dreamhouse2255)
"Ừm......!Đợi em quay phim xong hãy về?"
Kỳ thực Kiều Kha chỉ nói cho có lệ.
Có Lệ Dung ở đây, tuy rằng sẽ không quấy rầy hắn quay phim, nhưng ánh mắt của anh luôn đặt trên người hắn, có đôi khi là thưởng thức, có đôi khi lại giống như là hận không thể lột sạch quần áo hắn vậy.
Tuy rằng Kiều Kha cảm thấy rất kỳ quái, bình thường Lệ Dung ở chung với hắn không khác gì thánh nhân, cùng lắm chỉ hôn nhẹ khóe, miệng, ngay cả một nụ hôn tiêu chuẩn cũng không có, hắn tưởng rằng bao dưỡng chỉ là cách nói chơi của tổng tài nhan khống mà thôi, không ngờ rằng người này lại thật sự có dục vọng với hắn.
Chỉ là đối phương rất khắc chế, ngoại trừ tên Cầu Lăng kia ra thì không có ai hiểu sai mối quan hệ giữa bọn họ, nếu nói việc này mà không có Lệ Dung nhúng tay thì Kiều Kha tuyệt đối không tin.
Mười mấy năm lăn lộn trong giới, Kiều Kha đã sớm biết vũng nước giới giải trí này sâu bẩn như thế nào, cho dù hắn vẫn luôn bày ra bộ dáng ngây thơ trẻ con, nhưng Lệ Dung đến thăm ban mấy lần, người khác khẳng định sẽ cho rằng hắn giả vờ, không nói trước mặt thì sau lưng cũng hất một đống nước bẩn cho hắn.
Nhưng dựa theo sự quan sát của Kiều Kha, bên trong đoàn làm phim thật sự không có ai nghĩ xấu về mối quan hệ giữa hắn cùng Lệ Dung, đương nhiên ngoại trừ Cầu Lăng ra.
Nhìn thấy Lệ Dung đi xa dần, Kiều Kha nhíu mày lại.
Kỳ thực, hắn không nhìn thấu được Lệ Dung, người này đối xử với hắn tốt quá mức, không mạnh mẽ dây dưa giống như Tề Mộc Thanh, Lệ Dung càng giống một cơn mưa phùn không tiếng động thẩm thấu vào trong lòng đất hơn, trình độ nguy hiểm cao hơn so với Tề Mộc Thanh nhiều.
Bên kia, Lệ Dung mới vừa đi được nửa đường, đột nhiên lại vòng về.
Kiều Kha thu hồi biểu cảm, nghi hoặc nhìn hắn.
(dreamhouse2255)
"Đừng ăn cơm hộp của đoàn làm phim nữa, bảo Chử Minh mua cơm ngoài đi."
Kiều Kha nói: "Không cần, vậy phiền phức quá......"
Quay lại chỉ để nói câu này?
Trước kia, Kiều Kha không đặt nặng việc ăn uống, hiện tại lại chú ý tới một ngày ba bữa đúng giờ, nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi, hắn không phải người có tâm hồn mê ăn.
"Đừng sợ việc bản thân đặc biệt sẽ mang tới hậu quả không tốt, bởi vì......"
Lệ Dung nhéo nhéo hai má hắn: "Em là người của tôi."
Hai mắt Kiều Kha trầm xuống, câu này của Lệ Dung khiến hắn cảm thấy không thoải mái cực kỳ.
Chỉ là khi trong lòng còn đang phiền muộn, lại thấy Lệ Dung nói: "Thôi bỏ đi, đừng để Chử Minh mua nữa, đồ ăn bên ngoài không đảm bảo vệ sinh, tôi bảo trợ lý mang cho em."
Kiều Kha: "?"
Người đàn ông cười rất ôn hòa, sắc mặt khá là đắc ý: "Đã nói phải để em nếm thử tay nghề của tôi rồi mà, vậy cứ quyết định thế nhé?"
(dreamhouse2255)
Lúc Lệ Dung tạm biệt lần nữa, gương mặt Kiều Kha lộ ra nụ cười tươi rói, má lúm đồng tiền vừa đẹp vừa ngọt tựa như có thể làm say lòng người.
Ánh mắt Lệ Dung đổi đổi, nhịn không được duỗi tay ra nắm lấy cổ tay Kiều Kha, nhẹ nhàng nhéo nhéo.
Đây là một động tác tràn ngập ý khiêu khích, nhưng so với sự ôn nhu săn sóc hồi nãy thì càng khiến Kiều Kha thoải mái hơn.
Nụ cười của hắn càng sâu, ánh mắt càng trong vắt, một bộ dáng vẻ câu dẫn người.
Lệ Dung xem không sót thứ gì, nhất thời không nói được câu nào, trước mắt chỉ còn lại người này, hận không thể kéo mỹ nhân vào trong ngực, ôm lấy thắt lưng hắn thật chặt, sau đó hôn môi hắn.
Giây tiếp theo, mỹ nhân trừng mắt, biểu tình trẻ con: "Anh đối xử với em thật tốt, giống như mẹ em vậy."
Lệ Dung: "......"
Buổi tối, lúc nhắn tin nói chuyện phiếm, Kiều Kha biết rõ còn hỏi.
[Tương thịt bò hôm nay ăn rất ngon, mua ở đâu vậy?]
Đầu bên kia hơn nửa ngày mới trả lời, dòng chữ "Đối phương đang nhập tin nhắn" hiện rất lâu.
[Nếu thích lần sau sẽ bảo trợ lý mang cho em.]
(dreamhouse2255)
Kiều Kha không hề biết, trong nháy mắt ấy, nụ cười của hắn hoàn toàn chân thành, không hề có dấu vết của diễn xuất.
***
Thời gian quay phim trôi nhanh, bọn họ bắt đầu quay từ mùa thu, hiện tại đã qua hai tháng, mùa đông sắp tới rồi, thế nhưng nội dung kịch bản vẫn đang dừng ở mùa hè, thậm chí có cảnh diễn còn phải xuống nước.
Phim trường đã không thể thỏa mãn được yêu cầu của đoàn làm phim, Lục Minh nhanh chóng dẫn theo đoàn phim chạy khắp nơi, chỉ trong một tháng đã chạy qua gần một nửa Trung Quốc, mệt tới nỗi tổ đạo cụ khóc trời khóc đất, nhưng vẫn không dám oán giận ở trước mặt Lục đại ma vương.
Ngay cả đám diễn viên cũng hơi cảm thấy quá sức, Quế Mạn khi quay phim vẫn luôn không khỏe lắm, chỉ có thể cố gắng chống cự, cũng may sắp kết thúc rồi.
Việt Giang là con sông lớn thứ hai trong nước, từ tây chảy về đông, xuyên qua thành phố này.
Lục Minh đã tìm được địa điểm phù hợp từ lâu, dựng một cái sân bãi ở ngoại thành cách sông không xa, mà cũng không quá xa nội thành.
Dù cho Lục Minh đã làm công tác bảo mật cẩn thận, nhưng cũng không ngăn nổi khứu giác linh mẫn của truyền thông.
Phải biết rằng "Bình Minh U Ám" từ khi thử vai đã chiếm được sự chú ý của rất nhiều người, nếu không phải có Lục Minh trấn tràng thì có lẽ ngay từ ngày đầu tiên đoàn làm phim bọn họ đã bị phóng viên chen chúc đến chụp ảnh vây cho không còn đường thoát.
Nhưng mà cũng may đã quay được một quãng thời gian dài, hiện tại đang là thời điểm để tạo đề tài cho bộ phim này quay lại tầm mắt của công chúng.
Ngoại trừ đòn sát thủ Từ Tuấn ra, những người khác đã được đoàn làm phim đăng ảnh định trang cả rồi, trong số đó bắt mắt nhất đương nhiên chính là Kiều Kha.
Lầu 1: Wow wow wow con sói con này đẹp quá!!
Lầu 2: Mắt to thật đấy, nhìn xong liền biến thành si hán.
(dreamhouse2255)
Lầu 3: Lầu trên chú ý chút, người ta vẫn chỉ là đứa nhỏ mà thôi, tình thương của mẹ trỗi dậy, muốn đút sữa.
Lầu 4: Lầu 1 nói không đúng rồi, đây đâu phải sói con, đây rõ ràng là cún con mà, đáng yêu quá, muốn......!
Lầu 5: Cho nên cậu ta là ai vậy? Gần đây đâu thấy có tin nào về người mới ra mắt đâu!
Weibo chính thức của đoàn làm phim tung ra ảnh định trang, đồng thời cũng tag tên của mấy diễn viên.
Tạm thời Kiều Kha còn chưa lập Weibo, cho nên trong số ấy không có tên của hắn, theo ý Phan Nhạc thì trước mắt cứ giữ bí mật, kéo đủ hứng thú rồi mới nói.
Cứ như vậy, mọi người lại càng thêm tò mò, hiệu ứng của mỹ thiếu niên vô cùng lớn, tuy rằng chỉ có một bức ảnh trên mặt mang thương thôi nhưng đã đủ khiến vô số người kinh diễm, mà lần này ngay cả nhóm cư dân mạng thần thông quảng đại cũng gặp khó khăn, ngoại trừ Weibo chính thức của đoàn làm phim ra, không ai có thêm bất kỳ tin tức nào của thiếu niên.
Tạm thời, mọi người chỉ có thể đi chú ý đoàn làm phim "Bình Minh U Ám", hy vọng đoàn làm phim có thể thả ra chút tin tức thỏa mãn lòng hiếu kỳ của bọn họ.
Đối với việc này, đoàn làm phim tự nhiên sẽ không keo kiệt, không qua bao lâu liền tung ảnh chụp lúc Kiều Kha đang ăn cơm ở đoàn làm phim ra.
Khác với tấm ảnh có trang điểm bổ trợ lúc trước, lần này Kiều Kha mới tẩy trang xong, kẹp tóc trên đầu còn chưa tháo xuống.
Vì để tiện cho việc tẩy trang, tóc mái bị chia đôi kẹp sang hai bên, lộ ra vầng trán trơn bóng no đủ, làn da thiếu niên giống như sữa bò, trắng nõn.
Hắn đang ăn cơm, hình như là có ai đó gọi hắn, vì thế ảnh chụp liền bắt được hình ảnh khi hắn ngẩng đầu lên.
(dreamhouse2255)
Hai mắt thiếu niên mở to, đôi môi hồng nhuận khẽ nhếch, vẻ mặt ngây thơ kinh ngạc, bên khóe miệng còn dính một hạt cơm.
"A a a a a a a chết mất chết mất thôi! Sao có thể đáng yêu đến thế cơ chứ!!!"
"Trời ạ! Non mềm thơm mùi sữa! Bảo bối mau nhào vào lòng mẹ này!"
"Nhan sắc này giá trị nghịch thiên! Cún sữa non mềm, giám định hoàn tất!"
"Tay cầm đũa còn bị áo lông bao phủ, trời ạ......!Đáng yêu quá, em trai đang mặc quần áo của anh trai có đúng không?"
"A a a a rất muốn trở thành hạt cơm ở bên miệng hắn a a a a a!"
"Từ từ! Đồ ăn của bảo bối thật phong phú, có cá có thịt chay mặn phối hợp, còn có cả canh làm đẹp, vừa nhìn liền biết không phải là đồ ăn đặt ngoài, chẳng lẽ m* ** là cơm tình yêu?!"
"Hiện tại học nghề bếp còn kịp không? Muốn chính tay đút cơm cho cún con."
"Đút cơm + 1"
"+"
"+10086"
"+ số chứng minh nhân dân".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...