Tôi trở về từ quân khu đã là chuyện ngày hôm sau.
Ngày hôm đó Từ Lỗi dẫn tôi đi dạo rất nhiều nơi, dĩ nhiên cũng gieo rất nhiều hạt giống. Đổi câu Từ Lỗi lời nói, để cho em mang thai, về sau em cũng sẽ không nghĩ tới chạy thoát, em chính là mẹ của con anh rồi. Đối với Từ Lỗi bá đạo, hồi trước là không biết làm sao đến bây giờ là vui vẻ tiếp nhận, tôi cảm giác mình thay đổi rất nhiều, đây chẳng lẽ chính là ma lực của tình yêu sao?
Trở lại cơ quan, vẫn bận rộn, bởi vì đổi ca với đồng nghiệp cho nên tôi còn làm nhiều công việc hơn hồi trước, mấy ngày nay vẫn bận đến rất khuya mới tan việc. Mẹ thương tôi, thay đổi món ăn đa dạng cho tôi, nhưng bởi vì quá mệt, cũng bởi vì phiền não công việc khiến tôi không có một chút khẩu vị, chuyện muốn làm nhất khi về đến nhà ngủ là nghỉ ngơi cho khỏe, ném tất cả mệt nhọc và phiền não ra chín tầng mây. Nhưng mỗi ngày vẫn nhận được điện thoại của Từ Lỗi rất quy luật, tôi cảnh cáo anh trong điện thoại không chỉ một lần, không được có bất kỳ hành động mập mờ với quân y Trần, thế nhưng cuối cùng anh lại cười trong điện thoại, nói: “Vậy em mau gả cho anh đi, chúng ta hợp pháp hóa, giành cũng không được.”
Tôi bị giọng của anh làm vui vẻ, anh còn nói: “Bà xã, báo cáo kết hôn của anh cũng sắp được duyệt, vừa lấy được báo cáo, chúng ta lập tức đi kết hôn, có được hay không?”
Tôi tạt anh một chậu nước lạnh: “Cửa ải của mẹ em mà anh còn chưa có qua, anh muốn trực tiếp cướp con gái qua khỏi mặt bà ấy sao?”
“Chẳng lẽ không thể lên xe trước mua vé bổ sung sau sao? Chúng ta kết hôn trước, có luật pháp ràng buộc, mẹ em muốn không đồng ý cũng khó.” Anh hết sức trẻ con nói.
Giọng tôi cứng rắn nói: “Không được, không thể tiền trảm hậu tấu, anh phải qua cửa của mẹ thì em mới có thể gả cho anh.”
*tiền trảm hậu tấu: chém trước báo sau, làm trước xin phép sau
Anh lập tức liền giống như bóng cao xu xì hơi, âm thanh gì cũng không có.
Nhưng có nhiều lúc, Từ Lỗi cũng thực sự bận rộn công việc, mà công việc của anh cũng không phải là em có thể hỏi, bởi vì anh luôn nói là cơ mật quân sự.
Trịnh Duệ vẫn nghĩ mọi biện pháp hẹn tôi, muốn mời tôi ra ngoài ăn cơm, nhưng mà đều bị tôi từ chối. Người bạn này, hoàn toàn đã bị loại khỏi từ trong danh sách bạn bè của tôi.
Mẹ cũng muốn tôi qua lại với Trịnh Duệ, bà ấy thúc giục tôi lui tới với Trịnh Duệ, cùng anh ta hẹn hò, tôi vẫn mượn cớ bận rộn công việc, căn bản cũng không muốn gặp mặt Trịnh Duệ.
“Con bé này, Tiểu Duệ có gì không tốt, sao con xa lánh nó? Hai đứa các con cũng thân mật ôm nhau, tại sao còn không thừa nhận?”
Lời của mẹ khiến trong lòng tôi kích động, tôi hỏi bà ấy: “Cái gì ôm nhau, mẹ nói bậy gì đó?”
Mẹ lại ném trang đầu tờ báo xuống trước mặt của tôi, nói: “Hai đứa các con lên báo, đây cũng là chuyện đã công nhận, con còn muốn giấu giếm tới khi nào?”
Vừa nhìn thấy tờ báo, đầu của tôi liền to ra. Mẹ nhất định ít xem báo giải trí, bà ấy chú ý tới những chuyện này lúc nào? Hay là, căn bản là có lòng có chuyện cố ý khiến mẹ biết chuyện này?
“Mẹ, báo chí cũng viết linh tinh , mẹ cũng tin sao?” Tôi đau đầu nói.
“Nhưng Tiểu Duệ nói cho me biết, chuyện hình là thật.” Mẹ rất kiên trì nói: “Cho nên con phải kết hôn cùng Trịnh Duệ, con không thể làm mất mặt ông Đồng được.” (ý nói cha Đồng)
Tôi thật sự vô cùng muốn nói cho mẹ biết sự thật ngay lúc đó, nhưng lại không biết mở miệng làm sao, có lẽ căn bản là mẹ cũng sẽ không tin, cho là tôi cố ý nói ngược. Muốn nói thủ đoạn của Trịnh Duệ hèn hạ, nhưng lại không biết vì sao lại nói thế, đối với đề nghị của mẹ thì tôi chỉ có thể qua loa, có thể tránh là tránh, không tránh được tôi liền giả bộ ngốc. Trịnh Duệ lợi dụng hảo cảm của mẹ đối với anh ta, muốn làm tư tưởng cho mẹ của tôi, cho là tôi nhất định sẽ nghe lời mẹ, làm một cô con gái hiếu thảo, nhưng hiếu thảo thì hiếu thảo, chuyện yêu đương cũng không thể qua loa, tôi sẽ không vì hiếu thảo mẹ tôi mà hy sinh tình cảm của tôi.
Đang lúc tôi cảm giác ngày cứ bận rộn cùng bình thản như vậy trôi qua, nào biết có ngày lại đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại kỳ lạ, một người phụ nữ xa lạ.
Nhận được cuộc điện thoại kia nên tôi rất kinh ngạc, ngược lại người phụ nữ trong điện thoại rất là đi thẳng vào vấn đề, hỏi tôi: “Cô quen biết Tô Trữ Hạo sao?” Không có nói nhảm, nhưng cũng làm cho lòng người run lên.
A Hạo? Thời gian rất lâu rồi đã không nghĩ tới anh ta, tôi cho là mình thật sự đã quên anh ta, tựa như người qua đường, đã không còn kích động những con sóng lớn ở trong lòng tôi nữa, nhưng mà tôi lại sai rồi. Hôm nay lại bị người ta nhắc tới khiến tôi nhớ tới anh ta, còn có anh ta làm những chuyện gây ra vết thương kia khiến lòng tôi hận thêm.
“Xin hỏi cô là ai?” Sau khi tôi kinh ngạc, không nhịn được hỏi lên.
“Tôi là bạn gái Tô Trữ Hạo mới quen, tôi tên là Mông Mông.” Người nọ cũng dứt khoát, cũng không có lừa tôi.
Mông Mông? Sao cái tên này quen thuộc như vậy, hình như đã từng nghe ở đâu, nhưng mà ở ssaau? Trong khoảng thời gian ngắn lại nghĩ không ra. Cho nên tôi hỏi: “Xin hỏi cô tìm tôi có chuyện gì?”
“Tôi phát hiện cố của cô trên điện thoại anh ấy, hơn nữa anh ấy luôn gọi cho cô sau lung tôi, mặc dù thời gian nói chuyện điện thoại cũng không lâu. Buổi tối nằm mơ anh ấy kêu tên của cô, cho nên. . .”
“Cho nên cô cho là tôi là người thứ ba quyến rũ anh ta, người thứ ba phá hư tình cảm của các người?” Điện thoại của tôi bởi vì đã sớm kéo số điện thoại của A Hạo vào danh sách đen, cũng từ chối tất cả tin tức của anh ta nên tôi không biết sau này anh ta có gọi điện thoại cho tôi hay không, tôi cũng không muốn nhận được điện thoại của anh ta.
“Không phải cho rằng mà là khẳng định, cô chính là người thứ ba phá hư tình cảm chúng tôi. Tôi là ly hôn anh ấy, nhưng trong lòng của anh ấy lại nghĩ tới cô.” Giọng nói của người phụ nữ Mông Mông càng ngày càng gấp.
Ly hôn? Mong Mông? Người thứ ba? Tổng hợp những thứ này, đột nhiên tôi nhớ lạ Mông Mông là ai. Cô ta không phải là người thứ ba phá hư chúng tôi tình cảm A Hạo đó sao? Đây thật là một chuyện rất châm chọc, người thứ ba vừa ăn cướp vừa la làng, thế nhưng lại chỉ trích tôi là tiểu tam, chuyện này nói ra chắc có lẽ người khác cũng không tin. Ở trong đầu tôi xuất hiện tin nhắn tra ra được lúc ấy, nhớ lại những tin nhắn mập mờ lúc ấy, còn có Mông Mông này từng nói nhiều lời mập mờ làm cho người ta không thoải mái, nhớ tới cô ta kêu A Hạo là chồng trong tin nhắn, tất cả lại hiện ra ở trong đầu của tôi, lại càng làm cho tôi bực tức phẫn cùng căm hận.
Người phụ nữ đáng chết, đã từng làm chuyện vô sỉ như vậy, hôm nay lại còn có mặt mũi tới chỉ trích tôi? Bây giờ rốt cuộc nếm được mùi vị bị người ta lừa gạt sao? A Hạo có thể phản bội tôi, tương tự cũng có thể phản bội cô ta, mặc kệ lý do.
Đột nhiên tôi nở nụ cười lạnh, hừ: “Nói đến người thứ ba, cũng không biết người nào mới là người thứ ba thật sự phá hư tình cảm người khác.”
Không tệ, nếu như không phải là tiểu tam hiện ra thì khẳng định có lẽ tôi cùng A Hạo cũng sẽ không chia tay, chúng tôi sẽ rất hạnh phúc sống chung một chỗ. Nếu như không phải là cô ta quyến rũ, sao A Hạo lại phản bội tôi? Hôm nay tiểu tam vẫn còn có mặt mũi tới hỏi ngược lại tôi, coi tôi như người thứ ba phá hư tình cảm bọn họ? Đây thật là trò cười lớn nhất trên đời, là chuyện hoang đường nhất thế gian. Sao cô ta mặt dày vô sỉ, mình làm chuyện sai rồi ngược lại có mặt mũi tới chỉ trích người khác?
“Cho nên tôi mời cô rời khỏi anh ấy, đừng quấn lấy anh ấy nữa, anh ấy là người đàn ông của tôi, không phải cô muốn quyến rũ là có thể quyến rũ được.” Mông Mồng càng nói càng khó nghe.
“Cô Mông Mông này, bởi vì cô xuất hiện khiến tôi cùng anh chia tay đấy, xin hỏi người nào mới thật sự là người thứ ba? Đây là thứ nhất. Thứ hai, tôi với anh ta chia tay rồi, mời cô sau này đừng làm chuyện tào lao quấy rầy tôi, tôi đã có chồng sắp cưới, chuyện A Hạo đã thành quá khứ, tôi chỉ hi vọng cô còn có anh ta đều đừng tới quấy rầy cuộc sống yên tĩnh của tôi nữa, cám ơn.” Nói xong tôi cúp điện thoại.
Sau đó điện thoại lại vang lên mấy tiếng, tôi coi như không thấy, mới rốt cuộc bình tĩnh.
Từ từ tỉnh táo lại, tôi vẫn đang suy nghĩ chuyện này, tại sao đột nhiên Mông Mông phải gọi điện thoại tới? Chẳng lẽ hai người bọn họ thật sự được kết hợp? Mông Mông nói, vì A Hạo ly hôn, đó chẳng phải là hai người ở cùng một chỗ, đây không phải là A Hạo cần có sao? Nhưng tại sao Mông Mông lại không vui?
Đây cũng là chuyện như vậy, vòng một vòng tròn lớn, cuối cùng lại vòng trở lại.
Đang suy nghĩ, tích tích tích. . . Điện thoại di động báo tin nhắn đột nhiên reo lên, tôi mở ra nhìn, lại suýt nữ tức chết, chỉ thấy trên đó viết:
Cô Đồng, tôi hi vọng tốt nhất là cô an phận một chút, đừng quyến rũ đàn ông, nếu để cho tôi biết rõ các người âm thầm lui tới sau lưng tôi, Mông Mông tôi cũng không phải ngồi không, tôi sẽ khiến các người trả giá thật lớn. Người thứ ba đáng xấu hổ, mặc kệ là lý do gì, tốt nhất cô nhớ kỹ cho tôi, nếu cô dám ngăn giữa tôi và A Hạo, tôi phá hủy cô!
Tin nhắn này chặn ngang lòng của tôi, người thứ ba ngược lại gọi tôi là người thứ ba, thế giới này thật sự là quá “công bằng”! Tôi thật sự muốn đánh A Hạo mấy bạt tai, anh ta không có việc gì nêm gây cho tôi nhiều phiền toái như vậy sao? Tôi và anh ta đã không có bất kỳ quan hệ gì, thế nhưng anh ta lại còn phải quấy rầy cuộc sống yên tĩnh của tôi, còn để cho người tình anh ta tới cắn tôi. Nhưng tôi vẫn nhịn lửa giận xuống, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, có thể nhịn được thì nhịn đi, đừng để ý đến những con chó điên cắn người linh tinh.
Nhưng mà điện thoại cũng khiến đồng nghiệp nhìn chăm chú, đồng nghiệp tới hỏi tôi: “Sao thế, điện thoại có chuyện lớn gì.” Tôi lại mỉm cười nói với cô ấy: “Không có sao, bị chó điên cắn.” Thấy cô ấy còn muốn hỏi, tôi lợi dụng lý do công việc, gạt chuyện này qua.
Nhưng không bao lâu, điện thoại lại bắt đầu reo lên, lửa giận tôi đã lắng xuống lại nổi lên, nhận điện thoại liền rống: “Họ Mông , cô còn chuyện nữa không?”
“Đồng Diệp?” Bên kia ngớ ngẩn, trong giọng nói lộ ra nghi ngờ.
Là Từ Lỗi, tại sao là anh? Giọng điệu của tôi mềm xuống ngay tức khắc: “Giờ làm việc, sao gọi điện thoại tới?”
“Anh nhớ em lắm chứ sao.” Bên kia anh đáng thương nói .
Tôi thích nghe anh nói “nhớ tôi”, nhưng vẫn hỏi: “Sẽ không chỉ vì biểu đạt nỗi nhớ em cho nên mới gọi số điện thoại này đó chứ?”
“Anh nhớ em, thế nào, nhớ em không thể gọi điện thoại sao?”
“Đồng chí lão Từ, buổi trưa anh mới vừa nói chuyện điện thoại xong, không được vài tiếng anh lại muốn? Nói đi, chuyện gì.” Tôi hiểu rất rõ anh, mỗi lần anh dùng giọng nói làm bộ đáng thương lúc nói thì nhất định là có chuyện gì.
“Người hiểu anh chỉ có bà xã.” Bên anh cười hì hì.
“Đừng có lảm nhảm, nói đi.”
Bên an him lặng chút, sau đó nói: “Đồng Diệp, báo cáo kết hôn của chúng ta đã có, tuần này chúng ta phải đến cục dân chính thôi.”
Đột nhiên, tôi cũng muốn kết hôn, có thể là bị sự kiện Mông Mông kích thích, đột nhiên bây giờ đặc biệt muốn kết hôn, để chúng tôi hai hợp pháp hóa, tất cả người thứ ba cũng đừng nghĩ chui vào. Nhưng cửa của mẹ, anh phải qua được , chưa qua cửa của mẹ thì thật không tốt để kết hôn.
Cho nên tôi nói: “Tuần này anh tới nhà em đi, cầu hôn với mẹ em.”
Rất không có tương lại, tôi nghĩ tới điện thoại Mông Mông lúc nãy, còn có tin nhắn vô cùng đả thương người ta, lại liên tưởng đến quân y Trần, người thứu ba bên cạnh Từ Lỗi. Hai người bọn họ gần trong gang tấc, lửa gần rơm, có thể phải tròn chuyện trước không? Mặc dù tôi hiểu nhập Từ Lỗi cùng A Hạo nói thành một là không đúng, nhưng tôi không khống chế nghĩ hai chuyện này với nhau.
“Từ Lỗi, tốt nhất anh với Trần Tuệ bớt nói chuyện, tốt nhất là đừng gặp mặt, chính là chạm mặt cũng không cần chào hỏi. . .”
“Sao em nhắc tới cô ta? Có phải em còn chưa tin anh hay không? Đồng Diệp, em còn hoài nghi anh vậy, anh thật sự rất tức giận.” Giọng nói của anh đột nhiên trầm xuống, hình như rất tức giận.
Tôi mới luống cuống, cảm giác mình thật sự làm sai một chuyện. Từ Lỗi cùng A Hạo không giống nhau, hai người bọn họ vốn cũng không phải là một loại người, A Hạo sẽ vì tương lai phản bội tôi, cùng khác có bối cảnh nữ nhân làm ở chung một chỗ, nhưng Từ Lỗi sẽ không. Anh là người chính trực, kiên định với tình cảm, tôi không nên hoài nghi anh.
“Đồng Diệp, phụ nữ ghen có chừng có mực thìcó thể hoàn hảo hơn, nhưng qua lần đầu ngược lại không tốt, anh hi vọng em đừng quá để ý.” Giọng của Từ Lỗi truyền tới từ trong microphone, đập vào trong lòng của tôi.
Đàn ông ghét phụ nữ nghi kỵ quá đáng, mặc dù anh thương tôi, nhưng không có thể tùy ý mặc cho tôi làm càn. Làm quá mức, chẳng những không phòng được người thứ ba, ngược lại sẽ đẩy người đàn ông mình vào ngực người thứ ba, đột nhiên tôi hoảng loạn.
“Từ Lỗi, em sai rồi, em cũng không nghi anh, em tin anh, sau này em cũng không nói chuyện này ra.” Tôi vội nói.
“Đây mới là Đồng Diệp tốt của anh. Em yên tâm, anh tự có chừng mực, chuyện gì nên làm, chuyện gì không nên làm, trong lòng anh rõ như gương. Đàn ông không thể mặc kệ, nhưng quá can thiệp cũng sẽ thành chuyện xấu, em chỉ cần nhớ điểm này là được.”
Từ Lỗi còn chưa tới cửa cầu hôn là mấy ngày đó lại xảy ra một chuyện động trời, trực tiếp ảnh hưởng đến tôi, làm tôi cực kỳ nhức đầu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...