Trở Lại Thập Niên 70 Xiêu Lòng Trước Chàng Trai Thô Kệch
Tô Tiểu Tiểu lén nuốt nước bọt, nhìn chằm chằm vào cơ bụng sáu múi mạnh mẽ của anh.
Dù cách một lớp vải mỏng, nhưng vẫn có một sự quyến rũ mê hoặc, như lấp ló đằng sau tấm màn.
Cô thèm thuồng đến mức mắt không rời, chỉ cảm thấy tay ngứa ngáy.
Muốn xé toạc lớp vải nhìn có vẻ mềm mịn ấy ra.
Nhưng vì có quá nhiều người xung quanh, cô không dám thực hiện.
Nếu bị kết tội lưu manh và bị xử tử thì không vinh quang chút nào.
Nhưng bàn tay không yên của cô đã sớm không nghe lời, vươn về phía Giang Dã Tầm.
Tô Tiểu Tiểu hoảng hốt, rùng mình một cái, dùng hết sức tự chủ mới có thể điều chỉnh hướng, nắm lấy bàn tay to của anh.
Ài! Có lẽ Liễu Hạ Huệ cũng chỉ đến mức này thôi.
Bàn tay to của Giang Dã Tầm đầy những vết chai sần, khi sờ vào lại thấy thoải mái.
Cảm nhận bàn tay nhỏ bé đang nghịch ngợm trong lòng bàn tay mình, sắc mặt Giang Dã Tầm dịu đi đôi chút.
Anh nhẹ nhàng đỡ cô gái nhỏ đang nửa nằm trong lòng mình ngồi dậy.
Tư thế này chặn tầm nhìn của cô, không thể nhìn thấy cơ bụng nữa.
Tô Tiểu Tiểu tiếc nuối thở dài.
Ánh mắt lạnh lẽo của Giang Dã Tầm lóe lên, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhẹ không dễ nhận ra.
Vừa rồi ánh nhìn nóng bỏng của cô gái nhỏ suýt đốt cháy cả người anh.
Biết vậy cô gái nhỏ thích cơ thể anh như thế, thì anh đã mặc áo ba lỗ đi quanh cô mỗi ngày rồi.
Đâu cần phải ngày ngày trốn trong bóng tối mà lo lắng bồn chồn.
“Giỏi cho cậu Giang Dã Tầm, dám dựa vào việc là con trai của đội trưởng mà ức hiếp nữ thanh niên trí thức đến hỗ trợ xây dựng nông thôn, cậu muốn ăn đậu phộng hả?”
Phan Vĩnh Thắng nhìn khí thế giữa hai người họ, không nói nên lời, cảm giác khó chịu.
Vừa giận vừa lo lắng, giọng nói của hắn trở nên méo mó vì tức giận.
Tô Tiểu Tiểu mãi mãi không thể quên được giọng nói này! Cơn ác mộng đã hành hạ cô suốt hai năm trời!
Khi cô mới cưới Phan Vĩnh Thắng, người đàn ông này lập tức lộ rõ bộ mặt thật, ghê tởm cô đến mức không muốn chạm vào.
Ngày nào hắn cũng chửi rủa cô là đồ hư hỏng, khiến hắn buồn nôn.
Hắn chỉ vì quá yêu cô mới cưới cô về nhà.
Chỉ sau hai năm bị đè nén, cô từ một người kiêu hãnh trở nên rụt rè, sợ sệt.
Mỗi ngày cô đều phải trải đệm dưới sàn để ngủ, để lấy lòng Phan Vĩnh Thắng, còn lén cha mẹ, hiến một quả thận cho mẹ hắn bị bệnh thận.
Cơ thể cô từ đó xuất hiện di chứng nghiêm trọng.
Phan Vĩnh Thắng lại đột nhiên trở nên giàu có sau đó.
Thăng tiến nhanh chóng và trở thành lãnh đạo, thậm chí còn giúp gia đình hắn có được những vị trí công việc tốt.
Người ta nói thăng quan phát tài phải chết vợ, hắn không chờ nổi để thoát khỏi gánh nặng là cô, ra tay sát hại.
Lòng căm thù trào dâng mãnh liệt, không thể kiềm chế được mà bùng nổ.
Tô Tiểu Tiểu ngẩng đầu, đôi mắt đỏ rực nhìn người đàn ông đứng trước đám đông, gương mặt đầy thù hận.
Áo khoác của hắn tuy hơi cũ, nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với những bộ quần áo vá chằng vá đụp của người trong làng.
Đặc biệt là cổ áo khoác cài kín, để lộ cổ áo sơ mi trắng, kết hợp với cặp kính trên sống mũi, trông rất trí thức.
Nhưng Tô Tiểu Tiểu biết rõ, dưới lớp áo khoác đó, chỉ là một chiếc cổ áo sơ mi trắng được gắn vào áo lót để lòe thiên hạ mà thôi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...