Trở Lại Dị Giới
—————->POV MAIN<———————-
Sau khi diện kiến đức vua tôi và Emilya rời đi trước, sau vào bước đến một góc khuất tôi ngã gục. Giật kình Emilya trưng bản mặt hoảng sợ lao đến đỡ tôi
"Anh... có sao không?"[Emilya]
"Ừm.... thực ra thì.... anh đói!!~~~~"[Sliver]
Mỉm cười duyên dáng Emilya đưa tôi về phòng sau đó ra lệnh cho người hầu chuẩn bị đồ ăn.
'Nghĩ lại cũng quá phi lý đi tôi đã không ăn uống gì trong 2 tuần. Con người có thể nhịn không uống khoảng 1 tuần rồi vẹo ấy vậy mà tận 2 tuần, dù có là dị giới đi chăng nữa việc này quá ư...' với vẻ mặt suy tư khiến cho Emilya ngay lập tức chú ý. Có vẻ cô nàng đang định hỏi tôi gì đó nhưng chưa kịp thì đồ ăn đã đến trước. Mùi hương của món súp khiến bao tử tôi kêu lớn *ọp~~* nhận lấy chiếc muỗng tôi thưởng thức bữa ăn của mình, mặc dù muốn ăn thêm chút bánh mì hay thịt nhưng do mới tỉnh lại sau 2 tuần lên đành cầm lòng. Đang nhiệt tình hưởng thụ phần súp thứ 2 thì cửa phòng bị mở một cách thô bạo, người bước vào là Maryana. Mỉm cười với Marya thì cô lập tức chạy lại ôm lấy tôi từ phía sau
"Đồ ngốc sao anh lâu tỉnh lại vậy?!? Có biết em rất sợ không!? Lần sau em cấm anh hành động liều lĩnh nữa biết chưa!?!"[Maryana]
Có vẻ cô nàng ôm tôi phía sau vì không muốn tôi thấy cô nàng đang khóc. Có vẻ khi tôi hôn mê thì sảy ra khá nhiều việc nhỉ? Bỏ chiếc muỗn tôi nắm lấy bàn tay Marya
"Anh xin lỗi có vẻ lần này anh hơi chủ quan"[Sliver]
"Chủ nhân...~~"[Pochi]
"Yo chào lâu rồi không gặp cộng sự"[Sliver]
Trên lưng Pochi là hai đứa đệ tử của tôi, haiz~~| bịn chúng bỏ học đến đây sao????
"Đợi tôi với đừng chạy nhanh vậy chứ"[Lyly]
"Đã lâu không gặp Lyly-san"[Sliver]
Lyly mỉm cười đáp lại, hai đứa đệ tử nhảy khỏi lưng Pochi đến phía tôi
"Chào mừng trở lại sư phụ"[Clara]
"Sư phụ cứu với dạo gần đây lớp học thật đáng sợ!"[Han]
"Có việc gì sao!?!"[Sliver]
Sau đó nhóc Han và Clara bắt đầu kể về việc đáng sợ của lớp học. Thực ra thì đó có thể được coi là ghen tức của đám bạn học với hai đứa, với chiến tích của tôi nhà vua ban bố tôi là người hùng của vương quốc đồng thời công bố tôi là một 'người đi lạc'. Đây là lần thứ 2 tôi nghe thấy cụm từ này, tò mò tôi lấy ta huy hiệu sói của mình để tra cứu thông tin. Kết quả là do màu tóc quá đặc biệt mà tôi chọn tôi bị nhầm lẫn là một người đi lạc giữa hai thế giới, có thể nói định nghĩa về vấn đề này khá giống với người chuyển sinh chí khác là họ nhận được nhiều bảo hộ từ các vị thần hơn và có sức mạnh lớn hơn. Mà thôi kệ việc đó có khi lại càng tiện cho tôi
"Xin lỗi đã khiến mọi người gặp rắc rối liên quan đến tôi"[Sliver]
Tôi cúi đầu xin lỗi mọi người trong phòng, mọi người đều có nụ cười gượng trừ nhóc Han. Nó khoang tay như một ông già với gưing mặt nghiên nghị
"Là đàn ông phải giải quyết vấn đề của mình chứ sư phụ"[Han]
Mọi người phì cười vì câu nói của Han.
—————>POV TÁC<————————-
Trong khi nhóm Sliver đang cười nói vui vẻ thì lúc này ở trên thiên giới God đang bị cô em gái đáng(sợ) yêu của kình bắt quỳ dưới sàn
"Onii-sama không phải là chúng ta có lời hứa sao? Vậy mà onii lại quên nó thật là thất vọng quá đi!!"[Nula]
Khoanh tay trước ngực cô nhóc đang mắng anh trai đãng trí của mình
"Ừm thì tại anh khá bận quản lý vũ trụ mà đúng không?"[God]
"Đừng có nguỵ biện cho sai lầm của mình! Làm sao mà onii-sama có thể quên lời hứa của mình với cô em gái đáng yêu này chứ"[Nula]
Giữa hai người vốn có lời hứa là khi gom đủ những mảnh linh hồn của cha mình thì cô nhóc sẽ được thông báo. Với vẻ mặt đau khỏ God nhìn cô em gái của mình
"Em thấy đấy việc này quá ư là đột ngột và diễn ra trong một khoảnh khắc do đó..."[God]
"Onii-sama đừng cố nguỵ biện! Không phải bạn có thời gian để làm ra thân thể mới cho papa sao? Vậy làm thế nào bạn có thể nói nó chỉ diễn ra trong một khoảnh khắc chứ?"[Nula]
Sau đó God bắt đầu kể cho cô em gái nghe tất cả mọi chuyện.
"Vậy có nghĩa là người thanh niên đó là người chưa mảnh ghép cuối cùng phải không? Vậy tại sao tên đáng ghét đó cũng xuất hiện?"[Nula]
"Cậu ta là người chứa mảnh ghép cuối cũng là người duy nhất áp chế đến mức cân bằng cả hai mảnh so với bản ngã của bản thân"[God]
"Có việc này có thể em không biết, thực ra hai mảnh linh hồn đó đã kết bị hoà quện với nhau kể từ khi bị phá vỡ đến mức không thể phục hồi"[God]
"Có thể em đã được gặp cha nhưng đó chỉ là một chút ít ý liệm được lưu dữ lại nhờ mana của người thôi"[God]
Nula chết nặng, vốn cô bé muốn tách mảnh linh hồn của cha để phục hồi lại vị thần tối cao và cũng là người cha cô hết mực yêu thương.
"Nhưng tại sao?? Chẳng phải khi em gặp lại cha vẫn như xưa sao?"[Nula]
Cô nhóc mếu máo hỏi anh trai
"Anh không biết"[God]
"Trước khi tan biến papa có nói mọi việc đều tuỳ thuộc vào chàng trai đó là thần hay quỷ do cậu ta và còn nữa khi em khóc cậu ta có hành động và lời nói y như papa vậy"[Nula]
Một khoảng lặng sau câu nói của Nula, God hiện đang thực hiện nghĩa vụ của người anh an ủi đứa em gái.
"Em quyết định rồi onii-sama em xẽ xuống dưới hành tinh đó để hỏi cho ra lẽ"[Nula]
"Vậy còn Zerolimit ai sẽ quản lý đừng nói một cách đơn giản vậy chứ"[God]
Nula phồng má, cô bé nhìn chằm chằm vào người anh trai mình. Quay người Nula tiến lại vị trí mà trước đó Sliver ngồi, bất ngờ thay ở đó có 4 bức thư gửi cho hai người mẹ anh trai và một bức cho cô. Ném bức thư cho anh trai Nula mở bức thư của mình. Người gửi là papa của cô nội dung chủ yếu là xin lỗi vì đã không chăm sóc được cho cô nhóc là chủ yếu. Không cầm được nước mắt cô khóc oà, cuối thư papa bảo Nula lên coi Sliver là papa bởi đó là người mà linh hồn của ông đồng hoá.
"Onii-sama cái này.."[Nula]
"Anh nghĩ chúng ta lên bàn với mẹ đã! Nếu cha đã viết như vậy thì.. nhưng còn Zerolimit nữa! Thật là đau đầu mà"[God]
==============•••••==================
Trong khi God đang bận họp gia đình, lúc này ở hành tinh của hai vị nữ thần một trong hai tên phản thần bắt đầu hành động. Thay vì bất cẩn như tên Taizhi hắn biết suy nghĩ hơn, thay vì chọn các nước lớn hắn nhắm vào một nước nhỏ. Đất nước này có tên Virtual Town đất nước được một anh hùng sau khi đánh bại quỷ vương xây dựng. Đúng như cái tên của mình, việc tồn tại của đât nước giống như ốc đảo giữa xa mạc. Nhờ vào những kết giới ma thuật cực mạnh cùng với địa lý là một hòn đảo ngoài khơi khiến cho nơi đây hoàn toàn tách biệt với thế giới bên ngoài.
____________________________________
Tạm đến đây đã !!!! Tác lười ^_^
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...