Trở Lại Bên Anh


Tinh Nhật mang vào một bình tưới, tiến đến đẩy nhẹ vai Minh An sang một bên khiến cô mất cả hứng ngắm hoa.

Anh tưới với mực nước nhiều còn tưới khắp chiếc bình để hoa nhanh tàn hơn, Minh An nhìn thấy thì lập tức nắm chặt cánh tay của anh mà ngăn lại.

Cô vẫn còn muốn nó tươi lâu hơn để mỗi ngày ra vào đều có thể nhìn thấy những bông hoa xinh đẹp này.
"Anh tưới như vậy muốn hoa nhanh héo sao? Đừng có phá hoa của tôi."
Tinh Nhật bất lực mang chiếc bình tưới ra ngoài, không thể chấp nhận việc này, chỉ là một bình hoa mà cô cũng có thể nâng niu như vậy hay cô đã có thiện ý với chàng trai kia? Rất nhiều câu hỏi xuất hiện trong đầu Tinh Nhật lúc này nhưng bản thân lại không dám đến hỏi trực tiếp Minh An để đối chứng.
"Trưa nay anh đưa tôi đến công ty, chúng ta sẽ ăn trưa cùng Ba của tôi ở đó."
Minh An bước ra bên ngoài nói với anh liền quay vào bên trong, anh còn vẫn chưa kịp đáp lời.

Đến trưa, theo lời Minh An họ cùng nhau đến công ty, có vẻ như không chỉ đơn giản là đến dùng bữa trưa.

Lần này, anh không phải ra bên ngoài đứng mà được Ba của Minh An mời ngồi lại phòng làm việc.
"Ba này, con cảm thấy dự án đầu tư lần này Ba nên giao cho Nhiên Viễn phụ trách."
Ba của Minh An bất ngờ dừng lại công việc hiện tại và nhìn vào cô, lần trước còn bảo ông nên xem xét người phụ hợp phụ trách, lần này lại góp ý muốn giao cho Nhiên Viễn.

Có phải cô đang muốn giúp đỡ bạn trai nên mới ra mặt cho Nhiên Viễn để anh ta có được dự án lần này? Cô đã điều tra được gì mối quan hệ của gia đình Nhiên Viễn lại muốn đưa dự án này cho anh ta?
"Con là đang muốn giành dự án giúp bạn trai sao? Ba vẫn đang suy xét nên chưa có câu trả lời cho con ngay đâu Minh An."

Minh An không phải hoàn toàn muốn giao cho Nhiên Viễn quản lý toàn bộ dự án mà muốn anh ta cùng thực hiện với người giám sát dự án của công ty Ba cô.

Cô muốn tạo cho anh ta áp lực nhất định vì đây không phải là sở trường của anh ta.

Với tính cách tự đắc, tự cao với bản thân như Nhiên Viễn thì xuất hiện điểm yếu hay thiếu sót sẽ khiến cho anh ta khó chấp nhận và trở nên khó kiểm soát bản thân, dẫn đến lộ ra con ác quỷ bên trong mà anh ta đang che giấu.
"Ý của con là hãy để một người giám sát anh ấy trong dự án này.

Cứ cho đây là một bài kiểm tra năng lực của Nhiên Viễn, xem anh ấy có đảm nhiệm được công việc này không?"
Tinh Nhật nghe thấy thì cũng khá bất ngờ, anh cũng thừa biết Nhiên Viễn được trọng dụng thế nào nhưng Minh An lại muốn kiểm tra năng lực của anh ta.

Ba của Minh An cũng cảm thấy khó hiểu, giống như cô đang không tin tưởng Nhiên Viễn hoặc đang nghi ngờ vê năng lực của anh ta nhưng tất cả đều không biết rằng Minh An đang muốn chặn đứng kế hoạch tiếp theo của Nhiên Viễn.
"Được rồi, Ba sẽ xem xét việc này.

Chúng ta đi ăn trưa trước đã, Tinh Nhật cùng ăn trưa với Bác."
Cả ba người cùng vào một quán ăn giản dị gần công ty và dùng bữa, nhìn cách ăn mặc của họ thì chắc phải vào một nhà hàng sang trọng nhưng họ không lựa chọn điều đó.

Đối với họ việc ăn không giống với việc tận hưởng trong một nhà hàng sang trọng, mà họ muốn thưởng thức tất cả những nét đẹp trong văn hóa ẩm thực.
"Tối nay, con sẽ đi dự tiệc sinh nhật của một người bạn nên sẽ dễ trễ một chút."

Nói đến đây thì Ba của Minh An mới để ý đến, từ khi cô trở lại thành phố ông không còn thấy cô đi chơi đêm nói chi là việc về nhà trễ.

Hôm nay lại còn thông báo trước với Ba, việc cô về nhà trễ đã không còn là chuyện lạ thường với Ngọc gia, điều gì đang xảy ra trước mắt của Ba Minh An?
"Tinh Nhật nhớ theo sát con bé giúp Bác, đừng để nó uống say.

Nếu không, sẽ rất khó coi."
Bị Ba trêu nên Minh An cảm thấy xấu hổ trước Tinh Nhật, khả năng uống rượu của cô đâu phải là hàng yếu kém mà Ba lại bảo khó coi khi say.

Minh An chưa một lần để bản thân mất kiểm soát trong việc này vì xung quanh cô đều toàn là nguy hiểm không một chút nào cho sự an toàn.

Cô đã tồn tại suốt bao nhiêu năm qua không phải là một chuyện dễ dàng như những ánh mắt đang soi vào cô.
"Ba sao lại nói vậy, con làm gì mà đến mức khó coi? Con gái của Ba không kém như vậy đâu."
Trong bữa ăn, Tinh Nhật khá kiệm lời vì anh muốn lắng nghe nhiều hơn về họ và lặng lẽ ghi nhớ những điều nhỏ nhặt này.

Sau khi dùng xong bữa trưa, Minh An đã đưa anh đến thử vài bộ suit cho buổi tiệc hôm nay, không chỉ cô mà anh cũng phải được đầu tư một chút.

Vẫn như lần trước, Minh An sẽ chọn cho anh nhưng bản thân lại không biết nên chọn trang phục nào.

"Đây là mẫu váy mới nhất và là xu hướng trong năm nay, cô chủ có thể thử nó."
Nhân viên đã mang đến cho cô một thiết kế của năm nhưng nếu là xu hướng thì chắc chắn sẽ có rất nhiều người lựa chọn.

Minh An lại muốn bản thân phải là phiên bản duy nhất, sẽ mặc những thứ cô thích và phụ hợp để khiến cô tự tin bước đi trong bữa tiệc chứ không phải là cảm giác chật vật với trang phục, tạo ra cảm giác không thoải mái.
"Tinh Nhật anh xem thử, tôi nên mặc cái nào đây?"
Đối với anh tất nhiên sẽ tôn trọng mọi thứ thuộc về cô, dù cho bản thân rất muốn cô mặc như thế nào nhưng nếu cô thích thì cứ việc chọn theo sở thích của cô và hơn hết dù cho cô có mặc gì thì anh cũng cảm thấy cô rất đẹp, anh không chú trọng vào trang phục mà cô mặc trên người.

Tinh Nhật lúng túng đáp lời Minh An.
"Cô cứ chọn cái nào cô thích hơn."
Minh An khẽ gật đầu rồi vào phòng thay đồ, quả nhiên là lụa đẹp vì người.

Thiết kế của chiếc váy là ôm sát vòng eo, để lộ đôi vai trần và một phần lưng, cắt xẻ tinh tế ở một bên chân, tôn lên vẻ sang trọng cho chiếc váy màu viva magenta thể hiện cho sự đấu tranh và chiến thắng.

Nhân viên mang đến cho Minh An một đôi giày cao gót cùng tone màu kèm theo sợi dây chuyền mảnh làm điểm nhấn cho chiếc cổ hạt của Minh An.

Tuy vẫn chưa được makeup kỹ nhưng sức hút lan tỏa khắp cả cửa hàng, Tinh Nhật cũng không ngoại lệ mà bị cuốn theo.
"Tôi cảm thấy chiếc váy này sẽ hợp với suit mà tôi đã chọn cho anh."
Chẳng khác nào Minh An muốn anh và cô trở thành một cặp đôi tương xứng.

Bộ suit double breasted màu xanh navy của Tinh Nhật giúp anh toát ra vẻ quý ông lịch lãm và khí chất sang trọng tiềm ẩn, với làn da trắng của Minh An thì không khó với tone màu đỏ thẫm có sắc thái này.


Cả hai sẽ tượng trưng cho trạng thái ấm áp và tươi mát, một kết hợp tưởng chừng là lạc quẻ nhưng lại là sự dung hòa giữa hai sắc thái.
"Anh cũng vào thử đi, tiếp theo còn phải chọn giày và phụ kiện cho anh."
Minh An luôn chú trọng vào từng chi tiết nhỏ nhất để tạo ra một tổng thể hoàn thiện nhất.

Tinh Nhật lại không quen với những việc này nên anh có chút không thoải mái, nó như đang ràng buộc anh hơn là tạo cho anh một hình ảnh mới.

Nhưng ở hoàn cảnh nào cũng cần một sự phù hợp nhất định, không thể xuề xòa trong một buổi tiệc nghiêm túc.
Buổi tối
Stylist đang giúp anh và cô chuẩn bị, họ là những người chuyên nghiệp đã làm việc cùng Minh An từ rất lâu và cô đánh giá cao cách làm việc của họ.

Đây là lần đầu tiên anh và cô cùng nhìn thấy một diện mạo mới của cả hai, say mê và đắm chìm vào đối phương là không thể tránh khỏi.

Anh rất thích đôi vai trần của cô nó luôn cuốn hút anh một cách kỳ lạ, nhưng trong buổi tiệc thì không chỉ anh được nhìn thấy.
"Chỉ mới thay đổi kiểu tóc mà anh đã trở thành tài tử điện ảnh rồi đấy Tinh Nhật."
Đây là một sự tự hào mà Minh An dành cho anh, nhân viên makeup cũng đang chiêm ngưỡng vẻ đẹp này của Tinh Nhật.

Anh không tỏ ra ngại ngùng mà chỉ xem họ đang phô trương vấn đề để trêu anh, bản thân anh lại cảm thấy rất bình thường.

Hôm nay, anh không chỉ đến với tư cách là vệ sĩ mà còn là người đi cùng Minh An như một khách mời quan trọng.
"Cảm ơn vì lời khen nhưng tôi cảm thấy nó rất bình thường.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận