Đám mây ác nghiệp, sau khi bị hút vào trong quan tài cực lớn này, lập tức sinh ra một ít biến hóa.
Chỉ thấy ở bầu trời trên quan tài, hơn một trăm hòn đá cao bằng nửa người chậm rãi xoay tròn lơ lửng trên không trung, đại khái một phần ba, tốc độ xoay tròn quay chung quanh dần chậm lại.
Trong quan tài cực lớn kia, dường như cũng có thứ gì đó đang rục rịch thức tỉnh, khiến người khác trực giác cảm thấy, trong quan tài giống như có thứ gì đó cực kỳ tà ác, đang chậm rãi thức giấc.
Biến hóa rõ ràng này, Vân Diệp đang bị tám thây khô vây công nhìn thấy, Tô Bằng cũng nhìn thấy.
Tô Bằng vừa rồi, đưa lưng về phía quan tài kia, lúc này quay đầu lại quét mắt nhìn, cũng nhìn thấy bốn thây khô biến hóa dị thường.
Chỉ là khi đó, Tô Bằng đang dây dưa cùng bảy tám bạch y thuật sĩ, những bạch y thuật sĩ này nói mạnh không mạnh, nhưng thực sự quấn lấy thì cuxnng phiền phức giống như ruồi bọ, khiến người khác có chút chán ghét, bọn chúng nhìn ra Tô Bằng thực lực rất mạnh, cho nên không có người nào cứng rắn đối chọi, đều là trong lúc di chuyển sử dụng các loại pháp thuật, công kích Tô Bằng.
Tô Bằng dùng nội lực Cửu Dương phá giải những thủ thuật đám người Chân Thần giáo này, mặc dù cũng không bị thương, nhưng cũng cảm thấy phiền toái.
Cũng may Cửu Dương nội lực lấy lực phá xảo, đang không ngừng phóng ra nội lực Cửu Dương trước mặt, ảo thuật cũng duy trì không được bao lâu, Tô Bằng dùng một thời gian ngắn, rốt cuộc đều giết chết bảy người bạch y thuật sĩ này, tiếp theo là hai thuật sĩ hắc y Chân Thần giáo, một người bị chém chết, một người bị chém cho thổ huyết, không biết sống chết.
Chỉ là lúc này, phía sau quan tài, bốn thây khô đã hoàn thành tự nổ, đám mây ác nghiệp đã hiển hiện trên không trung.
Tô Bằng nhìn thấy, mặc dù không có tin tức trực tiếp, cũng trong nháy mắt dự đoán được dụng ý của Dương Hi.
Dương Hi sở dĩ mang nhiều người xuống như vậy, chủ yếu là muốn làm tế phẩm, dùng ác nghiệp tạo thành từ giết chết những thành hộ vệ Quy Tư Càn này thức tỉnh mười hai thây khô kia, độ dày ác nghiệp trên người những thây khô này, đã gấp trên ngàn lần ác nghiệp của những thuật sĩ Chân Thần giáo kia.
Mà kế hoạch cuối cùng, là cho nổ tung những thây khô này, dùng ác nghiệp trên người thây khô này, kích hoạch tàn thể của hoàng đế.
Lúc này, Tô Bằng cơ bản xử lý những thuật sĩ bạch y chung quanh kia, tất nhiên sẽ tập trung hết sức lên trên quan tài hoàng đế kia.
Chỉ là chỗ này lộ vẻ có chút quỷ dị, Tô Bằng cũng không biết, làm sao ngăn cản đám mây ác nghiệp, làm thức tỉnh tàn thể cổ hoàng này.
Thật ra Tô Bằng cho dù tới sớm hơn, cũng không làm nên chuyện gì.
Những thây khô tự nổ kia chỉ là một kiểu tử pháp mà thôi, cho dù Tô Bằng xông qua giết chết những thây khô kia, chỉ cần Dương Hi niệm chú ngữ kia, vẫn như trước có thể hút ác nghiệp thây khô ra ngoài.
Phương pháp duy nhất có thể ngăn cản hoàng đế cổ sống lại, chỉ có một, chính là tìm được Dương Hi, nàng là người duy nhất có thể thức tỉnh tri thức tàn thể hoàng đế cổ, chỉ cần ngăn cản nàng, có thể ngăn lại quá trình này.
Người phong ấn tàn thể hoàng đế cổ ở thành thị dưới lòng đất này, e rằng dưới điều kiện khác, hoàng đế cổ sống lại sau đó báo thù, cho nên mới để cho đại vu sư, sắp xếp trận pháp vô cùng phức tạp, lợi dụng một trăm lẻ tám hòn đá cao cỡ bằng nửa người đặc biệt lơ lửng trên không trung này, cùng với mạch khoáng ánh sáng nhạt dưới mặt đất nơi đây, đôi bên hỗ trợ kích phát sản sinh năng lượng cực đại, trấn áp hoàng đế cổ.
Tư tưởng suy nghĩ của người thành thị dưới lòng đất rất đơn giản, nếu không cách nào hoàn toàn tiêu diệt được tàn thể hoàng đế cổ, như vậy ít nhất đặt ở nơi dưới tầm mắt có thể nhìn thấy được, như vậy phong ấn trấn áp, ít nhiều khiến trong lòng an tâm đôi chút.
Đám mây ác nghiệp tiến vào quan tài, chủ yếu là cũng bị chuyển hóa thành đối kháng với sức mạnh trấn áp kia, cho nên tàn thể hoàng đế cổ, cũng không ngay lập tức thức tỉnh.
Tô Bằng đi tới khu vực này, lại cảm giác vô cùng khó giải quyết.
Bởi vì, hắn căn bản không có cách gì, lại tiến về phía trước một bước.
Thạch trụ cao vút này, bản thân đã là mạch khoáng sáng nhạt tập trung cực đại nhất, giống như ống đèn huỳnh quang cực lớn, dựng đứng ở đây.
Một trăm lẻ tám hòn đá to lớn này lại không ngừng xoay quanh phản ứng cùng mạch khoáng sáng nhạt ẩn chứa trong thạch trụ cao vút này, sức lực khác bên ngoài nhìn không thấy, nhưng bên trong quan tài, lại tạo thành một không gian giống như tuyệt đối.
Trong không gian phạm vi này, cũng không phải lực nén cường đại, không phải là sức mạnh hủy diệt tất cả, nhưng lại tập trung sức mạnh cường đại, khiến cho khu vực này sinh ra biến hóa thần kỳ.
Cả không gian, ngay cả không khí, đều giống như kim cương vô hình, Tô Bằng đi đến đây, cũng cảm giác được sức mạnh tuyệt đối bên trong khiến người sợ hãi kia, không gian này dường như phong ấn bên trong khối đá kim cương to lớn vô hình này, khiến người khác tiến lên một bước cũng không thể được.
Mà vào lúc này, trong không gian ngưng đọng giống như kim cương kia, bất ngờ lại sinh ra gợn sóng, hình người trong suốt chậm rãi hiện hình, ngay sau đó, thân ảnh Dương Hi xuất hiện ở bên trong.
“Dương hội trưởng!”Tô Bằng nhìn thấy Dương Hi trong không gian giống như kim cương này, đột nhiên thốt lên.
Dương Hi ở bên trong, đôi mắt đầy thâm ý liếc nhìn Tô Bằng bên ngoài, nói:“Ngươi có thể không tin, nhưng ngươi nên biết rằng, ta lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, liền dự cảm thấy, ngươi muốn phá hoại kế hoạch của ta như thế nào rồi?”“Ngươi biết ta?”Tô Bằng nghe lời của nàng như thế, lông mày nhíu lại, nói với nàng.
“Ha ha, có một số việc vẫn là không nói thì tốt hơn.
”Dương Hi nghe thế, lắc đầu, sau đó nói:“Thật ra ngươi cũng đã biết, ta bây giờ cũng không phải công kích ngươi chặt đứt tâm tư của ngươi, thật ra bản chất mà nói, ta căn bản không muốn xảy ra xung đột với bất cứ kẻ nào, ta chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ mà thôi! Có điều chuyện đã thế này, rơi vào trong các ngươi, ta cũng khó thoát khỏi cái chết! Cho nên, mặc dù Chân Thần ở trong tay ta cũng không hoàn chỉnh, ta cũng muốn thử xem sao, dùng nó khởi động nửa thân tàn thể nơi đây.
”Tô Bằng nghe nàng nói thế, cảm giác một vài lời nói của nàng không rõ ràng, nhưng có mấy điểm lại vô cùng rõ ràng.
Một là nàng cũng không muốn giết chết công kích mình, điểm này, vừa rồi ngọc bội ác ý của Tô Bằng không hề có cảm giác ác ý của nàng, mặc dù cũng có thể là ngọc bội ác ý bị ảnh hưởng, nhưng cũng có một khả năng, chính là giống như nữ nhân này nói, nàng vốn không có ác ý với mình, chỉ là trong mắt nàng, bản thân chỉ là một rào cản nàng hoàn thành nhiệm vụ mà thôi.
Ngoài hai điểm mấu chốt này, chính là dây chuyền kỳ lạ trong tay nữ nhân này, có lẽ chính là Chân Thần ấn mà nàng nói, còn nàng, quả thật biết làm thế nào để mở phong ấn tàn thể hoàng đế cổ trong quan tài.
Tô Bằng cau mày nhìn nữ nhân bên trong, có thể dây chuyền của nữ nhân này chính là chìa khóa, không có thứ kia, Tô Bằng căn bản không cách nào tiến vào không gian tập trung năng lượng như thế, chỉ có thể ở bên ngoài nhìn vào.
Lúc này, Tô Bằng chợt nghe sau lưng có âm thanh rống giận, hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy sư thúc Vân Diệp của mình, dường như lại lần nữa bạo phạt cực hạn, kiếm chiêu đột nhiên sắc bén.
Ba thây khô không kịp phòng bị, bị hư ảnh màu tím trên thân kiếm Vân Diệp chém đứt ngang hông, mất đi chiến lực.
Nhưng mà sau khi Vân Diệp bộc phát, hư ảnh màu tím trên bảo kiếm thoáng cái rút ngắn, từ bảy thước biến thành không đến ba thước, giống như vừa rồi, chỉ là hồi quang phản chiếu.
Tô Bằng thấy thế, thầm nghĩ không hay, chỉ có thể trước tiên đến trợ giúp sư thúc Vân Diệp của mình.
Có điều, không đợi Tô Bằng viện thủ, những thây khô khác vây công Vân Diệp, cũng khựng lại, bọn chúng cũng không tiếp tục vây công, mà lại khiêng tàn thể bị chém thành hai đoạn của ba thây khô kia, chạy tới không gian tập trung năng lượng cao độ.
Bọn chúng lại gần không gian này, thây khô bị chặt thành hai mảnh kia ở trong không gian này, nhanh chóng, thân thể của ba thây khô này bất ngờ nhanh chóng phân giải, mặc dù không giống như những thây khô tự nổ trước đó, nhưng cũng đều hóa thành ác nghiệp, tiến vào trong không gian năng lượng cao này.
Tô Bằng cùng Vân Diệp đồng thời nghe thấy, quan tài kia dường như đang được năng lượng nào đó cậy mở.
“Ta cảm giác có tà vật chí tôn, đang ở trong quan tài đó.
”Tô Bằng nhíu mày, gật đầu nói:“Đáng tiếc không gian kia, căn bản không phải sức người có thể vào trong được, nhưng chỉ cần giết thây khô, căn bản không có ích lợi gì.
”Vân Diệp nghe thế, nhíu mày, đột nhiên hắn giống như nghĩ đến điều gì đó, nhìn về hơn một trăm hòn đá đang lơ lửng trên không trung kia nói:“Không bằng tấn công tảng đá bên trên kia thử xem?”“Hửm?”Ánh mắt Tô Bằng cũng chú ý những hòn đá trên cao kia, trong lòng lại hiện lên một chút do dự!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...