Những mã phỉ kia, đều là một đội hơn mười người xông tới, mỗi lần công kích giống như con rết nhiều chân, có ít nhất hơn mười đao bổ tới Tô Bằng.Tô Bằng tuy rằng có thể thi triển thân pháp Thần Hành Bách Biến né tránh công kích chính diện, nhưng mã phỉ chung quanh cũng không phải là hoàn toàn không có chiến thuật, vài đội nhân mã giao nhau chạy loạn, vây Tô Bằng vào giữa, phạm vi Tô Bằng có thể hành động rất là có hạn.Tuy rằng hợp lực cảnh giới tam hợp kiếm, tàn thức của Tô Bằng mỗi một lần đều có thể chém xuống một tên mã phỉ, nhưng mà cũng là hết sức tiêu hao thể lực, cho dù là cọc gỗ cắm một chỗ để người ta chém cũng sẽ khiến người ta chân tay đau nhức, huống chi là người sống, còn là người sống biết công kích.Tô Bằng sau khi chém mười bảy mười tám người, chân khí tuy rằng vẫn còn kéo dài không dứt, dần dần cảm giác Vô Phong Kiếm trong tay dường như trở nên nặng nề hơn một chút.Nhưng mà mã phỉ chung quanh, cũng là không có xu thế dừng lại chút nào, trong miệng bọn họ không ngừng hô quát một loại thanh âm không rõ ý nghĩa, không ngừng hú dài, chen vào tất cả mọi nơi bên cạnh Tô Bằng.Tô Bằng tuy rằng vẫn đang không ngừng chém chết kỵ sĩ của đối phương, nhưng mà cảm giác áp lực lại càng lúc càng lớn.Sau khi Tô Bằng lại chém chết hơn hai mươi kỵ sĩ, trong đội ngũ mã phỉ bỗng nhiên lại truyền ra một trận thanh âm hô quát, Tô Bằng nghe xong, nhướng mày.Chỉ thấy các kỵ sĩ mã phỉ bên cạnh Tô Bằng kia, trận thế buông lỏng một chút, nhưng mà mã phỉ nơi xa, đã tập kết đến đây, tạo thành trận thế giống như là mỗi mũi nhọn kỵ binh, cứ như là nước lũ công kích tới Tô Bằng.Trận thế này, giống như là một đội quân kỵ binh, phát một trận công kích với một người, khí thế muốn đem hắn giẫm nát dưới vó ngựa!Tô Bằng thấy vậy, chân mày cau lại, hắn tuy rằng lúc này cũng có thể sử dụng khinh công nhanh chóng chạy khỏi nơi này, nhưng mà một mặt Tô Bằng cũng không muốn mình giống như chó chạy cụp đuôi bỏ trốn, thứ hai cũng muốn nếm thử một chút năng lực chống lại áp lực của mình.
Liền không có rời khỏi, mà là chuẩn bị sẵn sàng, chuẩn bị nghênh đón kỵ binh như nước lũ.“Giết!"Trong đội ngũ mã phỉ, dường như lại xuất hiện mấy nhân vật giống như tiểu thủ lĩnh, ở trong trận thế cao giọng hô.
Mã phỉ tụ tập thành một đống kia lao đến Tô Bằng.Tô Bằng hừ lạnh một tiếng, nội lực trên người đột nhiên phóng ra ngoài, trong phạm vi mấy trượng xung quanh Tô Bằng, không khí đột nhiên trở nên nóng bỏng lên, thậm chí xuất hiện bộ dáng vặn vẹo méo mó.
Không khí cũng hơi có chút biến đỏ.Đây là Tất sát tầng thứ mười Tô Bằng lúc trước tu hành tâm pháp Dung Nham Kính Hồ đạt được...!Dung nham tâm hoả ngục!Một chiêu này, cũng không vì nội lực Tô Bằng đổi thành Cửu Dương Thần Công mà biến mất, thật ra thì thành tựu của tâm pháp Dung Nham Kính Hồ vẫn còn đang ở đây, cũng không có biến mất, nhưng nội lực Dung Nham Kính Hồ thì đã bị chuyển biến thành nội lực Cửu Dương, lúc này nội lực duy trì dung nham tâm hoả ngục cũng chính là nội lực dã biến thành nội lực Cửu Dương.Kể từ đó, uy lực của dung nham tâm hoả ngục chẳng những không có giảm xuống ngược lại còn tăng lên không ít, dù sao chất lượng của nội lực Cửu Dương nếu so với nội lực của tâm pháp Dung Nham Kính Hồ cao hơn không ít.Lúc này, nhiệt độ trong vòng mấy trượng phạm vi chung quanh Tô Bằng, đã vượt qua hơn hai trăm độ, bức thẳng đến ba trăm độ.
Tuy rằng bản thân Tô Bằng là người thi triển, râu tóc của mình sẽ không bị sức nóng do nội lực mang đến thiêu đốt, nhưng mà phàm là kẻ địch tiếp cận phạm vi quanh thân thể Tô Bằng, thì cho dù là người hay là ngựa, đến gần phạm vi này trên thân thể liền tự động bốc cháy lên.Chẳng qua là cho dù như thế những mã phỉ kia vẫn khí thế như cũ, tốc độ tiến lên cũng không có yếu bớt, vẫn lao đến như vậy.Tô Bằng cầm trong tay Vô Phong Kiếm, trong miệng hét lớn, huy kiếm, liền hướng về kẻ địch đang bị bốc cháy quần áo trên thân thể cùng với lông ngựa bị cháy ở phía trước mà vung kiếm chém lên!Giết! Giết! Giết!Bên trong nước lũ do mã phỉ tạo thành, Tô Bằng giống như đá ngầm trong cuồng triều, sừng sững bất động.Phía trước chỉ cần có kẻ địch uy hiếp Tô Bằng, nếu không phải là bị dung nham tâm hoả ngục đốt cháy thì chính là bị Tô Bằng chém chết, ngựa xông lại thì đơn giản chỉ cần bị Tô Bằng dùng nội lực phóng ra ngoài cho một chưởng mà đi luôn.Những địch nhân kia thật là hung hãn, từng đợt rồi lại từng đợt xông lên.Tô Bằng bị mã phỉ như sóng triều trùng kích, cảm giác thời gian trôi qua đặc biệt chậm chạp, thật giống như đã trải qua cả một đêm dài vậy, Vô Phong Kiếm trong tay hắn không biết đã vung ra bao nhiêu lần, cũng không biết đã chém chết bao nhiêu mã phỉ.Khi chung quanh hắn, mã phỉ chết đi đã chất đống một mảnh, tử thi bị dung nham tâm hoả ngục của Tô Bằng đốt cháy lên, dường như nơi này là Tu La giới chiến hỏa lan tràn không giới hạn vậy.Tô Bằng bị mã phỉ trùng kích, cũng cảm giác được cánh tay của mình dần dần bắt đầu có chút mỏi nhừ, cảm giác Vô Phong Kiếm cũng càng ngày càng nặng nề.Áp lực này không ngừng tích lũy, khiến người ta có cảm giác đây quả thực không có điểm cuối cùng.....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...