Chung Linh Tú nghiêm túc suy nghĩ một hồi, cuối cùng tựa hồ rốt cuộc nghĩ tới điều gì, 'A' một tiếng, vỗ tay một cái."Đúng rồi, cơ quan gần đây ta làm, chính là lấy linh cảm từ trong chuyện xưa Khổng Tước Linh lần trước ngươi kể, cũng tên Khổng Tước Linh đó! Nếu thành công, hiệu quả có thể hoàn hảo hơn Ngưu Mao Kim Châm, chỉ là..."Chung Linh Tú nói tới chỗ này, nhìn thoáng qua Tô Bằng, nói:"Tô Bằng, lần này ngươi sẽ ở trong môn phái bao lâu? Nếu nửa tháng trở lên, nói không chừng ta có thể chế tác một kiện cơ quan mới cho ngươi, ừm, đúng rồi, còn Ngưu Mao Kim Châm nữa, ngươi chắc cũng đã dùng rồi nhỉ? Đưa ta, ta giúp ngươi gia tăng lực lượng cho cơ quan lần nữa, mua thêm kim châm mới."Tô Bằng nghe xong, khẽ gật đầu, tìm tìm trong Đại Càn Khôn, tìm ra Ngưu Mao Kim Châm mình còn có thể phóng ra lần nữa, đưa cho Chung Linh Tú."Tốt lắm, những thứ này cứ để ở chỗ của ta, lúc ngươi xuống núi, ta lại đưa cho ngươi."Chung Linh Tú nói với Tô Bằng.Tô Bằng gật đầu, sau đó Chung Linh Tú đột nhiên như phát hiện cái gì, chỉ vào Đại Càn Khôn của Tô Bằng nói:"Ơ? Sao ngươi cũng có Đại Càn Khôn? Tam sư huynh không phải nói lâu tảo kia đã dùng hết, không còn Đại Càn Khôn sao?""Cái này..."Tô Bằng nhìn, có chút câm nín, mình ngược lại đã quên việc này."Chỗ Tam sư huynh, đây có thể là cái cuối cùng."Tô Bằng nói, tác dụng Đại Càn Khôn vẫn rất lớn, nếu đưa Chung Linh Tú cầm để nghiên cứu, mình vẫn thật có chút không nỡ."Hừ...!Dám gạt ta, Trần Kỳ Trận hắn chết chắc rồi."Chung Linh Tú chống eo, miệng nói.Có điều nàng hết sức thanh tú, cho dù là bộ dạng tức giận, thoạt nhìn cũng hết sức đáng yêu, ngược lại không chút dọa người.Nàng đứng chống eo như vậy một hồi, nhưng bây giờ không tìm thấy cảm giác nảy sinh ác độc, một hơi tiết ra ngoài, thở dài một tiếng, nói:"Haizz...!bỏ đi, nể mặt hắn là đưa cho tiểu sư đệ ngươi, bỏ qua cho hắn một lần...!Có điều ta nhất định phải nói với hắn, nhất định phải ép hắn đưa ít đồ ra.""Ặc..."Tô Bằng nghe từ ép này, đột nhiên trong lòng có một loại cảm giác nhìn thấy Tam sư huynh dùng ánh mắt u oán nhìn mình, cảm giác được vẻ mặt u oán của Tam sư huynh trong tưởng tượng, Tô Bằng thiếu chút nữa rùng mình."Được rồi, cũng gần đến giờ ăn cơm rồi, chúng ta cùng đi thôi."Chung Linh Tú nói với Tô Bằng, nói xong nàng thay áo choàng thùng thình trên người, kéo Tô Bằng nói.Tô Bằng gật đầu, đi theo Chung Linh Tú cùng tới chỗ ăn cơm....Hôm nay ăn cơm, vẫn là bốn người Vân Đạo Tử, Tô Bằng, Trần Kỳ Trận, còn cả Chung Linh Tú, đồ ăn có một dĩa thịt xào măng, một đĩa thịt hấp đậu hủ, một đĩa gà bóp, một đĩa cà xé thịt, còn một dĩa cải xào, hương vị đều rất không tệ.Nhất là trong bữa còn có một món canh tên 'Xuân giang thuỷ noãn', hương vị không nhạt chút nào, ngược lại hương thơm hết sức đậm đà, khiến Tô Bằng thèm thuồng, đã ăn hai chén cơm.Mà sau khi ăn xong, Trần Kỳ Trận mặt đầy vẻ đau khổ bị Chung Linh Tú bắt đi dạy dỗ, trong nhà ăn chỉ còn lại Vân Đạo Tử cùng Tô Bằng.Vân Đạo Tử dường như đã bình phục tâm tình hỏi thử tiến độ võ công của Tô Bằng, Tô Bằng thành thật trả lời."Đã đến cảnh giới Lục Dương sao? Rất không tồi...!Xem ra căn cơ tâm pháp Dung Nham Kính Hồ của Tô Bằng ngươi rất kiên cố, như vậy mà tính, có lẽ chỉ cần thời gian nửa năm, liền có thể tu hành Cửu Dương Thần Công đến cảnh giới viên mãn."Vân Đạo Tử nghe xong tiến độ Tô Bằng nói, tay vuốt chòm râu, miệng nói.Tô Bằng nghe xong, chỉ mỉm cười ứng phó, nhưng không nói kế hoạch của mình là ở trong vòng nửa tháng chạy nước rút đến cảnh giới Cửu Dương Thần Công viên mãn, chỉ là như vậy Vân Đạo Tử không biết chuyện mình thân là người chơi, tiến độ mình quá nhanh, cũng có chút quá kinh thế hãi tục."Tô Bằng, nếu Cửu Dương Thần Công của ngươi, tu hành đến lúc nội lực thất dương, có thể sẽ gặp cửa ải, cứ phục dùng hạt thông mà Tùng tiền bối đưa cho ngươi, có lẽ hai viên đến ba viên là có thể phá tan đến cảnh giới Cửu Dương, nhưng cảnh giới tầng 10 của Cửu Dương Quán Thông Hợp Nhất phải nhờ vào sự cố gắng của bản thân ngươi, hạt thông không thể giúp ngươi đột phá.
Sau đó nếu đột phá Thất Dương tới báo cho ta, nội lực Thất Dương trở lên, có thể chèo chống ngươi học tập kiếm pháp mới."Vân Đạo Tử nói với Tô Bằng, sau đó còn nói một số chỗ lúc dùng hạt thông ngọc bích cần chú ý.Tô Bằng nghe xong, nhẹ gật đầu, đồng ý.Sau đó Tô Bằng dừng một chút, hỏi Vân Đạo Tử:"Sư tôn, lần này về núi, vẫn không thấy Phạm Kiến sư thúc, hắn vẫn ở trên núi sao?""Ngươi nói Cửu sư đệ à...!Hắn vẫn ở hậu sơn, làm thí nghiệm mặt y học, chỉ có điều ta có chút bận tâm hắn, hắn tựa hồ hơi quá si mê."Vân Đạo Tử vào lúc Tô Bằng nhắc đến Phạm Kiến, trong mi mục mơ hồ lộ ra một tia lo lắng, nói với Tô Bằng.Chỉ thấy Vân Đạo Tử trầm ngâm một lúc, nói với Tô Bằng:"Tô Bằng, nếu ngươi vấn an Cửu sư thúc ngươi, liền khuyên nhủ hắn, không nên quá trầm mê trong kỹ nghệ kia, mà quên bản tâm."Tô Bằng nghe xong, khẽ gật đầu, nói:"Ta chắc chắn sẽ khuyên thử Phạm Kiến sư thúc.""Ừm, vậy thì tốt...!Hắn thiên phú rất cao, chỉ là có lúc sẽ quá mức chuyên chú, mà quên những chuyện khác, ngươi có thể khuyên giải hắn một chút là tốt nhất."Vân Đạo Tử nói, sau khi nói xong, hắn nói:"Thời gian cũng không còn sớm, ta về đạo cung trước, sau khi nội lực của ngươi có tiến cảnh, liền tới đạo cung tìm ta."Tô Bằng gật đầu, sau đó cung kính tiễn Vân Đạo Tử, bản thân Tô Bằng cũng rời khỏi, đi ra sau núi.Lúc Tô Bằng đi ra phía sau núi, đứng một lúc trước cánh rừng ở hậu sơn, cuối cùng quyết định, nên lớn tiếng gọi Phạm sư thúc.Hắn vẫn còn nhớ như in động vật thí nghiệm giống chó sinh hoá gặp phải lúc tới đây, mặc dù lúc này võ công rất cao, có điều đối với những thứ kia vẫn bị ám ảnh.Tô Bằng gọi không bao lâu, chỉ thấy trong rừng, một động vật nào đó, kéo bóng tối, đi tới....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...