Trò Chơi Tự Định Nghĩa


Trường học mà cô chuyển tới tên là trường cấp ba Sơn Thanh, là trường cấp ba trọng điểm của thành phố A, thành tích của cô rất tốt, cơ hồ chỉ cần đăng ký hồ sơ là liền có thể vào được, bởi vì sắp tới năm cuối cấp ba, bố mẹ cô tương đối lo lắng, sợ cô không thể thích ứng được với môi trường ở chỗ này, nhưng chuyện này đối với cô không là vấn đề, mọi kiến thức phải học cũng không có khác biệt cho lắm, không đến mức bị ảnh hưởng đến thành tích.

Nếu lo lắng chuyện hòa nhập với các bạn học mới, vậy thì có vẻ không cần thiết, cô cũng không phải cực kỳ quan tâm chuyện này, trước mắt chỉ nghĩ thi vào một ngôi trường đại học lý tưởng.

Quả nhiên, mọi kiến thức cũng không có quá nhiều khác biệt so với chương trình học trước đó, hơn nữa bầu không khí học tập ở đây cũng không tồi, vừa đến thời gian lên lớp mọi người liền rất tập trung.

Môi trường so với trong tưởng tượng còn tốt hơn một chút, tâm trạng của cô cũng không tệ lắm, thời điểm giữa trưa Ngô Ca cùng Âu Dương Lộ mời cô đến nhà ăn ăn cơm, cô cũng dọn dẹp lại bàn học một chút, liền đứng dậy cùng đi.

Bởi vì cô còn chưa có thẻ sinh viên, chỉ có thể nhờ Ngô Ca giúp cô trả tiền trước, ba người các cô tùy tiện tìm một chỗ ngồi, không quá vài phút, đã thấy Trần Sảng Nhi bưng khay cơm đi tới, “Hôm nay nhiều người quá, tớ phải xếp hàng rất lâu đó.


Đan Yên Lam thấy Trần Sảng Nhi mồ hôi đầy đầu, rút một tờ khăn giấy đưa cho cô.

“Cảm ơn, cậu thật tri kỷ.

” Trần Sảng Nhi ngọt ngào cười.

Ngô Ca thần bí thò đầu qua, nhỏ giọng nói: “Các cậu không biết sao? Hôm nay bọn họ ăn cơm ở trong nhà ăn, cho nên mới có nhiều người đến như vậy.


“Thật không? Ở đâu vậy?” Âu Dương lộ cùng Trần Sảng Nhi sôi nổi nhìn bốn phía, nhưng vì người quá nhiều, cũng không nhìn thấy người mà họ muốn nhìn.


“Tớ cũng chỉ là nghe nói, trước khi thấy được họ thì tất cả chỉ là lời đồn.

” Ngô Ca nhún nhún vai.

Đan Yên Lam thấy các cô nghe được thông tin kia liền thay đổi tư thế, chống cằm, cảm thấy hứng thú cười hỏi: “Ai thế?”
Ngô Ca khẽ đánh vào đầu, “Trách tớ, chuyện lớn như vậy cũng chưa nói cho cậu.


“Ai da, buổi sáng tớ đã tính nói rồi, tại giáo viên đi vào làm gián đoạn lời nói của tớ, cho ta mới làm tớ quên mất.

” Âu Dương Lộ khẽ nói.

“Vậy để tớ nói cho.

” Ngô Ca thanh giọng nói, “Trường của chúng ta, đừng nhìn vẻ ngoài là trường trung học trọng điểm, kỳ thật các cậu cũng biết, bản chất là trường tư lập, chỉ cần có thành tích tốt là có thể vào, có tiền nhưng thành tích không tốt cũng khó mà vào được, tớ cũng không biết tại sao một ngôi trường tư lập còn……”
“Ai, lạc đề rồi.


“Được rồi, trở lại chuyện chính, những người mà tụi tớ nói đó, chính là những người vừa có thành tích tốt, lại vừa có tiền.

” Ngô Ca tiếp tục nói, “Bọn họ có một cái nhóm, thường xuyên tụ tập với nhau, tổng cộng không có bao nhiêu người, nhưng bọn hắn đều là những người đứng đầu trường học, kể cả là gia thế, thành tích, còn có một điều quan trọng nhất, mặt!”

“Đúng đúng!” Âu Dương Lộ cũng kích động mà gia nhập vào, “Trước đây lớp chúng ta cũng có một bạn nữ vào được nhóm đó, nhưng sau đó lại rời khỏi vì một bạn nam ở trong nhóm đó, còn phải chuyển trường, những người đó tuy rằng rất đẹp mắt, nhưng chúng ta vẫn không cần tiếp xúc thì tốt hơn.


Nhóm? Gia thế, nhan sắc?
Đan Yên Lam yên lặng mà nghe, nhịn không được nhướng mày, “Vì sao?”
“Cậu còn nhớ hồ ly tinh không?” Âu Dương Lộ hỏi.

“Ừm.

” Cô gật đầu.

“Những con hồ ly tinh chính là một trong số những người trong "nhóm", tuy đều rất xinh đẹp, nhưng thủ đoạn cũng rất dã man tàn nhẫn, chỉ cần chọc tới mấy người họ, thì tuyệt đối sẽ không được yên ổn.



Đan Yên Lam chỉ cảm thấy kỳ quái, đã ở trong trường học còn có thể nhấc lên sóng gió gì chứ, “Có điển cố gì sao?”
Ngô Ca lúc này mới thần bí xen vào, “Vậy thì rất nhiều, vừa mới nói không phải lớp chúng ta có một bạn học sinh mới chuyển trường sao, cậu ấy chính là người dám trắng trợn táo bạo theo đuổi một người bạn nam trong nhóm kia, sau đó liền bị những con hồ ly tinh kia bắt nạt, khác gì những người có vấn đề thần kinh đâu, còn không phải là vì thích người ta sao, cuối cùng đem một bạn nữ đang tốt đẹp biến thành nửa sống nửa chết.


“Trường học mặc kệ sao?”
“Trường học chính là dựa vào những người này, cậu nói xem?”

Trần Sảng Nhi lúc này gõ vào chén của mình, “Được rồi, cẩn thận để người khác nghe được, ăn cơm.


Hứng thú của các cô liền héo xuống, liền tiếp tục ăn cơm.

Đan Yên Lam chỉ cảm thấy cái nhóm này rất buồn người, nghe người khác kể chuyện xưa cũng cảm thấy có chút thú vị, nhưng nghe một chút cho vui thôi, trạng thái trước mắt cô vẫn rất vừa lòng, không có các mối quan hệ phức tạp, cũng không có khó để đuổi kịp tiến độ trên lớp, tất cả đều nhẹ nhàng hơn so với trong tưởng tượng.

Từ lúc cô bước vào trong nhà ăn, ánh mắt xung quanh của mọi người khiến cô khó mà có thể làm lo, mãi cho đến khi rời khỏi nhà ăn cũng không có tiêu tán, Trần Sảng Nhi cứ trêu đùa: “Đều nói cậu rất xinh đẹp, bọn họ cho rằng cậu là thành viên mới của “nhóm” đó.


Vừa nãy vẫn luôn nói cái nhóm gì đó, Đan Yên Lam chỉ nghe đại khái, không phải cực kỳ quan tâm chuyện nãy, nên cũng cười cho qua.

Tiết học buổi chiều chính thức bắt đầu, cô trước nay vẫn không có thói quen ngủ trưa, nhưng tinh thần của cô vào buổi chiều cũng không phải rất tốt, toàn bộ lớp đều có vẻ rất uể oải, thật vất vả mới chịu đựng đến tiết thứ nhất kết thúc, cô tính dựa vào bàn ngủ một lát.

“Ê xem thử, là cậu ấy sao?”
Đan Yên Lam hơi giật mình, nỗ lực muốn thuyết phục bản thân những lời này không phải đang nói cô, nhưng những ánh mắt nóng rực ấy làm cô không thể tiếp tục lừa chính mình, cô nâng mắt lướt nhẹ lên phía ngoài lớp, ở ngoài cửa sổ chen đầy người, cơ bản đều là những bạn học nam, không kiêng nể gì mà đánh giá cô.

Nói thật, cô không thích những ánh mắt này, nhưng cô không thể thay đổi được điều gì, chỉ có thể ghé vào trên bàn giả vờ như không nhìn thấy.

Rầm một tiếng, Trần Sảng Nhi kéo bức màn, đem tầm mắt của mọi người che hết lại, cô ngồi ở trước bàn học của Đan Yên Lam, thở dài, “Thật là vất vả cho cậu, bất quá cậu cũng đừng để ở trong lòng, những con hồ ly tinh trong nhóm đó cũng là cậy vào việc này, bọn con trai trong trường mình cứ như chưa nhìn thấy gái xinh bao giờ ấy, cũng làm quá.


Đan Yên Lam lười nhác ghé vào trên bàn, ngẩng đầu cười nhìn cô, “Cảm ơn cậu nha, lớp trưởng.



“Nhưng mà, khả năng những ngày tiếp theo của cậu sẽ rất mệt.

” Cô ấy nghiêng đầu đánh giá mặt cô, “Những người đẹp cho dù ở đâu cũng sẽ bị chú ý, ở trường chúng ta cũng vậy, cho nên khả năng cậu sẽ nhanh thấy phiền thôi.


Đan Yên Lam cười chớp chớp mắt, không để bụng.

Cuộc sống như này cô đã sớm nghĩ đến, nhưng không nghĩ sẽ tới nhanh như vậy, hôm thứ hai sau khi chuyển trường, cơ hồ toàn thể giáo đều biết có một nữ sinh vừa chuyển đến lớp một của khối lớp 11, hơn nữa còn là người đứng đầu toàn bộ khối 11 của ngôi trường trước đây.

Ở một ngôi trường cực kỳ quan trọng thành tích học tập như trường bọn họ, những drama ngoài giờ học đều làm bọn cảm thấy rất hứng thú, dần dần không biết là ai đồn Đan Yên Lam ngồi siêu xe tới trường học vào ngày đầu tiên, còn có người phỏng đoán cô có khả năng trở thành thành viên mới của cái “nhóm” đó không.

Những chuyện này có Ngô Ca cùng Âu Dương Lộ kể lại cho cô, nhưng cô cũng không để ý lắm, chuyện này cô đã từng trải qua ở những ngôi trường trước đây, bọn họ đều đến làm phiền cô, đồn thổi nhiều lời đồn kỳ lạ, mới đầu cô cũng sẽ để ý, cũng cảm thấy bản thân sẽ bị ảnh hưởng, nhưng sau này cô lại nhận ra đó là những việc không thể thay đổi được, cho nên cô sẽ khống chế bản thân không để ý đến.

Sau khi hoàn thành xong lớp thể dục buổi chiều trở về, cô đổi lại đồng phục, ngồi vào chỗ ngồi nói chuyện phiếm với các bạn trong lớp, đột nhiên phòng học trở nên yên tĩnh lại, chỉ chốc lát, có vài người tiến đến trước bàn của cô.

Trong nháy mắt khi đã nhìn rõ bọn họ, Đan Yên Lam liền có thể đoán được bọn họ chính là hồ ly tinh theo như lời Âu Dương Lộ.

Ba nữ học sinh, trang điểm đầy tinh xảo, ngũ quan cũng rất xinh đẹp, thêm với đồng phục, lộ ra dáng người cực kỳ tốt, vì sao bọn họ có thể nổi danh đến như vậy, trừ bỏ gia thế của họ, còn có khi chất cường đại vây quanh người bọn họ.

Nói thật, khi nghe thấy tên của Âu Dương Lộ cô đã thấy rất buồn cười, nhưng giáo dưỡng của cô lại không cho phép, cô có hỏi qua tên Âu Dương Lộ này là ai lấy, cô ấy liền nói cô là độc nhất vô nhị.

“Hi.

” Nữ sinh cầm đầu giương đôi môi đỏ mọng, nhìn chằm chằm vào cô, “Tôi là Liêu Lisa, làm bạn chứ?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận