Trò Chơi Tình Ái
Vì đã hứa trước nên sau khi ăn xong Trương Mẫn ngoan ngoãn đọc số của vệ sĩ.
Chẳng mấy chốc vệ sĩ đã tìm tới nơi, trông anh ta hốt hoảng vầng trán lấm tấm mồ hôi: "Bà cô tổ của tôi ơi! Cả bệnh viện loạn hết lên rồi!"
Trương Mẫn chẳng thèm ngó ngàng gì tới anh ta tiếc nuối nhìn Diệp Sở Noãn: "Chị ơi! Nếu chán em có thể tới tìm chị được không?"
"Không được! Bình thường tôi bận lắm ít khi ở nhà!" Diệp Sở Noãn dứt khoát từ chối cô không muốn cứ vài ngày lại phải trông giữ người khác.
Hơn nữa từ ngày kết hôn cũng không hay ở đây khi nào cần ổn định cảm xúc mới trở về đây.
"Vậy à..." Tâm trạng Trương Mẫn lập tức trở nên buồn bã.
"Vậy em về trước đây! Bai bai chị!"
Diệp Sở Noãn ừ một tiếng đến khi xe đen biến mất mới thôi nhìn theo.
Trên xe dáng vẻ buồn bã của Trương Mẫn biến mất cô nàng lấy máy tính bảng vẫn thường để ở bên cạnh mở lên ghi chú số điện thoại lén nhớ được lúc Diệp Sở Noãn không để ý, cô rất tự tin về khả năng ghi nhớ con số của mình, chỉ cần vài chục giây, số nào dài thì 1 phút.
Ba cô nói đây là ưu điểm trời phú sau này chắc chắn sẽ thành đạt hơn ba cô.
"Tiểu thư nhỏ, cô đừng bị những người khác lừa gạt biết đâu họ chỉ muốn lợi dụng cô thôi!" Vệ sĩ lái xe phía trước cất lời.
Trương Mẫn bĩu môi: "Chú bị ngốc à! Trông họ thiếu tiền chắc? Có nhìn thấy chiếc 1 chiếc Ferrari Enzo và 1 chiếc Maybach đỗ ở đó không? Còn có khu nhà trong Cảnh Nguyệt thì là người bình thường được à? Lợi dụng tôi để làm gì?"
Diệp Sở Noãn còn nói không thường xuyên ở đó khu nhà cao cấp còn không thường xuyên ở vậy hẳn nơi ở thường xuyên là hạng thượng cấp rồi! Hơn nữa đồ trên người đều là đồ thiết kế riêng, cô nhìn qua đã biết không phải tầm thường vì bản thân cũng vậy chưa bao giờ phải đi mua quần áo, trang sức, giày dép gì cả.
Baba sẽ tự đặt đồ thiết kế mỗi tháng.
Vệ sĩ lúc này mới để ý chỉ hơi cười cười.
Bên kia Diệp Sở Noãn kêu lái xe về trước mình sẽ đi với Lãnh Tử Thiên.
"Chị dâu! Con nhóc đó rất ghê gớm! Chị đừng chơi với nhóc đó nữa!" Lãnh Tử Thiên ngồi lên xe thắt dây an toàn nói, anh vẫn chưa hết bất mãn với Trương Mẫn, cậu bé của anh giờ còn hơi nhức.
Diệp Sở Noãn mỉm cười: "Ừ chị không chơi nữa sau này con bé có việc tìm thì chú đón tiếp dùm chị, dù sao chị thấy hai người cũng hoà hợp"
Lãnh Tử Thiên như nghe phải thứ gì đó khủng bố: "Chị dâu! Em và nhóc con đó mà hoà hợp á? Xin người!"
Diệp Sở Noãn chỉ cười chứ không nói gì mắt nhìn ra ngoài cửa sổ bản thân đã được đi rất nhiều triển lãm nhưng lần đầu tiên cô đi triển lãm về mô hình xe hơi ở trong đó có gì nhỉ.
Đang suy nghĩ thì một tiếng nhạc vang lên và kèm theo giọng hát của ai đó: "..."
"Yêu em hơn cả lý trí~yêu em hơn cả bản thân~"
Diệp Sở Noãn câm nín xoa trán, giọng ca đúng là do trời phú, nhức tai quá!
----------------------
Rất nhanh đã tới buổi triển lãm, bên ngoài rất đông hầu như là những người có đam mê xe đều quy hội về triển lãm này.
Đây là triển lãm xe hơi đầu tiên được tổ chức ở Đạt Thành.
Đương nhiên Lãnh Ngụy Thần là nhà đầu tư chủ yếu, mở triển lãm này coi như chào mừng Lãnh Tử Thiên về nước.
Lãnh Tử Thiên đưa giấy mời cho bảo vệ rồi họ được đi thẳng tới lối VIP.
"Họ là ai thế? Lối VIP của triển lãm do Lãnh gia mở chủ đầu tư không phải ai cũng có tư cách làm khách VIP nha!"
"Cô không biết gì à? Đó là Lãnh Tử Thiên em họ của Lãnh Ngụy Thần đó, mới về nước không lâu"
"À bảo sao Lãnh gia tự nhiên lại đầu tư mở triển lãm"
"Người có tiền muốn làm gì chẳng được!"
Nghe những lời bàn tán xung quanh Diệp Sở Noãn ngây người triển lãm này là anh đầu tư cho em trai họ ư? Tình anh em cũng sâu đậm thật.
Xem ra là quà chào mừng, so với chiếc xe thể thao mới ra giá trị có hạn của cô tặng kia không là gì đối với triển lãm này.
Triển lãm này vô cùng lớn, bên trong trưng bày đủ loại mô hình xe độc lạ mới mẻ, hơn hết bên cạnh mô hình mô phỏng còn có cả hàng thật, mãi một lúc Diệp Sở Noãn mới biết rằng toàn bộ số xe trong này sau buổi triển lãm đều sẽ thuộc về Lãnh Tử Thiên.
Vì không muốn bị chú ý nhiều nên Lãnh Tử Thiên đề nghị đeo mặt nạ, Diệp Sở Noãn cầm chiếc mặt nạ nửa mặt trên tay á khẩu không biết có nên mở lời chê IQ của tên em họ chồng này ngốc không.
Lãnh Ngụy Thần mãi chẳng thấy cô đeo lên anh mở lời: "Chị dâu! Sao thế?"
"Chú bị ngốc à?"
Lãnh Tử Thiên lập tức dại ra: "Sao chị lại mắng em..."
"Chú thử đeo chiếc mặt nạ này ra ngoài đi, hấp dẫn sự chú ý hay là né tránh vậy hả?" Diệp Sở Noãn ném chiếc mặt nạ lên Sofa trong phòng nghỉ.
Lãnh Tử Thiên suy nghĩ một chút rồi tháo mặt nạ, cảm thấy lời chị dâu nói cũng có lý: "Ồ vậy nghe chị!"
Lát sau họ rời khỏi phòng nghỉ, có đi lướt qua hai người một nam một nữ, nam nhân hơi khựng lại sau đó quay người lên tiếng: "Hoa Sở?".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...