Trò Chơi Tình Ái Và Quyền Lực

Chương 103
Hai tay Hoàng Phong vòng ra trước ôm lấy Đông Nghi, lồng ngực dính sát vào tấm lưng nhỏ nhắn của cô bao trọn, cho đến hiện tại, bụng của cô đã to lên một chút, ánh mắt anh yêu thương nhìn xuống, bàn tay trên bụng cô xoa nhẹ, trầm ấm lên tiếng: "Em không cần làm thế đâu, anh đúng là rất muốn được ăn món do chính tay em làm, nhưng lúc này anh muốn chăm sóc cho vợ và con của mình nhiều hơn."
Đông Nghi mỉm cười hơi nghiêng đầu nhìn lên anh, nhẹ nhàng đáp trả, hai tay bên dưới đều đều thái hành chuẩn bị bữa ăn sáng: "Vẫn không muộn đâu, anh đã lo cho em nhiều rồi, tính ra thì em vẫn chưa làm được gì cho anh hết. Em muốn nấu cho anh ăn một bữa thật ra trò, làm hết những chuyện trước kia chúng ta chưa từng làm qua."
Hoàng Phong cảm động, tâm trạng cực kỳ tốt xen lẫn một chút không được chân thực. Sau khi Đông Nghi rời khỏi bệnh viện, quan hệ của họ càng ngày càng tốt đẹp và hạnh phúc, cô và anh đều trân trọng từng phút giây bên cạnh nhau, giống như ngày hôm nay, Đông Nghi chủ động muốn làm bữa sáng cho mình, nói không cảm động là dối lòng lắm a. Anh mong rằng khoảnh khắc này sẽ kéo dài mãi mãi, đừng bao giờ dừng lại.
"Em sống thật khỏe mạnh và sinh cho anh một đứa con kháu khỉnh là anh mãn nguyện lắm rồi, người vợ xinh đẹp lại hiểu chuyện này cái tên Hoàng Phong đúng là có phước lắm mới cưới được, thật ganh tỵ với hắn ta quá đi!"
Cô bật cười cụng nhẹ đầu lên má anh, nhìn khuôn mặt rất tỉnh của Hoàng Phong khi tự khen chính mình cô đã quá quen nhưng lần nào nghe qua cũng cảm thấy vui vẻ. Họ đã cưới nhau một thời gian, trải qua nhiều chuyện còn sắp sửa chào đón một đứa trẻ, thế nhưng cảm giác cứ như cặp tình nhân đang quen nhau, bắt đầu những thứ nhỏ nhặt mà vui thú và ấm áp.
"Sắp làm ba rồi, anh đàng hoàng lại đi!"
"Anh có chỗ nào không đàng hoàng đâu, em thích là được rồi."-Hoàng Phong cúi xuống thì thầm vào tai cô đùa giỡn, mơn trớn lũi vào hõm cổ cô hôn hít.

Đông Nghi bị anh làm cho nhột, cô rụt nhẹ cổ né tránh, con dao trong tay nắm chặt đưa ra trước mặt nhắc nhở: "Anh cẩn thận, em đang cầm dao đó!"
Hoàng Phong không coi lời nói của Đông Nghi ra gì, bàn tay trượt lên xoay mặt cô đối diện với mình chồm tới hôn lên đôi môi đang mím lại của cô cắn mút, mãi một hồi lâu mới chịu tách ra khi biết đối phương đang thiếu dưỡng khí trầm trọng, vẻ mặt vô cùng thản nhiên lên tiếng: "Buổi sáng rất ngon, nhưng anh vẫn còn đói lắm, anh chờ em ngoài phòng khách nha."
Đông Nghi nheo mắt nhìn anh khinh thường, nhưng rất nhanh bị nụ cười cùng cái nháy mắt quyến rũ của anh làm xua tan đi, cô lại bị anh chọc cười rồi.
.
.
.
Cầm trên tay hai chiếc vé xem phim cùng hộp bắp rang và nước coca, Hoàng Phong đưa tay ra chờ sẵn, Đông Nghi hiểu ý khoác lấy cánh tay anh cùng bước vào rạp chiếu phim.
Bởi vì là giờ làm việc nên số người xem phim rất ít, không gian thoải mái để xem một bộ phim hài lãng mạn nhẹ nhàng. Lâu lâu anh còn tình cảm đút bắp rang và nước cho cô, nhìn thấy vẻ mặt chú tâm xem phim của vợ, nụ cười tươi sáng với những cảnh hài hước trong phim, ánh mắt anh hoàn toàn bị thu hút bởi khuôn mặt thanh tú đó.
"Sao vợ anh lại xinh đẹp như vậy?"-Hoàng Phong gác tay lên cằm thuận tiện cho việc ngắm nhìn Đông Nghi.
Cô rời sự chú ý về phía người vừa thốt ra câu nói, nhìn anh bây giờ rất giống một fan hâm mộ đang say mê nhìn thần tượng của mình, hào hứng hưởng ứng theo đút cho anh hạt bắp, tay nựng nhẹ lên má anh: "Thưởng cho anh này!"
Anh hài lòng ăn rất ngon miệng, liền trở lại với bộ phim cười rất nhập tâm như thể nãy giờ đã xem tường tận không bỏ sót tình tiết nào: "Phim hay thật!"
Đông Nghi lắc nhẹ đầu không thèm trả lời, Hoàng Phong chợt ghé sát tai cô thì thầm: "Lần sau chúng ta xem phim 18+ đi, anh thích cùng em xem phim đó hơn."
0.0

.
.
.
Trong bãi cỏ rộng lớn và thoáng mát ở công viên, Hoàng Phong đang gối đầu lên đùi Đông Nghi, nhắm mắt lại thoải mái phơi nắng. Trên bụng anh là một tiểu bảo bối xinh đẹp có khuôn mặt như đúc mẹ của nó, đang chơi đùa với con búp bê được anh tặng vào sinh nhật lên 5 của mình.
"Mẹ ơi, thức ăn đều là ba làm sao ạ?"-bé con vừa đang ăn thức ăn được Đông Nghi đút cho, tò mò hỏi.
Đông Nghi gật đầu, nhẹ nhàng đáp: "Đúng rồi Lam Lam, ba con nấu ăn rất giỏi phải không?"
Hoàng Phong từ từ mở mắt ra, anh chống tay ngồi bật dậy bế con gái đang ra vẻ trầm tư suy nghĩ lên, thích thú hỏi: "Con gái của ba đang suy nghĩ gì mà chú tâm thế?"
Hoàng Lam thành thật trả lời, câu nói ngây ngô, trong sáng của đứa trẻ lên 5 khiến hai vợ chồng nhìn nhau không khỏi mỉm cười.
"Sau này lớn lên con sẽ tìm một người đảm đang, nấu ăn giỏi như ba để kết hôn."
.

.
.
END.
Cuối cùng đã hoàn truyện rồi, cảm ơn các bạn đã quan tâm và ủng hộ cũng như theo dõi từng ngày ^^, thật sự khiến mình rất cảm động và hứng thú khi đứa con tinh thần của mình được các bạn đón nhận.
Cmt về ngoại truyện các bạn góp ý mình cũng đã, đang và sẽ đọc thật kỹ lưỡng, mong rằng sẽ không làm cho các bạn thất vọng.
Lời cuối, cảm ơn chị HuyenNamida, em cũng không biết nói gì với chị đâu, haha.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui