Chương 67
Thông qua hệ thống dò tìm định vị được người của Tom theo dõi, họ đã phát hiện ra nơi ẩn náo của Red, cho nên việc thâm nhập vào hệ thống mạng và truyền tín hiệu vào điện thoại của hắn không khó khăn đối với anh.
Red nhận được đoạn video nhắn vào máy của mình, hắn cũng đoán được tình hình mở video lên xem, bên trong là hình ảnh Tom đang nhắn lại thông điệp cuộc hẹn cùng với Tống Hạo Nhi đang bị nhốt trong buồng giam cách ly được giám sát qua camera.
"9 giờ sáng mai gặp nhau ở hội trường X, trong đầu bạn gái của anh cũng được cài một quả bom tương tự như trong đầu bạn gái của tôi, nếu như anh không thể vô hiệu hóa được quả bom đó thì tôi hứa sẽ làm điều tương tự với bạn gái của anh, thậm chí còn hơn thế nữa."
Red tức giận đập mạnh điện thoại vào bức tường phía trước khiến chúng vỡ nát rơi xuống sàn nhà, rõ ràng bọn người của Tom đã xác định được nơi hắn đang ẩn trốn còn gửi đoạn video này, Tom muốn xem hắn ta đối với Tống Hạo Nhi là loại tình cảm sâu đậm đến thế nào sao?
Đứng giữa hội trường rộng lớn, xung quanh Tom và Vy Vy là đám thuộc hạ đặc chủng Gragon cùng Tống Hạo Nhi bị còng tay bằng dây xích trói chặt trên bục đứng phía sau. Tom nắm chặt tay Vy Vy nhìn cô không rời.
"Chúng ta nhất định sẽ làm được."
Tống Hạo Nhi nhếch môi nở nụ cười khinh bỉ nhìn hai người si tình trước mặt, lên tiếng chọc tức: "Các người nghĩ rằng Red sẽ tin lời của các người hay sao? Rõ ràng là cái bẫy anh ta sẽ không ngu ngốc đâm vào đâu."
Vy Vy trầm giọng đáp, ánh mắt nhìn người đàn ông cao lớn mở cửa bước vào bên trong hội trường tiến về phía họ: "Vẫn còn một kẻ ngốc đâm đầu vào đường chết đấy thôi."
Tống Hạo Nhi tức giận quát to lên, ánh mắt khó chịu nhìn Red: "Anh đến đây làm gì? Thật ngu ngốc!"
Red không tỏ chút thái độ, đôi mắt sắc lạnh nhìn về phía Tom và Vy Vy lạnh lùng lên tiếng: "Nếu các người thật sự cài bom vào người cô ấy còn cần gì phải trói kỹ như vậy, thả Hạo Nhi ra!"
Tom nghiêm giọng trừng mắt lại với Red: "Ở đây đến phiên anh ra lệnh hay sao?"
"Các người không thả cô ấy ra thì cô ta sẽ chết nhanh hơn thôi."-Red giơ cao điều khiển lấy từ túi áo ra đặt ngón cái lên nút đỏ bên trong, ngay lập tức khẩu súng trong tay Tom liền chỉa thẳng vào đầu Tống Hạo Nhi.
Trong không gian tĩnh lặng, mọi người đều căng thẳng không dám manh động, chờ đợi Tom và Red xem ai là người phản ứng trước tiên.
"Nếu bạn gái của anh quan trọng bạn gái của tôi lại càng quan trọng hơn, lần trước anh đã bại trận trước Eric, anh cũng đừng khinh thường khả năng của tôi, ít nhất thì khi anh ấn vào nút điều khiển kích hoạt quả bom phát nổ, viên đạn trong khẩu súng của tôi cũng sẽ bắn vỡ sọ Tống Hạo Nhi."-lời nói đều đều vang lên nhưng tất cả đều biết nó vô cùng đáng sợ, đặt cược mạng sống của Vy Vy vào ván bài sinh tử này Tom chỉ có một con đường duy nhất lao về phía trước và không cho phép bản thân bị thất bại, vì thất bại đồng nghĩa với việc anh sẽ mất đi cô mãi mãi.
Red cầm chắc điều khiển hơn, dù vậy hắn cũng không dám làm càn, con người một khi bộc lộ điểm yếu của mình trước mặt kẻ thù, thật đáng nguyền rủa nhưng bản thân kẻ đó đã bị khống chế một cách triệt để.
"Cho dù tôi không bấm vào nút kích nổ quả bom thì nó cũng sẽ tự phát nổ trong 4 giờ nữa thôi."-Red quăng luôn điều khiển trên tay xuống dưới hội trường, lập tức bị đám người của Tom khống chế, đổi lại, khẩu súng trên tay Tom đã hạ xuống không còn hướng về phía Tống Hạo Nhi nữa.
Lúc này Vy Vy cũng chịu lên tiếng: "Mối thù này cũng nên chấm dứt tại đây, việc anh trai cô chết cũng là chuyện giao tranh khó tránh khỏi, cô cứ ôm thù hằn mãi bản thân sẽ không có kết cục tốt đẹp."
"Cho dù là thế tôi nhất định phải khiến hai người đau khổ, bằng không tôi có chết cũng không nhắm mắt được. Red, mau cho nổ quả bom đó đi, bọn chúng nhất định không tha cho chúng ta đâu."-Tống Hạo Nhi bị thù hận nhấn chìm, ả quát lên hối thúc Red làm theo ý mình mặc kệ sống chết của cả hai.
Tom nhìn lại Red, đáy mắt mang theo tia cảm thông khi nhìn vào đôi mắt hụt hẫng của hắn: "Nếu tôi là anh, tôi sẽ chọn cách bảo vệ bạn gái của mình, không phải cùng tìm đến cái chết. Lời của tôi nói ra trước nay chưa bao giờ thay đổi, chỉ cần anh có thể vô hiệu hóa quả bom, tôi sẽ thả hai người đi, trong đầu Tống Hạo Nhi không hề có quả bom nào hết."
Vy Vy siết chặt bàn tay được Tom đan lấy, ngay thời khắc này đây, sống chết đối với cô đã không còn quan trọng vì đã có anh bên cạnh, nếu có hối tiếc, Vy Vy chỉ hối tiếc không thể cùng Tom sống đến hết kiếp này.
Red mím môi suy tính, thời gian tìm hiểu mục tiêu của mình hắn cũng đã xác định được tác phong làm việc của Tom, lúc tới đây Red cũng đã đoán được trong người Tống Hạo Nhi không hề có quả bom nào, cho nên lời hứa thả họ rời khỏi đây an toàn hắn có thể tin tưởng được, chỉ là...
"Các người đừng hòng lừa gạt, nói cho các người biết, thiết bị vô hiệu hóa quả bom đã bị rơi xuống vực rồi, vốn dĩ không còn cách nào ngăn cản được nữa, các người đợi nhìn cô ta nổ tung đi!"-Tống Hạo Nhi hả hê nói ra sự thật, sau lời nói là tràn cười hiểm ác không dứt khiến cho Tom vô cùng tức giận bóp cò bắn vào đùi ả ta một phát.
"Đừng..."-Red gắt lên, ngay sau đó hắn cũng bị đám thuộc hạ khống chế bắn hai phát vào hai chân làm cho hắn gục xuống sàn đau đớn.
Tom mất kiểm soát sấn tới xốc người Red dậy tra hỏi: "Mau nói đi, cô ta đang nói dối phải không? Phải còn có cách nào đó..."
"Giết chúng tôi đi, quả bom đó đã không thể vô hiệu hóa được nữa rồi."-Red lạnh lùng đáp, hắn đã chuẩn bị tâm lý chờ đợi điều xấu nhất xảy đến với mình và Tống Hạo Nhi.
.
.
.
TBC.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...