Trò Chơi Sát Nhân




55.

"Sắp đi rồi! Còn ai chưa tới!"

AK đạp lên bậc thang leo lên xe, đếm hết một lượt những người đang nhấp nhổm. Lưu Vũ ngồi đối mặt với cửa kính để trang điểm; Santa nhìn Riki xuất thần; Riki cùng lái xe đang tranh luận điều gì đó; Mika đeo tai nghe màu trắng thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ; Nine đang vùi đầu vào đống đồ ăn vặt; Bá Viễn cùng Patrick đang nói chuyện nửa hiểu nửa không bằng ba thứ tiếng; những người khác thì không thấy đâu. Vì vậy AK quay người hô về phía nhân viên công tác: "Lâm Mặc, Trương Gia Nguyên, Châu Kha Vũ chưa đến!"

"Em ở đây." Lâm Mặc thò đầu ra từ phía sau, "Nhờ chút, em muốn lên xe."

"Em đi đâu đấy?"

Lâm Mặc nhăn nhó bịt tai, "Đi vệ sinh. Thật là, anh nói điếc cả tai."

"Gia Nguyên với Kha Vũ đâu? Gặp họ chưa?"

"Đang xếp hàng đi vệ sinh..Anh không biết phải đi vệ sinh theo thứ tự à, Trương Gia Nguyên vừa mới vào, Châu Kha Vũ vẫn còn đợi. Ơ này, chẳng lẽ anh chen trước đấy à?"

Bên ngoài WC, quả thật có một bóng người cao cao đang nắm lấy khung cửa hét vào nhà vệ sinh, xem ra chính là Châu Kha Vũ.

"Thế nào? Châu Daniel gợi cảm đứng nhịn vệ sinh, mau kêu trạm tỷ ra đây chụp một tấm."

"..." AK liếc mắt nhìn cậu, nhịn không cười tránh đường, "Lên xe."

Lâm Mặc lách qua khe hở, trong miệng vẫn ngân nga: "Chúng ta là con dơi, chúng ta là con dơi, chúng ta làm việc buổi tối~ chúng ta..."


AK bịt tai.

Bài hát này con mẹ nó quá thủng não rồi.

"Could I get your number?"


"Ờm..thật ngại quá. Cậu vừa nói gì?"

"Tôi muốn, điện thoại, bạn."

AK quay đầu nhìn Riki khoa chân múa tay. Santa đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, lại gần chỗ bọn họ.

"Cái này không hợp quy củ đúng không? Tại sao thế?"

"Nếu như chúng ta, separated, có thể gọi."

"se..."

Santa tiếp lời, "Anh ấy muốn nói, nếu như chúng ta tách ra, có thể gọi điện thoại liên lạc."

"...Tình huống này nhân viên công tác phải xử lí chứ? Không được không được, nhỡ người hâm mộ tư sinh biết tôi và cậu liên lạc, tôi không đội nổi nồi này đâu."

"Người hâm mộ?" Mắt Riki sáng lên, "Fans? Bạn là fans?"

Với vẻ mặt nghẹn lại, tài xế quay đầu nhìn chòng chọc vào tay lái, chỉ có thể chậm rãi đỏ mặt. Santa nắm lấy lan can cười, quay qua quay lại.

Riki đưa di động của mình trước mặt tài xế, lật lật hai cái, giống như cảm thấy mình chưa có biểu hiện rõ ràng. Tài xế đẩy đẩy cả nửa ngày, chỉ có thể lúng túng nhận lấy, nhanh như chớp điền một dãy số.

Tên liên lạc: "Một người hâm mộ bé nhỏ tầm thường."

"Bạn là, Into team fan sao?"

Santa giậm giậm chân nhắc nhở, "Into1, Into1."

"..À, không phải...tôi thích nhất là..các bạn. Nhưng không phải thích tất cả, nếu không có bọn họ ở trong đoàn thì..."

AK đứng bên cạnh đột nhiên lên tiếng, "Tất cả đều đông đủ. Chuẩn bị xuất phát."

Quả thực đều đã đông đủ. Châu Kha Vũ và Trương Gia Nguyên lần lượt lên xe, tất nhiên là theo thứ tự, hình như Trương Gia Nguyên đứng đợi Châu Kha Vũ, nên mới cùng nhau trở về.

"...Em chờ anh?"

"Đúng thế."

"Làm gì?" Châu Kha Vũ ôm tay cảnh giác.

"Quay về bình thường dùm." Trương Gia Nguyên quay đầu nhìn Châu Kha Vũ, "Anh là học sinh tiểu học hay là nữ sinh?"

Tài xế sững sờ một chút, nhắc nhở bọn họ quay về chỗ ngồi.

Xe bus rung nhẹ một cái, bắt đầu phát ra những tiếng động cơ đầy quy luật.

"800 đội quân danh dự chạy bắc sườn núi."

"Ha! Ha!"

"Haha! 800 đội quân danh dự chạy bắc po--"

"Bắc sườn núi pháo binh song song chạy."

"Chạy."

"Máy bay--"


"Pháo binh sợ đem đội quân danh dự đụng."

"Pháo binh mập sợ binh bàng đụng--"

AK gằn giọng, dựa người vào ghế, "Quá ồn!"

*Phận con người không hiểu thuật ngữ game T.T bỏ qua nhé

"Ai cãi nhau thế. Ầm ĩ!"

"Nói nhao nhao ầm ĩ ồn ào gì thế!!"

"Tố cáo, có người chửi thề--"

So sánh với hàng sau huyên náo, hàng trước rất hài hòa chuyền nhau đồ ăn vặt. Lúc chuyền đến Riki, Santa rất tiện tay cầm lấy, xem xem.

"...Chắc là hot lắm.." Riki nghiêng đầu đến, cùng nhau đọc bao bì, "Anh biết chữ Hán này!"

"?" Santa nhìn theo tay Riki chỉ, "Hương, làm, từ."

Riki cầm lấy một miếng đút cho Santa. Nháy mắt lúc đầu lưỡi chạm vào đồ ăn, Santa liền méo cả mặt, vừa nhai vừa giậm giậm chân, "Đây là, sản phẩm từ đậu nành.."

Riki cũng tự ăn một cái. "Anh nghĩ nó có vị giống như dim sum Yotsubashi."

"...Ý anh là 'Yahashi'?" Santa gian nan nuốt.

"Yahashi." Riki u mê gật đầu một cái, lại bỏ thêm một miếng vào miệng, "Ăn ngon."

Santa, người không thể ăn cay sắp nghẹn phát khóc, ở trên ghê lăn qua lăn lại.

"Thật là cay cay cay cay cay cay--" Hai chân cậu đạp xuống như mới bắt được cá trên tàu, "Cả người đều sắp bốc cháy--!"

"Tim cũng vậy sao?"

"...À, ừm..."

Không biết là ai đã cười, nhưng hai người đều không quay đầu tìm kiếm, giống như không dám nhìn mặt đối phương.

Nhiếp ảnh gia như giáo viên điểm danh tên, ở trên máy ảnh chụp mỗi người một tấm, đương nhiên là theo thứ tự xếp hạng, đi hết từ đầu xe đến sau xe.

"Nào--" Nhiếp ảnh gia bước tới chỗ hai người đang cười, "Chụp ảnh nào~"


Santa nhìn Riki, Riki cũng quay đầu nhìn, trong đáy mắt đối phương đều tìm thấy nhau.

Cậu đưa tay tạo thành một nửa trái tim giơ lên, anh cũng giơ nửa trái tim đáp lại. Đem hai nửa trái tim lại gần với nhau.

Tách.

Xe bus xa dần theo chiều đánh thức giấc mơ.




End

Kết cục xin mời tự lý giải, bạn lý giải nó thế nào, tôi sẽ không giải thích nó thêm.

*insert meme tự tác giả thả=)))))))))))







Lời editor: Thảo luận, review sẽ up sau ^^ Tôi sắp bị fic bào mòn cmnr. Cần ngủ gấp T^T 4 chương có ảnh toàn gần 2k chữ, khóc.

À quên giờ sáng sớm hôm sau luôn rồi, đặt target dâng nước tui up review được khôngg.

Flag: Vote được 83 sao thì up review nha trời :'> (lấy 98x93 nhà tôi cho thiêng nhé)

Preview trước là phần đánh giá đằng sau, là review của một độc giả được tác giả viết tặng fic này cho, nên cổ có biết mấy chỗ chúng ta có vẻ không biết, giải đáp được nhiều sự khó hiểu ra phết í.

Ngại gì không tặng sao cho tui ạ :<


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận