Trò Chơi Nguy Hiểm


Dưới ánh trăng mông lung, một người đàn ông đi đến, hắn mặc tây trang tối màu, không khó nhìn ra hắn là loại người khó đối phó.

Ngũ quan cương nghị tuy không gọi là anh tuấn, nhưng lại là người đàn ông vô cùng giàu có, nhất là đôi mắt sâu thẳm, lộ ra ánh nhìn sắc bén như kiếm, dáng người cao to làm Mạch Khê không khỏi nghĩ đến người đàn ông mà cô đã nhìn thấy đêm mười bốn tuổi ấy.

Hắn là ai vậy? Vì sao mọi người trong tòa thành dường như rất sợ hắn?Đang nghĩ tới đó, vị quản gia tiến lên, khẽ gật đầu, “Để cho Phí Dạ tiên sinh tự mình đến tòa thành một chuyến, chắc là Lôi tiên sinh có chuyện quan trọng dặn dò sao?”Trên mặt người tên Phí Dạ này hờ hững vô cảm xúc, hắn chỉ nhẹ nhàng hạ thấp người đối với quản gia, giọng điệu cũng như nét mặt không hề dao động cảm tình, điềm nhiên nói:“Hàn Á tiên sinh, Lôi tiên sinh sai tôi mang một thông báo cho tiểu thư Mạch Khê!”Nói xong câu đó, hắn liền nhìn về phía Mạch Khê ở bên cạnh…Mạch Khê mặc chiếc váy đen, làn da trắng tuyết, đôi tay bạch ngọc nhỏ bé đặt trên tà váy, không nói một lời.

Dưới ánh đèn thạch anh trong suốt, khuôn mặt nhỏ nhắn kiều diễm linh hoạt, hai mắt trong veo nhìn hắn, đáy mắt ẩn chứa ánh sáng ngọc tựa sao dường như mang theo một chút vẻ tò mò.

Phí Dạ đột nhiên sửng sốt…khuôn mặt này.

Gần như lâu đến một thế kỷ, hắn mới bắt đầu có phản ứng, “Đây chính là tiểu thư Mạch Khê?” Trong giọng nói nhạt lộ ra sự chần chừ rõ ràng.


“Đúng vậy, cô ấy chính là tiểu thư Mạch Khê, năm nay mười sáu tuổi.

” Quản gia hình như nhìn thấu sự chần chừ trong mắt hắn, nhẹ giọng giải thích.

Trong mắt Phí Dạ lơ đễnh hiện lên một chút vẻ hiểu rõ rồi lại đến lo lắng, nhưng chỉ là một cái chớp mắt, tức khắc liền che lại, hắn nhìn về phía quản gia…“Lôi tiên sinh vì tiểu thư Mạch Khê đã sắp xếp xong chương trình học ở đại học Havard, mấy ngày nữa là có thể nhập học, xin Quản gia Hàn Á chuẩn bị cho Tiểu thư Mạch Khê một chút.

”Quản gia Hàn Á sợ run một chút, nhưng chẳng nói gì, gật đầu nói: “Xin Lôi tiên sinh yên tâm, tôi sẽ thu xếp tất cả.

”Phí Dạ gật đầu một cái.

“Không được!”Tiếng nói phản kháng của Mạch Khê vang lên, thanh âm dịu dàng có phần bất mãn rõ ràng.

Cô đi đến trước mặt Phí Dạ, nhìn người đàn ông cao hơn rất nhiều so với mình, thân hình to lớn của hắn làm cô cảm thấy một chút khiếρ đảm nho nhỏ…“Tôi đã nhận được thông báo nhập học của đại học Cambridge, sẽ không đến đại học Havard.

”“Tiểu thư Mạch Khê…”Quản gia vội vàng kéo cô lại bên cạnh, ánh mắt ý bảo cô đừng nhiều lời.

Mạch Khê tủi thân và khó hiểu.

Phí Dạ nhìn về phía cô, bất thình lình hỏi một câu: “Tiểu thư Mạch Khê vừa mới tham gia tiệc với bạn bè về?”“Tôi…”“À, không phải, là tiểu thư Mạch Khê cảm thấy hơi buồn, vừa mới dạo phố về.

” Quản gia cắt ngang lời Mạch Khê, vội vàng nói.


“Bác…”“Tiểu thư Mạch Khê đừng nói nữa.

” Quản gia nhẹ giọng ngăn cản.

“Quản gia Hàn Á…”Mắt Phí Dạ sáng như đuốc, nhìn về phía quản gia với ánh mắt hiểu rõ hơn một phần, thản nhiên nói: “Lôi tiên sinh còn bảo tôi nói một câu với ông!”“Xin Phí Dạ tiên sinh cứ nói.

” Quản gia vội vàng nói.

Ánh mắt sắc bén của Phí Dạ xẹt qua khuôn mặt nhỏ nhắn bất mãn của Mạch Khê, lại dừng trên người quản gia…“Lôi tiên sinh hi vọng quản gia có thể trông giữ tiểu thư Mạch Khê, đừng kết giao với những người không nên kết giao!”Một câu nói này lộ ra hành vi che giấu vừa rồi của quản gia.

Quản gia run rẩy, nét mặt xấu hổ rõ ràng, “Vâng, xin Lôi tiên sinh yên tâm.

”Phí Dạ gật đầu, sải bước rời đi.

Hơi lạnh khiến người ta khó thở dần tiêu tán.


Thật lâu sau…“Bác Hàn Á, vì sao bác phải đồng ý với ông ta? Cháu đã gặp người hướng dẫn của Cambridge, làm sao có thể nói không đi là không đi? Đây là cơ hội khó được mà.

” Mạch Khê thật sự không hiểu hành động của ông, làm sao có thể như vậy?“Tiểu thư Mạch Khê, Havard là trường học người người đều hướng tới, học ở đó tốt hơn ở Anh mà.

”Quản gia cười nhẹ nhàng, an ủi cô nói: “Lại nói, Lôi tiên sinh cũng từng học ở Havard, các giáo sư nơi đó thậm chí cả hiệu trưởng cũng sẽ chiếu cố tiểu thư.

”“Nhưng mà làm sao ba nuôi có thể như vậy? Ông ta cũng không hỏi qua ý kiến của con, thậm chí chuyện con được tuyển thẳng vào Cambridge cũng không biết? Còn người vừa đến kia nữa, rốt cục anh ta là ai, hình như bác Hàn Á rất sợ anh ta?”Mạch Khê cực kỳ bất mãn cộng thêm tủi thân, cô thật sự không rõ vì sao một người cho tới bây giờ không lộ diện lại muốn can thiệp vào quyền quyết định và tự do của cô như vậy, đây hoàn toàn không phải thái độ quan tâm.

Phải kiềm chế! Kiềm chế một cách khó hiểu!Quản gia Hàn Á nhìn thấy bộ dáng bất mãn của Mạch Khê thì khẽ thở dài,”Tiểu thư Mạch Khê, nếu Lôi tiên sinh đã muốn thay con sắp xếp mọi chuyện thì đừng giận dỗi nữa.

Hơn nữa, quan trọng nhất là, con phải giữ khoảng cách nhất định với các bạn trai, vừa rồi có nghe thấy Phí Dạ tiên sinh nói gì không?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận