Ngoài 1 cây vạn năm, Thiên Niên Băng Tằm còn hái cho hắn 3 cây ngàn năm. Sau đó, nó gọi tất cả 8 con Huyễn Văn Băng Tằm lại, dặn dò 1 chút, rồi ra hiệu cho Tiêu Lệ kết liễu nó.
Tiêu Lệ thấy vậy thì có chút không nỡ, đắn đo 1 lát, cuối cùng vẫn cắn răng ra tay, hắn sử dụng chính là nhu kình trong Âm Dương Long Trảo Thủ, cố gắng giúp nó ra đi thanh thản không đau đớn.
Lũ Huyễn Văn Băng Tằm thấy Thiên Niên Băng Tằm đã chết thì bắt đầu thực hiện 1 nghi thức kỳ lạ. Toàn bộ huyễn văn trên người chúng sáng lên tạo thành 1 bức tranh băng sương rực rỡ vô cùng đẹp đẽ khiến cho Tiêu Lệ ngắm nhìn không chớp mắt.
Ngay cả những nữ nhân từng trải tang thương như Lý Thu Thủy và Tiêu Đồng Đồng cũng không nhịn được tấm tắc khen ngợi, đứng song vai cùng Tiêu Lệ thưởng thức mỹ cảnh.
Nghi thức kéo dài hơn 30 phút, cuối cùng 1 con Huyễn Văn Băng Tằm có vẻ là kẻ chiến thắng tiến lên bắt đầu gặm cắn đầu của Thiên Niên Băng Tằm, moi ra ma hạch rồi nuốt chửng.
Sau đó, cả người nó bắt đầu phát sáng, 1 chiếc kén băng lung linh huyền ảo dần hình thành.
Tiêu Lệ thấy mọi chuyện đã xong thì cũng không lại tiếp tục ở lâu. Hắn ra lệnh cho mấy con Huyễn Văn Băng Tằm còn lại hái thêm 1 ít tam giai Thiên Sơn Tuyết Liên rồi dẫn theo Tiêu Đồng Đồng và Lý Thu Thủy trở về Linh Thứu Cung.
Tiêu Lệ cũng không định hái hết, không nói đến ước định của hắn với Thiên Niên Băng Tằm, dẫu không có thì hắn cũng định tiếp tục phát triển nơi đây thành 1 cái dược viên chuyên cung cấp Thiên Sơn Tuyết Liên cho hắn.
Quay trở về Linh Thứu Cung, Tiêu Lệ trước tiên sai người xây dựng 1 sơn trang ở nơi đó, cũng tuyển ra 1 nhóm nữ nhân thông minh khéo léo để giúp hắn chăm sóc Thiên Sơn Tuyết Liên rồi dạy bọn họ những phương pháp mà hắn tìm được trong hệ thống.
Hắn cũng chuyển ổ Xích Băng Xà đến đây để vừa nuôi dưỡng vừa bảo vệ nơi này, hơn nữa hang động phía ngoài trong hang ổ của Băng Tằm cũng vô cùng thích hợp cho Xích Băng Xà phát triển.
An bài xong xuôi, Tiêu Lệ quay về tẩm cung của mình thư giãn cùng chúng nữ vài ngày rồi lại mang theo Lý Thu Thủy và Tiêu Đồng Đồng thẳng hướng phương nam, mục tiêu tiếp theo của hắn chính là bá chủ của Viêm Hoàng Sơn Mạch - Viễn Cổ Chu Cáp.
.....
Lần nữa trở lại Viêm Hoàng Sơn Mạch, Tiêu Lệ trước tiên ghé qua Mạn Đà Sơn Trang để lấy mấy con Viêm Tước làm tọa kỵ.
Lần đi săn Viễn Cổ Chu Cáp này chỉ có Tiêu Lệ và Lý Thu Thủy, còn Tiêu Đồng Đồng thì phải ở lại Linh Thứu Cung để trông coi việc xây dựng Băng Tằm Sơn Trang.
Cưỡi trên lưng Viêm Tước, hầu như không có bất kỳ ma thú nào ở Viêm Hoàng Sơn Mạch dám tìm chết cản đường Tiêu Lệ, bất quá muốn đến được hang ổ của Viễn Cổ Chu Cáp cũng không dễ dàng như là Thiên Niên Băng Tằm.
Viễn Cổ Chu Cáp mặc dù ngủ say bên trong lòng núi lửa, thế nhưng tộc đàn của nó thì lại không có yên ổn như vậy, thường xuyên gây hấn khắp nơi. Cũng may là chúng nó chỉ thích ăn độc vật, nếu không đã sớm ồ ạt xâm lấn ra ngoài Viêm Hoàng Sơn Mạch.
Tộc Chu Cáp trú ẩn bên trong 1 sơn cốc bao quanh bởi nhiều ngọn núi lửa gọi là Viêm Cốc.
Xung quanh lãnh địa của bọn chúng lại có 3 tộc đàn ma thú khác cũng thuộc hàng bá chủ sinh sống, vì lũ Chu Cáp làm tay sai, phân biệt là Xích Diễm Hồ, Huyết Vũ Ưng và Địa Ngục Ma Khuyển.
Tiêu Lệ cũng không e ngại chúng, Tịch Tà Yêu Lôi của hắn "đói bụng" đã lâu, lần trước ở hang Băng Tằm nó cũng chả ăn được chút gì, bây giờ thấy được mồi ngon nào còn có thể nhịn được, liên tục thoát ẩn thoát hiện.
Tiêu Lệ cưỡi Viêm Tước xông thẳng vào địa bàn của Huyết Vũ Ưng.
Đây là 1 loài ma thú hình chim khá dị hợm và kinh tởm, lông đỏ như máu, trên lưng sinh ra 6 cái xúc tu chuyên dùng hút máu con mồi và đánh lén kẻ địch, móng vuốt của nó không to nhưng cực kỳ sắc bén, lại có tẩm chất độc khiến con mồi không thể cầm máu.
Đối với loài vật âm tà như vậy Tiêu Lệ cực kỳ chán ghét, thế nhưng chúng lại là món khoái khẩu của Tịch Tà Yêu Lôi.
Nó không cần đợi Tiêu Lệ ra lệnh liền trực tiếp phóng ra quấn lấy 1 con Huyết Vũ Ưng, chẳng mấy chốc đã biến con chim xấu số thành tro bụi, không kịp kêu lên 1 tiếng.
Sau đó, nó nhanh chóng quấn lấy 1 con Huyết Vũ Ưng khác gần đó, tiếp tục tái hiện màn thảm sát yên tĩnh và quỷ dị này.
Huyết Vũ Ưng tính khí táo bạo, mắt thấy đồng bạn lũ lượt chết đi, thế nhưng chúng nó cứ như tre già măng mọc liên tục xông tới Tiêu Lệ.
Vì muốn để Tịch Tà Yêu Lôi ăn no, Tiêu Lệ cũng không động thủ mà chỉ sử dụng Thiên Lôi Đạn Chỉ làm bọn Huyết Vũ Ưng mất sức chiến đấu không thể bỏ trốn.
Đến khi Địa Ngục Ma Khuyển và Xích Diễm Hồ đến, bầy Huyết Vũ Ưng đã là 10 không còn 1, giống như tan tác chim muông tìm đường chạy trốn.
Tiêu Lệ cũng lười truy đuổi vài con cá lọt lưới, ra lệnh Tịch Tà Yêu Lôi chuyển mục tiêu sang Địa Ngục Ma Khuyển và Xích Diễm Hồ vừa mới tới.
Địa Ngục Ma Khuyển hình dáng khá giống chó Phú Quốc Ridgeback, lông đen mắt đỏ, trên đầu có 1 cặp sừng giống như sừng dê, tính tình còn hung ác hơn cả Huyết Vũ Ưng.
Bọn chúng dũng mãnh không sợ chết, tầng tầng lớp lớp lao về phía Tiêu Lệ, liên tục phun ra những quả cầu lửa đen để công kích hắn.
Lũ chó này lúc mới nhìn từ xa thì khá oai vệ, Tiêu Lệ còn định giữ lại làm chó giữ nhà cho hắn. Thế nhưng khi hắn đến gần, 1 mùi xú uế từ người bọn chúng tỏa ra khiến hắn dẹp luôn ý tưởng đó, ra lệnh Tịch Tà Yêu Lôi nhanh chóng xử lý đám rác rưởi này.
Địa Ngục Ma Khuyển thực lực cũng không mạnh hơn Huyết Vũ Ưng. Sau khi bị Tịch Tà Yêu Lôi tiêu diệt 1 mảng lớn, bọn chúng cuối cùng cũng biết hoảng sợ, giống như chó nhà có tang, từng con từng con cắm đầu bỏ chạy thục mạng, nào giống như khí thế hùng hổ lúc mới vừa đến.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...