Linh Thứu Cung xây dựng ở Thiên Sơn nên quanh năm lạnh lẽo, mặc dù người ở đây sớm đã quen nhưng Tiêu Lệ thì không như vậy. Sau trận đại chiến của Linh Thứu Cung, hắn đã từ hệ thống lấy ra 1 ít Viêm Thạch, lại bỏ ra không ít ngày nghiên cứu rốt cuộc thành công kiến tạo được 1 cái suối nước nóng giữa lòng băng sơn.
Hôm nay là ngày suối nước nóng có thể bắt đầu sử dụng, Tiêu Lệ dự định mang chúng nữ đến đó cùng tắm, nhân tiện "ăn" mừng lễ khánh thành. Bởi vì xây dựng gấp gáp, diện tích của khu vực suối nước nóng cũng không lớn, không thể mang quá nhiều người vào cùng lúc, bởi vậy lần khai trương này Tiêu Lệ cũng chỉ dẫn theo A Châu, A Bích, Vương Ngữ Yên, Lý Mộng La, Lý Thu Thủy và Lý Thanh Lộ.
Các nàng đã sớm quen Tiêu Lệ hoang đường, cũng không ai phản đối, chỉ có Lý Thanh Lộ khi nhìn thấy Tiêu Lệ thì vô cùng ngượng ngùng. Mặc dù Lý Thu Thủy đã sớm nói cho nàng muốn nàng hầu hạ Tiêu Lệ thế nhưng dù sao nàng vẫn là thiếu nữ mới lớn, lần đầu lại là ở trong hoàn cảnh như thế này, có thể bình thường được thì mới là chuyện lạ. Lý Thanh Lộ cũng là trời sinh mị cốt giống như Vương Ngữ Yên các nàng, trải qua ít phút ban đầu e dè, nàng đã bắt đầu bạo dạn hơn, cũng học theo các nữ nhân khác, hầu hạ Tiêu Lệ tắm rửa.
Tiêu Lệ nằm trên 1 bãi đá nông giữa lòng hồ nước, đầu tựa lên bộ ngựa căng tròn của Lý Mộng La, 2 tay chậm rãi xoa nắn 2 con đại bạch thỏ mềm mại của Vương Ngữ Yên và Lý Thanh Lộ. A Châu và A Bích thì quỳ 2 bên dùng đôi tay nhỏ thon mềm khéo léo xoa bóp cho hắn, còn Lý Thu Thủy thì lặn xuống nước ra sức phục vụ tiểu Tiêu Lệ.
Lý Thanh Lộ đã sớm ăn vào tiểu Tố Tâm Đan, hiện tại dược lực đã bắt đầu phát tác, cơ thể dần nóng lên, vô thức ép bộ ngực tròn trịa vào cánh tay Tiêu Lệ cọ qua cọ lại. Hắn biết nàng đã không nhịn được nữa liền để các nữ nhân khác tạm thời ngừng lại, còn hắn thì đưa đại long thương đã sớm cứng rắn tìm đến mật động của Lý Thanh Lộ, chầm chậm tiến vào để nàng có thể dần quen với kích cỡ của hắn.
_ Ưm.. ư... ư... ư... ư... ư...
Lý Thanh Lộ rất nhanh đã bắt đầu rên rỉ, còn chủ động phối hợp giúp Tiêu Lệ có thể tiến quân vào sâu hơn trong thành trì của nàng. Tiêu Lệ thấy nàng như vậy thì cũng không tiếp tục khách sáo, bắt đầu mạnh mẽ ra vào, tần suất càng lúc càng nhanh khiến nàng như bay lên mây, hoàn toàn mất đi năng lực suy nghĩ.
Chẳng bao lâu, Lý Thanh Lộ đã nằm xụi lơ trong lòng Tiêu Lệ, hắn để nàng dựa lên 1 tảng đá nhô cao khỏi mặt nước rồi tiếp tục chiếu cố những nữ nhân khác. Vương Ngữ Yên trải qua Tiêu Lệ tỉ mỉ bồi dưỡng hiện tại cơ thể phát dục vô cùng tốt, ngực còn lớn hơn mẫu thân nàng 1 vòng, chỉ có kém mỗi Chung Linh và Đồng Đồng, dáng người ma quỷ lại phối hợp với 1 khuôn mặt thiên sứ khiến Tiêu Lệ yêu thích không muốn rời tay.
Vương Ngữ Yên đã sớm quen thuộc sở thích của Tiêu Lệ, 2 tay ôm lấy đầu hắn, chủ động áp 2 quả đào tiên của nàng vào mặt Tiêu Lệ, để hắn tùy ý thưởng thức. A Châu và A Bích cũng không chịu yếu thế, cuối xuống ngậm lấy tiểu Tiêu Lệ, thay nhau ra sức phun ra nuốt vào. Lý Thu Thủy và Lý Mộng La thấy các nàng đã chiếm hết đại tiểu Tiêu Lệ thì không còn cách nào khác đành phải tận dụng bộ ngực căng mọng của mình, 2 bên trái phải massage cho Tiêu Lệ, khiến hắn thoải mái nói không nên lời.
Được 1 lúc, A Châu là người đầu tiên không nhịn được nữa, chủ động ngồi lên tiểu Tiêu Lệ, trở thành nữ kỵ sĩ dũng mãnh bắt đầu giao tranh cùng hắn. A Châu kỹ thuật rất tốt, mấy lần ép cho tiểu Tiêu Lệ suýt thất thủ, cũng may là Thanh Long Ngự Nữ Kinh của hắn hiện tại đã tu luyện đến đại thành (69%), có thể miễn cưỡng đè nén xuống, nếu không vừa lâm trận đã thu binh, không bị các nàng cười chê mới lạ.
A Châu kiên trì không được bao lâu thì đã ngã ngựa, A Bích lập tức liền tiến lên thay thế. A Bích quả thực là vưu vật đối với nam nhân, dù không có lắm chiêu trò như A Châu, nhưng lại cực kỳ tinh tế hiểu ý Tiêu Lệ, khiến hắn hưởng thụ vô cùng thoải mái.
A Bích kiên trì cũng chẳng lâu hơn A Châu thì đã lui xuống nhường chỗ cho Vương Ngữ Yên, còn nàng thì thay thế dâng 2 quả đào tiên của mình cho Tiêu Lệ thưởng thức. Vương Ngữ Yên bình thường ôn nhu nhã nhặn, nhưng trời sinh mị cốt, một khi đã động tình thì vô cùng cuồng dã, liên tục nhấp nhô mãnh liệt, chẳng bao lâu thì đã tuyên cáo bại lui để mẫu thân nàng thay phiên ra trận.
Lý Mộng La chính là lần đầu tiên cùng mẫu thân và nữ nhi đồng thời hầu hạ Tiêu Lệ nên vô cùng kích thích, ép cho Tiêu Lệ không thể không vận dụng Ngự Nữ Kinh, miễn cưỡng hạ gục được nàng. Bất quá hiện tại hắn đã sắp đến giới hạn, cũng không dám lại chiến đấu ngay với Lý Thu Thủy, liền chuyển mục tiêu sang Lý Thanh Lộ đã hồi phục được chút sức lực, đang 2 mắt mê trai nhìn đăm đăm hắn.
Hiện tại Lý Thanh Lộ cổng thành đã sớm rộng mở, Tiêu Lệ rất dễ dàng liền tiến vào, bên trong nàng đã sớm vô cùng lầy lội, hắn cũng không sợ làm đau nàng liền bắt đầu đẩy nhanh tiến độ, vô cùng mạnh mẽ vùi dập khiến Lý Thanh Lộ liên tục cầu xin tha thứ. Cũng không mất bao lâu, nàng đã lại tiết thân, mật động xiết chặt lấy tiểu Tiêu Lệ, hắn cũng không tiếp tục kiềm giữ nữa mà ồ ạt xua quân vào chiễm lĩnh tẩm cung của nàng.
Nằm dựa trên ngực Ngữ Yên nghỉ ngơi 1 chút, để cho A Châu và A Bích tỉ mỉ xoa bóp khắp toàn thân, Tiêu Lệ 1 tay vuốt ve mái tóc dài thon thả của Lý Thu Thủy, liên tục ra vào trong miệng nàng, 1 tay ôm lấy bờ mông đầy đặn của Lý Mộng La mạnh mẽ nắn bóp.
Nằm thư giãn 1 lúc, Tiêu Lệ lại tiếp tục xách long thương ra trân, dũng mãnh giao chiến cùng Lý Thu Thủy mấy trăm hiệp, rồi lại luân phiên giao phong cùng mấy nữ nhân khác, 7 người hoang lạc từ chiều tà cho đến tận bình minh hôm sau mới mệt mỏi quay trở về phòng nghỉ ngơi...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...