Trò Chơi Luân Hồi

_ Các hạ bớt giận! Chúng ta có mắt không thấy Thái Sơn, thế nhưng đây là chuyện nội bộ của Cái Bang, không biết các hạ đến đây là có điều chi chỉ bảo?

Gã trọc gọi là Trí Quang cẩn thận hỏi, người này còn trẻ như thế mà lại có thực lực kinh khủng như vậy...

_ Kiều Phong! Ta biết rõ ai là hung thủ sát hại tên họ Mã, cũng biết rõ danh tính cái người gọi là "đại ca dẫn đầu", thậm chí ta cũng biết ai là người đã tung tin cho hắn, thế nhưng... tại sao ta phải nói cho ngươi?

Tiêu Lệ không hề quan tâm lời của gã trọc mà trực tiếp quay về phía Kiều Phong hỏi, nói thật hắn cũng có chút khâm phục Kiều Phong, bị đâm 4 cây đao trên người mà vẫn thản nhiên như không. Tiêu Lệ mặc dù thực lực mạnh hơn hẳn thế nhưng việc như vậy chắc chắn không làm được.

_ Các hạ... các hạ thực sự biết được? Nếu các hạ có thể giúp ta giải tỏa nghi hoặc trong lòng, sau này có chuyện cần sai bảo, dù là lên núi đao xuống biển lửa ta cũng không từ nan...

Kiều Phong khẳng khái nói. Tiêu Lệ chọn thời điểm rất chính xác, ngay lúc tinh thần hắn gần như sụp đổ thì nhảy ra, nếu đợi 1 lúc nữa khi hắn dần bình tĩnh lại thì khó nói rồi. Kiều Phong là người cực kỳ cương trực, đã hứa chuyện gì là sẽ không nuốt lời...


_ Vậy thì được rồi! Thứ nhất, gã họ Mã chính là do ả dâm phụ Khang Mẫn thông đồng cùng lão già họ Bạch mưu sát thân phu, hơn nữa ả còn dùng cơ thể bẩn thỉu của ả dụ dỗ cái tên Toàn Quán Thanh lôi kéo mấy tên ngu ngốc khác phản bội ngươi, à hình như cái tên họ Từ cũng có 1 chân với ả...

Tiêu Lệ chậm rãi nói, những người bị hắn nói đến tên thì tái xanh mặt mày bất quá Khang Mẫn cũng không phải dạng vừa, lập tức phản bác lại.

_ Nói hưu nói vượn! Ta vì lẽ gì phải giết chồng mình, ngươi đừng ỷ mình thực lực cao cường là có thể ngậm máu phun người, lại còn vu khống mấy vị trưởng lão đức cao vọng trọng Cái Bang ta...

_ Hứ! Con đàn bà lẳng lơ ngươi chẳng phải nhìn thấy Tiêu Phong thì bên dưới liền ướt, nhưng mà hắn lại làm lơ ngươi nên ngươi sinh lòng thù hận, liền bảo tên họ Mã làm giả di thư tố cáo Kiều Phong, tên đó không chịu làm người liền thông đồng lão già họ Bạch giết hắn, lại còn lên giường với lão già họ Từ để làm giả di thư...

Tiêu Lệ lập tức áp bách nói, lại còn vung tay phóng ra mấy cái Ngân Lôi Xích trói bọn Toàn Quán Thanh, Bạch Thế Kính và Từ trưởng lão lại, kéo ra trước tầm mắt mọi người.

_ Người đừng nói nhăng nói cuội! Ngươi có chứng cứ gì không?

Khang Mẫn bị uy áp của Tiêu Lệ khiến cho không nói nên lời, Toàn Quán Thanh liền mở miệng chày cối. Những người khác cũng đưa ánh mắt nghi ngờ về phía Tiêu Lệ.

_ Chứng cứ sao? Cũng tốt... để các ngươi tâm phục khẩu phục...

Tiêu Lệ lấy ra Bạch Tuyết Ma Kính, chiếu lại toàn bộ hình ảnh phạm tội của bọn chúng, từng câu từng chữ đều nghe rõ ràng, kể cả cảnh giường chiếu của Khang Mẫn với Toàn Quán Thanh cũng như là 2 con dê già Bạch Thế Kính và Từ trưởng lão cũng được chiếu 1 đoạn khiến cho bọn để tử Cái Bang căng mắt ra mà nhìn... tất nhiên Tiêu Lệ đã cắt bớt vài đoạn nào đó, thế nhưng tất cả mọi người đều đang bị hắn dẫn dắt, cũng không có ai nghi ngờ...


_ Đây là Thông Thiên Kính có thể nhìn thấu vạn vật trên thế gian mà các ngươi hay gọi là kính chiếu yêu gì đấy... Kiều Phong! Cha ngươi là người Liêu không sai, thế nhưng mẹ ngươi là người Tống mà ngươi còn sinh sống ở đây từ nhỏ với nghĩa phụ nghĩa mẫu, cũng xem như nửa cái người Tống...

_ Người được bọn chúng gọi là "đại ca dẫn đầu" chính là trụ trì Thiếu Lâm tự - Huyền Từ, hắn vì tin lời của Mộ Dung Bác nên dẫn người chặn đường tàn sát gia đình ngươi, lúc đó đang về thăm nhà ngoại ở Tống. Huyền Từ và họ Uông bởi vì muốn bù đắp lỗi lầm nên mới quyết tâm bồi dưỡng ngươi thành anh hùng cái thế, còn truyền cho ngươi chức vị bang chủ Cái Bang...

_ Thế nhưng con dâm phụ Khang Mẫn vì hận ngươi không để ý đến ả nên đã thông đồng mấy lão dê già này làm giả di thư hòng hãm hại ngươi, lại còn lôi kéo thêm mấy tên hề ngu ngốc, chẳng rõ đầu đuôi đến trợ uy hòng khiến ngươi thân bại danh liệt...

Mọi người xung quanh nghe lời nói của Tiêu Lệ cộng thêm những hình ảnh vô cùng chân thật trên Bạch Tuyết Ma Kính thì sững sờ chết lặng, cũng không còn chút nghi ngờ mà khuôn mặt của mấy người Khang Mẫn thì trắng bệch như bệnh nhân bạch tạng...

Kiều Phong cũng vô cùng ngạc nhiên, bất quá hồi phục lại rất nhanh, lúc nãy hắn bị bọn người kia thay phiên nhau chỉ trích nên hoàn toàn mất đi khả năng suy nghĩ, chỉ biết theo bản năng "chấp nhận sự thật", suýt chút nữa đã tự mang tiếng xấu vào mình, thân bại danh liệt...

_ Đa tạ các hạ, đại ân của các hạ Kiều mỗ suốt đời không dám quên.

Kiều Phong ôm quyền nói, vô cùng chân thành.


_ Đa tạ thì không cần, ta cũng không làm việc miễn phí...Hiện tại ta đang thiếu 1 trợ thủ... Nếu ngươi muốn cảm tạ ta vậy thì trở thành thuộc hạ cho ta trong vòng 1 năm, sau đó ngươi muốn đi hay ở là tùy...

Tiêu Lệ cười nham hiểm, đừng nói là 1 năm, dù là 1 ngày đi nữa, chỉ cần ngươi tâm phục khẩu phục, dựa vào hệ thống ta có thể khiến ngươi trung thành tận tụy với ta...

_ Vậy...vậy... được rồi... Kiều Phong ra mắt Tiêu công tử!

Kiều Phong quỳ 1 chân xuống, 2 tay ôm quyền nói. Hắn cũng hơi phân vân bất quá nếu chỉ là 1 năm thì cũng còn trong giới hạn chấp nhận của hắn... hơn nữa vị công tử này thực lực thâm sâu khôn lường, dù là hắn cũng không nhìn thấu, làm thuộc hạ cho người như vậy cũng không có mất mặt...

_ Tốt! Chuyện còn lại là chuyện nội bộ của Cái Bang các ngươi, ta sẽ không quản. Đây là Truyền Tin Châu, ngươi giữ cẩn thận, khi nào ta cần sẽ liên lạc với ngươi... À quên nhắc ngươi, hãy mở mật hàm ra xem nhanh đi! Mà thôi... ta nói luôn cho tiện... Tây Hạ - Nhất Phẩm Đường chuẩn bị tập kích các ngươi... cẩn thận... HAHA!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui