Chẳng mất bao lâu, Hồng Điệp đã đuổi kịp Tiêu Lệ. Lôi Ảnh Bộ là thân pháp gia tốc trong khoảng cách ngắn còn bàn về tốc độ đường dài thì không quá nổi trội, hơn nữa chênh lệch thực lực giữa Tiêu Lệ và Hồng Điệp là rất lớn. Bất quá chỉ có mình Hồng Điệp đuổi kịp Tiêu Lệ mà hiện tại bên cạnh hắn đã có thêm 8 hộ vệ tinh nhuệ Tiêu gia.
_ Tiểu tử thúi, ngươi dám gài bẫy lão nương? Ngươi nghi ngờ bọn ta từ khi nào?
Hồng Điệp tức giận nói. Gần 20 năm lăn lộn ở Ô Thản Thành chỉ có Hồng Điệp nàng tính kế người khác, không ngờ hôm nay lại bị 1 tên trẻ trâu tính kế ngược lại.
_ Mỹ nữ tỷ tỷ, bản thiếu gia cũng không có nghi ngờ ngươi nha, nhất là ngực của ngươi, ta vừa nhìn là biết ngay đồ thật không phải nghi ngờ, bất quá... xưa nay bản thiếu gia làm việc luôn chừa 1 đường lui cho mình...
Tiêu Lệ trêu chọc nói, hắn cũng không nghĩ là dựa vào 8 hộ vệ này là có thể chống lại Hồng Điệp, chớ nói chi là bắt sống nàng. Bất quá, này cũng chỉ là hỏa mù, cái bẫy chân chính vẫn còn ở phía sau...
_ Hứ tiểu tử ngươi định dựa vào lũ tôm tép này mà muốn đối phó lão nương sao?
Hồng Điệp vừa dứt lời, 6 bóng người đã xuất hiện phía sau lưng nàng.
_ Từng này người không đủ thì ta về gia tộc gọi thêm người, bye bye ngực bự tỷ tỷ!
Tiêu Lệ nói xong liền quay đầu bỏ trốn, bọn hộ vệ đã được hắn dặn dò kĩ lưỡng, chỉ cần giả vờ để lọt Hồng Điệp đuổi theo hắn, vậy thì còn lại 6 tên Đấu Giả, 8 người bọn họ đối phó cũng không quá khó khăn.
Hồng Điệp dẫn đầu 6 thuộc hạ đột phá vòng vây, rất nhanh đã mở ra 1 kẽ hở. Nàng sợ Tiêu Lệ bỏ trốn về Tiêu gia thì mọi chuyện sẽ rất phiền phức nên quyết định trước hết đuổi theo tóm hắn lại xong rồi sẽ quay lại giải quyết nốt mấy con cá nhỏ này.
Đám Tiêu gia hộ vệ sau khi giả vờ để Hồng Điệp vượt qua ngay lập tức như biến thành những người khác, tấn công quyết liệt khiến 6 người phe Hồng Điệp nhanh chóng rơi vào thế chống đỡ. Nếu không phải Tiêu Lệ đã dặn dò phải bắt sống thì tình thế của 6 người bọn họ còn tồi tệ hơn nữa. Bất quá việc bị tóm gọn cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Trong khi đó, Hồng Điệp đuổi theo Tiêu Lệ đến bên trong 1 hang đá nhỏ thì bị Tiêu Ngữ mai phục. Mặc dù thực lực Hồng Điệp cao hơn 1 chút nhưng dù sao đã chiến đấu với Bạch Băng Viên rồi tiếp tục truy đuổi Tiêu Lệ khiến cho thực lực suy giảm, nàng đối phó với Tiêu Ngữ khá chật vật.
Bất quá Tiêu Ngữ dẫu sao vẫn chỉ mới tấn cấp Đấu Sư, kinh nghiệm chiến đấu không đủ. Theo thời gian Hồng Điệp dần dần chiếm được thế thượng phong.
Tiêu Lệ vẫn đứng 1 bên xem xét cuộc chiến, nói thật hắn vẫn đánh giá thấp chiến lực của Hồng Điệp, có vẻ như nàng còn lợi hại hơn Lam Phong 1 chút, cũng may hắn vẫn còn vài hậu chiêu.
Trong hoàn cảnh này, Lôi Bạo Đạn tạm thời không dùng được, Tử Lôi Châm cũng không ổn, 2 người đang quấn lấy nhau, hắn cũng không phải Lý Tầm Hoan. Vậy thì... chỉ còn cách dùng Tuyết Tinh Thảo.
Thật ra lúc chọn hang động này Tiêu Lệ đã có dụng ý đó nhưng mà có tặc tâm lại không có tặc đảm. Trận đòn lần trước của Tiêu Ngữ vẫn còn ám ảnh hắn, bất quá tình thế hiện tại có vẻ như hắn không còn cách nào khác, thôi thì cứ được ăn cả ngã về không.
Quyết định dứt khoát, Tiêu Lệ lấy Tuyết Tinh Thảo ra từ bên trong Tàng Bảo Khố rồi cẩn thận trồng xuống đất, tiếp đó hắn tưới lên 1 chút nước. Chỉ vài giây sau, 1 làn khói trắng vô cùng mờ nhạt lan tỏa khắp động, 2 nữ nhân vẫn còn mải mê chiến đấu nên không hề hay biết.
Hoạt động cường độ cao khiến hô hấp 2 nàng hô hấp ngày càng dồn dập, hương khí hít vào bên trong cơ thể cũng ngày càng nhiều. Tiêu Lệ cũng hít vào 1 chút, mục đích hắn trồng Tuyết Tinh Thảo xuống đất là để giả vờ như đây là 1 sự cố. Tiêu Ngữ là thủy thuộc tính đấu khí, trong lúc chiến đấu ngẫu nhiên văng chút nước vào 1 cây Tuyết Tinh Thảo mọc hoang trong động cũng là hợp tình hợp lý.
Không mất bao lâu, tiếng động chiến đấu đã dừng lại, Tiêu Ngữ và Hồng Điệp nằm trên mặt đất, da thịt ửng hồng, hơi thở dồn dập rõ ràng là đã động tình.
Tiêu Lệ mặc dù cũng hít vào 1 chút hương khí của Tuyết Tinh Thảo nhưng không nhiều, đủ để hắn vẫn duy trì tỉnh táo mà vận dụng Bá Long Mật Kinh bởi hắn biết, với khả năng của hắn hiện tại ngoài Bá Long Mật Kinh ra không còn thứ gì có thể giúp hắn chinh phục được Hồng Điệp. Về phần Tiêu Ngữ... tới đâu hay tới đó đi...
Hồng Điệp đã tự xé nát quần áo để lộ bộ ngực E cup khổng lồ của mình, 1 tay tích cực xoa nắn 2 ngọn thánh nữ phong trong khi tay còn lại thì luồn xuống bên dưới, miệng ngân lên những tiếng ỷ ôi như ma âm mê hoặc khiến bất cứ nam nhân nào cũng phải sa ngã mà Tiêu Lệ thì không phải là ngoại lệ...
Nhìn thấy Tiêu Lệ đang từ từ tiến lại gần, Hồng Điệp như con hổ đói khát lâu ngày nhìn thấy miếng mồi ngon vội vàng vồ lấy hắn, 2 tay điên cuồng xé nát quần áo hắn để lộ ra 1 cái long thương uy mãnh đang ngẩng cao đầu khiêu khích. Không 1 chút chần chừ, nàng nắm chặt lấy long thương, hơi căn chỉnh vị trí rồi ngồi mạnh xuống, 2 âm thanh tiêu hồn đồng loạt vang lên trong sơn động hoang vắng.
Dưới ánh sáng mờ ảo của những viên Dạ Minh Châu, 2 thân hình trần trụi đang điên cuồng nhấp nhô. Tiêu Lệ đã sớm giành lấy quyền chủ động, long thương khủng bố từ phía sau liên tục giã mạnh vào u cốc thần bí mê người của Hồng Điệp, mỗi cú giã đều chạm đến tận hoa tâm của nàng khiến nàng liên tục nấc lên sung sướng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...