Có ai biết dịch giùm mình từ này không nhỉ, 白翔 có phải là Bạch Tường không ạ? Ai biết thì cmt phía dưới nha.
- ------------------------
Chu Lẫm không ngờ rằng sáng sớm hôm sau Lý Hàn Phong đưa cậu đến Moonlight Bar. Đó là quán bar đồng tính nam hoành tráng nhất trong thành phố V này.
“Đưa tôi tới đây làm cái gì?” Chu Lẫm nhìn Lý Hàn Phong cởi dây an toàn, chuẩn bị xuống xe, nhưng cậu vẫn lười nhác ngồi trong xe.
“Kết cấu bên trong của Moonlight tương đối phức tạp, sau khi tiến vào tôi muốn cậu phải luônở trong tầm mắt của tôi” Lý Hàn Phong nói xong liền mở cửa xe đi ra ngoài, không đợi Chu Lẫm phản đối.
Đối với việc Lý Hàn Phong phớt lờ câu hỏi của chính mình, Chu Lẫm nghẹn lửa giận xuống xe.
Lý Hàn Phong đeo kính râm, ngay khi bóng đôi giày da vừa chạm xuống đất, liền có người phục vụ tới tiếp đón.
“Lý tổng, xin mời” Người phục vụ làm một động tác cung kính mời, sau đó Lý Hàn Phong mặt vô cảm cởi kính râm ra, nhấc chân đi vào Moonlight.
Chu Lẫm cảm thấy như thể mình bị Lý Hàn Phong chơi đùa, một giây trước người đàn ông nói rằng cậu phải luôn xuất hiện trong tầm mắt của hắn ta, giây tiếp theo hắn liền bỏ cậu lại phía sau và tự mình bước vào.
Khốn nạn! Chu Lẫm trong nội tâm nguyền rủa, nghĩ đến việc sáng sớm Lý Hàn Phong kéo cậu ra ngoài, ví tiền và điện thoại di động còn chưa kịp mang, hơn nữa các chỗ cậu có thể lưu lại được cái nào cũng cách xa nơi này, vì thế Chu Lẫm suy nghĩ nửa ngày, không tiền đồ cắn răng đi vào Moonlight.
Có lẽ là vì cuối tuần, cho nên dù mới sáng sớm, công việc làm ăn của Moonlight vẫn rất tốt, nhưng nghĩ đến những người đàn ông trước mặt đều là gay, Chu Lẫm cảm thấy lạnh sống lưng. Lại không thể không cảm thán, thành phố V biến thái hơn trong tưởng tượng nhiều a.
Chu Lẫm đã sớm nghe danh Moonlight, bởi vì đây là quán bar mà Diệp Văn Sâm thường xuyên lui tới. Diệp Văn Sâm đã từng xúi giục Tiêu Thông đến gặp Chu Lẫm và đề nghị Chu Lẫm mở một quán bar đồng tính để cạnh tranh với Moonlight, nhưng sau khi Tiêu Thông đưa ra đề nghị như vậy, Chu Lẫm đã trực tiếp từ chối bằng nắm đấm của mình.
Đây là lần đầu tiên Chu Lẫm đến Moonlight, không thể không nói quy mô của Moonlight gần như ngang ngửa quán bar sang trọng bậc nhất thành phố V, cấu trúc bên trong phức tạp và đa dạng đúng như những gì Lý Hàn Phong đã nói.
Có rất nhiều người, hơn nữa âm thanh rất lớn, Chu Lẫm không thấy bóng dáng Lý Hàn Phong khi cậu bước vào.
Chu Lẫm chọn đại một chỗ trước quầy bar ngồi xuống, gọi vài ly rượu, trong lòng thầm nghĩ, dù sao Lý Hàn Phong cũng trả tiền, cậu không cần phải khách khí.
Mỗi khi Lý Hàn Phong đến Moonlight, hắn đều đi đến căn phòng độc quyền của mình, hắn hiếm khi ra ngoài vì không thích sự ồn ào. Lý Hàn Phong phái một ít vệ sĩ âm thầm bảo hộ Chu Lẫm, thật ra hắn vốn là muốn Chu Lẫm đi vào cùng hắn, nhưng sau khi suy nghĩ, liền quyết định để cho Chu Lẫm thoải mái tự do nửa giờ.
Triệu Tú Anh không có ở Moonlight, Lý Hàn Phong biết Triệu Tú Anh chưa bao giờ có thói quen làm việc vào ngày cuối tuần, nên đã gọi điện cho phó tổng giám đốc, yêu cầu ông ta đưa người đàn ông mà Triệu Tú Anh đã giới thiệu qua điện thoại đến đây.
Lý Hàn Phong vô cùng khó hiểu trước Triệu Tú Anh, người vẫn luôn tự xưng là trai thẳng, lại giới thiệu người khác cho mình, thậm chí hắn cảm thấy rằng người đàn ông này hẳn đang nghĩ cách lừa mình lần nữa. Nếu không phải Triệu Tú Anh ở trên điện thoại khen liên tục người này, thì Lý Hàn Phong đã không bao giờ đến đây.
Lý Hàn Phong vô cảm dựa vào ghế sô pha mềm mại, hai chân bắt chéo, hai tay khoanh trước ngực đánh giá mỹ nam trước mặt.
Chính xác không tồi.
Triệu Tú Anh đã quá quen những người tình của Lý Hàn Phong, cho nên cậu hiểu rõ khẩu vị của hắn ta.
Nam nhân trước mặt rất đẹp trai, khuôn mặt thanh tú có phần hơi nữ tính, ngũ quan tinh xảo có chút giống nam chính trong phim thần tượng, toàn thân mang một bộ đồ màu trắng càng khiến nam nhân toát ra sự sạch sẽ thoải mái.
Từ khuôn mặt, có thể phán đoán làn da toàn thân của người này nhất định là loại trắng mịn mà Lý Hàn Phong thích chạm vào.
Đây quả thực là yêu cầu đầu tiên mà người tình của Lý Hàn Phong phải đạt được, nhưng chỉ trước khi hắn gặp Chu Lẫm.
“Cậu tên gì?” Lý Hàn Phong cầm ly rượu trên bàn lên, đưa lên giữa mũi nhẹ nhàng ngửi, giọng nói lạnh lùng.
"Thưa Lý tổng! Tôi tên là Bạch Tường." Bạch Tường cười rạng rỡ, hàm răng trắng nõn lộ ra, nụ cười như ánh nắng mặt trời.
Lý Hàn Phong không hề nhìn thấy chút hoảng sợ và rụt rè trong mắt Bạch Tường, vì vậy hắn không thể không đánh giá cao Bạch Tường, bởi vì những tình nhân trước đây của hắn ngoài biểu hiện sự ngoan ngoãn thì cũng một mặt sợ hãi.
“Cậu bao nhiêu tuổi?” Lý Hàn Phong lắc lắc ly rượu trong tay, giọng điệu dần dịu đi.
“Đã 20 rồi ạ.” Giọng Bạch Tường rất dễ chịu, trong sáng trẻ trung, trên má còn lộ ra lúm đồng tiền.
“Đến bên cạnh tôi.” Lý Hàn Phong nhẹ nhàng ra hiệu, Bạch Tường lập tức chạy đến bên cạnh Lý Hàn Phong ngồi xuống, Lý Hàn Phong đột nhiên ôm eo Bạch Tường, nhắm mắt lại ngửi cổ Bạch Tường.
Không tồi, khóe miệng Lý Hàn Phong hiện lên một đường vòng cung đẹp mắt, là khẩu vị mà hắn yêu thích nhất.
"Là lần đầu tiên! Cậu có biết phối hợp với tôi như thế nào không?" Lý Hàn Phong ái muội thì thầm vào tai Bạch Tường.
“Vâng!” Bạch Tường khẽ gật đầu. Có chút đỏ mặt nói tiếp, “Diệp giám đốc đã cho Bạch Tường xem mấy đĩa CD, vì vậy Lý tổng cứ yên tâm.” Bạch Tường nói, ngón tay trắng nõn thuận thế dần dần di chuyển đến đùi trong của Lý Hàn Phong.
- -------------------------------------------------
Chu Lẫm đập mạnh ly rượu xuống bàn, vẻ mặt đầy tức giận, trong lòng đã sớm tưởng tượng cảnh Lý Hàn Phong bị đánh cho tan xương nát thịt không biết bao nhiêu lần.
Lý Hàn Phong chết tiệt, đã mang theo Chu Lẫm cậu đến đây, lại để cậu ở đây một mình cả buổi.
Chu Lẫm càng nghĩ càng tức giận, tức giận rời khỏi chỗ ngồi.
Siết chặt nắm tay, Chu Lẫm bắt đầu hỏi người phục vụ về phòng riêng mà Lý Hàn Phong đang ở.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...