Trò Chơi Đối Kháng

Đổng Thắng Lôi sai thuộc hạ của mình tìm lý do để giải tán khách hàng, khi tất cả khách hàng đã đi hết, Đổng Thắng Lôi lại cho đóng cửa quán bar.

Có một biển báo trên cửa ghi 'đang được bảo trì'.

Đổng Thắng Lôi sợ Chu Lẫm chưa hoàn toàn say nên kêu người phục vụ thử đánh thức cậu, chỉ khi Chu Lẫm nhìn lên với vẻ mặt ngà ngà say, Đổng Thắng Lôi mới thở phào nhẹ nhõm.

Điều khiến Đổng Thắng Lôi thích thú hơn cả là Chu Lẫm coi hắn là Cố Phi.

“Đến, Phi Phi uống… uống với tôi một ly.” Chu Lẫm cười ngây ngô đẩy rượu đến trước mặt Đổng Vũ Trịnh, như anh em tốt ôm chặt lấy Đổng Thắng Lôi.

Đổng Thắng Lôi chỉ mới gặp Cố Phi vài lần, sợ chính bản thân để lộ ra điểm không giống với với Cố Phi, cho nên không dám nói nhiều.

Điều duy nhất Đổng Thắng Lôi biết là Cố Phi rất dịu dàng với Chu Lẫm, mà Chu Lẫm lại coi Cố Phi quan trọng hơn mạng sống.

Đó là lý do tại sao hắn ta đề xuất với Hoàng Ngụy kế hoạch bắt cóc Cố Phi để đe dọa Chu Lẫm.


“Chu Lẫm, đến, ngoan ngoãn uống thêm ly nữa.” Đổng Thắng Lôi giả vờ dịu dàng nói nhỏ, đem ly rượu lên miệng Chu Lẫm.

Chu Lẫm híp mắt nhìn ly rượu, ánh mắt say lờ đờ nhìn Đổng Thắng Lôi, sau đó nhếch miệng cười.

“Nếu Phi Phi muốn tôi uống, thì tôi sẽ uống.” Chu Lẫm cười ngây ngô, cầm ly rượu lên uống cạn.

Đổng Thắng Lôi nhìn nhằm chằm Chu Lẫm cầm ly rượu uống đến không còn một giọt, trong lòng mừng thầm.

Sợ Chu Lẫm nhiều năm như vậy, rốt cuộc có thể nhân cơ hội này hảo hảo hành hạ hắn một phen.

Chu Lẫm đột nhiên quay đầu lại nhìn Đổng Thắng Lôi, hai má phồng lên vì rượu trong miệng, nở nụ cười phi thường xán lạn.

Phụt — đột nhiên Chu Lẫm đem rượu trong miệng phun về phía Đổng Thắng Lôi, Đổng Thắng Lôi không kịp phòng bị, bị Chu Lẫm phun cho rượu đầy mặt.

“Fuck!” Đổng Thắng Lôi mắng một tiếng, lùi lại vài bước, thủ hạ phía sau lập tức đưa khăn giấy.

“Ngươi muốn gạt… hừ… Lão tử!” Chu Lẫm mơ hồ cười, nấc cụt một cái, vẻ mặt say khướt nói, hiển nhiên là vẫn chưa tỉnh táo, “Phi Phi sẽ chỉ gọi ta là Lẫm, không hề… hic... gọi cho cả họ tên ta. Ngươi mẹ nó cũng không biết điều tra một chút, lão tử là… hức… ai! ”Chu Lẫm nói xong, sắc mặt của Đổng Thắng Lôi trở nên cực kỳ tối sầm.

“Hắn ta vẫn còn say, các ngươi ấn hắn xuống cho ta!” Đổng Thắng Lôi vừa dứt lời, đám côn đồ phía sau đã lao tới.

Chu Mặc mặc dù đang say rượu, nhưng khi nhìn thấy sáu bảy người đàn ông hung hăng áp sát mình, ánh mắt lập tức lộ ra vẻ hung ác.

“Dạo này tâm trạng lão tử không tốt, vừa lúc… hức… đem các ngươi ra tiết lửa giận trong lòng.” Chu Lẫm nói xong, tay chống quầy bar, xoay người đá vào người đàn ông đứng gần mình nhất.

Tình thế nhanh chóng được xác định, Chu Lẫm đã đánh cho người của Đổng Thắng Lôi ba cú đấm và vài cú đá, tuy rằng sau lưng bị một người dùng ly rượu đập vỡ đầu, nhưng khí thế của cậu vẫn bá đạo như một chiến vương.

Đổng Thắng Lôi bị khí thế của Chu Lẫm làm cho hoảng sợ, quát mọi người vội vàng chạy lên, trong nháy mắt, bàn trong quán bị lật úp, vỏ chai vỡ tan tành.


Chu Lẫm đã dần dần tỉnh táo lại, không biết là do rượu tác dụng hay là do chai rượu hồi nãy đập trúng, Chu Lẫm cảm thấy thân thể bắt đầu mất đi sức lực, thậm chí bắt đầu cảm giác được thân thể đứng không vững.

Nhìn thấy Chu Lẫm có chút vô lực, Đổng Thắng Lôi biết rất rõ ràng vừa rồi Chu Lẫm dù nhiều hay ít vẫn đã uống ly rượu đấy.

Vẻ mặt kinh hoảng của Đỏing Thắng Lôi dần xuất hiện nụ cười nham hiểm. Hắn biết rất rõ đây là tác dụng của thuốc.

Chu Lẫm xoa đầu, chuyển từ công kích thành phòng ngự thuần túy.

Một người đàn ông thần không biết quỷ không hay đi vòng qua sau lưng Chu Lẫm, nhanh chóng khóa vai Chu Lẫm, bụng của Chu Lẫm lập tức bị người đàn ông trước mặt đấm một cái.

Rắc! Tiếng xương sườn giống như bị gãy!

Chu Lẫm nghiến răng chịu đau, còn chưa kịp thoát khỏi đám người phía sau, liền bị người khác vây quanh, đè ở dưới người.

Lúc này Chu Lẫm đã hoàn toàn tỉnh táo, nhưng thân thể hiển nhiên không phát huy được hết sức lực.

“Không ngờ có ngày lại rơi vào tay đại ca của cậu.” Đổng Thắng Lôi nhìn thấy Chu Lẫm bị đè xuống đến không thể động đậy, trong lòng miễn bàn bao nhiêu thống khoái.


"Không nghĩ tới nơi đây là lãnh địa của anh cả, thật là ngoài ý muốn. Anh cả không cởi quần áo trốn trên giường của Lý Hàn Phong đi, còn làm bộ làm tịch mở quán bar, đứa em trai này thật là bội phục" Chu Lẫm chế nhạo.

Đổng Thắng Lôi đấu miệng với Chu Lẫm tất nhiên là không thể đấu lại, vì vậy khi Chu Lẫm vừa dứt lời, Đổng Thắng Lôi tức giận giơ chân giẫm lên đầu Chu Lẫm, đè mặt Chu Lẫm xuống đất.

"Mày có tư cách gì để nói về tao? Mày cho rằng tao không biết rằng mày đã bị Lý Hàn Phong thượng từ lâu rồi sao?" Đổng Thắng Lôi vừa nói vừa dùng thêm sức ở chân. Chu Lẫm áp mặt xuống đất, cảm giác đầu lâu sắp bị nứt ra.

“Tao sẽ nói cho mày biết.” Đổng Thắng Lôi nói một cách ngạo mạn, “Tao sẽ chém vào mặt mày, tìm một nhóm côn đồ để luân phiên thượng mày, để tao xem thử lần này Lý Hàn Phong có còn hứng thú với mày hay không.”

“Đổng Thắng Lôi, mày đang tự tìm cái chết!” Chu Lẫm nghiến răng nghiến lợi, hai mắt ánh lên tia lạnh lùng khát máu, chỉ cần dựa vào việc Đổng Thắng Lôi bắt tay với Hoàng Ngụy để bắt cóc Cố Phi, Chu Lẫm muốn giáo huân cho Đổng Thắng Lôi một bài học xương máu.

“Xem ra mày vẫn chưa hình dung ra tình huống của mày hiện tại.” Vu Thắng Lôi đột nhiên cười cười, thả chân sau ngồi xổm xuống. "Thật muốn biết vì sao nhiều người lại cảm thấy hứng thú với thân thể của mày."

Đổng Thắng Lôi lùi ra phía say, ngồi trên ghế với nụ cười nham hiểm, hướng thủ hạ phất tay.

"Lột sạch quần áo nó cho tao!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui