Edit: Kazuo
Lý Hàn Phong nhướng mày khinh thường nhìn Tang Thứ, "Gia tộc Kiến Ngộ sớm muộn gì cũng sẽ bị cậu hủy hoại."
Tang Thứ xoa mũi, đây là hành động theo thói quen của hắn ta, khi hắn làm hành động này thường có nghĩa là tâm trạng hắn đang tốt, "Bị phá hủy không phải là tốt sao? Dù sao thì mấy lão gia hỏa trong tộc đều bị tôi giết gần hết rồi."
Tang Thứ giống như con rắn ôm Lý Hàn Phong, hạ thân cố ý cọ sát vào dục vọng của Lý Hàn Phong, "Thật ra, tôi vốn định để anh trai chết ở Trung Quốc, chỉ không nghĩ tới các người lại giúp tôi xuống tay. Anh nói đi, có phải là ngay cả ông trời cũng muốn chiếu cố tôi? "
Lý Hàn Phong đột nhiên siết chặt eo Tang Thứ, gương mặt kề sát Tang Thứ, hắn híp mắt cười lạnh: "Tôi sợ phần chiếu cố này đã chấm dứt."
“Tôi chỉ thích anh như thế này.” Tang Thứ cười khẽ, ngón tay cách lớp áo vẽ một vòng tròn trên phần nhô ra trước ngực của Lý Hàn Phong, “Trên đời này chỉ có anh mới có thể khống chế tôi, nếu một ngày tôi thoát khỏi sự kiểm soát…” Tang Thứ đứng dậy, đôi môi lạnh lẽo lướt đến ngậm lấy vành tai Lý Hàn Phong, thì thào nói: "Tin tưởng tôi, tôi sẽ phá hủy tất cả mọi thứ của anh."
Lý Hàn Phong khinh thường cười lạnh, "Tôi rất mong chờ thấy được ngày đó."
Tang Thứ khoác tay Lý Hàn Phong đi ra khỏi cửa, khi Lý Hàn Vũ nhìn thấy, lập tức đứng sang một bên. Với sự uy hiếp của Lý Hàn Phong hồi nãy, hiện tại có đánh chết hắn cũng không dám nói một câu với Tang Thứ.
Lúc Tang Thứ cùng Lý Hàn Phong đi ngang qua Lý Hàn Vũ, hắn ta nháy mắt một cái. Lý Hàn Vũ vốn định khách sáo cười đáp lại, nhưng nhìn thấy sát khí trông đôi mắt của anh hai đang bắn về phía này, làm hắn bị dọa sợ một phen.
Sau khi lên xe của Lý Hàn Phong, Tang Thứ nói đùa: "Em trai của anh thật đáng yêu! Đôi mắt của cậu ấy không giống như một người trong giới xã hội đen nên có."
Lý Hàn Phong vô cảm điều khiển xe, đôi mắt nhìn về phía trước không hề để ý Tang Thứ.
Tang Thứ bĩu môi, lấy ra một hộp phấn bắt đầu nhìn gương vỗ phấn lên mặt, chẳng mấy chốc chiếc xe đã tràn ngập mùi thơm của phấn trang điểm.
Điều khiến Lý Hàn Phong không thể chịu được nhất là mùi thơm như phụ nữ trên cơ thể Tang Thứ, trong khoảng thời gian ở Nhật Bản, mỗi lần lên giường với Tang Thứ, Lý Hàn Phong đều yêu cầu Tang Thứ ngâm mình trong bồn tắm ít nhất một tiếng cho đến khi không có mùi trên cơ thể của mới có thể lên giường. Ngược lại, Lý Hàn Phong vẫn thích mùi trên người Chu Lẫm, mùi bạc hà nhàn nhạt luôn có thể khiến người ta sảng khoái.
“Khi nào thì rời đi?” Lý Hàn Phong cau mày mở cửa sổ xe, mùi hương trong xe cũng dần dần bay đi.
Tang Thứ cất hộp phấn đi, không cao hứng bĩu môi: "Liền như vậy đã muốn đuổi tôi đi sao? Tôi định ở lại luôn với anh!"
“Đừng có lòng vòng với tôi, tôi cho cậu thời hạn ba ngày phải lăn về Nhật, nếu không đừng trách tôi không khách khí.” Giọng nói trầm thấp của Lý Hàn Phong vang lên trong xe, nhiệt độ bên trong lập tức giảm xuống.
Tang Thứ cúi đầu không nói gì, khóe miệng không khỏi nhếch lên một nụ cười. Tang Thứ rất hiểu tính cách của Lý Hàn Phong, người đàn ông trong hai giới hắc bạch chỉ cần nghe tiếng là sợ vỡ mật này lại là loại người luôn kiên quyết trong công việc, thủ đoạn độc đáo và tàn nhẫn. Kể cả những thứ hắn không nắm chắc vẫn có thể giải quyết gọn gàng và hoàn hảo.
Lúc này đe dọa hắn, chỉ có thể chứng minh trong lòng Lý Hàn Pho đang lo sợ điều gì đó.
Lý Hàn Phong không trực tiếp quay lại biệt thự, hắn cần phải báo cáo với Lý Cừu kết quả thương lượng của hắn với Tang Thứ. Nghĩ đến chuyện Chu Lẫm vẫn ở trong biệt thự, Lý Hàn Phong vốn định đưa Tang Thứ đi cùng, nhưng Tang Thứ lại yêu cầu quay trở lại biệt thự của Lý Hàn Phong.
Kiêng kỵ Lý Cừu, Lý Hàn Phong đành phải căn dặn Jason vài lời, sau đó ở một ngã rẽ, hắn để Tang Thứ lên xe Jason, còn mình tự lái xe rời đi.
Tang Thứ thích người có vẻ ngoài mạnh mẽ như Jason, nhưng điều hắn ta thực sự nghĩ là người đàn ông cường tráng này có thể làm mình bao nhiêu lần trên giường.
Trong xe, Tang Thứ dùng từ ngữ vô cùng tục tĩu để trêu chọc Jason, nhưng Jason vẫn im lặng giữ vô lăng, vẻ mặt nghiêm túc. Khi tay Tang Thứ di chuyển đến đùi trong của Jason, Jason mới không thể chịu đựng được nữa, kính cẩn nói, "Tang Thứ tiên sinh, xin ngài tự trọng."
Tất cả thuộc hạ của Tang Thứ đều được đưa lên du thuyền, bản thân Tang Thứ chỉ mang theo hai vệ sĩ rất cường tráng, vừa xuống xe, Tang Thứ liền đi về phía biệt thự.
“Biệt thự của Hàn Phong thật sự rất khí phách a!” Tang Thứ vui vẻ đánh giá xung quanh, thân thể vui vẻ nhảy lên như một đứa trẻ ngây thơ. Jason theo sau Tang Thứ, nhìn Tang Thứ với làn da trắng nõn và đôi mắt thông minh. Nếu không biết chuyện Tang Thứ trong xe vừa rồi, Jason sẽ nghĩ rằng người đàn ông trước mặt mình là một cậu bé ngây thơ.
“Tiểu tình nhân của Hàn Phong đâu rồi?” Tang Thứ hỏi cô hầu gái bên cạnh.
Người hầu gái là Tiểu Mỹ, vì quen với thói quen sinh hoạt của Lý Hàn Phong nên cô đã cùng Lý Hàn Phong đến Mỹ.
Nhìn thấy dáng vẻ ngây thơ và vô hại của Tang Thứ, Tiểu Mỹ ngay lập tức cảm thấy người trước mặt mình đầy vẻ thân thiết. Mặc dù không biết thân phận thực sự của Tang Thứ, nhưng những người có thể tiến vào biệt thự này tất nhiên có lai lịch không hề đơn giản, vì vậy Tiểu Mỹ cung kính nói nói: "Đổng thiếu gia đang ngủ trưa bên bể bơi phía sau biệt thự, bây giờ Tiểu Mỹ đưa ngài sang bên đó."
Tang Thứ quay lại dặn dò vài câu với vệ sĩ bằng tiếng Nhật, sau đó lại tiếp tục dùng tiếng Trung nói với Jason: “Tôi muốn ở một mình với tiểu tình nhân của Hàn Phong một lúc, anh cứ canh giữ bên ngoài đi.” Thấy Jason cau mày, Tang Thứ mỉm cười nói: "Anh yên tâm, nếu tôi muốn giết hắn sẽ thông báo cho anh biết trước, chưa kể Hàn Phong sẽ trở lại sớm, tôi còn muốn giữ mạng quay về Nhật Bản a."
Tang Thứ mang theo một vệ sĩ cùng Tiểu Mỹ đến bể bơi ngoài trời, hắn nhìn thấy Chu Lẫm đang ngủ trên ghế salon với cặp kính râm và dù che nắng, giống như cảnh đang nhàn nhã tắm nắng bên biển.
Tang Thứ hừ lạnh, xem ra Lý Hàn Phong thực sự sủng người đàn ông này, cư nhiên đem hắn bao nuôi trong căn biệt thự lớn như vậy. Còn đám tình nhân trước kia, Lý Hàn Phong có lẽ sẽ chỉ giữ bọn họ trong khách sạn hoặc hộp đêm quan hệ, có bao giờ mang ai khác về biệt thự của mình đâu?
“Đi lấy giúp tôi một ly nước trái cây, khoảng mười phút nữa đem qua.” Tang Thứ mỉm cười dặn Tiểu Mỹ vài câu rồi đi về phía Chu Lẫm. Chu Lẫm ngủ rất say, nhưng trước khi Tang Thứ đến gần, mùi hương trên người hắn đã buộc Chu Lẫm phải tỉnh dậy.
Tang Thứ thản nhiên dựa lưng vào ghế bên cạnh Chu Lẫm, sau đó quay sang Chu Lẫm nở nụ cười quyến rũ, "Xin chào, tên tôi là Tang Thứ."
Chu Lẫm còn đang khó hiểu trước thái độ như thân thiết lắm của Tang Thứ, lại đột nhiên nghĩ đến cái tên mà hắn vừa nói, vì thế thắc mắc hỏi: "Tang Thứ? Cậu là con trai của Tang Điền?"
Với vẻ ngoài trẻ trung của Tang Thứ, Chu Lẫm cho rằng đó là điều bình thường. Tang Thứ chỉ nhướng mày, sau đó mỉm cười, "Đoán xem."
Đương nhiên, Chu Lẫm sẽ không ngốc đến mức cùng Tang Thứ chơi một trò chơi nhàm chán như vậy, cậu đại khái có thể đoán người trước mắt tới đây để giải quyết chuyện Tang Điền bị giết.
Chu Lẫm muốn cùng Tang Thứ nói chút chuyện của Tang Điền, nhưng lại bị Tang Thứ lái sang chuyện khác, hắn hỏi rất nhiều việc liên quan đến mối quan hệ của cậu với Lý Hàn Phong.
“Hàn Phong có thể làm anh bao nhiêu lần trong một đêm?” Tang Thứ mỉm cười, trong đôi mắt híp lại lại lóe lên một tia khác thường khó có thể nhận ra.
Chu Lẫm không ngờ vẻ mặt hồn nhiên như Tang Thứ lại hỏi một câu trắng trợn như vậy, nhất thời có chút sửng sốt, mà Tang Thứ lập tức bật cười, "Đùa thôi! Tôi chỉ hâm mộ anh mà thôi."
Chu Lẫm đối với vẻ mặt tươi cười của Tang Thứ cũng không có bài xích, rất nhanh hai người liền nói chuyện sôi nổi. Mà Tang Thứ gần như biết Chu Lẫm là dạng người như thế nào. Đối với Tang Thứ mà nói, chỉ khi hiểu rõ về người đàn ông trước mặt này, hắn mới có thể dùng một chiêu kẹp chặt Lý Hàn Phong.
Trong lúc trò chuyện, Tiểu Mỹ bưng ly nước trái cây đi đến bên cạnh Tang Thứ, cô muốn nhẹ nhàng đặt xuống bàn cạnh Tang Thứ, nhưng lại bị bàn tay của Tang Thứ vô tình hất đổ.
“Tôi rất xin lỗi tiên sinh, tôi giúp ngài lau khô.” Tiểu Mỹ vội vàng lấy khăn giấy ra lau tay cho Tang Thứ, nhưng khi ngón tay cô chạm vào tay Tang Thứ, cô đột nhiên cảm thấy bụng mình đau nhói.
Tiểu Mỹ há to miệng, ngay lập tức sắc mặt tái nhợt, mồ hôi mịn dần túa ra trên trán, cô chậm rãi cúi đầu, vẻ mặt không thể tin nhìn con dao găm đâm vào bụng mình.
Khi Tiểu Mỹ khó khăn nhìn lên Tang Thứ, cô thấy khuôn mặt của Tang Thứ sớm đã vặn vẹo, xấu xa giống như Tu La trong địa ngục, âm thanh lộ ra vài phần dữ tợn, "Tôi có thói quen sạch sẽ! Đừng chạm vào tôi!"
Bởi vì Tang Thứ chắn ở giữa, Chu Lẫm phát hiện ra chuyện gì đang xảy ra.
Con dao găm được rút ra một cách thô bạo, máu tươi phun lên mặt Tang Thứ, Tang Thứ lại nổi điên lên, bất ngờ giơ chân đá thân hình mảnh mai của Tiểu Mỹ ngã xuống bể bơi.
Ngay khi Tiểu Mỹ vừa rơi xuống nước, máu đỏ nhanh chóng lan trong bể bơi.
Chu Lẫm kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt, bạo rống Tang Thứ một cái, "Ngươi con mẹ nó làm cái quái gì vậy?"
Chu Lẫm nhanh chóng nhảy xuống nước đỡ Tiểu Mỹ đang từ từ chìm xuống, giờ phút này, Tiểu Mỹ yếu ớt giống như con thiêu thân, sắc mặt tái nhợt nhìn Chu Lẫm, "Đổng... Đổng thiếu gia... đừng... đừng..." Tiểu Mỹ chưa kịp nói xong liền bất tỉnh.
Cả một vùng bể bơi rộng lớn bị nhuộm đỏ trông vô cùng chói mắt.
Lúc này Tang Thứ đang đứng trên bờ, vẻ mặt chán ghét cầm chiếc khăn giấy do Tiểu Mỹ để lại lau vết máu trên tay, trong miệng lẩm bẩm: “Dơ muốn chết, thật xui xẻo!”.
Tang Thứ đưa tay lên sờ mặt mình, nhìn một tay đầy máu, cơn tức giận trong người hắn chợt dâng lên.
Khó khăn mới đưa được Tiểu Mỹ lên bờ, Chu Lẫm nhanh chóng cởi áo băng phần bụng đang chảy máu của Tiểu Mỹ. Nhưng cậu lại không ngờ Tang Thứ đột nhiên sải bước đến bên Tiểu Mỹ, vẻ mặt dữ tợn hung hăng đá vào phần đầu của cô, "Đồ bẩn thỉu! Dám phá hỏng lớp make up mà ta vất vả mới có được."
Chu Lẫm đột nhiên trợn to hai mắt, hít vào một hơi khí lạnh, Chu Lẫm đem toàn bộ tức giận tập trung vào nắm đấm, cậu vung một quả đấm vào mặt Tang Thứ, hét lớn: "Đi xuống địa ngục đi!"
Chỉ là nắm đấm còn chưa chạm vào mặt của Tang Thứ, đã bị vệ sĩ của Tang Thứ chặn lại.
Chu Lẫm vốn đinh muốn đánh, nhưng cho rằng lúc này Tiểu Mỹ đang mất máu quá nhiều, cậu hung hăng nói: "Nếu Tiểu Mỹ xảy ra chuyện gì, ta sẽ chôn chết ngươi!"
Chu Lẫm nói xong liền bế Tiểu Mỹ bước ra ngoài, những người hầu khác nhìn thấy cảnh này cũng không dám hỏi thêm câu nào, nhanh chóng đưa Tiểu Mỹ đưa vào xe cứu thương chuyên dụng của người hầu, lái xe đến bệnh viện.
Chu Lẫm nắm chặt tay, một khối hỏa cầu chèn ép trong ngực, nhanh chóng xoay người đi tìm tên đầu sỏ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...