Đêm!
Hôm nay So Yeon cảm thấy có cái gì đó ớn lạnh và không an toàn. Cô mặc hai lớp áo dài tay rồi mà cơ thể vẫn còn run rẩy. Cô thề rằng không phải lạnh vì thời tiết mà vì một cái gì đó vô hình tác động vào. Bọn bạn thân vẫn đang trên đường đến đây cùng với “dụng cụ” của mình. Chúng chọn nhà cô làm nơi để cầu cơ vì trong 4 đứa chỉ có cô là được ở nhà riêng và cha mẹ chúng luôn tin tưởng vào cô như là một học sinh gương mẫu, họ sẽ không phiền khi con cái của họ đến ngủ cùng cô đâu.
Nhấc hai chân lên ghế, So Yeon nhìn ra ngoài cửa kính. Cô hớp một ngụm nước nóng và nhớ đến lời nói của Qri cách đây vài hôm, Ri luôn bảo cô đừng trêu chọc người đã chết. Qri là một nhà kinh tế nhưng lại tin vào chuyện ma quỷ trong khi cô mà một sinh viên ngữ văn lại không tin.
Cầm lấy tờ giấy nhỏ mà cô đã ghi lại cách cầu cơ mấy hôm trước, So Yeon đọc lại một lần nữa để có thể nhớ hết các chi tiết cần có, cô không muốn mọi việc diễn ra một cách tồi tệ. Cô sẽ làm đúng theo hướng dẫn mặc dù cô không tin nó lắm.
“TIN TIN TIN”
Cuối cùng… Họ cũng đến.
……………..
_ Xin lỗi, tại mẹ tớ làm ít thức ăn đến cho cậu nên trễ. Đừng giận nha!- Eun Jung dúi vào tay cô một ít thức ăn khuya mà mẹ nó đã làm. Cô thích lắm những món ăn do mẹ Eun Jung chế biến, đôi khi cô nói đùa rằng cô sẽ hạ gục Ji Yeon để lấy Eun Jung làm chồng, thế là hàng ngày có thể ăn những món mà mẹ Eun Jung làm. Cũng vì câu nói hớ đó mà Qri giận cô suốt một tuần mà Ji Yeon cũng không chơi với cô. Từ đó cô sợ những câu nói đại loại như thế. Đơn giản vì cô không muốn Qri hiểu lầm cô không yêu Ri.
_ Cám ơn!
_ Để đó đi, vào phòng cậu nhanh, tớ đang nóng lòng lắm nè!
So Yeon bị Hyo Min lôi ngay vào phòng. Nó trút balo xuống sàn và bắt đầu mấy “đồ nghề” đã được chuẩn bị sẵn từ trước ra.
_ Đừng xem thường miếng ván này nhé! Vất vả lắm tớ mới xin được đấy! Cái này bác coi mộ cho tớ. Đúng chất quan tài!
Hyo Min hí hửng đặt miếng ván xuống sàn, So Yeon quan sát và nhìn thấy những mẫu ký tự được khắc lên đó, có 26 chữ cái ở giữa. Bên trái là những ô chữ số trong khi bên phải là 7 ô chữ “Thần”- “Thánh”- “Ma”- “Quỷ” – “Có” – “Không” và “ Thăng”. Miếng ván được mài khá nhẵn nhụi nên những chữ trên đó So Yeon có thể thấy một cách rõ ràng. Cô vẫn còn nhớ tờ giấy lúc nãy đã có nói. Nếu hiện lên là “Quỷ” thì phải lật úp bàn cơ và nói “THÔI” ngay lập tức. Chẳng phải ma quỷ đều như nhau cả sao, sao lại có phân biệt như thế chứ? Cô không tin và cô sẽ chơi đến cùng cho dù đó có là ai đi nữa. So Yeon là một người không sợ gì cả ngoài sự lạnh nhạt của Qri.
Hyo Min thắp sáng những cây nến trước khi Eun Jung tắt hết đèn trong phòng. Bốn đứa ngồi lại gần nhau và So Yeon nhận lấy đồng xu từ tay của Ji Yeon vì trong bốn đứa, cô được cho là đứa yếu bóng vía nhất nên nhiệm vụ “mời hồn” sẽ do cô đảm nhận, Ji Yeon sẽ ghi lại những mẫu tự mà “hồn” nói để hai người còn lại giải đáp.
_ Chuẩn bị chưa?- Hyo Min hỏi lại một lần nữa trước khi bắt đầu trò chơi.
_ Ok!- cả ba đồng loạt trả lời.
Đèn đã được tắt, chỉ có ánh sáng của cây nến lập lòe trong màn đêm. So Yeon khá là run khi tay cô đặt hờ lên đồng xu. Môi cô bắt đầu mấp máy cho lời gọi hồn của mình.
_ Lên đây chơi với tôi… Lên đây chơi với tôi… Lên đây chơi với tôi…
So Yeon bắt đầu đọc chậm rãi câu gọi hồn của mình. Cô nhìn chằm chằm vào bàn tay đang đặt hờ lên đồng xu với vẻ chờ đợi. Hyo Min, Eun Jung và Ji Yeon cũng hồi hộp chờ đợi nhưng nến đã cháy hơn một nửa vẫn chưa thấy động tĩnh gì. So Yeon bắt đầu cảm thấy chán nản và khẳng định trên đời này không hề có ma quỷ như Qri đã nói và cô định rụt tay lại.
Nhưng..
_ A! Nó chuyển động kìa! Nó chuyển động kìa!
So Yeon nín thở khi Hyo Min reo lên một cách phấn khích và chỉ vào bàn tay đang động đậy của cô. Thật sự trên đời này có thứ gọi là ma quỷ sao? So Yeon vẫn không tin.
_ Chào!- Cô mỉm cười và nhìn vào bàn tay của mình.
H I
Cả bọn cùng trố mắt khi đồng xu bắt đầu chạy, thật sự “nó” đã lên rồi.
_ Bạn là ai?- Hyo Min hào hứng hỏi.
E V I L
So Yeon mở to mắt khi nhận ra kẻ đang được gọi lên chính là một con quỷ. Cô có hơi khựng lại nhưng đồng xu vẫn tiếp tục chạy, lực chạy của nó rất mạnh, cảm giác như nó thật sự phấn khích.
Y O U A R E V E R Y B E A U T I F U L
_ You are very beautiful? “Nó” đang khen cậu đấy So Yeon ah! Nó khen cậu đấy- Eun Jung phấn khích nói.
So Yeon không đáp. Cô không sợ, cô trấn an mình là không sợ, quỷ vốn cũng là ma, chúng đều ở âm giới và chịu những hình phạt do kiếp trước mình đã gây ra, chúng sẽ không tổn hại cô. Nghĩ như vậy, So Yeon nhếch mép và bắt đầu câu hỏi
_ Vì sao bạn chết?
B U R N A L I V E
_ Burn alive?- Ji Yeon nhíu mày- Bị thiêu sống?
Y E S
_ Bạn bao nhiêu tuổi rồi?
3 0
So Yeon cảm thấy thích trò chơi này. Xem ra con quỷ này khá dễ thương đây. Nó ngoan ngoãn trả lời những câu hỏi mà cô cũng như ba người còn lại đưa ra, bàn tay cô chạy lên chạy xuống không ngừng. Cảm giác như có ai đó nắm tay cô và đưa đi vậy. Hoàn toàn không có dấu hiệu đồng xu đang chạy mà chính là bàn tay đặt lên đồng xu của cô đang chạy
Hỏi một chút chán chê, So Yeon cảm thấy khá thỏa mãn với trò chơi này thì chợt tay của cô chạy đến một nơi không hề được hỏi
G A M E
_ Game? Bạn muốn chơi với chúng tôi?
P L A Y D E A T H G A M E
_ Play death game? Trò chơi tử thần àh? Nhưng chơi trò gì chứ? Chúng tôi đều buồn ngủ cả rồi- Hyo Min nói trong khi nó ngáp lên ngáp xuống.
_ Nếu thắng chúng tôi được gì?- So Yeon háo hức hỏi, đây chính là điều cô mong nhất.
A W I S H
_ Còn thua?- Eun Jung chen vào
D I E
Cả nhóm hơi rùng mình khi đọc đến dòng này của “Nó” nhưng So Yeon sẽ theo tới cùng. Cô tin mình sẽ chiến thắng và cô sẽ có được điều ước của quỷ, cô sẽ ước rằng Qri mãi mãi yêu cô kể cả lúc chết, không có gì cô không thể vượt qua khi trong lòng cô là hình ảnh của Qri.
_ Vậy trò chơi là gì?- Eun Jung hào hứng hỏi.
L O O K A T M E
S H O U T
L O S E
_ Nhìn bạn àh? Hễ la lên là thua? Điều này có quá dễ không?
Cả nhóm cười lớn khi đọc được dòng chữ mà con quỷ đã đưa lên, họ còn lại gì hình dáng của những con ma quỷ chứ! Chúng luôn là những cái bóng trắng khá trong suốt và không rõ hình dạng, nếu như thế thì khiến họ- những kẻ không sợ ma quỷ phải hét lên thì thật là nực cười. Nhanh chóng, cả nhóm đều đồng ý và chờ đợi hình dạng thật của con quỷ đang chơi với mình.
So Yeon nín thở theo dõi. Trời có vẻ đã dần sáng nên thời gian không còn nhiều vì ma quỷ không thể sống vào ban ngày. Cô mở to mắt để nhìn kỹ xem hình dáng của kẻ vô hình đã trò chuyện với cô trong suốt buổi tối này là ai, nhưng trong lòng cũng có chút gì đó lo lắng. Hình dáng hắn dần hiện cũng là khi ngoài trời sấm chớp vang dội. Cảm giác như có một điều gì đó kinh hãi lắm sắp sửa xảy ra…
_ Để xem nào… AAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Cả bọn hét lên một cách sợ hãi khi nhìn thấy kẻ đang ngồi trước mặt mình, Hyo Min, Eun Jung và Ji Yeon vội chạy về phía cửa và ôm chầm lấy nhau trong khi So Yeon vẫn ngồi đối diện hắn. Đôi mắt cô mở to khi trông thấy hình ảnh trước mặt. Quả thật là tay của cô bị hắn chạm vào và điều khiển. Cả thân người hắn khét đen, mùi thịt bị nướng khét xộc vào trong mũi thật là kinh tởm. Gương mặt hắn không thể nhận ra được nửa bởi những thớ thịt bị tróc ra. Toàn thân hắn đều chảy ra một thứ dịch lỏng nhơn nhớt, lành lạnh. Bàn tay hắn vẫn nắm chặt lấy tay So Yeon và đưa mặt lại gần cô hơn. So Yeon muốn chạy nhưng không được, tay cô đã bị hắn giữ chặt và gương mặt hắn đang gần cô, rất gần cô. Cảm giác chỉ cần một chút động đậy thì hắn sẽ nuốt cô mất. Lần đầu tiên trong đời cô sợ đến như vậy, sợ đến không thể thở nổi.
_ AAAAAAAAAAAAAAAAA
So Yeon hét lên khi con quỷ mỉm cười để lộ hàm răng sắc nhọn sáng loáng, cô ngất tại chỗ trong khi ba người còn lại cũng không khá hơn. Bàn tay cô vẫn còn đặt lên đồng xu và nó chạy thành dòng chữ
Y O U L O S E
END CHAP 2.
P/s: Bắt đầu từ chap sau, mọi người không nên đọc vào buổi tối
Hope u enjoy it!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...