Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm
Trong lòng Tần Lạc ấm áp: "Đã qua rồi."
Đoạn thời gian gian nan nhất đã qua rồi, bây giờ tất cả đối với cô mà nói đã từ từ có phương hướng phát triển tốt.
Đáy mắt Hoắc Cẩm Dương quét qua một chút phức tạp, nhưng Tần Lạc không thấy, anh nằm mơ cũng không ngờ mấy ngày mình đi công tác ở Manhattan lại có thể xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Chú ba lại có thể cho rằng Lạc Lạc bắt cóc Tiểu Tinh, còn bảo cục cảnh sát giữ cô ấy lại 24 giờ?
"Về sau chuyện này giải quyết như thế nào? Hoắc... Tứ thiếu biết đây là hiểu lầm sao?"
"Có thể biết! Sau khi xảy ra việc này mọi công ty đều từ chối em, khi em hết đường xoay xở thì tập đoàn Đế An lại ném cành ô-liu về phía em."
Tần Lạc bình tĩnh nói, nhiều ngày trôi qua oan ức cùng khổ sở trong lòng cũng dần dần hồi phục.
Đáy mắt Hoắc Cẩm Dương không che dấu được sực khiếp sợ: "Lạc Lạc bây giờ em làm bộ phận phiên dịch của tập đoàn Đế An sao?"
Tần Lạc gật đầu: "Vâng!"
Cô không có cảm thấy rất đột ngột khi bạn trai khiếp sợ, dù sao tập đoàn Đế An ở trên cao cùng xa không thể chạm như thế, cho tới bây giờ cô chưa từng nghĩ đến mình có thể phỏng vấn đi vào, bạn trai kinh ngạc cũng rất bình thường.
Hoắc Cẩm Dương chợt nghĩ đến buổi chiều ở sân bay đón Lạc Lạc, cô oán giận ông chủ ma vương máu lạnh với mình, thì ra đúng là chú ba!
"Lạc Lạc, đều do anh không tốt, là anh không bảo vệ em tốt."
"Không phải lỗi của anh! Ai có thể nghĩ sẽ có chuyện này xảy ra? Trách thì trách ma vương máu lạnh khinh người quá đáng! Ỷ vào có quyền thế làm xằng làm bậy!"
Nhắc đến người đàn ông kia, Tần Lạc có một bụng tức giận.
Hoắc Cẩm Dương có chút buồn cười nói: "Ma vương máu lạnh?"
Tần Lạc bĩu môi: "Máu lạnh vô tình lại bá đạo không nói đạo lý, không phải ma vương máu lạnh thì là cái gì?"
Hoắc Cẩm Dương cười ra tiếng: "Đúng đúng đúng! Lạc Lạc hình dung quá đúng!"
...
Sau khi nói rõ ràng chuyện này, hai người khôi phục như lúc ban đầu, ít nhất theo Tần Lạc nhìn là như vậy.
Hoắc Cẩm Dương lái xe đưa bạn gái đến dưới lầu, lưu luyến ở trên trán cô in xuống một nụ hôn: "Ngủ ngon!"
Trên mặt Tần Lạc lộ ra thẹn thùng, lập tức theo ánh mắt bạn trai đưa nhìn lên lầu.
Sau khi cô rời đi, Hoắc Cẩm Dương đè cửa kính xe xuống, đốt một điếu thuốc, Lạc Lạc lại có thể vào bộ phận phiên dịch tập đoàn Đế An, còn vào tổ ba chạm tay có thể bỏng...
Chú ba làm như vậy là có mục đích gì?
Chú ấy có biết mình là bạn trai của Lạc Lạc không?
*****
Biệt thự nhà họ Hoắc.
Mới vừa tắm rửa xong Hoắc Kỷ Thành bỗng nhiên nhận được điện thoại của trợ lý Trình Sâm: "Nói."
Trình Sâm hít sâu một hơi: "Boss, theo tin tức đáng tin, bạn trai Tần tiểu thư tên là Hoắc Cẩm Dương."
Hoắc Kỷ Thành cho rằng mình nghe lầm: "Cái gì?"
Trình Sâm sớm đoán được Boss sẽ phản ứng này, thật ra khi anh ta biết được tin tức này, anh ta còn tưởng rằng người cùng tên khác họ, kết quả - -
Cũng không phải.
Anh ta lặp lại một lần nữa: "Bạn trai Tần tiểu thư đúng là đại thiếu gia Đại công tử Hoắc Cẩm Dương, cháu trai của Boss."
Con ngươi đen của Hoắc Kỷ Thành đột nhiên rét lạnh khác thường: "Đáng chết! Tần Lạc thực ra là người của anh trai!"
Trình Sâm lau mồ hôi trên trán: "Boss, Tần tiểu thư cũng không biết thân phận của đại công tử, đại công tử vẫn bí mật quan hệ với cô ấy."
Vẻ mặt Hoắc Kỷ Thành lúc này mới thoáng dãn ra, bình tĩnh ngẫm lại, Tần Lạc cũng không có khả năng là người của anh trai, chỉ là mình tức quá.
Nhưng cô ta thật là bạn gái của cháu gái mình?!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...