Sau khi kết thúc trò chuyện video, Hoắc Kỷ Thành liền trờ về phòng, hôm ấy sau khi mang con trai trở về, anh liền dẫn thằng bé đi kiểm tra thân thể, không có bất kỳ khác thường, nói cách khác không có thị hạ thuốc mê.... . . . . .
Sau đó mặc dù Tiểu Tinh gặp lại Tần Lạc một lần, cuộc nói chuyện giữa họ anh cũng biết, cô cũng không có khả năng lớn đi đầu độc một đứa bé quyến luyến không quên đối với cô như vậy.
Loại bỏ những thứ này, khả năng lớn nhất như Đường Triều nói"Tình mẫu tử" .
Trong lúc nhất thời, anh có chút mê hoặc. . . . . .
Anh có nghĩ qua tìm cho con trai một người mẹ, nhưng lại chưa từng nghĩ tới tìm cô gái năm đó đã sinh ra nó.
Hôm nay, cô lại xuất hiện.
*****
Ngày hôm sau mọi chuyện đều rất bình yên, Hoắc Kỷ Thành và Will tiên sinh thuận lợi ký xong hợp đồng, đêm hôm trước khi trở về nước, mọi người ở chung một chỗ ăn cơm.
Trong bữa tiệc, Will tiên sinh còn tán dương khẩu ngữ của Tần Lạc rất chuẩn, cô mỉm cười nói cảm ơn, cũng không có nói mình từng du học ở La Mã, không biết vì sao, cẩn thận nhớ lại, cô có chút không thể nhớ rõ cụ thể một năm đó cô đã làm gì. . . . . .
Trước khi lên máy bay, Tần Lạc gửi tin nhắn cho bạn trai Hoắc Cẩm Dương: còn 11 tiếng nữa anh có thể nhìn thấy em rồi!
Hoắc Cẩm Dương nhanh chóng trả lời lại: ừ, anh sẽ tới sân bay đón em.
Tần Lạc không nhịn được cong khóe môi, gửi lại một chữ "Được", tâm tình kông khỏi phải nói là rất vui thích!
Hoắc Kỷ Thành lại cảm thấy một màn này có chút chướng mắt. . . . . .
Gần 11 giờ bay làm cho người ta cảm thấy cực kỳ mệt mỏi, dù vị trí khoang hạng nhất có thoải mái hơn nữa thì cũng không có như giường ở nhà!
Mới vừa xuống máy bay, Đại Vệ điện thoại tới, nói đã đợi ở cửa.
Tần Lạc lại nói: "Hoắc tổng, bạn trai tôi tới đón tôi, tôi sẽ không làm phiền anh."
Hoắc Kỷ Thành nhướng đuôi lông mày, "Bạn trai?"
Tần Lạc gật đầu, "Đúng nha! Hoắc tổng không phải đã sớm biết sao?"
Tròng mắt đen của Hoắc Kỷ Thành híp lại, anh không thể ngờ cô gái trước mắt đã có bạn trai rồi! Lần này hiệu suất làm việc của Trình Sâm lại thấp như vậy! Để cho anh ta đi thăm dò lại không làm rõ!
"Tôi rãnh rỗi như vậy sao?"
Lời ngầm chính là: cô có thì đã sao nào? Tôi rãnh rỗi lại đi nhớ những việc này?
Tần Lạc bĩu môi, "Hoắc tổng ngài là quý nhân hay quên, không nhớ được cũng bình thường, là tôi lắm mồm, vậy tôi đi trước."
Nói xong, liền chuẩn bị lách người, lại nghe được một giọng nam âm quái nói: "Bây giờ còn chưa tới lúc tan làm?"
Tần Lạc hít vào một hơi thật sâu, "Tổng giám đốc đại nhân, tôi theo ngài công tác ba ngày, chẳng lẽ trở về rồi cũng không được về nhà tắm rửa thay một bộ quần áo đi làm lại sao? Tập đoàn Đế An là công ty lớn như vậy, cuối cùng tôi phải chú trọng hình tượng chứ?"
Giọng nói của cô bình thản, uyển chuyển muốn thuyết phục Hoắc Kỷ Thành.
Hoắc Kỷ Thành liếc cô một cái, hừ lạnh, "Nhanh mồm nhanh miệng!"
Sau đó, liền sải bước rời đi trước.
Nhìn bóng lưng anh rời đi, Tần Lạc không nhịn được làm mặt quỷ, đại ác ma lạnh lùng lại hà khắc!
Chỉ là, vừa nghĩ tới sẽ lập tức nhìn thấy bạn trai Cẩm Dương, tâm tình cô có xấu cũng tan thành mây khói, lôi kéo hành lý đi ra cửa chỗ hẹn Cẩm Dương.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...