Tần Lạc ở trong nhà vệ sinh mấy mét vuông nhỏ giúp Hoắc Gia Tinh tắm rửa, còn Hoắc Kỷ Thành tựa vào trên ghế sofa xem tivi, đồng thời cùng bạn tốt Đường Triều nói chuyện phiếm.
【Thành công đánh vào bên trong rồi hả?】
Đường Triều không nhịn được gửi tin nhắn trêu chọc bạn tốt.
【Coi như đúng.】
Hoắc Kỷ Thành cảm thấy anh vẫn không tính là thành công, nhiều lắm chỉ mượn con trai cùng da mặt dày mà vào được.
【Không sao! Mang con trai theo đuổi bà xã còn rất dễ dàng! Làm người mẹ cũng không nhẫn tâm cự tuyệt con trai, hơn nữa Tiểu Tinh thông minh như thế, nhất định có thể phối hợp tốt quan hệ giữa hai người.】
【Nói là nói như vậy, nhưng tính tình Tần Lạc rất cứng đầu, cô ấy luôn coi mình là không khí. 】
Soạn tin này xong, bỗng dưng Hoắc Kỷ Thành cảm thấy lòng chua xót.
Đường đường Hoắc Tứ thiếu lại lưu lạc đến nông nỗi như thế này, cũng làm cho người ta không thể tưởng được, đều nói tình là gì? Thật đúng là làm người rất khó.
Đường Triều vội vàng đáp: Càng như thế này cậu càng phải lắc lư nhiều ở trước mặt chị dây, có đôi khi phụ nữ miệng cứng lòng mềm, A Thành cậu phải phát huy công phu mặt dày mày dạn thì tỷ lệ thành công mới cao.
【Phải không? Mỗi lần cậu nói đạo lý đâu ra đấy, sao mỗi lần trốn Tống Tư Kỳ như trốn ôn thần thế? Mình thấy cô gái nhỏ người ta rất tốt, Đại Bạch vẫn không vui để cho em gái cậu ta gả cho cậu!】
【Khụ Tống Tư Kỳ là con nhóc thối tha chưa lớn! Từ đầu em ấy không phải đồ ăn của tôi! Đại Bạch nghĩ cách đúng!】
【Ừ hừ! Ông cụ nhà cậu đã gọi điện thoại đến cho tôi, còn kém không nhờ mình làm thuyết khách, muốn mình nói, con nhóc Tống Tư Kỳ kia cũng không phải không được.】
【Được! Mình luôn luôn không xuống tay với người quen, ngộ nhỡ một ngày không hợp mà giải tán thì gặp ngại nhiều, hơn nữa em ấy còn là em gái bảo bối của Đại Bạch, mình muốn xuống tay với em ấy chẳng phải là nghiệp chướng?】
【Mình thấy cậu sớm hay muộn phải bại ở trên người phụ nữ!】
【Lão Đại có phải chúng ta lạc đề quá xa không! Vẫn nên trở về vấn đề chính đi!】
【Chủ ý của cậu luôn luôn ôi thiu.】
Nhìn đến câu trả lời này, tim Đường Triều nhất thời thật lạnh, vô cùng oan ức trả lời: Là mình xem nhẹ chị dâu, xem ra sau này bộ lý luận mình am hiểu không thích hợp dùng trên người cô ấy.
Hoắc Kỷ Thành lành lạnh đáp: Cậu biết thì tốt.
Đang trò chuyện, Hoắc Gia Tinh mặc áo ngủ phim hoạt hình chạy ra: “Ba, vừa rồi con với chị gái nói, buổi tối ba ở phòng khách trông coi, con với chị gái ngủ bên trong phòng ngủ.”
Vẻ mặt Hoắc Kỷ Thành oan ức nhìn về phía con trai: “Giường trong phòng ngủ lớn như vậy, rõ ràng ba người có thể nằm ngủ.”
Hoắc Gia Tinh giống như người lớn nhún vai, ngọt ngào ngây thơ mở miệng: “Ba, ba muốn ban đêm bị chị đuổi ra khỏi nhà sao?”
Hoắc Kỷ Thành: “ “
Con của anh đã học được từ đâu những thành ngữ này?
Tần Lạc dọn xong phòng tắm đi tới, vào phòng ngủ cầm một chiếc thảm ra ngoài: “Không có chăn thừa, bên trong có lò sưởi cũng không lạnh.”
Hoắc Kỷ Thành đưa tay muốn nhận, kết quả Tần Lạc ném thảm sang một bên, chính là không muốn có bất kỳ tiếp xúc trực tiếp gì với anh.
Sau đó dịu dàng nhìn về phía Hoắc Gia Tinh: “Tiểu Tinh, em ở phòng khách chơi trước hoặc là vào phòng ngủ cùng chị đều được.”
Hoắc Gia Tinh nhu thuận gật đầu: “Vâng.”
Sau khi dặn dò xong, thì Tần Lạc tiến vào phòng tắm rửa mặt.
Ngoài cửa, hai cha con mắt to trừng mắt nhỏ.
Hoắc Kỷ Thành hạ giọng hỏi con trai: “Con ở bên trong nói nhỏ với chị gì không? Có nói giúp ba không?”
Hoắc Gia Tinh gật đầu: “Có nha! Nhưng chị bảo Tiểu Tinh về sau không cần nói giúp ba, mặc dù không có ba, chị cũng rất thích Tiểu Tinh.”
Hoắc Kỷ Thành: “ “
Xem ra Tần Lạc vẫn không chịu tha thứ cho mình.
Như vậy đến khi nào thì mới chịu.
Hoắc Gia Tinh chạy đến trước mặt ba: “Ba, rốt cuộc ba đã làm sai gì? Con thấy lần này chị rất tức giận.”
Hoắc Kỷ Thành nâng trán: “Một lời khó nói hết, trẻ con không nên biết, nhanh đi ngủ đi!”
Hoắc Gia Tinh mếu máo: “Nếu ba còn cam chịu như vậy Tiểu Tinh cũng không muốn quan tâm ba rồi.”
Hoắc Kỷ Thành vội vàng kéo con trai: “Con ngoan, ba cũng không có cam chịu, nếu con không giúp ba thì con không có mẹ rồi.”
Hoắc Gia Tinh cố vặn lông mày nhỏ suy nghĩ: “Được rồi! Vậy ba nhất định phải biểu hiện tốt mới được.”
Hoắc Kỷ Thành vươn ngón tay ra cùng con trai ngoéo tay, hai cha con xem như đạt được nhận thức chung.
Tần Lạc đang tắm rửa đương nhiên không biết những thứ này.
*****
Hoắc Cẩm Dương phát hiện, sau khi hôn lễ kết thúc thì không nhìn thấy chú ba, không khỏi buồn bực: Chẳng lẽ giữa chú ba với chị hai Thần Thần thật sự xảy ra vấn đề?
Bên Hoắc Kỷ Vĩ đang hỏi Hoắc Kỷ Thành đi đâu: “Dì Phương, sao chớp mắt đã không thấy tăm hơi em Tư đâu?”
Phương Lệ Hoa với lời âm dương kỳ lạ của ông ta chỉ cười cười: “Bình thường A Thành rất bận, hiếm khi xế chiều hôm nay được rảnh, đương nhiên ở lại với Tiểu Tinh một lúc, hai cha con cần bồi dưỡng tình cảm nhiều không phải rất bình thường à? Kỷ Vĩ con nói đi?”
Hoắc Kỷ Vĩ liên tục gật đầu: “Dì Phương nói rất đúng, đứa bé Tiểu Tinh kia không có mẹ, bình thường em Tư lại bận rộn, là nên rút ra nhiều thời gian ở cùng.”
Phương Lệ Hoa cười cười, vừa mới chuẩn bị đi, lại nghe Hoắc Kỷ Vĩ nói: “Ai nha! Nói ra người một nhà chúng ta cũng không biết mẹ ruột Tiểu Tinh là ai? Cũng không biết lúc trước em Tư làm thế nào trong thời gian ngắn vậy liền ôm trở về một người con trai, nếu không nhìn kết quả giám định DNA, tôi đến nay cũng không thể tin em Tư nhanh như vậy liền có con trai rồi.”
Trên mặt tươi cười của Phương Lệ Hoa có chút cứng ngắc, liếc mắt nhìn con riêng: “Con nói lời này là có ý gì? Chẳng lẽ chỉ cho con có con trai mà A Thành không thể có con trai sao? Đừng cho là tôi không biết những tin tức lung tung năm đó sao mà đến! Ba con đã sớm biết việc này, chỉ là mở một con mắt nhắm một con mắt thôi!”
Trong lòng Hoắc Kỷ Vĩ kinh hãi, nhưng ở bên ngoài vẫn thản nhiên: “Con nghe hoàn toàn không hiểu dì Phương người đang nói cái gì, tin tức năm đó cái gì, nhưng không liên quan hệ gì đến con!”
Phương Lệ Hoa cười lạnh một tiếng: “Con cho bây giờ con phủ nhận thì không chuyện gì sao? Giấy gói không được lửa, chuyện là ai làm trong lòng tất cả mọi người biết rõ, ba con rất coi trọng người trong gia đình, ông không thích nhìn thấy nhất chính là mấy anh em các con tranh đấu lẫn nhau, dì hi vọng con phải hiểu được điểm ấy!”
Dứt lời, thì xoay người rời đi.
Đối với đứa “Con trai cả” này, bà một chút cũng không thích nổi, tuổi hai người vốn xấp xỉ, mỗi lần nó đều không tình nguyện gọi mình “dì Phương” như thế.
Năm đó khi gả vào nhà họ Hoắc, cũng từng chịu đối xử lạnh nhạt của nó.
Nếu không phải mình không chịu thua kém sinh hạ A Thành, chỉ sợ nó đã sớm xúi giục ba ly hôn với mình.
Nhìn bóng lưng bà ta rời đi, Hoắc Kỷ Vĩ cũng hận nghiến răng nghiến lợi! Nếu năm đó con hồ ly tinh này sinh con gái, nhà họ Hoắc đã sớm không có chỗ dung thân cho bà ta rồi!
Nghĩ lại cũng đáng giận!
Hoắc Cẩm Dương thấy sắc mặt ba không tốt, không khỏi nhỏ giọng hỏi: “Ba, vừa rồi ba với bà nội nhỏ nói cái gì vậy?”
Hoắc Kỷ Vĩ tức giận trách mắng: “Bây giờ việc quan trọng nhất là con phải quan hệ tốt với nhà họ Giang, tranh thủ mọi mặt để bọn họ ủng hộ, chỉ có như vậy, đại hội cổ đông tháng sau chúng ta mới có thể hòa một ván!”
Hoắc Cẩm Dương thấy vẻ mặt ba thì không nói thêm nữa: “Vâng, Cẩm Dương hiểu.”
Giang Ánh Thần liên tục gọi mấy cú điện thoại cho chị hai cũng không có người nghe, đành phải phái người đến nhà chị ta tìm chị ta, kết quả cho hay không có ai ở nhà.
Trong lòng không khỏi vạn phần buồn bực: Rốt cuộc chị hau đang làm trò quỷ gì? Hôm nay không những không đến tham dự hôn lễ của mình, mà còn không nghe điện thoại, chẳng lẽ thật sự thất tình rồi hả?
Nghĩ đến đây, cô ta không khỏi hưng phấn khác thường!
Nếu quả thật như vậy thì tốt quá!
Mặc kệ nói như thế nào, cô ta cần phải làm rõ ràng mới được! Chị hai càng trốn tránh mình, mình lại càng muốn tìm chị ta để hỏi rõ!
Tránh được mồng một tránh được 15 sao?
Cô cũng không tin chị ta vẫn không trở về nhà!
Giang Ánh Tuyết nhốt mình ở khách sạn một ngày vẫn không nhịn được chú ý đến tin tức trong ngày, trên trang web cùng Weibo đều đưa tin cùng ảnh chụp kết hôn của Giang Ánh Thần với Hoắc Cẩm Dương vào hôm nay, phóng viên chụp cô ta rất đẹp, quả thật ứng với câu nói kia: Cô dâu mới đều xinh đẹp!
Đáy lòng cô bỗng nhiên sinh ra hâm mộ.
Ha ha!
Không có người phụ nữ nào không khát khao kết hôn với người đàn ông mình yêu thương, cô dâu mặc váy trắng, hạnh phúc đứng ở bên cạnh chú rể.
Cô ta đã từng cho rằng, ngày này sẽ không xa.
Nhưng hôm nay mới biết được, đều là giấc mộng nam kha!
Đột nhiên, đáy lòng cô ta sinh ra một cỗ hận ý, trực tiếp ném vỡ di động đưa tin Giang Ánh Thần hạnh phúc…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...