Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Mười một giờ sáng thứ 2, nhìn báo cáo từ khoa giám định cầm về, Bùi Tử Ninh có chút phiền não gãi đầu

Lần này thì hay rồi, cô phải mở miệng nói chuyện này với bạn tốt thế nào?

Sớm biết là lòng hiếu kỳ của mình không tốt

Nhưng dù sao Lạc Lạc cũng là bạn tốt nhất của mình, cô giúp cô ấy biết rõ chân tướng sự tình cũng là cần thiết.

Haizz

Thật phiền!

Nếu Lạc Lạc biết mình có một đứa con trai lớn năm tuổi sợ sẽ hoảng sợ rớt con ngươi xuống! Cô vẫn còn cho mình giữ thân được 26 năm!

Kết quả

Tin tức này với cô mà nói, chỉ sợ là sấm sét giữa trời quang!

Đến cô là người bên cạnh cũng không đành lòng tin tưởng, huống chi là người trong cuộc.

Năm đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Nguyên nhân Hoắc Tứ Thiếu làm vậy làm gì?

Anh luôn biết rằng Lạc Lạc là mẹ ruột của tiểu Tinh sao?

Nếu sự thật là như vậy, vậy ban đầu vì sao lại đi lên án Lạc Lạc bắt cóc con trai của mình? Còn hại cô ở cục cảnh sát 24 giờ?

Tất cả đều một bí ẩn, khiến cho lòng cô ngứa ngáy khó nhịn

****

Bộ phận phiên dịch tập đoàn Đế An.

Sáng sớm, tất cả mọi người có thể cảm thấy tâm tình Giang tổ trưởng không tốt, bất kể là người đi ra từ phòng làm việc của cô ta, giống như chịu qua giáo huấn, sắc mặt không tốt.

Lương Tinh không nhịn được bát quái nói: “Giang tổ trưởng làm sao vậy? Nhất định hôm nay là ngày thứ hai đen tối! Quá kinh khủng!”

Chu Thiến lắc đầu, “Không biết, dù sao tôi nhìn thấy Tần Lạc bị gọi tiến vào.”

Hứa Vi khẽ nâng khóe mắt, “Từ khi Giang tổ trưởng nhận chức tới nay đây là lần đầu tiên mây đen bao phủ, mấy cô có cảm thấy sẽ là nguyên nhân gì không?”


Lương Tinh và Chu Thiến cùng liếc mắt nhìn nhau một cái, trong mắt cũng có nghi ngờ.

Miệng đồng thanh hỏi “Nguyên nhân là gì?”

Hứa Vi không có trực tiếp trả lời, mà là bỏ lại một câu, “Tự mình nghĩ, loại chuyện như vậy chỉ hiểu chứ không thể diễn đạt được bằng lời.”

Sau đó, liền ôm tài liệu rời đi.

Lương Tinh chọc chọc cánh tay Chu Thiến, “Cô có cảm thấy gần đây Hứa Vi thần thần bí bí hay không, thật giống như phát hiện ra cái bí mật gì đó, nhưng chỉ là không nói cho chúng ta.”

Chu Thiến cau mày, “Cô ấy có thể phát ra hiện bí mật gì chứ?”

Lương Tinh nhún vai, “Ai biết được? Chỉ là, mấy năm nay đây là lần đầu tiên Giang tổ trưởng nổi giận lớn như vậy! Cô ta có gia thế, đời sống tình cảm cũng ổn định, gần như tất cả mọi người đều đã nhận định cô ta chính là phu nhân tổng giám đốc tương lai, chẳng lẽ còn có cái gì lđáng để cô ta nổi giận sao?”

Nói tới chỗ này, mắt Chu Thiến sáng rực lên, “Có thể để cho phụ nữ nổi giận, phương diện tình cảm ảnh hưởng không nhỏ.”

Lương Tinh không dám tin nhìn về phía cô, muốn nói cái gì đó nhưng vẫn nhịn được.

Lúc đó.

Trong phòng làm việc của Giang Ánh Tuyết, một đám mây đen bao phủ.

Tần Lạc hoàn toàn không hiểu sao bị giáo huấn, người mù cũng nhìn ra được, Giang tổ trưởng hoàn toàn là để tâm vào chuyện vặt bới móc.

Hơn nữa cô ấy là cấp trên, mình cũng chỉ có thể nghe.

“Ở bên cạnh Cố luật sư lâu như vậy, những thuật ngữ chuyên ngành đơn giản như vậy cũng không phiên dịch tốt sao? Đi khoa cô có năng lực, có tài hoa, tôi thấy cô hả hê mà quyên mình rồi!”

“”

“Đừng nghĩ rằng Đường thiếu và tổng giám đốc có xem trọng cô nhiều hơn, cô đang ở tổ ba phiên dịch, sa vào như cá gặp nước rồi, chỉ bằng thân phận của cô, cũng chỉ dựa vào gương mặt đó ăn cơm thôi! Cô thật sự cho là bọn họ sẽ thật cảm thấy hứng thú đối với cô sao?”

Lắng lắng nghe nghe, Tần Lạc liền nghe ra có cái gì không đúng, không phải là đang nói công việc sao? Thế nào kéo tới Đường thiếu và Hoắc Kỷ Thành?

“Giang tổ trưởng, tôi thấy cô hiểu lầm.”

Giang Ánh Tuyết hừ lạnh một tiếng, “Hiểu lầm? Có hiểu lầm hay không cô so với tôi càng rõ ràng hơn chứ?”

Trong lòng Tần Lạc hơi lạnh, chẳng lẽ Giang Ánh Tuyết đã phát hiện cái gì?

Cô im lặng càng thêm nghiệm chứng suy đoán của Giang Ánh Tuyết, ngay sau đó đứng lên đi tới trước mặt Tần Lạc, hùng hổ dọa người nói: “Cô dám thề giữa cô và tổng giám đốc không có bất kỳ quan hệ không minh bạch nào không?”


Sắc mặt Tần Lạc ngẩn ra, cô ấy đang thử dò xét mình sao?

Ngay sau đó tỉnh táo nói: “Giang tổ trưởng, nếu như không có chuyện gì khác vậy tôi đi ra ngoài làm việc trước, bên Cố luật sư còn có rất nhiều tài liệu cần phiên dịch.”

Cô cũng không muốn có quá nhiều dây dưa với Giang Ánh Tuyết về vấn đề này, không thèm nói nhiều nửa câu.

Nhắc tới Cố luật sư, Giang Ánh Tuyết càng thêm tức một bụng, “Tần Lạc, tôi thật đúng là đã xem thường cô! Ex. Boyfriend là Hoắc Cẩm Dương, sau khi bị anh ta bỏ thì quyến rũ chú ba anh ta, hôm nay đến ngũ thiếu nhà họ Cố cũng bị cô mê cho xoay vòng, cô có mị lựng đúng là không phải lợi hại bình thường!”

Kể từ khuya hôm trước cô ta và Hoắc Kỷ Thành ngả bài, cô ta liền đi tra xét bối cảnh gia đình Tần Lạc, thế nhưng ngoài ý muốn biết được bạn trai cũ của cô là Hoắc Cẩm Dương, không khỏi gọi điện thoại cho Giang Ánh Thần.

“Chị hai, cái này cũng không phải là chuyện gì ngạc nhiên, em đã sớm biết, ai mà không có bạn gái trước? Những chuyện hư hỏng trước kia của Cẩm Dương em không muốn chú ý, trước mắt em muốn dưỡng thật tốt cái thai.”

Dừng một chút, Giang Ánh Thần lại hỏi: “Thế nào? Làm sao chị lại nghĩ đi thăm dò Tần Lạc vậy? Chẳng lẽ cô ta đúng là có gì đó với Tứ Thiếu?”

Câu nói phía sau, giọng nói có chút mỉa mai, hình như có chút đùa cợt xem kịch vui.

Giang Ánh Tuyết lạnh giọng trả lời: “Tôi đã hiểu tại sao cô nhằm vào Tần Lạc rồi, thì ra cô ấy là bạn gái cũ của Hoắc Cẩm Dương, tôi đã thấy kỳ lạ, bạn gái trước của bạn trai cô thì đẩy lên bạn trai tôi làm gì?”

Giang Ánh Thần không nhịn được nói: “Chị hai, bây giờ Cẩm Dương là cha của con em, là em rể của chị, làm gì có bạn trai gì chứ! Đúng rồi, chị và Tứ thiếu chuẩn bị lúc nào thì kết hôn đây?”

Giang Ánh Tuyết vừa nghĩ tới Hoắc Kỷ Thành đề cập chia tay với mình, trong lòng như bị dao cắt, cô đều có thể tưởng tượng được nếu Giang Ánh Thần biết được tin tức này thì có bao nhiêu hài lòng.

Cô ta trực tiếp cúp điện thoại.

Mà tự đi gọi điện thoại cho Giang Ánh Thần, hoàn toàn chính là tìm tai vạ

Ở đầu điện thoại của Giang Ánh Thần bên kia, nghe trong điện thoại truyền đến tiếng kêu “Tút tút tút”, khóe môi nhếch lên, chị hai này của cô ta! Thật đúng là thiếu kiên nhẫn!

Chỉ là, bây giờ chị ta hỏi thăm tin tức Tần Lạc làm gì?

Chẳng lẽ Tần Lạc và chú ba Cẩm Dương có gì đó?

Nghĩ tới đây, cô ta vội vã gọi điện thoại cho Hoắc Cẩm Dương

...

Bị Giang Ánh Tuyết dùng lời nói ác độc công kích, Tần Lạc cũng mất tính khí dễ chịu, cô cũng không phải là em gái giấy mặc cho bọn họ khi dễ!

“Giang tổ trưởng, tốt xấu gì cô cũng là tiểu thư xuất thân hào môn, cách thức nuôi dạy và kiềm chế sẽ được dạy dỗ tốt hơn người nghèo chúng tôi, nên nói những lời nói đó lại không sợ đi bôi nhọ thân phận của mình sao?”


Giọng Tần Lạc lạnh như sương, nhưng từng câu từng chữ lại khí thế mười phần!

Sắc mặt Giang Ánh Tuyết lúc trắng lúc xanh, “Trước đã xem thường cô, không ngờ nhanh mồm nhanh miệng như vậy!”

Tần Lạc khiêm tốn vểnh môi, “Quá khen! Tần Lạc tôi trước nay luôn luôn có quy tắc‘ cô không phạm tôi, tôi không phạm cô; nếu cô phạm tôi, tôi sẽ phạm cô, mặc dù tôi xuất ra thân gia đình bình thường, nhưng mà không phải từ nhỏ cứ bị người ta khi dễ.”

Giang Ánh Tuyết cười lạnh, “Cô chính là dựa vào cái miệng này mê hoặc những người đàn ông kia sao?”

Ánh mắt Tần Lạc lạnh lẽo, “Giang tổ trưởng, ở trong luật pháp mà nói, ai có lời phỉ báng ác ý với tôi, tôi có quyền kiện cô.”

Giang Ánh Tuyết cười rất khoa trương, “phỉ báng ác ý? Cô dám nói mình không có quan hệ không đứng đắn với những người đàn ông kia?”

Vẻ mặt Tần Lạc bình tĩnh tự nhiên, “Chứng cớ đâu? Tôi nghĩ tới tòa án cũng cần phải nói sự thật, mà không phải dựa hết vào miệng ác ý hãm hại!”

Giang Ánh Tuyết giận đến đỏ mặt, “Cô”

Tần Lạc cũng không muốn ở chỗ này thêm giây nào nữa, trực tiếp xoay người rời đi, mặc dù sau khi hôm nay rời đi bị khai trừ cô cũng nhận.

Ra khỏi phòng làm việc của Giang Ánh Tuyết, trong lòng cô liền dâng lên một cỗ uất ức

Giống như đã tích góp từng chút từ lâu

****

Buổi chiều.

Tần Lạc đi kiểm tra lại chỗ cổ chân bị thương, bây giờ mặc dù đã có thể tự nhiên đi lại, nhưng vẫn không có cách nào giống được như trước khi bị thương, cho nên cách mỗi nửa tháng sẽ tới bệnh viện để làm kiểm tra và trị liệu phục hồi một lần.

Bởi vì trong lòng uất ức, cô liền không có nói trước với Hoắc Kỷ Thành, mà trực tiếp lái xe đến bệnh viện Kiêu Dương, nghĩ tới đi tìm Mary được rồi.

Vừa đi tới cửa, liền nghe được ở bên trong truyền đến một đoạn nói chuyện.

“Ước Hàn, mặc dù bây giờ Tần Lạc còn chưa nhớ tới chuyện 6 năm trước, nhưng gần đây cô ấy và Tiểu Tinh ngày ngày ở chung một chỗ, có thể để cho cô ấy nhớ lại cái gì hay không?”

Đây là tiếng của Mary.

Tần Lạc mới vừa nâng tay lên lại lập tức cứng lại, bọn họ tán gẫu gì về mình vậy?

Còn nữa, tại sao nội dung nói chuyện của họ kỳ lạ thế?

Chuyện sáu năm trước gì?

Sáu năm trước cô đã xảy ra chuyện gì sao?

“Lần trước ở nhà A Thành anh đã thử thôi miên cô ấy? Cô cũng không có nhớ lại bất cứ chuyện gì, không cần lo lắng vậy đâu, về phần cô và Tiểu Tinh tiếp xúc qua nhiều, A Thành còn không lo lắng, chúng ta có gì để lo lắng chứ.”

Lời Ước Hàn nói khiến cho Tần Lạc càng thêm chấn động, thôi miên?


Lúc nào thì anh ta đã thôi miên mình?!!!

Mary lại nói: “Lần trước cũng là chuyện của hai tháng trước rồi, anh cũng biết là thuật thôi miên sẽ theo thời gian trôi qua mà khiến người bệnh nhớ một vài suy nghĩ lẻ tẻ”

Phía sau cô ấy còn nói gì đó Tần Lạc hoàn toàn không nghe thấy rõ, chỉ cảm thấy đầu vang “ong ong ong“.

Rốt cuộc mọi chuyện là sao?

“Trước anh từng đề cập với A Thành vấn đề này, thật ra thì bây giờ cậu ấy hoàn toàn có thể thẳng thắn tất cả năm đó với Tần Lạc”

“Đứng ở góc độ phụ nữ, em lại thấy oan ức cho Tần Lạc”

Rõ ràng Mary đang bất bình vì Tần Lạc.

Ước Hàn kịp thời ngăn lời của cô lại..., “Được rồi, chúng ta cũng không còn cần thiết phải lo lắng, anh tin tưởng A Thành đã quyết hết rồi.”

Tần Lạc có chút mụ mị, “Tần Lạc” trong miệng bọn họ thật sự là mình sao?

Sáu năm trước bọn họ quen biết mình?

Còn nữa, cô bị thôi miên qua?

Cô mất trí nhớ?

Tần Lạc lập tức có loại nhận thức đảo lộn, tại sao chính cô hoàn toàn không biết?

Cô sững sờ tại chỗ, cho tới khi cửa bị mở ra cũng không biết

Mary thấy Tần Lạc đứng ở cửa sợ hết hồn, “Tần Lạc? Cô đứng ở đây từ bao giờ đấy?”

Ánh mắt Tần Lạc mờ mịch nhìn cô, “Những gì mấy người vừa nói là thật sao?”

Trái tim Mary nhảy”Thình thịch”, xong đời! Lần này gặp đại họa

“Tần Lạc, thật ra thì”

“Những gì mấy người vừa nói là thật sao?”

Ánh mắt Tần Lạc nhìn chằm chằm thẳng vào cô, cho dù sấm sét giữa trời quang, cô cũng phải biết chân tướng!

Mary đứng nguyên tại chỗ không biết nên mở miệng ra làm sao

Ước Hàn nghe tiếng động cũng đi ra, sau khi thấy sắc mặt Tần Lạc, trong lòng thở dài, xem ra sớm muộn gì cũng có một ngày không thể gạt được.

“Tần Lạc, tôi hiểu rõ trong lúc nhất thời rất khó tiếp nhận, nhưng năm đó”

Lời Ước Hàn còn chưa nói hết đã bị Tần Lạc cắt đứt, “Ha ha! Thì ra là thật! Chẳng lẽ tôi chính là vật thí nghiệm của mấy người sao? Tôi ngay cả cuộc sống mình đã từng xảy ra những gì cũng không hề biết?!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui