Trinh Thám Phá Án Cần Nhân Tài Như Cô Vậy


Tống Vệ An rất hóng hớt: “Nói vậy là sao…”
Lăng Vô Ưu: “Đội trưởng Tống, làm phiền ông nói tình hình ở hiện trường cho tôi biết với.


Đại khái là vì cô quá cố ý ngắt lời cho nên Tống Vệ An cũng thức thời ngậm miệng lại, trong lòng lại thấy hơi ngạc nhiên.

Ông ta gật đầu với Lăng Vô Ưu: “Được, cô đi theo tôi.


Ông ta nhấc chân đi lên, Lăng Vô Ưu thì lại đảo trắng mắt với một người nào đó một cách trắng trợn.

Sắc mặt của Thời Viên lại không thay đổi.

Trong phòng tắm, Tống Vệ An cúi dáng người cao lớn xuống rồi chỉ vào một vết nứt nho nhỏ ở trên vòi hoa sen, nói: “Phát hiện được phản ứng Luminol ở chỗ này, những nơi còn lại đều rất sạch.

Đã điều tra nhật ký dùng nước và phát hiện ra mùng tám tháng này dùng nước bất thường, hôm đó lượng nước sử dụng cao gấp hai, ba lần ngày thường.



Ông ta đứng dậy: “Dựa theo điều tra trước đó của các cô thì người bị hại cảm giác được Dương Khởi Nghĩa đã theo dõi cô ta khoảng mười ba, mười bốn ngày.

Hôm nay là ngày 26, nói cách khác là khoảng thời gian phạm tội của Dương Khởi Nghĩa gần như liền mạch.

Trước không nói thời gian làm lạnh này không bình thường, mà chỉ nói riêng các vụ án mất tích mà chúng ta đang điều tra trước mắt đã có vài vụ không phù hợp rồi.


Lăng Vô Ưu hỏi: “Đã điều tra đồng hồ nước từ mấy tháng trước chưa?”
“Tra rồi nhưng trước đó đều rất bình thường, ba tháng trước Dương Khởi Nghĩa mới chuyển qua đây, chúng tôi đã phái hai đồng chí khác đến chỗ ở ngày trước của anh ta để tìm hiểu tình hình rồi.


Ánh mắt của Lăng Vô Ưu quan sát phòng tắm chật hẹp từng chút một, chỗ này được thu dọn rất sạch sẽ, tốt hơn đại đa số những người đàn ông lôi thôi nhiều, trên kệ còn đặt một ít sản phẩm dưỡng da, đây còn là một nam giới rất tinh tế đấy chứ.

Lăng Vô Ưu không nhìn ra được manh mối gì nên lại đi đến phòng khách.


Căn nhà trọ của Dương Khởi Nghĩa không lớn, hai phòng ngủ một phòng khách, phòng bếp và phòng khách hợp chung, mỗi một chỗ đều được dọn dẹp vô cùng ngăn nắp chỉnh tề, bên cạnh sô pha nhỏ ở phòng khách kê một chiếc gương toàn thân khung gỗ, thời Viên đang bê chiếc gương lên để một kỹ thuật viên thu thập thứ gì đó.

Lăng Vô Ưu đi qua bên đó nhìn, vừa vặn nghe thấy anh trai kỹ thuật viên hào hứng nói: “Có có, đúng là có một sợi tóc thật này.


Lăng Vô Ưu nhìn rất kỹ càng, cái nhíp trong tay anh trai này đang kẹp một sợi tóc dài khoảng hai mươi phân, Dương Khởi Nghĩa để tóc ngắn nên lai lịch của sợi tóc này cũng khó mà nói được lắm.

Ông anh vừa cẩn thận bỏ sợi tóc vào trong túi đựng vật chứng vừa khen ngợi: “Sao tôi lại không nghĩ ra sẽ có một sợi tóc bị đè bên dưới khung gương chứ? Vừa vặn không nhìn thấy gì luôn, cậu thật thông minh quá!”
Thời Viên đặt cái gương xuống rồi liếc mắt nhìn Lăng Vô Ưu với vẻ như có như không, còn khiêm tốn giải thích: “Thật ra, mức Estrogen càng cao thì chất tóc sẽ càng tốt, cho nên tóc của nữ giới thường đều sẽ mềm mại và suôn mượt hơn nam giới, cộng thêm sợi tóc này dài, độ bám sẽ tốt hơn, không dễ quét sạch.


Anh trai kỹ thuật viên cười ha ha, vỗ lên vai anh: “Tiểu tử này hiểu nhiều thật đấy, không tồi không tồi.


Thời Viên lại khách sáo đáp: “Quá khen rồi.


Lăng Vô Ưu: … Giả dối.

Cô hỏi: “Xin hỏi còn có phát hiện gì khác không?”
Anh trai kỹ thuật viên thở dài một tiếng: “Không, vậy mà người này còn mua hẳn một con robot hút bụi nhé, tôi đã lên mạng tra rồi, hãng này rất đắt, một con tận hơn bốn nghìn tệ! Ôi, tiền nào của nấy thôi, cái sàn nhà này còn sạch hơn cả mặt tôi nữa kìa! Mà mặt tôi còn mụn từa lưa nữa chứ, đến cạn lời!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận