Sáu vị cung nữ đều cầm một cái giỏ tinh xảo, tách ra hai bên bắt đầu để các tiểu thư rút thăm trong quả cầu như ý, cung nữ cầm theo cái giỏ màu tím một vòng đi qua, cung kính mời Triệu Văn Uyển lấy một cái, cung nữ kia vừa nhìn đã biết là cái hiểu quy củ, Triệu Văn Uyển nhìn vào trong giỏ, chỉ còn lại có một cái còn cần chọn sao, chẳng qua nàng cũng không thèm để ý, lấy ra, đặt ở một bên trên bàn cũng không vội mở ra nhìn, cung nữ phúc thân rời đi, quay lại cho Lê thượng cung một ánh mắt, lộ ra thần sắc lấy lòng hoàn thành nhiệm vụ, lui đến một bên.
Chỗ ngồi nhóm nữ quyến giống như nổ tung, thanh âm nổi lên, nhóm nam khách bên kia cũng đều nghị luận, chợt nghe Triệu Văn Hi bên cạnh thở phào nhẹ nhõm một hơi, phát ra âm thanh vui mừng thật nhỏ, Triệu Văn Huyên kề bên liền đứng ngồi không yên, cúi đầu, nàng rút thăm vào tổ không am hiểu nhất “Kỳ”, Triệu Văn Hi trong mắt đẹp có một tia đắc ý, thử thăm dò hướng chỗ Triệu Văn Uyển hỏi, lời nói quan tâm “Tỷ tỷ, tỷ rút phải cái gì?”
Ánh mắt nàng thâm trầm nặng nề nhìn liếc mắt quả cầu như ý “Ta không mở ra nhìn cũng không biết là gì nữa?”
“Tỷ tỷ không lo lắng sao? Vạn nhất bản thân chọn vào cái không am hiểu nên như thế nào?”
Triệu Văn Huyên lúc này liền nở nụ cười, kèm theo tia trào phúng, cướp lời nói “Tỷ tỷ nàng không lo lắng.”
Triệu Văn Hi cố ý tìm từ “Cũng đúng, tỷ tỷ phong thái như thế, nhất định mọi thứ đều tinh thông.”
“Đúng, trong ngày thường thời điểm muội cùng Văn Tuyết học cầm, kỳ, thư, họa, đại tỷ của chúng ta còn đang nằm mơ đâu, trong mộng chắc được chu công dạy nhỉ?”
Bờ môi Triệu Văn Uyển hiện lên một tia tươi cười vô vị, chậm rì rì trả lời Triệu Văn Huyên “Tam muội rút vào kỳ đúng không? Trước mắt nhưng đừng học trước kia nền tảng cơ bản cách đánh quân đen với quân trắng cũng không biết. Ta không sao cả, dù sao ta là trưởng nữ Quốc Công phủ, tốt xấu cũng không lo, nhưng thật ra Hạ di nương của ngươi vừa đi, muội muội lẻ loi, vạn nhất lúc thi đấu lại làm mất mặt, học ngươi mới vừa rồi nói, cẩn thận – không xuất giá được.” Lập tức ha ha cười nói “Tỷ tỷ nói quá xa rồi, một cái tỷ thí mà thôi, chẳng qua thứ nữ Quốc Công phủ chúng ta cũng nhất định không tồi, phụ thân đang chờ muội làm rạng rỡ Quốc Công phủ đó!”
Triệu Văn Huyên tức giận nghiến răng, nàng rút phải kỳ cũng không nhất định hôm nay sẽ bị mai một bên trong đám hoa thơm ở yến hội này, nắm chặt tay, nhất thời khí huyết nhảy lên nói “Muội hôm nay cũng nghĩ muốn xem tỷ tỷ một chút có hay không làm phụ thân vẻ vang nha?”
Triệu Văn Hi ở một bên bắt đầu làm ra vẻ người giảng hoà “Thôi tỷ tỷ cùng Tam muội muội hai người đều nói ít chút.”
Triệu Văn Huyên vẫn không phục, thân mình thò ra lướt qua Triệu Văn Hi với tay muốn lấy mảnh giấy trên bàn Triệu Văn Uyển, Triệu Văn Uyển không hiểu biết nhất chính là âm luật, có thể nói là là kẻ năm âm đều không biết, trong lòng nàng nguyền rủa vạn lần, cầu mong Triệu Văn Uyển rút phải nhóm cầm.
Triệu Văn Uyển nhanh tay lẹ mắt đem tờ giấy cầm lên, ngang ngược để lộ ra một bên, khóe miệng cong lên “Không nhọc muội muội mở thay ta.”
“Muội xem tỷ tỷ là không dám mở ra nhìn đi? Người nào không biết tỷ tỷ cái gì cũng không biết.” Triệu Văn Huyên cũng mồm mép nói.
“Tam muội vừa rồi nói tự tin như vậy, ta tạm thời muốn các vị tỷ muội ngồi đây làm chứng, ta nếu hôm nay đoạt được khôi thủ thì thế nào?”
Các vị tiểu thư ngồi bên cạnh ba tỷ muội Triệu gia ríu rít hoặc công khai hoặc ngầm tính toán, Tề Loát Loát chờ mong xem kịch vui giống như đắc ý phụ họa Triệu Văn Uyển “Đúng vậy, Văn Huyên, ngươi nói nha.”
Triệu Văn Huyên lúc này bị buộc đến xấu hổ, lúc này chợt cười lạnh hai tiếng, không cần phải nghĩ ngợi liền nói “Nếu tỷ tỷ đoạt khôi thủ, muội liền khom người giúp tỷ tỷ nâng váy đi từ buổi tiệc dập đầu tạ ơn vua ra đến cổng cung.” Dập đầu tạ ơn vua? Kia không phải là từ bốn khôi thủ chọn ra khôi thủ đứng nhất, Triệu Văn Huyên quả thật cho bản thân một bậc thang, lúc này mấy vị tiểu thư làm chứng đều quay đi ánh mắt lạnh nhạt trào phúng, tiền đặt cược như vậy có ý nghĩa sao? Các nàng đối với Triệu Văn Uyển cũng hiểu biết một phần, có thể là một trong bốn khôi thủ đã là không tồi.
Triệu Văn Uyển chính là cái bao cỏ, nàng căn bản không cần sợ hãi, Triệu Văn Huyên trong lòng nghĩ như vậy, nhưng nghênh đón lại là ánh mắt tràn đầy tự tin của Triệu Văn Uyển, vẫn khiến nàng không khỏi một phen chột dạ, cố ý đem tiền đặt cược làm khó khăn lên.
Mọi người còn tưởng Triệu Văn Uyển sẽ phản bác lời nói Triệu Văn Huyên, không nghĩ rằng nàng lúc này vỗ bàn vô cùng sảng khoái “Tốt, liền theo đề nghị của muội muội, nếu là muội muội thua, cũng chẳng thể trách tỷ tỷ khi dễ muội.”
“Muội muội cũng khuyên tỷ tỷ đừng nói quá kiêu ngạo, tỷ tỷ còn chưa có thắng đâu, nếu là tỷ tỷ thua thì sao? Không thể kém hình phạt của muội nha.”
“Cho ngươi tùy ý đưa ra yêu cầu.”
Lời này mặc cho ai nghe đều cảm thấy Triệu Văn Uyển thua thiệt, phải khiêu chiến để dành vị trí một trong bốn khôi thủ đã không dễ dàng lại tiếp tục đấu để đứng đầu trong bốn người, còn để cho Triệu Văn Huyên tùy ý đưa ra yêu cầu.
Triệu Văn Huyên cũng thống khoái lên tiếng trả lời, tiện đà nói “Có thể cho bọn muội nhìn xem là rút vào cái gì vậy?”
Triệu Văn Uyển cười dịu dàng, mười ngón tay linh hoạt mở ra tờ giấy, mở lộ ra một góc….
Các tiểu thư hai mặt nhìn nhau, thò cổ ra chờ mong nhìn xem Triệu Văn Uyển rút phải cái gì, đang ở lúc mảnh giấy mở ra, đột nhiên có một cung nữ cấp bậc có vẻ cao bước nhanh đi đến, đúng là thị nữ bên người Thái tử phi, đi tới trước mặt Triệu Văn Uyển nhỏ giọng nói “Quấy rầy Triệu tiểu thư, bên kia nhị tiểu thư An Viễn Hầu đối với phấn hoa mẫu đơn khó chịu, vừa vặn chỗ ngồi bên này ấm áp cách xa nơi trồng hoa mẫu đơn, Thái tử phi nương nương nhìn chỗ ngồi bên cạnh ngài còn trống, liền muốn cho cô nương đấy đến bên này ngồi, tiểu thư có để ý không?”
Triệu Văn Uyển vừa nghe, lúc này ngẩn người, hỏi ngược lại “Nhị tiểu thư An Viễn Hầu là ai?”
Chợt nghe có người cười nói “Tự nhiên là đường muội của Thái tử phi chúng ta Vương Tuyết Diên tiểu thư.”
“Nga? Vương Tuyết Diên?” Triệu Văn Uyển gằn từng tiếng lạnh băng nói ra, lời nói vừa rồi nhiễm một tia lạnh lẽo, nếu như lúc này bên ngoài thời tiết Lãm Nguyệt Hiên không một tia độ ấm.
Định Quốc Công phủ cùng phủ Anh Viễn Hầu…này…
Hai nhà này đã từng có hôn ước, Vương Tuyết Diên ở kinh thành nổi danh tài nữ, vốn cùng Triệu Nguyên Lễ xem như trai tài gái sắc, không khóe vị trưởng tử con vợ cả Triệu gia không biết vì sao đột nhiên ốm yếu, có thể thành ma ốm, trên phố đồn đại Triệu Nguyên Lễ lúc đó tính tình cổ quái, thân mình bắt đầu không tốt, cũng không biết có thể chống đỡ đến năm hai mươi tuổi được không, cũng liền một đoạn thời gian trước nghe nói lộ mặt trong thọ yến Định Quốc Công phủ, được các đại thần khen, nếu là không phải lúc trước bị bệnh không đi ra ngoài, đoán rằng sẽ không phải kinh thành tam thiếu, mà là kinh thành tứ thiếu gia, nhưng hôm nay người Triệu gia lại chỉ thấy Triệu Nguyên Tấn tham dự, bên cạnh không thấy Triệu Nguyên Lễ, không chừng là thân thể không khỏe đâu.
Có một tiểu thư theo phụ thân vào kinh làm quan mới thành tiểu thư cao quý, căn bản không biết nội tình, người yêu thích bát quái liền nhỏ giọng vui vẻ kể lại “Lúc trước hai nhà này ầm ĩ, An Viễn Hầu hùng hổ yêu cầu cùng Định Quốc Công phủ từ hôn, quả thật kinh động lòng người.”
“Vì sao nha? Từ hôn đâu phải dễ dàng như vậy?” Tiểu thư kia tò mò hỏi.
“Vốn là không dễ dàng, hai nhà đều là gia thế quyền quý, nhưng Triệu Nguyên Lễ cùng Vương Bác Văn biểu ca của Vương tiểu thư quan hệ không tồi hơn nữa hai nhà lại có hôn ước,nghe nói Vương Tuyết Diên lo lắng thân mình Triệu Nguyên Lễ, Vương Bác Văn liền mời Triệu Nguyên Lễ đi trà lâu, còn đẫn theo Vương Tuyết Diên.”
“Này không phải tốt sao, nhị tiểu thư Vương gia có tình có nghĩa, vẫn chưa bởi vì Triệu đại công tử bị bệnh mà lạnh nhạt với hắn.”
“Đáng tiếc nha, Vương Tuyết Diên là hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, nghe nói Triệu đại công tử sau khi bị bệnh tính tình quái gở táo bạo, ngày ấy phòng chữ nhất trong trà lâu, lúc Vương Bác Văn đi xuống lầu phân phó chưởng quầy, ngày đó những người trong đó nghe thấy Vương Tuyết Diên hô cứu mạng chạy ra, trên mặt trắng bệch không còn chút máu, khóe miệng chảy máu, bị dọa khóc ô ô, thân mình phát run, gã sai vặt trong tiệm hô lên là Triệu Nguyên Lễ phát điên đập bàn, nhị tiểu thư Vương gia là bị hắn khi phát cuồng đánh, sau đó An Viễn Hầu chạy đến Quốc Công phủ từ hôn, việc này ầm ĩ trong giới quý tộc đều biết.”
“Kia xem ra, việc An Viễn Hầu từ hôn cũng là có tình có lý, không trách được Tuyết Diên tiểu thư.”
“Ừ, đúng nha. Sau đó Triệu gia giúp Triệu Nguyên Lễ cầu thân liền không có tiểu thư nào dám đáp ứng hôn sự.”
Triệu Văn Uyển đối với vụ việc đại ca từ hôn đã sớm nghe ngóng, vẫn đối với việc này canh cánh trong lòng, nàng không tin đại ca có thể làm ra chuyện tình như vậy, cũng không nguyện ý làm tâm đại ca bị thương, đề cập đến đoạn quá khứ không thoải mái này. May mà việc bồi dưỡng ra vài gã sai vặt thông minh đã bắt đầu đi vào quỹ đạo, phái ra tìm hiểu chuyện tình trong trà lâu năm đó, hơn nữa Triệu Trung kể lại, Triệu Văn Uyển trong tay đã có một ít chứng cớ, chỉ đợi thu thập toàn bộ xong trả lại trong sạch cho đại ca.
Chuyện đó ban đầu căn bản là huynh muội Vương gia thiết kế đại ca, cố ý mời đại ca đi trà lâu, kê đơn đại ca, khiến người tính tình nóng nảy, nàng không biết Vương Tuyết Diên ngày đó có thật là bị thương hay không, nhưng đại ca ôn nhu như vậy, giống như gió xuân, tình nguyện bản thân bị thương cũng không muốn làm bị thương người khác.
Sau đó, Triệu Nguyên Lễ là được người nâng về trong phủ, thân mình vốn ốm yếu tốt hơn một chút liền không chịu nổi, đi qua vài lần quỷ môn quan, bên ngoài lại cứ nói chuyện vô căn cứ, nói Đại công tử Định Quốc Công phủ tính tình cổ quái thô bạo, các loại lời đồn không đúng sự thật liên tiếp xuất hiện giống như phải hủy hoại người nọ, giống như bị thao túng vây khốn Định Quốc Công phủ, mọi người đồng tình Vương Tuyết Diên, liền càng cảm thấy Triệu Nguyên Lễ đáng giận, hết khả năng chửi bới, xấu tốt lẫn lộn.
Triệu Nguyên Lễ thật vất vả cứu trở về mặc dù bị bệnh, cũng nghe được không ít, bắt đầu nản lòng. Thời gian sau lão thái thái khiến mọi người lui xuống hỏi Triệu Nguyên Lễ có phải thật sự đánh Vương tiểu thư không, con ngươi Triệu Nguyên Lễ chỉ bình tĩnh u ám, kiên định phủ nhận, Triệu Trung không dám lưu lại lâu chỉ nghe thấy thiếu gia trầm trọng nói một câu như vậy, sau đó chỉ có lão thái thái cùng thiếu gia nói chuyện, nội dung không ai biết.
Đợi đến ngày thứ hai lão phu nhân liền đi phủ An Viễn Hầu từ hôn, cũng nói từ nay về sau hai nhà không qua lại, lão phu nhân đứng ở cửa cùng với An Viễn hầu đi ra đưa tiễn, chậm rãi nói “Tuyết Diên tiểu thư không phù hợp với Triệu Nguyên Lễ.” sau liền rời đi.
An Viễn Hầu cũng không rõ ý tứ câu nói kia của lão phu nhân là cảm thán đáng tiếc, vẫn là…
Triệu Văn Uyển biết tổ mẫu nhất định là tin tưởng đại ca.
Chỉ cần vừa nghĩ tới đại ca từng đã chịu tổn thương như vậy, trái tim Triệu Văn Uyển liền run rẩy, nghiến răng nghiến lợi, đem tờ giấy rút thăm mở ra để một bên, vừa mới mở ra viết —“Cầm”
Triệu Văn Huyên mới không thèm quan tâm Triệu Nguyên Lễ, nàng chỉ lo lắng Triệu Văn Uyển sẽ thắng, nhưng nhìn trong đó một chữ “Cầm”, không khỏi âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, trong lòng rất đắc ý, nàng phải nhìn Triệu Văn Uyển thua thất bại thảm hại.
“Tam muội muội phải gặp nạn a, tỷ tỷ không phải đánh đàn rất lợi hại sao? Tỷ nghe Lục Vân nói thọ yến tỷ tỷ…” Triệu Văn Hi nhíu mày tỏ vẻ lo lắng nói.
Triệu Văn Huyên trào phúng ha ha cười, nhỏ giọng nói “Tỷ tỷ nàng sẽ không đánh đàn.” Tuy rằng không biết trong thọ yến Triệu Văn Uyển dùng phương pháp gì, nhưng nàng duy nhất có thể có chút khẳng định Triệu Văn Uyển sẽ không đánh đàn, tuyệt đối không.
Cung nữ còn chờ Triệu Văn Uyển lên tiếng trả lời, nếu không phải không có chỗ ngồi, phía sau còn mấy bàn, lại hạ thấp thân phận, bất đắc dĩ chỉ có thể tìm chỗ trống bên Triệu Văn Uyển. “Triệu tiểu thư ý tứ như thế nào? Nô tỳ sẽ bẩm báo Thái tử phi nương nương.”
Triệu Văn Uyển lạnh lùng nhếch khóe miệng, giống như một cây cung, càng lúc càng cong, rốt cục đột ngột mở môi đỏ mọng…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...