Vị quỷ tài Nhạc Công này được hoàng thất phong tặng danh hiệu ‘Quỷ Phủ Thần Công’, một trong hai vị thánh có đại điện cung phụng.
Còn dân gian, thì coi hắn là tổ sư của chiến thú khôi lỗi hệ.Một nhân vật thiên tài kiệt xuất như vậy, lại phát minh ra một loại Ngũ Hành Khôi Lỗi Thử vô dụng, khiến tộc nhân hoàn toàn không thể hiểu nổi.Nhưng tiếc rằng, cơ thể vị quỷ tài này vốn yếu ớt nhiều bệnh, cộng thêm vất vả lâu ngày, tuổi còn đang trẻ lại vì lao lực quá độ mà chết đột ngột trong Khôi Lỗi Cung, trong khi còn chưa kịp viết xong ‘Khôi Lỗi Bảo Điển’ mà hắn tâm huyết đầy mình.
Cuối cùng bỏ lại rất nhiều khôi lỗi chiến thú cổ quái mà tộc nhân không tài nào hiểu nổi.
Cũng để lại cho nhân thế một nan đề khó giải, vì sao lúc còn sống quỷ tài Nhạc Công lại cực kỳ yêu thích Ngũ Hành Khôi Lỗi Thử ‘vô dụng’ này.Tộc nhân đời sau không dám suy đoán lung tung, chỉ dám nghĩ đây là tác phẩm đầu tay của vị quỷ tài khi còn chưa thành danh, nên hắn mới có tình cảm đặc biệt như vậy.Sáu trăm năm, không người nào tình nguyện nhận loại Ngũ Hành Khôi Lỗi Thử không hề có một chút tác dụng lại cực kỳ chiếm chỗ trong Bảo Điển này.Cho tới hôm nay bị Tứ thúc Nhạc Lăng bất hạnh rút trúng, rơi vào trong tay Nhạc Dương."Trưởng bối ban thưởng, không dám từ! Chiến thú Ngũ Hành Khôi Lỗi Thử này, ta nhận, cám ơn Tứ thúc, cũng cám ơn Tứ nương dạy bảo!" Bạn học Nhạc Dương bề ngoài giả bộ ngoan ngoãn, nếu không phải hắn dùng tuệ nhãn nhìn ra được Ngũ Hành Khôi Lỗi Thử là một bảo bối, hắn chịu nhận mới lạ! Bây giờ bảo bối cầu mà không được, nay chỉ tiện tay rút thăm lại có, hắn đương nhiên hạnh phúc muốn điên lên rồi."Tổ tông có linh, nhất định phù hộ cho Tam nhi ta tiền đồ vô lượng." Phu nhân xinh đẹp thấy Nhạc Dương hiểu chuyện như vậy, trong lòng thật sự vui mừng, liên tiếp gật đầu, khen ngợi không ngớt."Tam ca, tuyệt đối đừng khế ước, Ngũ Hành Khôi Lỗi Thử bề ngoài đều là triệu hoán thú, nhưng một khi khế ước thành công, sẽ có năm con Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, chiếm năm danh ngạch triệu hoán, Thanh Đồng Bảo Điển sơ giai chỉ có mười trang, bây giờ ngươi đã dùng hết ba trang, thậm chí còn có Thổ Tiên Thứ Hoa vô dụng kia, nếu lại mất thêm năm trang, vậy chỉ còn lại hai trang mà thôi.
Nghe ta nói, Tam ca, chuyện này nhất định là có người cố tình.
Bọn họ sợ ngươi thành công xoay người, sợ tứ phòng chúng ta sau này tranh quyền, Ngũ Hành Khôi Lỗi Thử này tuyệt đối không thể khế ước!" Nhạc Băng gấp gáp, lôi kéo tay Nhạc Dương, không cho phép hắn khế ước Ngũ Hành Khôi Lỗi Thử..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...