Vu Nhai nhìn bầu trời bên dưới huyễn ảnh, cảm giác nó không khác gì trước kia. Chẳng lẽ phải giở trang thiên binh sư mới được? Đang lúc Vu Nhai thắc mắc thì hắn như bị huyễn ảnh kéo vào.
Vu Nhai đứng trong thiên địa, mệnh hồng quay quanh hắn. Chuyện gì đây?
Vu Nhai nhìn quanh, muốn sờ vào mệnh hồng. Khi Vu Nhai vươn tay thì ngẩn ngơ, hắn cúi đầu nhìn, không thấy cơ thể mà là một vệt đỏ.
Vu Nhai giật mình suýt rớt cằm, kêu lên:
- Cha nó, chuyện gì đây? Sao ta cũng biến thành mệnh hồng?
Vu Nhai vội rút ý thức ra trở về thế giới hiện thực. May mắn, may mắn hắn không bị huyễn ảnh đó trói buộc. Nhưng tại sao Vu Nhai biến thành mệnh hồng?
Vu Nhai không dám chậm trễ vội giở trang đệ thất trọng.
- Phá thiên nghịch mệnh!
Đâọ vào mắt Vu Nhai là tên của trọng này, phá thiên nghịch mệnh, cảm giác rất bá đạo. Hiểu theo mỗi một trọng thì mặt chữ đệ thất trọng rất dễ hiểu, đó là phá thiên và nghịch mệnh. Phá thiên chắc là đột phá thiên binh sư hoặc phá bầu trời huyễn ảnh. Nghịch mệnh là sửa mệnh hay nghịch thiên mệnh, tóm lại dễ hiểu hơn địa diễn mệnh luân nhiều.
Vu Nhai chỉ hiểu mặt chữ, còn phải làm sao thì còn cần xem huyễn ảnh của dệ thất trọng.
Vu Nhai nhìn chằm chằm, huyễn ảnh hiện ra. Vu Nhai ngây người, như lúc trước hắn suy đoán, huyễn ảnh địa diễn mệnh luân và thiên binh sư liên thông, không chỉ liên thông mà còn giống y nhau.
Nó sao chép huyễn ảnh thiên binh sư.
Huyễn ảnh trước mắt giống y như trang đệ lục trọng Vu Nhai trông thấy, vẫn là mảnh đất lấy Thánh thụ Tinh Linh làm trung tâm, vẫn là bầu trời đầy các mệnh hồng, không có gì khác nhau. Khi Vu Nhai vào huyễn ảnh biến thành mệnh hồng cũng giống, hắn đã làm thử và biến thành mệnh hồng.
Vu Nhai chớp mắt:
- Ta nên làm sao đây?
Lúc địa diễn mệnh luân nhờ Tư Mã Tường chỉ điểm nên Vu Nhai đột nhiên có cảm ngộ, bây giờ bị biến thành mệnh hồng, nhìn khắp Thần Huyền đại lục chỉ có một mình hắn, sẽ không ai dạy được.
- Phải rồi, người ta tu luyện thiên binh sư như thế nào?
Vu Nhai vẫn không nhìn thấy chữ miêu tả trong Thần Huyền Khí Điển, tức là cách làm sao vận chuyển huyền khí. Vu Nhai hỏi thăm các binh linh chủ nhân cũ tu luyện như thế nào? Đáp án khác nhau. Chủ nhân cũ của Phong Doanh cảm giác thiên binh sư cần gã biến thành gió rồi đột phá gió, nên gã không ngừng cảm ngộ gió, leo lên từng bước một.
Chủ nhân cũ của U Hoang kiếm linh cảm ngộ giết chóc, cố chấp, dùng giết không ngừng đột phá thiên binh sư.
Khắc Liệt Luân Tư là Ải Nhân tộc, Cổ Đế Long Linh là Đế Long tộc, cách tu luyện của bọn họ không giống nhân loại. Thôn Thiên kiếm linh, Thí Thần Ma Nhẫn phớt lờ Vu Nhai. Xích Thố không biết tiếng người, không cách nào dạy hắn.
Các binh linh còn lại càng đáng thương, không dạy Vu Nhai được.
Nói đáp án khác nhau nhưng thật ra chỉ có Phong Doanh, 97 nêu ví dụ.
Vu Nhai hết cách đành gác chuyện sang một bên, nghiên cứu cách tu luyện theo ý nghĩa mặt chữ.
Rất nhanh huyền khí trên người Vu Nhai vận chuyển theo công pháp Thần Huyền Khí Điển, khiến hắn ngạc nhiên là cảm giác thiên binh sư vận chuyển huyền khí càng thoải mái dễ dàng hơn, như đã cảm ngộ. Quả nhiên mệnh luân và thiên binh sư thông nhau.
Vu Nhai đã cảm ngộ đủ, hắn tích lũy đủ huyền khí là có thể đột phá.
huyền khí hùng dũng như nước lũ, chỉ mấy canh giờ đã cảm giác thiên binh sư nhất đoạn hoàn toàn củng cố. Bởi vì dược hiệu tinh huyết Đế Long tộc khiến Vu Nhai lên thẳng đỉnh thiên binh sư nhất đoạn. Đúng vậy, không như lúc Vu Nhai mới đến địa binh sư đỉnh nhất đoạn rồi củng cố mà bỗng nhiên thăng cấp thiên binh sư nhất đoạn.
Như mới học đi đã biết chạy, dốc sức lao lên là sẽ đến nhị đoạn.
- Ta có thể trùng kích đệ nhị đoạn luôn sao?
Vu Nhai chớp mắt, hắn không quá hưng phấn, cảm giác mờ mịt hoang mang, hạnh phúc đến quá đột ngột. Mặc kệ nó đột nhiên hay gì, tuy huyền khí của Vu Nhai chưa đến tình trạng tinh thuần nhất sau khi được Vu Thiên Tuyết tinh luyện, vào lúc phi thường phải dùng cách phi thường. Bây giờ tăng được chút thực lực thì hay một chút, tinh huyết siêu đáng sợ, đến nay Vu Nhai vẫn chưa hao hết.
Lúc trước Vu Nhai nhờ Đế Long tộc, Thôn Thiên Huyền thân quyết cải tạo cơ thể trở nên cứng rắn dẻo dai, lực lượng tinh huyết bị áp chế chặt chẽ trong người nên hắn không tự nổ chết. Bây giờ Vu Nhai giải phóng lực lượng còn khủng bố hơn hắn có được một huyền binh.
Được niên đa số lực lượng tinh huyết đã dùng để cải tạo cơ thể, cộng với một phần bị Dạ Tình hấp thu, bây giờ lực lượng tinh huyết tối đa chỉ có một chút giúp Vu Nhai đến thiên binh sư nhị đoạn.
Vu Nhai không chút do dự cắn răng hấp thu chút lực lượng tinh huyết này, thẳng tiến thiên binh sư nhị đoạn.
Két két két két két!
Thanh âm nghiến răng vang lên trong thiếu nữ Vu Nhai, ngay khi hắn sắp đến thiên binh sư nhị đoạn thì kẹt lại. Cảm giác rất lạ, rõ ràng cảm ngộ được rồi nhưng bị khựng lại.
Thử vài lần nhưng không thành công, Vu Nhai ngừng lại, nhỏ giọng nói:
- Xem ra là tại những mệnh hồng này, chắc chắn có bí quyết gì đó. Cảm ngộ thiên binh sư chỉ kém một chút.
Vu Nhai tiếp tục nghiên cứu, chủ yếu nhất là mệnh hồng trên bầu trời trong huyễn ảnh. Vu Nhai thử vài lần đều thất bại, là chỗ nào xảy ra vấn đề?
Vu Nhai nghĩ nửa ngày không hiểu nổi, hắn ra khỏi phòng, nghĩ ngay đên Độc Cô Đoạn Vân cũng là thiên binh sư, có giá trị tham khảo.
Vu Nhai như hồn ma đến trước mặt Độc Cô Đoạn Vân, hỏi:
- Độc Cô Đoạn Vân, có thể cho ta biết lúc ngươi là thiên binh sư làm sao tiến bước trong cảm ngộ?
Độc Cô Đoạn Vân đang điên cuồng tra xét tư liệu, đầu óc rối bời. Nghe câu Vu Nhai hỏi, Độc Cô Đoạn Vân cứng ngắc ngẩng đầu lên.
Độc Cô Đoạn Vân phản xạ nói:
- Chúng ta là sát thủ, ám hành giả, trong mật điển thiên binh sư của Độc Cô gia thiên binh sư sát thủ chính là giết người và ẩn núp, không ngừng dung nhập hắc ám, cảm ngộ chân ý trong sinh tử của mình và kẻ thù.
Vu Nhai hỏi tiếp:
- Thiên binh sư bình thường cảm ngộ như thế nào? Có phải mỗi người đều khác nhau?
- Đúng vậy! Đa số là khác nhau, nhưng đại đạo liên thông. Binh linh của mỗi người có một loại đặc chất như lúc đạt đến hoàng binh sư thì xuất hiện hoàng quan. Bình thường truy tìm đặc chất của binh linh rồi cảm ngộ là được, đặc chất binh linh cũng là đặc chất thuộc về chúng ta.
Độc Cô Đoạn Vân tiếp tục bảo:
- A! Có một bộ công pháp thích hợp mình cũng rất quan trọng.
Vu Nhai gật gù. Như chủ nhân cũ của Phong Doanh, U Hoang kiếm linh, mỗi người cảm ngộ dựa theo đặc chất của mình và binh linh.
Vu Nhai thầm nghĩ:
- Nhưng chết tiệt là ta có nhiều binh linh, chẳng lẽ ta phải cảm ngộ mỗi một binh linh sao?
Vu Nhai lắc đầu cười khổ nói:
- Ài, có nhiều binh linh cũng rắc rối thật.
Độc Cô Đoạn Vân không giúp được nhiều, Vu Nhai quyết định quay về phòng nghiên cứu. Khi Vu Nhai xoay người thì trong đầu lóe lên câu nói cuối cùng của Độc Cô Đoạn Vân.
- Một bộ công pháp thích hợp mình, nếu thêm vào cảm ngộ đặc chất của mỗi binh linh thì sao? Chẳng lẽ . . .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...