- Không tham gia thì thôi, một đám mắt chó khinh thường người, có gì hay ho.
- Đúng vậy! Tưởng chúng ta hiếm lạ sao?
Lúc trước bọn họ không chống cự là vì Vu Nhai không có mặt, bây giờ hắn đã đứng đây.
Hạng giáo quan rống to:
- Huyền Thần điện, lão tử chịu đủ rồi, lão tử cũng rút!
Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu tức giận người run rẩy:
- Phản phản! Tốt tốt tốt, quả nhiên là các ngươi, chắc chắn trong số các ngươi có người tham gia hành động giết người lần này. Bắt hết cho ta!
Đang lúc kỵ sĩ chính thức định hành động chợt vang lên thanh âm lạnh nhạt:
- Xảy ra chuyện gì? Sao ồn ào quá vậy?
Một lão nhân từ khi nào đứng ngoài cửa Huyền Vũ lâu, giọng lão thản nhiên thấm vào lòng người. Trong phút chốc mọi người đưa mắt nhìn.
- Điện chủ . . .
- Điện chủ, sao người đến đây?
Giây tiếp theo mọi người đứng thẳng, chạy nhanh tới bên lão nhân. Tất cả kỵ sĩ dự bị chưa từng gặp điện chủ Huyền Thần điện rất ngạc nhiên, đây là điện chủ của Huyền Thần điện trong truyền thuyết? Sao bình thường quá.
- Thánh hội sắp kết thúc nên ta phải xuất hiện, những người khác còn đang giúp Tuyết trưởng lão đột phá.
Lão nhân chậm rãi bước vào, mọi người cung nghênh rồi đi theo sau lưng lão. Các kỵ sĩ dự bị đứng ngây người. Kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu còn đứng giữa đường chặn lối đi của đám người.
- Xảy ra chuyện gì? Tại sao nơi này người người hốt hoảng, đằng đằng sát khí, dường như bất mãn với Huyền Thần điện ta? Tại sao?
- Điện chủ, chuyện là vậy . . .
Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu nhanh chóng kể lại đầu đuôi, cũng nói ra mình nghi ngờ Vu Nhai. Khi đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu kể xong đoàn người vừa lúc đến gần kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu.
- À, ra là vậy. Các ngươi không có bằng chứng xác thực thì không thể tùy tiện nhận định hắn là hung thủ.
Huyền Thần điện chủ thản nhiên nói:
- Nhưng trong tình huống không tìm được chứng cứ nên bắt trước rồi tính, chúng ta có rất nhiều cách chứng minh ngươi trong sạch hay không. Chỉ cần ngươi trong sạch thì Huyền Thần điện ta sẽ nhận lỗi. Bây giờ người không liên quan hãy tán đi, còn vị kỳ binh giả này hãy tự giác theo kỵ sĩ chúng ta đi. Yên tâm, thủ đoạn của chúng ta tuyệt đối không tổn thương ngươi chút nào.
- Nhưng sợ là vài bí mật của ta sẽ bị các ngươi biết?
Vu Nhai không hề sợ hãi. Các kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu biến sắc mặt, đặc biệt là câu sau Huyền Thần điện chủ nói. Bàn tay Thủy Tinh lạnh lẽo siết chặt Vu Nhai.
- Đúng vậy! Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, nếu ngươi trong sạch thì ta sẽ bồi thường tương ứng.
Huyền Thần điện chủ vẫn là bộ dạng cao sâu khó dò, có chút hiền lành nhưng từng câu không cho ngươi chống cự. Nhưng Vu Nhai muốn chống đối Huyền Thần điện chủ. Cách chứng minh trong sạch chắc chắn là loại giống ảo thuật.
Vu Nhai cười khẩy nói:
- Nếu ta có bí mật trong tuyệt địa trung tâm Độc Cô gia thì xin hỏi ngươi lấy cái gì ra bồi thường?
Mấy tử tôn kim bào Độc Cô gia đứng ra, lạnh lùng nhìn Huyền Thần điện chủ chằm chằm. Mặc kệ vị điện chủ này cao sâu khó dò cỡ nào người Độc Cô gia chưa bao giờ sợ ai.
Hễ dính đến ích lợi của toàn Độc Cô gia thì người Độc Cô gia sẽ không ngồi yên.
Huyền Thần điện chủ ngẩn ra, im lặng. Huyền Vũ lâu yên tĩnh, nghe rõ tiếng tim đập của mọi người.
Qua thật lâu sau Huyền Thần điện chủ khẽ thở dài:
- Vậy để ta tự mình ra tay, khi đó ta sẽ có lời nói với Độc Cô gia. Có hai thiên binh sư của Huyền Thần điện bị giết, ngươi là người đáng ngờ nhất, phải nhanh chóng xác nhận mới có thể tiến hành bước tiếp theo. Nếu cứ tiếp tục kéo dài thì uy danh của Huyền Thần điện ở đâu? Huyền Thần điện sẽ bị thế nhân nhìn như thế nào?
Huyền Thần điện chủ nói câu cuối cùng xong mắt bắn ra tia sáng, khí thế cường đại ập đến. Đây không đơn thuần là sự kiện giết người mà tranh giành thế lực, Huyền Thần điện chủ muốn chứng minh rằng Huyền Thần điện không e ngại Độc Cô gia.
Khóe môi Vu Nhai co giật thầm nghĩ:
- Cha nó, không lẽ chọc vào tổ ong?
Vu Nhai không có thời gian suy nghĩ nhiều, Huyền Thần điện chủ từng bước một áp sát.
Vu Nhai thầm nghĩ:
- Tiếp theo phải làm sao đây? Không thể để điện chủ biết bí mật của mình, vậy chỉ còn cách cuối cùng. Tuy cách này làm giảm dáng vẻ kiêu ngạo của mình nhiều nhưng giờ không còn cách nào khác.
Vu Nhai định lên tiếng thì bên ngoài vọng vào thanh âm.
- Tan ói này lão Diệp, ngươi vẫn như trước thích ra oai, bộ dạng làm như mình giỏi lắm, ta nhìn khó chịu.
Một giây trước khi lửa chiến bùng nổ, thanh âm lười biếng vọng vào Huyền Vũ lâu. Dưới ánh nắng, một lũ tóc trắng nhẹ nhàng bay vào. Một huôn mặt trẻ tuổi yêu dị hiện ra, đôi mắt chất chứa năm tháng tang thương làm nhiều thiếu nữ mắt sáng lên.
Cảm giác ánh mắt của các thiếu nữ, người tóc bạc nhẹ hất sợi tóc lộ ra nụ cười hấp dẫn sau đó đi lướt qua.
Người tóc bạc tiếp tục bảo:
- Tiểu tử này làm chuyện gì? Mới rồi trên đường đi ta nghe có người nói hắn là hung thủ giết người, còn là sáng sớm hôm qua giết người? Đùa sao, từ sáng sớm hôm qua hắn đã ở chỗ ta tu luyện, ăn đan dược đặc biệt do ta luyện ra đạt đến địa binh sư nhị đoạn mới chạy về, làm gì có thời gian giết người? Hay là các ngươi nghi ngờ ta đồng lõa với hắn?
Mọi người trong đại sảnh cùng nhìn hướng người tóc bạc. Bởi vì Huyền Thần điện chủ xuất hiện nên các kỵ sĩ dù là đại nhân vật hay tiểu nhân vật đều theo sau đuôi, ai nấy đưa lưng hướng cửa, lúc này nghe thanh âm vụt ngoái đầu lại. Nhiều người tức giận quay đầu nhìn, ai mà dám vô lễ với điện chủ? Còn nói điện chủ làm bộ làm tịch, đúng là không biết chữ chết viết như thế nào.
Tim đám người Tông đại nhân, Lam Phách, Lưu Hàn Trạch đập nhanh. Lúc trước khi tiểu tử này đối phó với ma pháp sư cường đại nhất thì có vô số cường giả trợ trận, không lẽ lần này cũng vậy? May mắn, nếu là lúc trước chắc tiểu tử này sẽ qua trót lọt nhưng ai kêu hắn chọc giận điện chủ? Dù Liễu đại sư đến cũng vô dụng, chỉ cần điện chủ dùng thủ đoạn thẩm vấn hắn thì sự thật sẽ được phơi bày.
Hì hì, mới rồi tiểu tử này nói mấy câu đó, ánh mắt tỏ rõ là hắn làm chuyện này, là hắn giết người.
- Tư Mã . . . Tường!
Khi Tông đại nhân với tâm tình tốt đẹp ngoái đầu lại thì trợn to mắt.
Trong đế đô không phải không ai ngăn cản Huyền Thần điện chủ được, ví dụ hoàng đế. Đương nhiên còn có mấy người khác, trong đó có người trước mắt Tông đại nhân.
Tông đại nhân thầm nghĩ:
- Có chuyện gì? Từ khi nào tiểu tử này bắt quàng với Tư Mã Tường?
Không chỉ Tông đại nhân biến sắc mặt, những người khác cũng thay đổi sắc mặt, nhưng đa số là nghi hoặc, có đánh rùng mình. Ai đó có tính thích sạch sẽ, bọn họ cũng biết tuổi của vị đại dược sư này.
Tư Mã Tường nhún vai, mặt không biểu tình nói:
- Ai nấy nhìn ta chằm chằm làm gì? Các nữ kỵ sĩ Huyền nữ lâu nhìn ta thì được, còn lại miễn bàn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...