Hai kỵ sĩ đã chết liên quan gì đám Tông đại nhân? Bọn họ chỉ hoàn thành điều Nhàn quận chúa đã dặn.
- Phải rồi, chỗ khác có tin gì không?
- Không có.
Một kỵ sĩ chính thức ngần ngừ nói:
- Không có bất cứ manh mối gì, trong Huyền Bảo Lâu trừ Huyền Binh bảo các nằm ngay chính giữa ra những nơi khác đều đã bị lục tìm, không có manh mối gì.
- Không thể nào, tuyệt đối không thể bỗng nhiên biến mất được. Điều tra tiếp đi, vẫn tỏa định nhân viên nội bộ.
- Tuân lệnh!
Kỵ sĩ chính thức đó lên tiếng, rời đi. Kỵ sĩ chính thức hơi do dự là vì Huyền Bảo Lâu có chút vấn đề, gã không biết nên nói sao. Lúc bọn họ điều tra trận pháp bày ở bảo các bên phải dường như thay đổi chút ít, nhưng không chắc có đúng là bị người sửa hay hai kỵ sĩ thiên binh sư đánh nhau tạo thành. Kỵ sĩ chính thức cho rằng là do hai kỵ sĩ thiên binh sư gây ra nên không nói.
Tên giặc kia không có lý do gì sửa đổi trận pháp trong bảo các bên phải, vì không giúp gì cho việc ẩn núp.
Mắt đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu lấp lóe, gã cũng có nghĩ đến trung tâm Huyền Bảo Lâu. Chỗ đó có rất nhiều binh linh, nếu ai tiến vào thì các binh linh sẽ báo đậm, đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu thậm chí có thể ảm ứng được. Huống chi phe địch có mấy người cộng một con ma thú. Rốt cuộc bọn họ núp đi đâu? May mắn có manh mối nên không đến mức sốt ruột.
Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu thầm nghĩ:
- Vu Nhai, hừ!
Có một kỵ sĩ chính thức hỏi:
- Mấy vị đại nhân vật, còn tiếp tục thánh hội không?
Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu lên tiếng trước:
- Tiếp tục, đương nhiên phải tiếp tục.
Trước mặt các kỵ sĩ dự bị đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu phải bình tĩnh, không như đám kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu có cũng chẳng sao, trong kỵ sĩ dự bị còn vài người sau này sẽ trở thành kỵ sĩ chính thức.
- Vậy kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu . . .
Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu hỏi:
- Tông Thắng kỵ sĩ thấy sao?
Thánh hội lần này do Tông đại nhân phụ trách.
Tông đại nhân cười gian nói:
- Đương nhiên là cho bọn họ tham gia, hiện tại chúng ta không có chứng cứ, nhưng phải giám sát thật nghiêm ngặt, tránh cho bọn họ thông đồng cùng hung thủ.
Tông đại nhân cười lạnh liếc Yến đại nhân.
Hạng giáo quan tức giận, Yến đại nhân vội ngăn gã lại.
Điều này không chỉ nhục nhã kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu còn có Yến đại nhân, nhưng phải chờ Vu Nhai xuất hiện mới được. Yến đại nhân cho rằng đúng là Vu Nhai đã làm, tiểu tử kia không gì không làm chắc chắn có thể giải quyết ổn thỏa, chỉ cần hắn không bị bắt.
Bây giờ Vu Nhai đang ở đâu?
- Địa binh sư nhị đoạn, vẫn còn dư sức . . .
Vu Nhai đang đột phá.
Sau khi aháp thu Đại Địa chi thuẫn rốt cuộc Vu Nhai đột phá, không chút va vấp. Lần cảm ngộ trong hao viên của Tư Mã Tường đem lại thu hoạch phong phú, Vu Nhai không chỉ đột phá còn chữa trị những vết thương chưa được quyển trục quang minh chưa lành. Đại Địa chi thuẫn vẫn đang tràn ra năng lượng, Vu Nhai ở trong Huyền Binh bảo các vô cùng an toàn nên hắn tiếp tục tu luyện.
- Hình như năng lượng này còn có thể trùng kích tam đoạn, nhưng không biết có đủ hiểu địa binh sư không?
năng lượng của Đại Địa chi thuẫn nhiều hơn cả Cổ Đế Long linh, tất nhiên không chênh lệch quá lớn. Lực lượng này rất thích hợp với địa binh sư của Vu Nhai, trực tiếp hấp thu liền biến thành huyền khí, có lẽ vì vậy nên nó mới có tên là Đại Địa chi thuẫn.
Không phải Đại Địa chi thuẫn có đẳng cấp hơn Cổ Đế Long linh mà là Đại Địa chi thuẫn không bị hư hoa gì, ít nhất bản thân huyền binh không bị khiếm khuyết.
Thời gian chậm rãi trôi, Vu Nhai không ngừng tiến hướng địa binh sư tam đoạn. Nhưng tiếc rằng Vu Nhai kẹt ở đỉnh nhị đoạn, cách tam đoạn còn một chút xíu mãi mà không vượt qua được.
Vu Nhai nhỏ giọng nói:
- Xem ra chưa hiểu rõ ràng, không ngờ đệ lục trọng Thần Huyền Khí Điển huyễn ảnh tầng thứ nhất biến thành hoa hải chỉ khiến địa binh sư đến đỉnh nhị đoạn, càng lên cao thì tu luyện càng khó khăn.
Vu Nhai lắc đầu, có thể đến đỉnh nhị đoạn địa binh sư đã là niềm vui bất ngờ, chỉ chờ hắn hiểu biết thêm một chút là tới tam đoạn.
- Còn lại năng lượng không nhiều, Huyền Cực Đỉnh Quyết!
Vu Nhai liên tục áp súc huyền khí trong cơ thể, hấp thu năng lượng trong Đại Địa chi thuẫn. Địa binh sư nhị đoạn của Vu Nhai viên mãn tròn vành vạnh, hiện tại hắn lại dùng chính, nghịch tà nhẫn thất trảm chắc chắn dư sức qua cầu.
- Hình như đã là hôm sau, phải mau chóng chuồn ra.
Vu Nhai tu luyện xong tỉnh táo lại, chợt nghĩ đến hắn không có mắt sẽ gây ra vài chuyện, đặc biệt là ai đó tuy không có chứng cứ nhưng cắn chết hắn là hung thủ giết người. Vu Nhai không nóng nảy, ít nhất chuẩn bị xong hết, xóa sạch chứng cứ. Ví dụ hai không gian giới chỉ có được từ người hai thiên binh sư đã chết.
Vu Nhai nhìn trong không gian giới chỉ không có báu vật quý hiếm mà hắn muốn, những thứ khác linh tinh rải rác. Vu Nhai không đụng đến chúng, lấy mấy phong thư ra xem.
- Đã đưa đi Độc Cô gia.
Trong thư là Hoàng Phủ Nhàn chỉ huy sắp xếp, đối phó Vu Nhai, đưa báu vật đi Độc Cô gia. Ngay ngày đầu tiên trận quyết đấu cuối cùng thánh hội đã đưa báu vật đi, bây giờ còn ở trên đường vận chuyển.
Trong thư không nói đưa đi đâu, nếu không thì Vu Nhai đuổi theo còn kịp.
Vu Nhai nhíu mày, chạy đi lung tung không phải cách hay. Dù đến Độc Cô Thần Thành trước bọn họ nhưng Vu Nhai phải biết là ai vận chuyển mới được. Độc Cô Thần Thành quá lớn, Vu Nhai không có chút thế lực tại đó làm sao điều tra? Đánh cược sao?
Từ bỏ? Vu Nhai không cam lòng, từ bỏ chẳng những bỏ hy vọng mẫu thân trở lại làm huyền binh giả, thân thể khỏe mạnh, còn trơ mắt nhìn Độc Cô Cửu Dương lại làm huyền binh giả. Nhưng Vu Nhai hết cách, hắn không thể xông thẳng vào nhà Hoàng Phủ Nhàn cướp giật. Vu Nhai chưa vào được bên trong đã bị cường giả Độc Cô gia xách ra ngoài. Làm sao đây?
Vu Nhai suy nghĩ một lúc lâu, chỉ còn cách tệ nhất là đánh cược, trông nhờ vào may mắn.
Vu Nhai ném thư vào lại không gian giới chỉ, đứng lên nói với Thôn Thiên kiếm:
- Thôn Thiên kiếm, đi.
- Phải rồi, trước khi đi có thể mang vài thánh binh chưa bị sở hữu?
- Đương nhiên có thể, nếu ngươi muốn bị bắt thì cứ làm. Trừ thu Đại Địa chi thuẫn nặng nề tử khí ra, thu thánh binh khác có thể nào không gây ra tiếng động?
Thôn Thiên kiếm nói thẳng:
- Thánh binh đối với ngươi chỉ là thêm chút thủ đoạn, gặp thì thu, không thì thôi, mất chẳng đáng tiếc. Nhớ kỹ, sau này mục tiêu của ngươi là thần binh, thậm chí không thể lãng phí trang giấy Huyền Binh Điển.
- Vậy còn Thất Tinh Thần Kích và phản nghịch . . .
- Lúc trước ngươi quá yếu, suýt không vung được Thất Tinh Thần Kích, thu thần binh có ích gì? Có thần binh cho ngươi thu sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...