Triệu Hoán Thần Binh

Huyết Lệnh, Cự Xỉ từ lâu đã rất ăn ý với Vu Nhai, hai người cũng không thèm nhìn thế tử Mông thân vương cái nào, gật đầu theo hắn đi.

Mặt Hoàng Phủ Cung đỏ rần nói:

- Họ Vu, ngươi đừng hối hận . . .

Mới rồi thế tử Mông thân vương nhìn bộ dạng buồn bực của Vu Nhai rất là sung sướng, gã quyết định thay đổi kế hoạch vốn có, bàn điều kiện với hắn, thuyết phục hắn. Chờ bàn bạc xong Hoàng Phủ Cung sẽ tìm cơ hội chiếm nữ nhân của Vu Nhai, rồi nói tiếng xin lỗi à phụ vương của ta cũng hết cách, quy tắc Huyền Thần điện không thể sửa đổi.

Ai ngờ Vu Nhai không thèm nhìn Hoàng Phủ Cung cái nào, gã đường đường là thế tử Mông thân vương, đệ nhất thân vương của Huyền Binh đế quốc!

- Các ngươi nghĩ chúng ta ăn cái gì bây giờ? Đế đô có nhiều món ngon, không biết khi nào mới ăn xong, thật muốn có thêm mấy dạ dày.

Vu Nhai đi càng ngày càng xa, thoải mái mong chờ món ngon tiếp theo, xem Hoàng Phủ Cung như không khí.

- Họ Vu, ngươi chờ đi, ta sẽ khiến ngươi tuyệt vọng!

Hoàng Phủ Cung mới nói xong thì Vu Nhai ngoái đầu lại, đôi mắt liếc gã một cái. Thế tử Mông thân vương cảm giác tuyệt vọng như rơi vào hồ băng. Ánh msắt không đáng sợ, đáng sợ là phút trước ánh mắt ấy còn rực rỡ sáng sủa.

- A!

Khi Hoàng Phủ Cung phản ứng lại thì ba người Vu Nhai, Cự Xỉ, Huyết Lệnh đã đi xa. Thế tử Mông thân vương không thể kiềm nén tức giận, điên cuồng gầm rống, một lần nữa gã mất hết hình tượng.

Các đệ tử ngoại điện Huyền Thần điện xì xầm chỉ trỏ Hoàng Phủ Cung. Thế tử Mông thân vương từng là danh từ ưu nhã, quý ông, cường đại trong đế đô, giờ đã dính vết nhơ và ngày càng lan rộng.


- Thế tử, hay chúng ta trực tiếp xử lý hắn đi, người chính là thế tử của đệ nhất thân vương!

Hoàng Phủ Cung rít gào với thuộc hạ:

- Xử lý hắn? Hắn là phù văn sư tương lai, người Thất hoàng tử xem trọng, nửa đệ tử của Liễu đại sư, ngươi muốn hại ta sao?

Rống xong thế tử Mông thân vương trút ra chút tức giận.

Hoàng Phủ Cung hối hận, sớm biết có hôm nay gã nên đập Vu Nhai ra bã ngay từ lần đầu gặp trong công hội võ học, bây giờ không có lý do đầy đủ thì gã không thể ra tay. Dù thế tử Mông thân vương muốn làm gì chỉ có thể hoạt động lén lút, không được để bất cứ ai phát hiện ra, nếu không thì Hoàng Phủ Cung không chịu nổi.

Huyết Lệnh nhìn Vu Nhai không quan tâm Hoàng Phủ Cung còn tưởng hắn có cách, hỏi:

- Vu Nhai, ngươi tật sự có cách nào tham gia sao?

- Hoàn toàn không, chờ ăn xong lại thảo luận với Yến đại nhân xem.

Vu Nhai không có cách gì, lúc trước hắn nói câu đó chỉ để trấn an kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu, tránh cho bọn họ xúc động. Vu Nhai phớt lờ Hoàng Phủ Cung vì biết người này tuyệt đối không có lòng tốt. Không nhắc đến Thủy Tinh, chỉ nói Độc Cô Cửu Dương, thế tử Mông thân vương tuyệt đối không dễ cho qua. Lúc trong Kiếm Sơn hùng quan, Vu Nhai cứ tưởng Hoàng Phủ đại tướng quân sẽ ra mặt bênh Hoàng Phủ Nhàn nhưng sau này hắn phát hiện chuyện phát triển ngoài dự đoán của hắn.

Bây giờ Vu Nhai đến đế đô, Hoàng Phủ Nhàn chịu im lặng sao? Có lẽ Hoàng Phủ Nhàn đã tìm đến Hoàng Phủ Cung.

Có một chuyện Hoàng Phủ Cung nói đúng, thánh hội lần này không phải chuyên môn tuyển kỵ sĩ chính thức, nếu có đại nhân vật xuất hiện cầu tình có lẽ Vu Nhai sẽ có cơ hội. Tất cả chỉ là Vu Nhai suy đoán, hắn không có chút nắm chắc.

Nếu đến lúc đó chỉ có thể làm khán giả thì Vu Nhai còn cách cuối cùng, đó là mượn Thôn Thiên kiếm lẻn vào kho tàng binh.

Các chiến hữu Bắc Đầu, các ngươi chiến đấu hấp dẫn ánh mắt của mọi người, ta và Lưu Hàn Trạch sẽ làm chuyện bắt gà trộm chó, cũng xem như sóng vai chiến đấu. Ta không phải kẻ lừa đảo, ta vẫn không lừa các ngươi.

Đương nhiên phải chờ xem sự việc phát triển thế nào, bây giờ Vu Nhai rất đói bụng.

Cự Xỉ có niềm tin mù quáng vào Vu Nhai, rất nhanh đặt chú ý vào dạ dày. Huyết Lệnh thì câm nín, có chút mong chờ, gã mong Vu Nhai một lần nữa đánh vỡ quy tắc.

Ba người Vu Nhai ăn uống no đủ xong trở về quảng trường ngoại điện Huyền Thần điện, Yến đại nhân đã chờ tại đó.

- Yến đại nhân.

Nghe Vu Nhai, Cự Xỉ, Huyết Lệnh chào hỏi, Yến đại nhân nhẹ gật đầu.

Yến đại nhân nói:

- Đi, vòng thứ nhất trận quyết đấu cuối cùng đã bắt đầu.


Vu Nhai, Cự Xỉ, Huyết Lệnh liếc nhau, lòng chìm xuống. Vài người trong Huyền Thần điện làm chuyện quá ác, nhanh vậy đã bắt đầu thi đấu, không cho ba người Vu Nhai chút cơ hội chuẩn bị . Vu Nhai thật sự phải cùn Thôn Thiên kiếm 'bắt gà trộm chó' sao?

Vu Nhai, Cự Xỉ, Huyết Lệnh suy nghĩ lung tung, chợt nghe Yến đại nhân nói:

- Vòng thứ nhất là trắc nghiệm sức chiến đấu của mọi người hoàn diện, không đủ tiêu chuẩn sẽ bị loại ngay.

Nói đến đây Yến đại nhân khẽ thở dài, gã rất muốn sức chiến đấu

- Các ngươi sẽ nhanh có bạn.

Huyết Lệnh không kiềm được hỏi:

- Yến đại nhân, thật sự không có cách nào không?

- Không, ít nhất thì ta không có cách. Quy tắc của Huyền Thần điện không phải nói sửa là được.

Yến đại nhân từ bỏ, gã đã sớm chuẩn bị tâm lý. Lúc trước Yến đại nhân cũng muốn hỗ trợ cho Hạng giáo quan nhưng cuối cùng vẫn thất bại.

Huyết Lệnh lại hỏi:

- Nếu Vu Nhai chu động bỏ cơ hội làm kỵ sĩ chính thức thì sao?

Mắt Yến đại nhân sáng lên, lúc trước gã rối loạn không nghĩ đến vấn đề này. Nhưng rất nhanh mắt Yến đại nhân tối sầm.

Yến đại nhân lắc đầu, nói:

- Lúc trước ta tìm điện chủ nhưng không thấy người, sau đó tìm trưởng lão họ Kiều cũng gặp tình huống tương tự. Bây giờ trận quyết đấu cuối cùng đã bắt đầu, vuột mất cơ hội cuối cùng. Dù tìm được điện chủ chưa chắc chịu sửa đổi quyết định lúc này, trước đó ta có đưa thiếp xin gặp nhưng điện chủ luôn không thời gian gặp mặt.


Huyết Lệnh có ý trách móc:

- Sao có thể như vậy? Yến đại nhân, trong hai canh giờ đó người nên để Vu Nhai tìm thử. Trưởng lão họ Kiều và Liễu đại sư quen biết, có lẽ Vu Nhai có thể qua Liễu đại sư tìm được trưởng lão họ Kiều.

- Tất nhiên ta có nghĩ đến chuyện này, đang lúc ta định đi ra kêu Vu Nhai tìm Liễu đại sư mới biết ngày hôm qua trưởng lão nào đó đột nhiên đột phá quan trọng, tình huống hơi gấp gáp, điện chủ là tất cả trưởng lão từ thánh binh sư trở lên còn trong Huyền Thần điện đều đi trợ giúp trưởng lão đó.

Yến đại nhân nhẹ giọng nói:

- Trưởng lão họ Kiều cũng đã đi.

- Tình cờ vậy?

Lòng Vu Nhai, Cự Xỉ, Huyết Lệnh chìm xuống. Hai canh giờ, chắc Yến đại nhân tốn nhiều công sức, nước miếng nhưng tiếc rằng không thể cầu kiến được. Một kỵ sĩ dự bị nho nhỏ sao sánh bằng trưởng lão thánh binh sư có đột phá quan trọng?

Yến đại nhân tiếp tục bảo:

- Nghe nói hôm trước có người tặng báu vật cho trưởng lão kia.

Cự Xỉ, Vu Nhai, Huyết Lệnh hiểu ra. Đám người Lưu Hàn Trạch, Lam Phách thật sự rất muốn đá Vu Nhai ra nên mới làm vậy, nhưng bọn họ khó xử một kỵ sĩ dự bị nho nhỏ đáng giá sao? Huống chi Vu Nhai thật sự là kỳ binh giả, không có khả năng trở thành kỵ sĩ chính thức.

Dù Vu Nhai có tham gia kế hoạch thần binh chưa chắc sẽ trấn áp quần hùng, ít nhất đám người Lam Phách, Lưu Hàn Trạch không nghĩ vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui