- Trời ạ, thần vĩ đại ơi, đừng đùa với ta như vậy, mới rồi ta chỉ lỡ miệng nói giỡn . . .
Vu Nhai trợn mắt há hốc mồm nhìn thứ trước mắt mình, là cái yếm của nữ nhân, màu bạch ngọc. Mới rồi Vu Nhai chỉ nói đùa, ma pháp sư cường đại nhất biến thái chắc sẽ không quan tâm mấy thứ nội y, ít nhất không bảo đảm nàng sẽ chú trọng chúng, hắn có đem đi đấu giá chưa chắc có người tin thuộc về ma pháp sư cường đại nhất. Nhưng bây giờ Vu Nhai thật sự lấy được nội y của ma pháp sư cường đại nhất, giờ hắn phải làm sao đây? Ném trở về?
Đầu óc Vu Nhai hỗn loạn, hắn tạm thời không nghĩ nhiều, càng không muốn nghĩ tại sao chỗ khác của ma pháp sư cường đại nhất không dính một hạt bụi trần mà thứ này bị nhét dưới chân kệ sách. Ma pháp sư cường đại nhất thật sự không biết sao?
Phong Doanh bỗng lên tiếng nhắc nhở Vu Nhai:
- Chủ nhân mau trốn đi, giá sách bên kia có ma pháp dao động mãnh liệt.
Toàn thân Vu Nhai dựng đứng lông tơ, hắn phản ứng lại cũng cảm giác được ma pháp dao động mãnh liệt. Núp? Một nơi trống trải như vậy làm sao núp? Không kịp.
Vu Nhai chạy thẳng vào góc giá sách bên cạnh, tận cùng cái kệ không dán sát tường mà chừa một khe hở không lớn không nhỏ, đủ cho một người thân hình gầy gò núp vào.
Vu Nhai khá cao to nhưng hắn không có lựa chọn nào khác, không chui vào được cũng ráng nhét. Huyền khí vận chuyển, xương cốt co rút, không vào lọt là chết.
- Tinh Tinh, ngươi nên biết trên thế giới này không nam nhân nào là người tốt. Hôm nay hắn nói yêu ngươi có lẽ ngày mai hắn sẽ phản bội ngươi, thậm chí bán ngươi. Tinh Tinh có suy nghĩ đến chuyện này không?
Sau khi Vu Nhai núp vào chợt nghe giá sách bên cạnh phát ra giọng nữ, không lẽ những cái giá này có thể mở ra sử dụng ma pháp đi thông mấy căn phong khác?
Thủy Tinh không trả lời, nàng từ đằng sau một gái sách vòng ra, hơi thở ma pháp đậm đặc tràn ngập cả căn phòng, xóa bỏ chút hơi thở Vu Nhai để lại.
- Thôi, ta biết chuyện này khó thuyết phục ngươi. Chút nữa ngũ sư tỷ của ngươi sẽ bắt nam nhân kia đến, khi đó Ngũ sư tỷ của ngươi sẽ cho ngươi nhìn thấy vẻ xấu xí của hắn.
Người nói chuyện là ma pháp sư cường đại nhất, xử nữ già vạn năm, giọng nàng trầm thấp, lạnh lùng, không tình cảm.
- Tinh Tinh có biết tại sao cá tính các sư tỷ của ngươi cực đoan không?
Thủy Tinh không đáp, không lên tiếng. Mọi người biết đối với ma pháp sư cường đại nhất thiên chấp dù nàng nói gì cũng vô dụng.
Ma pháp sư cường đại nhất lạnh lùng nói:
- Là bởi vì nam nhân họ thích đều phản bội các nàng.
Thủy Tinh khẽ nói:
- Ta không tin.
Vu Nhai cũng không tin, nhiều sư tỷ như vậy chẳng lẽ không có một nam nhân nguyện trả giá vì các nàng sao?
Ma pháp sư cường đại nhất lạnh lùng hỏi ngược lại:
- Không tin? Ha ha, nếu không tin vậy Tinh Tinh nghĩ xem tại sao sư tỷ của ngươi đến đây? Tại sao nhiều sư tỷ của ngươi căm thù nam nhân?
Ma pháp sư cường đại nhất khá bất mãn bị Thủy Tinh phản bác.
Thủy Tinh im lặng, nàng không hiểu nổi chẳng lẽ nam nhân trên đời đều xấu sao?
Vu Nhai cũng khó hiểu. Không lẽ nam nhân Huyền Binh đế quốc đều bạc tình? Không, không thể nào. Sư phụ của Vu Nhai, tức là chủ nhân trước U Hoang kiếm linh không phải như thế. Vu Nhai đến Thần Huyền đại lục không phải một, hai ngày, tiếp xúc khá nhiều người. Như Cự Xỉ, Lữ Nham có thể chết vì chiến hữu sẽ là người bạc tình sao?
Trên biên cương chiến vu, những chiến sĩ kia chẳng lẽ chỉ trung thành với Huyền Binh đế quốc, bọn họ hy sinh tất cả vì đế quốc nhưng không thể cùng người yêu cùng sống cùng chết sao?
Trừ phi ma pháp sư cường đại nhất thích chọn bạn gái những tay ăn chơi trác táng làm đệ tử, trong đám công tử ca khá nhiều kẻ bạc tình. Đương nhiên có loại công tử mặt ngoài lưu manh nhưng trong lòng thuần khiết, nếu chọn trúng lọa người này chẳng phải là ma pháp sư cường đại nhất sẽ khốn khổ?
Vu Nhai tạm thời không nghĩ ra vấn đề này nhưng hắn cảm thấy có gì đó là lạ.
Thủy Tinh hoảng hốt, bất giác tay nàng chạm vào quang chi trạc màu bạch ngọc, cũng nghĩ đến chuyện Vu Nhai đã nghĩ. Sư phụ và sư mẫu để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng Thủy Tinh.
Ma pháp sư cường đại nhất lạnh lùng nói:
- Ngươi vẫn không tin sao? Ngươi thích nam nhân này là thứ gì? Ta đã điều tra, hắn rời khỏi Mê Vụ sơn mạch thật lâu, lựa chọn đầu tiên của hắn là trở thành kỵ sĩ chính thức, thứ hai là về Độc Cô gia, đã khi nào hắn nghĩ đến ngươi, có khi nào hắn tìm ngươi không?
Vu Nhai, Thủy Tinh rất muốn nói: Khi đó chúng ta vừa mới gặp mặt. Bản thân Vu Nhai cũng không muốn trở về Độc Cô gia.
- Thôi, ngươi xem trước một chút đi, hãy chuẩn bị tâm lý trước.
Ma pháp sư cường đại nhất thấy Thủy Tinh không trả lời cũng không tức giận, đột nhiên thi triển ma pháp. Đó là ma pháp kính tượng giống như đám người Lôi Áo Phu đã thi triển trên Kiếm Phong lĩnh, giống với hình chụp.
Trong ma pháp kính tượng xuất hiện một nam hai nữ.
Một nữ nhân hỏi nam nhân:
- Nữ nhân này lại đến tìm ngươi, chẳng phải ngươi đã nói sẽ cắt đứt với nàng sao? Rốt cuộc ngươi chọn ai?
- Tất nhiên là nàng, ta chỉ chơi với kỹ nữ kia cho vui.
Nữ nhân thứ hai hét to:
- Lư Đan Tâm, ngươi nói cái gì?
- Ta nói là ta chỉ chơi nàng cho vui. Nàng ngây thơ quá, thề non hẹn biển gì? Cười chết người.
- La Đan Tâm, ta hận ngươi!
* * *
- Lôi Phong, ngươi chạy mau đi, sư phụ của ta sắp tới rồi, chạy mau . . . A, Lôi Phong, ngươi làm gì?
Nam nhân đứng sau lưng nữ nhân sắc mặt âm trầm nói:
- Trên người chúng ta bị sư phụ nàng cài ma pháp, chỉ một người chết mới giải được nên ta đành giết nàng. Một người sống còn tốt hơn là cả hai cùng chết!
* * *
- An ca, chúng ta là thanh ami trúc mã, sao đột nhiên ngươi . . .
- Xin lỗi, sư phụ của nàng quá lợi hại, ta không trêu vào được, đành trốn tránh. Ta chỉ có thể chọn một nữ nhân khác, đã không có kết quả với nàng vậy tại sao ta không thể chọn nữ nhân thứ hai?
* * *
Các loại kính tượng không ngừng lóe qua gian phòng sạch sẽ không dính hạt bụi. Mỗi nam nhân đều tuyệt tình, nữ nhân là các sư tỷ Thủy Tinh quen.
Cha nó, chẳng lẽ xử nữ già vạn năm này bị cái gì nguyền rủa sao? Thu đồ đệ toàn bị nam nhân bạc tình. Cha nó, dù không gặp chuyện thật nhưng bị mấy thứ này không ngừng tẩy não cũng sẽ thành biến thái.
Ma pháp sư cường đại nhất cất kính tượng, lạnh nhạt nói:
- Như thế nào? Bây giờ ngươi còn lời gì để nói?
Thủy Tinh có thể nói gì? Thủy Tinh rất rung động, tâm tình phức tạp, xem ra tẩy não đã có hiệu quả bước đầu. Đương nhiên Thủy Tinh vẫn không lên tiếng, thật sự không biết nói gì mới đúng. Thủy Tinh thuần khiết, cô lạnh không biết nên nói cái gì.
- Sư phụ!
Lúc này Ngũ sư tỷ trở lại, mặt sau luôn đi theo đôi sư tỷ muội từng cùng Vu Nhai ẩn vào hoàng thành, Vân Ly và Tô Lôi. Mặt ba người trắng bệch, mới vào phòng đa vội quỳ xuống.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...