Trước đây luôn muốn làm kẻ ác. Chỉ có điều cướp đoạt không phải là phong cách của hắn. Xem ra cưỡng gian hoặc cưỡng dâm mới là phong cách của hắn!
Nhún vai, Vu Nhai nhìn cảnh sắc mỹ lệ trước mắt, bộ dạng vô lại nàng không theo, lão tử sẽ chết cho nàng xem.
Dưới ánh trăng... A, toàn bộ phong cảnh mỹ lệ bị phá hỏng hầu như không còn. Vừa rồi còn một bức tranh thiếu nam thiếu nữ bi ai vì sắp ly biệt, hiện tại đã biến thành vô lại đùa giỡn nữ tử...
- Đừng động sát khí. Địa vị của Độc Cô Chiến U ở Hình Kiếm Các thế nào, nàng cũng hiểu!
Ngực Độc Cô Vận Nhi phập phồng, sau đó từ từ yên lặng. Nàng bắt đầu cúi đầu suy tư. Vừa nãy, sát khí trong mắt nàng vừa xuất hiện đã bị Vu Nhai gạt bỏ. Từ từ, sắc mặt nàng đột nhiên trầm xuống, nói:
- Được, ta đáp ứng ngươi. Tối hôm nay ta chính là người của ngươi. Chỉ có điều sáng sớm ngày mai ngươi nhất định phải rời khỏi đây. Nếu như không đi, cũng đừng trách ta với ngươi đồng quy vu tận!
Vu Nhai trợn mắt há hốc mồm xoay người lại, chợt cười khổ nói:
- Đồ cặn bã, đây là mối tình đầu của ngươi đây. Đây là nữ nhân khiến ngươi nổi giận sao? Ta nhổ vào, ngươi thực sự rất biết thưởng thức. Khả năng quan sát gì chứ? Ngươi dứt khoát cầm khối đậu hũ đâm đầu vào chết đi là vừa.
Độc Cô Vận Nhi ngẩn người, không biết Vu Nhai đột nhiên nổi điên cái gì.
Vu Nhai không phát điên. Tâm tình trong đầu hắn lại phát điên. Đồ cặn bã Vu Nhai kia đang điên cuồng muốn Vu Nhai giết chết nữ nhân này cho hắn.
- Nữ nhân này tạm thời vẫn không thể giết. Ta cũng không muốn vô duyên vô cớ chọc tới một người khác. Hiện tại ta vẫn chưa phải là đối thủ của kẻ địch. Sau này có cơ hội rồi hãy nói. Ngươi, vẫn nên tan đi.
Vu Nhai tiếp tục lẩm bẩm.
Ầm...
Lại một phần tâm tình của Đồ cặn bã Vu Nhai bị Vu Nhai đạp nát. Chấp niệm của Độc Cô Vận Nhi đã hoàn toàn bị loại bỏ. Sau khi phần không cam lòng này tan đi, tâm tình của Đồ cặn bã Vu Nhai bớt đi rất nhiều. Xem ra hắn đối nữ nhân này cũng không phải là không có tình cảm. Trước đây hắn muốn trở về Độc Cô gia, sợ rằng phần lớn cũng là do chấp niệm này. Đáng tiếc, chấp niệm này đã từng bước một bị vỡ nát.
Có thể trước đây Đồ cặn bã Vu Nhai giả ý tan đi, là muốn lúc ở trong Độc Cô gia sẽ lphản kích.
Đáng tiếc, tất cả những điều hắn kiên trì dường như cũng chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước. Lúc hoa trong gương, trăng trong nước này bể nát, còn biến thành kim thép, ép thật sâu về phần yếu đuối chấp nhất, khiến Vu Nhai hiện tại có thể thuận lợi tiếp quản thân thể.
- Từ khi mới bắt đầu, ngươi kiên trì chính là sai lầm. Cho nên đáng đời ngươi bị ta phụ thể. Cũng xứng đáng bị hoàn toàn tiêu vong!
Vu Nhai nặng nề nói ra một câu, vô cùng kiên định. Hắn sẽ không thương cảm cho Đồ cặn bã Vu Nhai. Đúng vậy. Người thân duy nhất của hắn là Vu Thiên Tuyết, hắn lại không hiếu kính cho tốt, lại làm những chuyện vớ vẩn này. Hắn không nên sống. Đáng đời.
- Độc Cô Nhai. Ngươi nói cái gì? Ta đã đáp ứng ngươi, ngươi còn muốn như thế nào nữa?
Độc Cô Vận Nhi trợn trừng mắt, nhìn Vu Nhai đột nhiên phát điên. Nàng không hiểu được hắn lại muốn làm gì. Gia hỏa này điên rồi. Hắn nhất định là điên rồi.
- Độc Cô Vận Nhi, đêm nay nàng thật sự theo ta sao?
- Không sai, chỉ có điều ngày mai ngươi phải rời khỏi đây, vĩnh viễn không thể bước vào Độc Cô Kiếm Vực một bước, vĩnh viễn quên đi tất cả mọi chuyện giữa ta với ngươi trước kia!
Độc Cô Vận Nhi kêu lên. Năm đó nàng cũng để ý, không công khai chuyện mình qua lại với Đồ cặn bã Vu Nhai. Cho dù là Độc Cô Chư cũng không biết. Cho dù có người nhìn ra điều gì, cũng chỉ nghi ngờ mà thôi.
Dù sao trước đây bọn họ chỉ mới 16 tuổi, có một số việc cũng không thể công khai hóa loạn. Ở chỗ này cũng cấm yêu sớm. Đặc biệt là phụ mẫu. Khi còn chưa dung hợp Huyền Binh bản mạng, bọn họ sẽ không để cho hài tử mạo hiểm. Độc Cô Vận Nhi là loại người thực tế như vậy, cũng không biết Đồ cặn bã Vu Nhai sau khi dung nhập Kiếm Huyền Binh có phải là thiên tài hay không, cho nên vẫn luôn như gần như xa.
Đồ cặn bã Vu Nhai cũng có ý nghĩ của riêng mình. Đó chính là Độc Cô Cửu Huyền. Trước đây hắn luôn ôm huyễn tưởng cực lớn đối với Độc Cô Cửu Huyền, cho nên cũng không có công khai chuyện này. Hắn chỉ muốn chờ sau khi đối phó với Độc Cô Cửu Huyền xong, sẽ cho Độc Cô Vận Nhi thu hoạch nhỏ. Kết quả, kết quả là Độc Cô Vận Nhi thành công, Đồ cặn bã Vu Nhai bi kịch bị bỏ rơi.
Thực đúng là... hai người đều mang ý xấu hợp lại với nhau. Điều này khiến Vu Nhai đặc biệt không biết phải nói gì.
Nhưng hai người âm thầm vẫn làm một vài hành động thân mật. Mặc dù không đi tới một bước cuối cùng, nhưng hôn nhẹ thì vẫn có. Độc Cô Cửu Dương cũng bá đạo như Đồ cặn bã Vu Nhai khi đó. Thậm chí còn bá đạo đến mức nghiện sạch. Độc Cô Vận Nhi hiểu rất rõ về điều này.
Bởi vậy, Độc Cô Vận Nhi mới có thể len lén tìm đến Vu Nhai, mới có thể không tiếc Hiến thân!
- A, nhưng ta đột nhiên lại không muốn, vẫn là công khai mọi chuyện thì tốt hơn!
- Độc Cô Nhai, ngươi...
- Được rồi. Ta lười mệt nhọc với nàng. Độc Cô Vận Nhi, nàng cũng cảm giác mình quá tốt hơn? Nàng cũng không nhìn lại mình một chút xem mình bây giờ là thế nào. Tàn hoa bại liễu... Được rồi, tàn hoa bại liễu còn chưa tính, tự cho mình là đúng, cảm giác hài lòng về mình...
Vu Nhai đột nhiên thu hồi vẻ mặt vô sỉ lại. Vô sỉ đùa giỡn với loại nữ nhân này, thật sự là làm nhục uy danh của vô sỉ. Hắn tiếp tục nói:
- Ta đã từng nói qua, ta tới Độc Cô gia là vì nàng lúc nào? Nếu không phải nàng tự nhin xuất hiện, ta còn không nhớ tới nàng đâu. Từ đầu đến cuối, ta cũng chưa từng nghĩ qua, sẽ đi phá hỏng thứ gì của nàng. Chuyện đã qua thì để nó qua đi. Là nàng quá hài lòng với mình, nói cái gì để ta chết tâm. Ta chết em gái nàng thì có. Ta vừa rồi còn tưởng rằng nàng biết được kẻ nào đứng phía sau hãm hại ta trước đây. Con mẹ nó thật lãng phí thời giờ của ta. Nàng…. cũng xứng để ta nhớ thương sao? Nàng…. cũng xứng theo ta có một đêm tình, giữ lấy thân thể băng thanh ngọc khiết của ta sao? Cút con mẹ nàng đi!
Vu Nhai càng nói càng cảm thấy buồn nôn. Mẹ nó, ban đầu còn tưởng rằng nữ nhân này biết chút ít tin tức, biết được ai là kẻ đứng phía sau hạ độc thủ khiến mình không dung hợp được Kiếm Huyền Binh. Kết quả nha ngay cả khách sáo cũng không có, trực tiếp liên tiếp tự cho mình là đúng. Cho dù không có chuyện của Đồ cặn bã Vu Nhai, Vu Nhai cũng phải mắng nữ nhân này một trận. Nếu không sợ rằng hắn sẽ bị nàng làm buồn nôn đến nội thương mất!
Độc Cô Vận Nhi ngây người, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng...
- Được rồi, nàng tốt nhất vẫn nhanh chóng quay về bên cạnh Độc Cô Cửu Dương đi thôi, đừng ở trước mặt ta lắc lư mãi nữa!
Vu Nhai thể xác và tinh thần sảng khoái, lại tiếp tục nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...