Triệu Hoán Thần Binh

Mọi người trong sáu tổ liên minh liền ồ lên. Vu Nhai cũng không ngại sự có mặt của mọi người, trực tiếp lấy bệ rèn và búa phản nghịch ra, ném ở giữa quảng trường nghiệp đoàn võ học, bắt đầu rèn.

Lần trước đã nói, tất cả trang bị đều đạt được tam giai đỉnh phong. Vu Nhai chỉ cần sử dụng búa phản nghịch có thể dễ dàng nâng cao đẳng cấp trang bị.

Keng vài tiếng, một bộ trang bị từ tam giai đỉnh phong biến thành tứ giai.

- Keng keng keng...

Vu Nhai giống như động kinh, tay không ngừng đập xuống, không ngừng nhận lấy trang bị tam giai đỉnh phong đưa tới. Rất nhanh hắn gõ vài cái, lập tức một bộ trang bị tứ giai xuất hiện. Đương nhiên, chỉ là tứ giai sơ đoạn mà thôi.

Lúc này, tất cả mọi người đều há hốc miệng, nhìn Vu Nhai giống như nhìn thấy quỷ. Không biết từ lúc nào, Hồng Đại Bảo giải quyết xong vấn đề quá mót cũng đã trở về. Hắn cũng ngẩn người đứng lại chỗ. Trong lúc vô tình, trong nghiệp đoàn võ học chỉ còn lại có tiếng gõ keng keng!

- Hô...

Sau ba giờ, Vu Nhai mới thở hắt ra một hơi:

- Kết thúc chưa ? Có còn nữa hay không?

- Không, không!

Sự yên tĩnh cuối cùng bị phá vỡ.

Trang bị thứ bao nhiêu đó được đưa ra. Một giọng nam khô khốc trả lời.


Lúc này mọi người mới cảm giác được chân có chút tê dại. Bọn họ đứng quá lâu, lại còn không nhúc nhích cũng không phải dễ chịu như vậy. Nhưng lời nói kế tiếp của Vu Nhai, lại để cho bọn họ tiếp tục đứng ngây người. Chỉ nghe hắn nói:

- Đã như vậy, các ngươi đưa Huyền Binh bản mạng cho ta!

Ánh mắt mọi người sáng ngời. Lần trước Vu tổ trưởng không phải đã nói, còn có thể nâng cao Huyền Binh bản mạng sao?

- Keng...

Nam nhân nào đó đưa ra đầu tiên. Đúng là gần quan được ban lộc. Mọi người nhìn hắn, vô cùng u oán.

Đúng như lời Vu Nhai nói với Lữ lão trước đây. Huyền Binh bản mạng đều không thể giao cho người ngoài, trừ khi là người đặc biệt thân thiết hoặc tín nhiệm. Nhưng ngoại trừ thợ rèn ra. Hơn nữa thợ rèn cũng không dám làm loạn. Nếu không, sẽ bị toàn bộ giới thợ rèn truy sát.

- Thời gian không đủ. Ta chỉ có thể tăng cơ sở Huyền Binh của các ngươi lên một chút. Nâng cao bao nhiêu thì tính bao nhiêu. Đương nhiên, lần này thời gian sẽ lâu hơn một chút. Nếu như mỏi mệt, các ngươi đi về nghỉ trước đi!

Vu Nhai nói.

Nghỉ ngơi? Ai dám nghỉ ngơi chứ? Tổ trưởng bọn họ còn ở đó bỏ công bỏ sức mệt mỏi rèn Huyền Binh bản mạng cho bọn họ, bọn họ có mặt mũi nào đi nghỉ ngơi?

- Keng...

Thời gian quả thực không nhiều lắm. Vu Nhai cố gắng hết sức đối phó trong một ngày. Vu Nhai cũng không quan tâm tới phản ứng của mọi người thế nào, trực tiếp gõ búa. Chỉ cần liếc mắt, Vu Nhai cũng có thể thấy được chỗ thiếu hụt và nhược điểm trong Huyền Binh bản mạng này, lại cải thiện thêm.

Chỉ có điều đúng như lời Vu Nhai đã nói, hắn chỉ có thể nâng cao Huyền Binh trên phương diện cơ bản nâng cao mà thôi. Nhiều người như vậy, thời gian ngắn như vậy, không có khả năng lại thêm vào nguyên vật liệu gì.

Dù vậy, khi nam nhân nào đó nhận lại Huyền Binh bản mạng của hắn, thiếu chút nữa thì kích động ngất đi. Hắn định thu vào trong cơ thể cảm nhận...

- Chờ một chút, vẫn thiếu một bước cuối cùng!

Vu Nhai đột nhiên kêu lên.

Nam nhân nào đó rất nhanh lại đưa Huyền Binh bản mạng ra. Đúng vào lúc này, mọi người kỳ quái thấy Vu Nhai đột nhiên gõ mạnh lên trên Huyền Binh một cái, sau đó hình như khoa tay múa chân vài cái, lúc này mới đưa tra lại Huyền Binh bản mạng.

Mọi người trợn trừng mắt. Tất cả đều kỳ quái phát hiện ra Huyền Binh bản mạng của nam nhân nào đó lên, có thêm một ấn ký chữ Xuyên, vô cùng nhạt.

Ánh mắt bọn họ liền sáng ngời. Lẽ nào Vu tổ trưởng cũng có ý định thành lập một đội quân. Đây là tiêu chí của bọn họ sau này sao?

Vu Nhai đương nhiên không có nghĩ như vậy. Ần ký này dĩ nhiên chính là kỹ thuật phù văn mới học. Hắn cũng khắc phù văn ở phía ngoài của Huyền Binh Điển xuống. Không nghĩ tới lần này khắc ra còn nhiều hơn so với lúc khắc cho Nghiêm Lôi, hơn nữa, rất dễ nhìn thấy.


Hắn cũng ôm hy vọng thử xem. Nếu như sử dụng thời gian quá nhiều, vậy thì thôi.

Rất rõ ràng, tinh anh ở đây yếu hơn so với Nghiêm Lôi rất nhiều. Thời gian khắc ra dĩ nhiên là đơn giản hơn rất nhiều, không cần tốn bao nhiêu thời gian. Hắc hắc, thừa cơ hội này luyện tập một chút cũng không tệ.

Kế tiếp, mỗi lần Vu Nhai nâng cao một Huyền Binh bản mạng sẽ lại vẽ vài cái. Càng về sau, hắn càng lúc càng thuần thục. Cảm giác dường như, thủ ấn Huyền Binh Điển phức tạp này cũng có thể kiên trì lâu hơn.

Mọi người càng thêm kiên định với suy nghĩ trước đó. Vu Nhai đang hạ ấn ký. Ấn ký của riêng hắn!

Không ai cảm thấy phản cảm. Ban đầu, bọn họ vốn có ý nghĩ như vậy. Thành lập quân đoàn của riêng mình.

Trời tối. Không nghĩ tới nâng cao trang bị cùng Huyền Binh bản mạng, lại mất một ngày. Cuối cùng, khi một trang bị cuối cùng thành hình cũng được Huyền Binh Giả cuối cùng thu Huyền Binh bản mạng về, mọi người chợt bước ra, xếp thành hàng chỉnh đốn đội ngũ.

- Cúi chào...

Giọng Răng Lớn vẫn cao vút!

- Ách, các ngươi làm cái gì vậy?

Vu Nhai đang chuẩn bị tìm một chỗ nghỉ ngơi, không nghĩ tới đột nhiên xuất hiện cảnh tượng này.

- Chào đoàn trưởng, mời đoàn trưởng đặt tên cho quân đoàn!

Răng Lớn không để ý đến hắn, trực tiếp cúi lưng nói.

- Quân đoàn cái gì, đặt tên cho cái gì?

Vu Nhai choáng váng không hiểu.


- Đoàn trưởng Vu Nhai, ngươi cũng đừng giả vờ nữa. Tất nhiên là đặt tên cho quân đoàn mới thành lập của chúng ta.

Dạ Tình không biết từ nơi nào xông ra. Xuất hiện theo nàng còn có Tiểu Mỹ, Úy Trì Thiên Kinh. Thậm chí còn có cả đám người Ngọc Vấn Hiền. Nhưng thật ra Nghiêm Sương lại không xuất hiện.

- Thành lập sao? Ta không muốn thành lập quân đoàn?

Vu Nhai trợn trừng mắt nói.

Dạ Tình đảo mắt, giả vờ, ngươi giả vờ.

Thật ra Dạ Tình còn đang hờn dỗi. Nếu không phải Tiểu Mỹ lôi kéo, nàng cũng không muốn đến. Lúc trước, khi nàng tìm Nghiêm Sương, Nghiêm Sương đột nhiên nói những lời kỳ lạ, bảo không muốn đến nghiệp đoàn võ học, càng không muốn tham gia quân đoàn gì đó của Vu Nhai. Nhất định là do tên sắc lang Vu Nhai này đắc tội nàng. Về phần chuyện quân đoàn, thật ra mọi người đều biết, thậm chí Dạ Tình cũng tham dự vào trong đó.

Cũng chỉ có Vu Nhai không biết. Ban đầu vốn muốn làm cho hắn ngạc nhiên. Ai biết hắn cũng có ý nghĩ như vậy!

- Vu tổ trưởng, ở đây chỉ còn lại những người chúng ta. Cũng đừng tiếp tục kéo dài thời gian nữa. Tiêu chí ngươi không phải cũng đã nghĩ xong, khắc lên trên Huyền Binh bản mạng của chúng ta sao? Nhanh đặt tên cho quân đoàn chúng ta đi.

Từ Hắc Tử cười hắc hắc nói.

- Tiêu chí nào?

Vu Nhai sửng sốt một hồi cuối cùng mới phục hồi lại tinh thần. Hóa ra là bọn họ hiểu lầm. Hóa ra Lữ Nham cùng Huyết Lệnh lén lén lút lút chính là đang làm cái trò này. Trời ạ, chẳng lẽ lại phải trở thành lãnh đạo nào đó sao? Mình không phải muốn điều này. Mơ ước lớn nhất của hắn đã nói trước đó, chính là có một mảnh lãnh địa, nuôi mấy nữ nhân...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui