Triệu Hoán Thần Binh

Hoặc nói, ngay từ đầu trong lòng Nghiêm Sương cũng mang theo tâm tư muốn xem trò vui, muốn nhìn xem Vu Nhai đối phó chuyện tổ trưởng thế nào.

Tính cách của Nghiêm Sương và Dạ Tình có chút tương tự. Hai người cũng trở thành bằng hữu tốt. Để Dạ Tình tiếp nhận mệnh lệnh của Vu Nhai rất dễ. Nhưng nàng từ trước tới nay cũng chưa tiếp xúc với Vu Nhai, chỉ biết hắn là một kẻ đặc biệt hay gây chuyện, nhưng lại là một người vô sỉ.

A, vốn có ấn tượng cực tốt, nhưng Dạ Tình không ngừng ở trước mặt nàng mắng Vu Nhai, Tiểu Mỹ cũng thêm mắm thêm muối, sau đó ấn tượng về Vu Nhai cứ như vậy ở trong mắt trong lòng nàng rớt xuống. Đương nhiên, Nghiêm Sương thừa kế phong cách của phụ thân nàng, không giống như Dạ Tình. Thái độ làm người tuy rằng không quá ngay thẳng, lại chỉ tin vào những gì mắt mình trông thấy. Mặc dù nàng và Dạ Tình có giao hảo, nhưng cũng phải thấy tận mắt thấy mới có thể phán đoán.

Hai tháng cũng không cho Nghiêm Sương cơ hội quan sát. Vu Nhai vẫn luôn bế quan tu luyện trong lều. Trong lòng Nghiêm Sương cũng chậm rãi nảy sinh nghi ngờ đối với những lời Dạ Tình nói. Dù sao một người khắc khổ như vậy hình như không giống với kẻ vô sỉ, đê tiện mà Dạ Tình nói tới.

Có vài điều nàng lại phải thừa nhận. Đặc biệt là lúc này. Nàng thừa nhận Vu Nhai mang theo sắc thái thần bí.

- Tới rồi. Cẩn thận một chút. Loại bỏ huyễn thuật của bọn chúng, cố gắng không giết bọn chúng. Thứ chúng ta muốn chính là vật cưỡi. Hắc hắc, một đám Địa Yểm Thú giống như Sơn Giáp Thú vậy, các ngươi hiểu chứ!

Vu Nhai âm hiểm nói.

Hắn vừa mới dứt lời, vài tiếng kêu khẽ vang lên. Trong giây lát, mặt đất bị phá ra. Địa Yểm Thú rất không cân xứng với màu xanh xung quanh, lao ra.


Vu Nhai dẫn theo Vu Tiểu Dạ đối phó với một con bắn tới. Tay thật nắm chặt lấy tay Vu Tiểu Dạ, Lúc này thực lực Vu Tiểu Dạ cùng Địa Yểm Thú còn có chút chênh lệch. Vu Nhai cũng không dám để Vu Tiểu Dạ có nguy hiểm gì

Ngay khi mọi người kêu lên kinh ngạc, Vu Nhai đột nhiên dừng lại, quỷ dị thu hồi kích huyền tinh biển sâu. Một cục gạch màu đen đột nhiên xuất hiện ở trước người hắn:

- Nổ...

Không có chiêu thức gì, chỉ thấy một cục gạch như thế bay ra ngoài mà thôi.

Một tiếng động vang lên. Một con Địa Yểm Thú bị đập mạnh, kêu lên vài tiếng. Sau đó trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, nó nặng nề ngã xuống đất.

Quả nhiên, tu luyện Khống Bàn Quyết hai tháng đã có hiệu quả. Nếu như là trước đây, hắn tuyệt đối không cách nào khống chế cục gạch ở xa như vậy, tối đa chỉ làm tấm thuẫn.

Chỉ có một chút, hắn đã cảm giác có chút vô lực. Cũng không phải huyền khí hay linh giác mất đi lực lượng. Hắn có cảm giác không cách nào đánh ra ấn quyết được. Không thể nói được gì, Vu Nhai cầm Huyền Binh Điển... Đập.

Một chút, hai cái, ba cái...

Vu Nhai giống như lao vào chỗ không người, một tay kéo Vu Tiểu Dạ, một tay cầm cục gạch Huyền Binh Điển. Hễ thấy con Địa Yểm Thú nào, hắn lại đập xuống. Có con ngã xuống, có con lại choáng váng nằm im tại chỗ, trên đầu dường như có vô số ngôi sao nhỏ đang bay quanh.

Khắc Liệt Luân Tư vô cùng buồn bực nhìn Vu Nhai biểu hiện. một quyển sách Siêu Cấp Thần Binh như thế lại bị hắn xem thành cục gạch. Nếu để cho vô số cao thủ rèn trên đại lục biết được, thật không biết có thể có vô số cây búa đập tới hay không.

- Các bạn học có thể động thủ, chú ý những con chỉ bị đập choáng váng. Cẩn thận một chút. Tuy rằng bọn chúng đã hôn mê, nhưng vẫn còn trong giai đoạn chiến đấu, đừng để cho ảo giác mê hoặc. Đối đầu với ảo giác, đối với các ngươi mới có lợi.

Vu Nhai đang chiến đấu, vẫn không quên nhắc nhở mọi người.


Tất cả mọi người đang trợn mắt há hốc mồm. Vị Vu tổ trưởng này cũng quá dũng mãnh đi. Đây là ma thú tứ giai trung đoạn. Đây đều là ma thú tứ giai trung đoạn. Tại sao nhìn hắn lại cảm giác như đang đập chuột đất vậy? Đó là một cục gạch sao?

- Vật cưỡi, ta muốn con kia.

Có người đã kịp phản ứng. Ở đây chỉ có tối đa hai mươi con làm vật cưỡi. Ai chậm người đó sẽ không có. Sợ hãi sao? Gặp quỷ đi thôi. Cút ngay, ở trước mặt tổ trưởng dũng mãnh như vậy, sự sợ hãi trước đó đã sớm bị lãng quên đến tận biển Thần Huyền.

Nghiêm Sương cùng Úy Trì Thiên Kinh vẫn rất cẩn thận. Trong nháy mắt vừa chiến đấu bọn họ lập tức bị kéo vào trong huyễn cảnh. Tuy rằng chỉ thoáng cái bọn họ đã thoát ra được, nhưng sau khi thoát ra ngoài, liền thấy có mấy con ngã xuống. Nếu như không phải bọn họ biết mình vẫn thanh tỉnh, còn tưởng rằng phía trước là ảo giác. Bọn họ ngoại trừ trợn mắt há hốc mồm còn có thể nói cái gì chứ?

Tiểu tử này sao lại hoàn toàn không sợ huyễn cảnh như vậy? Hơn nữa, tại sao mỗi con Địa Yểm Thú nhìn thấy hắn giống như nhìn thấy quỷ. A, quả thực trái ngược. Vừa rồi là đám người bọn họ nhìn thấy chúng như nhìn thấy quỷ mà.

hai người liếc mắt nhìn nhau. Cả hai cũng bị Vu Nhai kích hỏa khí. Cho dù không thể hiệu suất cao giống như Vu Nhai, nhưng chí ít cũng không thể để Vu Nhai vượt lên trước quá nhiều chứ? Chí ít, ít nhất phải tìm được một con vật cưỡi khiến mình vừa lòng đẹp ý?

- Gào...

Vu Tiểu Dạ dường như lại trở về tình cảnh của thời điểm trước đây, khi hắn từ trong phòng sách báo của học viện Bắc Đấu đi ra. Hắn gặp phải Liêu Thanh, kỵ vệ Bắc Đấu. Cũng khi đó, sự thận trọng của nàng đối với Vu Nhai cuối cùng đã thay đổi.

Hiện tại kẻ địch mạnh hơn so với khi đó rất nhiều, còn đáng sợ hơn. Nhưng nàng trốn ở phía sau lưng biểu ca, trước sau vẫn vô cùng an toàn. Biểu ca ở phía trước lại vô cùng mạnh mẽ!


- Biểu ca cẩn thận!

Đúng lúc này, phía trước đột nhiên truyền ra một tiếng rống lớn. Vu Tiểu Dạ hét lên một tiếng. Chợt thấy một con Địa Yểm Thú cực lớn giống như ngọn núi lớn. Mà nàng ở dưới chân nó dường như rất nhỏ bé vậy.

Tuy nhiên Vu Tiểu Dạ chỉ chấn động nho nhỏ mà thôi, sau đó liền tỉnh táo lại.

Không phải bởi vì tướng khí của nàng, là bởi vì nàng có thể tin tưởng vào biểu ca. Nàng tiếp tục nhìn lại, đã thấy con ma thú giống như ngọn núi lớn kia biến mất. Chỉ có một con Địa Yểm Thú đầu hơi lớn mà thôi. Hơn nữa nó đã bị biểu ca giẫm ở dưới chân.

Kết thúc, trận chiến đấu này vốn quỷ dị âm trầm đã kết thúc như vậy. Hình như cảm giác càng âm trầm quỷ dị hơn. Thực lực của Vu tổ trưởng hoàn toàn thể hiện ra ở trước mặt mọi người. Một con ma thú khiến hai người Trần, Chu bó tay không làm gì được lại ngã ở dưới chân hắn. Tất cả mọi người dường như đang nằm mộng vậy. Các cảm giác lần lượt đan xen. cảm giác tìm được sự sống trong cái chết, cảm giác sợ hãi, rồi hưng phấn vì may mắn nhận được vật cưỡi.

Kiểm lại một chút, tổng cộng có 21 con Địa Yểm Thú. Nếu như tính thêm cả con đã bị Vu Nhai giết chết lúc đầu, quần tộc này có tất cả 22 con Địa Yểm Thú, vượt quá dự tính của Vu Nhai trước đó. Đây chính là một quần tộc Địa Yểm Thú lớn.

Phần lớn Địa Yểm Thú đều tứ giai trung đoạn. Có năm, sáu con đang trong giai đoạn trưởng thành, từ tam giai đến tứ giai sơ đoạn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui